- Không tạo cái biểu hiện đồ sát giả, các ngươi có thể tha cho chúng ta?
Người của Hồng Phấn liên minh đi tới, trong ánh mắt nhìn về phía đám người Lôi Áo của mang theo vài phần địch ý. Trong những người này, rất nhiều người đều đuổi giết qua các nàng. Nếu như không phải Tần Mệnh ra tay cứu giúp, nói không chừng các nàng đã bị bọn hắn xé nát rồi.
Lôi Áo cười ha ha, đi qua liền đi qua rồi, hiện tại mọi người đều là người một nhà nha.
Có ít người xấu hổ ho khan, bọn hắn tham dự qua việc vây quét Hồng Phấn liên minh, lúc ấy còn tưởng rằng Hồng Phấn liên minh đùa nghịch bọn hắn, hiện tại xem ra, rất có thể là Tần Mệnh đào cái động, tiếp các nàng đi rồi.
- Chúng ta cũng tổ kiến tiểu đội đặc biệt, toàn bộ nghe Tần Mệnh ngươi chỉ huy.
Người của Hồng Phấn liên minh cho thấy thái độ, mặc kệ Tần Mệnh có đáp ứng hay không, các nàng đều muốn tổ kiến. Đợi sau khi lên thuyền, nếu như ai không thành thật, ai lòng mang làm loạn, các nàng là người đầu tiên ra tay, có thể đánh tuyệt đối không giáo dục, có thể giết tuyệt đối nghiêm túc.
Mọi người biểu lộ cổ quái, đám nữ tử này là muốn thừa cơ báo thù a.
Tần Mệnh cười gật đầu, đồng ý a, phải đồng ý a.
Cả buổi sau, tất cả người trong liên minh lần lượt chạy tới nơi này, có người mang theo thiện ý đến, cân nhắc làm sao quy hàng Tần Mệnh, như thế nào lấy được hảo cảm. Có người hùng hổ, muốn liên hợp tất cả liên minh cướp đoạt Tần Mệnh. Có chút người thái độ mơ hồ, bảo trì trung lập, muốn quan sát cục diện phát triển hướng nào.
Bọn người Lôi Áo tạm thời mang theo đội ngũ của mình phân tán đến bên cạnh, làm bộ cũng là vừa đến.
Bầu không khí toàn trường ầm ĩ nóng bỏng, hai đầu lông mày đều tụ lấy vài phần căng thẳng, ánh mắt nhìn về phía các liên minh đều mang theo đề phòng.
Trận tụ hội này sẽ trực tiếp quyết định vận mệnh mỗi người, đến cùng là thoát khỏi Vạn Tuế Sơn, hay là ở chỗ này chờ chết?
Trong tay Tần Mệnh có ba chiếc, hai chiếc khác sẽ ở trong tay ai?
Rất nhiều người hô hấp đều trở nên cấp bách, bọn hắn đã chịu đủ hoàn cảnh Vạn Tuế Sơn rồi, tất cả tôn nghiêm cùng ngạo tính đều bị mài bằng phẳng rồi, chỉ cần có thể rời khỏi Vạn Tuế Sơn, bọn hắn cái gì cũng dám làm. Nếu như đợi tí nữa trong danh sách không có ai, tuyệt đối sẽ lập tức nổi điên, liều tính mạng cũng muốn tranh thủ đến danh ngạch.
Tần Mệnh ngồi ở trong đống xương giữa sườn núi, nhìn xem phía dưới đám người chen chúc hỗn loạn như thủy triều, quan sát đến ánh mắt cùng biểu lộ từ các nhân vật chủ yếu trong các liên minh khác nhau. Cần phải đến không sai biệt lắm đều đến cả rồi, hẳn là tổng số tất cả người sống trong Vạn Tuế Sơn, không sai biệt lắm có một nghìn tám trăm người! Ngẫm lại lúc ban đầu hơn vạn người bị kéo đến nơi đây, trong vòng mấy tháng ngắn ngủi vậy mà biến mất bốn phần năm, có chút trực tiếp hóa thành xương trắng, có chút là trong lúc hỗn loạn chết thảm.
- Tình huống không ổn a.
Đồng Tuyền nói nhỏ, trong ánh mắt đa số người nhìn về phía Tần Mệnh đều mang theo địch ý. Chẳng lẽ là bởi vì hung danh của Tần Mệnh quá mức rồi, mọi người không tin Tần Mệnh sẽ chọn bọn hắn, hoặc là không tin tưởng Tần Mệnh, cho nên chuẩn bị cưỡng đoạt?
Ánh mắt của Tần Mệnh theo thứ tự tiếp xúc cùng bọn người Lôi Áo, lẫn nhau nhẹ gật đầu.
- Tần Mệnh, đã lâu không gặp.
Hồng Mị phong độ tư thái yểu điệu, từ trong đám người đi ra, trái phải tất cả đều là cường giả ngũ trọng thiên, đằng sau còn lão nhân lục trọng thiên đi theo. Thân thể nàng thon dài cân xứng, xinh đẹp để cho người hoa mắt, mặc dù là tại hoàn cảnh nguy hiểm này, nhưng nàng vẫn bảo trì mỹ cảm của bản thân như trước, mang cho người ta đầy kinh diễm.
Liên minh của nàng có hơn ba trăm người, xung quanh còn có mấy liên minh tụ cách nàng không xa, xem ra đã cùng Hồng Mị đạt thành hiệp nghị rồi.
- Ngươi là...
Tần Mệnh nhìn nữ tử đi tới, quả nhiên a, chính là nữ tử cùng ngày kia.
Hồng Mị chính là bàn tay đen phía sau màn vây quét Hồng Phấn liên minh!
Chính là nàng?
Toàn bộ ánh mắt Hồng Phấn liên minh trở nên lạnh lẽo, nguyên một đám như là báo mẹ bị chọc giận, gắt gao dán mắt vào Hồng Mị, không che giấu hung tính của bản thân.
Liên minh vây đến nơi đây đều rất kinh ngạc, đó là các nữ tử cuura Hồng Phấn liên minh?
- Vu Điện, Hồng Mị.
- Vu Điện nghe nói qua, Hồng Mị...
Tần Mệnh nhún vai, ha ha cười khẽ.
Ánh mắt Hồng Mị lạnh lùng, nhưng lại không tức giận:
- Ngươi có biết ta hay không đều không quan trọng, ta chỉ muốn biết ngươi muốn làm sao quyết định danh sách lên thuyền. Đã đem mọi người chúng ta đều tập hợp lại rồi, vậy thì đừng lãng phí thời gian.
Rất nhiều người lập tức đi theo kêu gào, bọn hắn liền quan tâm cái này, những thứ khác toàn bộ đều không bàn nữa, bọn hắn cũng không có hứng thú.
- Trong tay của ta có thuyền nhỏ, nên có quyền quyết định, cái này nên không có người phủ nhận đi.
Hồng Mị cố ý lảng tránh lấy chuyện thuyền nhỏ, mà chỉ nói:
- Ở đây có hơn một ngàn, gần hai ngàn người, nhưng nhân số Hắc Giao chiến thuyền dung nạp có hạn, tóm lại có người sẽ phải bị bài trừ. Ai lưu lại, ai có thể đi. Nếu như ngươi đã đề nghị tập hợp, ngươi nói trước đi ý kiến của ngươi.