Hơn một ngàn người phía sau đám người Lôi Áo càng ngày càng rối loạn, nhưng đều không có ai rời khỏi đội ngũ gia nhập Hồng Mị. Dù sao hiện tại đến xem, đội hình bọn hắn bên này là gần gấp hai lần đối phương.
Táng Hải U Hồn bỗng nhiên nhíu mày:
- Hải thú?
- Cái gì?
- Nàng triệu tập hải thú?
Tần Mệnh từ từ đứng dậy, nhìn qua trời xa.
- Cho các ngươi cơ hội, không biết nắm chắc, không oán ta được rồi.
Cường quang trong tay Hồng Mị lần nữa tăng cường, xuyên thủng trời đất, va chạm tầng mây, cột sáng phát đỏ trăm dặm có thể thấy được.
Chỉ chốc lát sau, liền tại thời điểm mọi người còn mê mang, xương vỡ dưới mặt đất run nhè nhẹ, rầm rầm va chạm lấy, hơn nữa càng ngày càng nghiêm trọng. Chỉ chốc lát sau, một cỗ âm triều dữ dội từ cuối tầm mắt truyền đến, như là thiên quân vạn mã đang lao nhanh, hoặc như là sông lớn thủy triều đang cuộn trào mãnh liệt, rung động lắc lư lấy Hải Cốt mênh mông.
Tần Mệnh phóng lên trời cao, nhìn qua phương xa, sắc mặt âm trầm xuống.
Phần cuối nơi trời đất giao nhận, một mảnh nước xanh thẵm đang nhanh chóng phóng đại, lao nhanh về phía nơi này, từ quy mô kia đến xem, trái phải kéo hơn mười dặm!
- Hải thú?
Trong đám người rốt cuộc cũng có người tỉnh ngộ lại.
Hồng Mị cùng hải thú đám liên hiệp?
Hơn nghìn người ngắm nhìn phương xa, cái quy mô này có phải là khoa trương một chút hay không? Có thể kiến tạo ra quy mô hải triều như thế, cần bao nhiêu hải thú?
- Hiện tại, lại cho các ngươi một cơ hội, là đứng bên Tần Mệnh kia, hay là đứng bên ta.
Hồng Mị lạnh lùng hô lớn.
Tại chỗ đã có người nhảy ra ngoài, một bên tỏ vẻ chân thành chạy đến bên Hồng Mị, một bên xông vào đội ngũ của bọn hắn.
Hiện trường một mảnh đại loạn, lòng người càng loạn.
- Giết!!
Tần Mệnh lên tiếng hô lớn, dẫn theo Bá Đao thẳng hướng đội ngũ Hồng Mị.
- Trước khi hải thú đến, giết bọn hắn đi!
- Cùng hải thú liên hợp, rất nở mày nở mặt sao? Ngươi là tự tìm đường chết! Một đầu hải thú hơn mười hơn trăm thước, có thể chiếm cứ vị trí mấy chục người, Hắc Giao chiến thuyền có thể dung hạ bao nhiêu hải thú?
Đồng Tuyền theo sát lấy thẳng hướng Hồng Mị, thanh âm truyền khắp toàn trường.
- Không nên bị nữ tử này đầu độc, cùng hải thú liên hợp là bảo hổ lột da, chúng là tới đoạt Hắc Giao chiến thuyền, không phải đến bị các ngươi chỉ huy.
Táng Hải U Hồn giơ Hắc Đao lên cao, bổ ra ánh đao kinh thiên, cắt đứt trời xanh, sát thế ngập trời, bổ về phía biển người dưới đất.
Lôi Áo cùng hơn năm trăm người ra tay trước, gào thét lấy phát khởi thế công, trong lúc vô hình cho những người khác tin tưởng, đi theo thẳng hướng đội ngũ Hồng Mị. Bọn người Tần Mệnh liên tiếp hô lớn, cũng nhắc nhở lấy bọn hắn, hải thú đến cùng là đến hỗ trợ, hay là đến đồ diệt nhân loại, chiếm lấy thuyền nhỏ hay sao?
- Không cần nghe Tần Mệnh nói chuyện ma quỷ, ta triệu tập ba trăm đầu hải thú, chiếm cứ một nửa không gian Hắc Giao chiến thuyền, những thứ khác lưu cho chúng ta. Có hải thú hiệp trợ, thắng lợi sẽ thuộc về một phương ta đây.
Hồng Mị hô lớn, cũng thành công mời chào đến rất nhiều người, trước sau vậy mà nhiều đến hơn hai trăm người.
Phương xa thủy triều lao nhanh, lượng lớn hải thú phóng thích ra thủy nguyên lực bành trướng, hội tụ thành thủy triều sông lớn xanh thẵm, tràn qua khắp Hải Cốt, dùng tốc độ kinh người lao nhanh qua đến phía chiến trường.
Trong hạp cốc, hỗn loạn! Căng thẳng! Những tiếng ngao rống! Những tiếng mắng nhau!
Tràn ngập một vùng….
Hơn một ngàn tám trăm người mãnh liệt giết đến cùng một chỗ!
Rất nhiều người giết đến đỏ cả mắt rồi, cũng không biết là bằng hữu hay là kẻ địch, hiện trường loạn thành một bầy.
- Chiến đội đặc biệt, tập hợp!
Tần Mệnh hô lớn, đem lực lượng mạnh nhất tập trung lại.
- Tập hợp!
Bọn người Lôi Áo giẫm bước bay lên không, đạp lên đám người chen chúc, phóng thích ra khí thế cường hãn, hội tụ về phương hướng Tần Mệnh.
- Xông lên cho ta !!
Tần Mệnh gào thét, khí thế ngút trời, dẫn đầu hơn năm mươi vị cường giả trên dưới tứ trọng thiên, hung hăng mà xâm nhập vào đội ngũ bọn người Hồng Mị, lập tức nhấc lên hoa máu đầy trời, dễ như trở bàn tay chạy như điên về phía trước.
Cỗ lực lượng này lập tức trở thành chúa tể chiến trường, những nơi đi qua, máu loãng phun trào, tử thương một mảnh, chen chúc trên chiến trường hỗn loạn, không có ai có thể ngăn cản được bước chân của bọn hắn.
Một cường giả ngũ trọng thiên liền chút sóng gió đều không có quấy đi ra, đã bị bọn người Tần Mệnh trùng kích chìm ngập.
Bọn hắn trùng kích chấn phấn một phương, cũng hoảng sợ một phương.
- Làm sao có thể?
Hồng Mị kinh sợ.
Chi đội ngũ này làm sao lại tập hợp đến cùng một chỗ? Không có khả năng Tần Mệnh chỉ vung tay trong chốc lát, người từ tứ trọng thiên trở lên liền toàn bộ tập hợp, chẳng lẽ là đã tổ chức tốt trước đó rồi?
- Tứ trọng thiên trở lên, dựa sát vào ta.
Hồng Mị gào thét, phải tập hợp lên lực lượng giống nhau chống lại cùng Tần Mệnh, bằng không thì dùng không bao lâu, bản thân một phương liền bị bọn người Tần Mệnh sống sờ sờ tách rời, tất cả cường giả đều bị tiêu diệt.
Nhưng, muốn trong đội ngũ hỗn loạn này tập hợp lên cường giả các phía, nói dễ vậy sao.