Tu La Vũ Thần

Chương 287

– Như vậy mới thú vị.

Lần này, Sở Phong cũng không hề tránh né, mà chiêu thức của song đao trong tay đột nhiên biến đổi, đổi hướng ngăn cản đường đi của trường thương trong tay Độc Cô Ngạo Vân, một đao chém xuống, quét ngang thắt lưng của Độc Cô Ngạo Vân.

Chỉ có điều Độc Cô Ngạo Vân cũng không phải loại người đơn giản, bất luận là tốc độ hay là phản ứng hầu như không hề thua kém Sở Phong, trường thương vừa được thu hồi bỗng nhiên run lên, trường thương tức khắc hóa thành du long, bay đến phía đại đao của Sở Phong, sau đó lần thứ hai đột nhiên hướng về phía trước, lại hóa thành một con trường long lam sắc vô cùng hung mãnh tấn công về phía Sở Phong.

Hai vị thiên tài này, một vị tay cầm kim sắc song đao, một vị cầm trường thương lam sắc, lấy tốc độ nhanh như tia chớp tấn công về phía đối phương, chiêu thức biến hóa vô cùng đa dạng, khó phân thắng bại.

– Lợi hại, Sở Phong vậy mà có thể đánh ngang tay với Độc Cô Ngạo Vân.

– Chiến đấu như vậy, thật sự có rất nhiều tông chủ cũng không thể làm được, ngay cả những nhân vật cấp bậc tông chủ kia đều không cách nào đem Độc Cô Ngạo Vân ép đến mức lên bờ xuống ruộng như vậy được, thế nhưng Sở Phong lại làm được, chiến lực của tên này cũng quá mức nghịch thiên đi!

Nhìn hai người chiến đấu đến hoa cả mắt, ánh mắt tất cả mọi người đều trở nên rung rẩy, trên mặt tràn đầy vẻ khiếp sợ, ngay cả Yến Dương Thiên cũng cau mày, trong ánh mắt xuất hiện vẻ phức tạp.

Chiến lực của Sở Phong thực sự đáng sợ, ít nhất nếu chỉ nói trên phương diện chiến lực thì Sở Phong đã hoàn toàn vượt qua Độc Cô Ngạo Vân, mà Lăng Vân Tông và Thanh Long Tông đã kết thù oán với nhau, nếu như không thể hóa giải phần ân oán này, như vậy thì sau này Sở Phong nhất định sẽ trở thành kẻ địch cường đại nhất của Lăng Vân Tông.

Điều này khiến cho Yến Dương Thiên không thể không xem xét lại thái độ đối với Sở Phong một lần nữa, biện pháp tốt nhất chính là nhân lúc trước khi Sở Phong chưa trưởng thành mà ra tay bóp chết hắn. Mà trước mắt chính là thời cơ tốt nhất để bóp chết Sở Phong.

Nghĩ đến điều này, hai mắt Yến Dương Thiên xoay chuyển, môi của hắn bắt đầu nhẹ nhàng khép lại. Thế nhưng không ai nghe được lời hắn nói, ngược lại chỉ có hai lỗ tai của Độc Cô Ngạo Vân khẽ động một cái, sau đó khuôn mặt hắn cũng chợt có sự thay đổi, quay sang gật đầu một cái với Yến Dương Thiên đang đứng trên đài cao.

Chính là cách không truyền âm, chính là thủ đoạn mà chỉ có cường giả Thiên Vũ Cảnh mới có, có thể đem những lời mình muốn nói chỉ nói cho đối tượng mà mình chỉ định nghe. Ngoại trừ người kia ra thì những người khác không hề nghe được dù chỉ là nửa câu. Mà vừa rồi, những lời Yến Dương Thiên nói với Độc Cô Ngạo Vân chính là một mệnh lệnh, hắn muốn Độc Cô Ngạo Vân giết chết Sở Phong, tất cả hậu quả sẽ do hắn gánh.

“Vù”

Sau khi tuân lệnh, Độc Cô Ngạo Vân cũng không do dự, vội vàng thu hồi lam sắc trường thương trong tay, thân thể hắn hóa thành một đạo hư ảnh, đột nhiên lui về phía sau. Cùng lúc đó, hai tay hắn xếp chồng lên nhau, quay sang Sở Phong, quát lớn:

– Đại Hải Vô Lượng!!

“Ầm”

Vừa dứt lời, phía trước Độc Cô Ngạo Vân lập tức hiện ra từng đợt sóng vô cùng cuồng bạo, nước biển màu xanh thẳm, mỗi một đợt sóng đều cao đến ba trượng. Lúc này, từng cơn sóng nối tiếp một cơn sóng đổ về phía Sở Phong.

Bọt sóng này rất kỳ diệu, cũng không hề đi loạn xung quanh, mà luôn đi theo sự điều khiển của Độc Cô Ngạo Vân. Cho nên lúc nó đánh về phía Sở Phong, cũng có một đám lớn bọt sóng xoay trong xung quanh đài thi đấu.

Chúng nó cũng không có chảy ra khỏi đài thi đấu, mà vẫn luôn xoay xung quanh, đến sau cùng đài thi đấu to lớn kia đã tràn đầy bọt sóng, hoàn toàn bị nước biển màu xanh nhạt chiếm giữ.

Vào thời khắc này, Sở Phong đã không còn cơ hội công kích, chỉ có thể dựa vào thân pháp vũ kỹ cường đại như Ngự Không Thuật lướt trên những đợt sóng kia. Thế nhưng không biết làm sao mà những bọt sóng ấy lại thực quá mức kỳ dị, khi thì hóa thành lưỡi đao sắc bén, khi thì hóa thành đao phủ, liên tục chém về phía Sở Phong.

Trước mắt, Sở Phong không chỉ là đơn giản chiến đấu với Độc Cô Ngạo Vân trong vô số cơn sóng lớn, mà là đang chiến đấu trong rừng gươm biển lửa, thật sự ở trong tình thế nguy cơ tứ phía. Nếu không phải Sở Phong có tinh thần lực cực mạnh, có thể dự cảm được sự biến hóa của bọt sóng thì chỉ sợ rằng thân pháp vũ kỹ tinh diệu như Ngự Không Thuật cũng khó có thể chống đỡ được.

– Vũ kỹ thật lợi hại, chẳng lẽ đây là một trong những vũ kỹ trấn tông của Lăng Vân Tông, vũ kỹ cấp sáu – Đại Hải Vô Lượng?

– Nghe nói loại vũ kỹ này có thể tùy theo người thi triển mạnh yếu ra sao, mà sẽ có biến hóa tương ứng. Đừng nói đến biến hóa thành lưỡi đao, thậm chí có thể hóa thành biển lửa, mà rõ ràng Độc Cô Ngạo Vân đã thi triển ra áo nghĩa tối cao của bộ vũ kỹ này.

– Lợi hại, hai người đều rất lợi hại, vũ kỹ mà Độc Cô Ngạo Vân thi triển ra lại có đủ khí thế và hiệu lực, hơn nữa còn vô cùng cường đại. Thế nhưng thân pháp cùng với khả năng cảm ứng của Sở Phong càng lợi hại, có thể lướt đi an toàn trong rừng vũ kỹ lợi hại như vậy cũng đủ thấy người này lợi hại đến bực nào.

Trận chiến của Sở Phong và Độc Cô Ngạo Vân đã vượt khỏi phạm vi hiểu biết của người bình thường, không chỉ trên phương diện thị giác mà đồng thời cũng tạo thành một đả kích to lớn ở trong lòng mọi người. Vũ kỹ của Độc Cô Ngạo Vân, thân pháp của Sở Phong đều khiến mọi người khiếp sợ, bọn họ tự nhận thấy mình không sánh bằng…

Ngay cả các tông chủ đều bội phục thủ đoạn của hai người, chớ nói chi là những đệ tử các môn phái, bọn họ thân là người cùng lứa tuổi với Độc Cô Ngạo Vân và Sở Phong, nhưng bọn họ thật sự cảm thấy vô cùng tự ti, nhất là Sở Phong, tuổi tác còn nhỏ hơn so với bọn họ lại lợi hại như thế, điều này khiến cho những kẻ trước kia tự nhận là thiên tài như bọn họ cảm thấy vô cùng hổ thẹn.

– Không ngờ cái tên này lại lợi hại như vậy, trước kia ta còn khiêu khích hắn thực sự là không biết lượng sức mình. Xem ra hắn không có giết ta đã là may mắn của ta rồi.

Lúc này, sắc mặt của Nam Cung Hiểu – Đệ nhất đệ tử của Vô Kiếm Tông vô cùng khẩn trương, hắn càng nghĩ càng thấy sợ. Hắn vì hành động gây hấn với Sở Phong trước kia mà cảm thấy ân hận, hắn rất sợ Sở Phong sẽ ôm hận trong lòng, ngày sau sẽ tìm hắn tính sổ. Bởi vì giờ khắc này, Sở Phong có thể đánh ngang tay với Độc Cô Ngạo Vân đã chứng minh chiến lực của Sở Phong đã vượt qua tông chủ Vô Kiếm Tông, thậm chí ngoại trừ tông chủ Lăng Vân Tông ra thì tất cả mọi người đều không sánh bằng.

Sở Phong có thực lực cường đại như vậy, hơn nữa còn có một người đại ca lợi hại như Tề Phong Dương làm chỗ dựa. Ở trong lòng rất nhiều người đều đã âm thầm đem ký hiệu vô cùng đáng sợ dán lên người Sở Phong. Cho nên Nam Cung Hiểu hiểu rất rõ, nếu như Sở Phong muốn gây bất lợi cho hắn thì sợ rằng không ai có thể ngăn cản được, đợi đến lúc đó thì hắn chỉ có một con đường thôi, đó chính là chết.

Trên thực tế, ngoại trừ Nam Cung Hiểu ra thì Bạch Hề cùng với chúng đệ tử và trưởng lão Ngọc Nữ Tông cũng đang suy nghĩ vấn đề tương tự, đó chính là sau này không được phép làm mất lòng Sở Phong.

Bởi vì Sở Phong không chỉ bày ra thực lực cường đại, mà hắn còn dám ở ngay trên địa bàn của Lăng Vân Tông, chặt đứt cánh tay của Phong Hạo, khiêu chiến với Độc Cô Ngạo Vân, từ đó có thể thấy đươc hắn là một người có cừu tất báo. Hơn nữa còn là người có thủ đoạn độc ác, một kẻ địch như thế thật sự quá mức đáng sợ, tốt nhất nên tránh thật xa, nếu không sẽ rước lấy tai họa.

– Thiên Hàn Địa Đống.

Nhưng đúng vào lúc Độc Cô Ngạo Vân đang thi triển Đại Hải Vô Lượng, lại chợt quát một tiếng, trong khi đang thi triển Đại Hải Vô Lượng, hắn lại thi triển ra vũ kỹ thứ hai.

“Vù vù vù vù”

Tất cả Huyền Lực từ trong cơ thể Độc Cô Ngạo Vân tuôn ra đều hóa thành một cơn lốc vô hình, nương theo cơn sóng biển đang dao động, thổi thành một cơn sóng sóng gió chấn động trời đất, càng thổi càng mạnh, cuối cùng biến thành một cơn sóng thần cuộn trào mãnh liệt.

Tuy nhiên đây chẳng qua chỉ là bắt đầu mà thôi, cơn lốc vô hình kia lại nhanh chóng biến hóa, bắt đầu tản mát ra hàn khí lạnh thấu xương. Cổ hàn khí kia cực kỳ đáng sợ, so với Hàn Băng Khí Diễm của Kỳ Lân Vương Phủ còn đáng sợ hơn nhiều.

Quan trọng nhất chính là ngay khi cổ hàn khí kia bắt đầu khởi động thì cơn sóng thần trước mắt cũng đã bắt đầu ngưng tụ thành vô số phiến băng, cường độ của cổ hàn khí kia lại tăng nhanh trên diện rộng.

Hóa ra tình huống trước mắt lại là một ván cờ được sắp xếp sẵn, Đại Hải Vô Lượng trước kia chẳng qua chỉ là thứ làm nền cho Thiên Hàn Địa Đống kia mà thôi. Giờ khắc này, hàn khí trí mạnh kia mới chính là vũ khí sắc bén mà Độc Cô Ngạo Vân dùng để chế ngự Sở Phong.

Bình Luận (0)
Comment