Thiên Vũ Minh mấy năm gần đây, biến hóa quá nhanh, Trong thời bình trước đây, Hợp Khiếu Cảnh tử thương cực ít. Mọi người tuân theo quy tắc của Thiên Vũ Minh, không có chuyện gì vượt quá giới hạn.
Nhưng bây giờ, Hợp Khiếu Cảnh không chỉ chết nhiều, hơn nữa vừa chết, chính là chết một mảng lớn.
Như lúc trước chạy trốn khỏi Hải Ngự Thành, gần đây nhất là trận chiến ở Lạc Thiên Các.
Màn đêm, Thính Phong viện Nguyên Thần Kiếm Phái.
Trì Thư Khanh đã mệt mỏi ngủ thiếp đi, Trần Phỉ thì ngồi xếp bằng ở giữa đình viện, sửa sang lại vật trong tay.
Trong Thiên Vũ thành, rất nhiều thứ Trần Phỉ không thể sắp xếp được, mặc dù có trận thế ngăn trở, nhưng chung quy thời điểm vẫn hơi đặc thù.
Bây giờ về tới Nguyên Thần Kiếm Phái, không có Sơn Hải Cảnh trước mắt, toàn bộ Hải Phong Vực, đã không có người nào khiến Trần Phỉ cố kỵ.
Lạc Thiên Các ba Hợp Khiếu Cảnh đỉnh phong, bị Trần Phỉ chém giết toàn bộ, vô luận là bội kiếm của bọn họ, hay là túi càn khôn, tự nhiên đều rơi vào trong tay Trần Phỉ.
Chỉ cần ba kiện cực phẩm pháp bảo, giá trị liền khó có thể đo lường.
Chớ nói chi còn có binh khí Hợp Khiếu Cảnh đỉnh phong khác.
Có thể nói tài sản Trần Phỉ có được trong nhiều năm qua, phỏng chừng đều so ra kém lần này.
Cực phẩm pháp bảo ở trong Thiên Vũ Minh, số lượng đều có thể đếm được trên đầu ngón tay. Những cực phẩm pháp bảo trong thế lực đỉnh cấp, phần lớn đều là đời đời tương truyền.
Không phải bọn họ không muốn mỗi một Hợp Khiếu Cảnh đỉnh phong mới, lại rèn ra một kiện cực phẩm pháp bảo, mà là linh tài để rèn cực phẩm pháp bảo quá mức hiếm thấy.
Đồng thời cũng không phải có cực phẩm linh tài, liền nhất định có thể rèn ra cực phẩm pháp bảo, trong đó còn liên quan đến rất nhiều yếu tố.
Bởi vậy phần lớn thời điểm, bọn họ sẽ không ngừng truyền thừa cực phẩm pháp bảo, mà trải qua nhiều người ôn dưỡng như vậy, ở một mức độ nào đó mà nói, uy năng của cực phẩm pháp bảo cũng sẽ không ngừng tăng lên.
Mấy món cực phẩm pháp bảo này, niên hạn đã khó có thể suy tính, uy năng không thể nghi ngờ, tuyệt đối là nổi bật trong cực phẩm pháp bảo.
Tuy nhiên, Trần Phỉ muốn biến chúng thành tiền, cũng trở nên cực kỳ gian nan.
Trong Thiên Vũ Minh, có thể ra giá, mua mấy món cực phẩm pháp bảo này, kỳ thật chỉ có mấy nhà. Hợp Khiếu Cảnh khác, đối mặt cực phẩm pháp bảo, động tâm là tất nhiên, nhưng không trả nổi tiền cũng là thật.
Tuy nhiên, dù bán khó nhưng cuối cùng cũng có cách để bán chúng đi, chỉ cần hao phí thêm một chút tâm thần.
Ngoại trừ vài kiện cực phẩm pháp bảo, Trần Phỉ chém giết Yến Cung Lễ, cũng chiếm được một kiện thượng phẩm pháp bảo, thượng phẩm pháp bảo này, Trần Phỉ dùng một ít linh tài, thay hình đổi dạng một chút, ngược lại có thể trực tiếp bán ra.
Trong mấy túi càn khôn, số lượng nguyên thạch không tính là nhiều, nhưng cũng không ít.
Trung phẩm nguyên thạch có năm ngàn khối, thượng phẩm nguyên thạch có hơn một trăm khối.
Có một túi càn khôn chuyên dùng để chứa nguyên thạch, hẳn là lúc đông đảo Hợp Khiếu Cảnh tấn công sơn môn Lạc Thiên Các, bị ba người Đàm Bẩm Tu cố ý thu hồi.
Ngoại trừ nguyên thạch, trong túi càn khôn còn có các loại linh tài quý hiếm.
Yến Cung Lễ không nói, ba người Đàm Bẩm Tu là người cầm quyền cuối cùng trong Lạc Thiên Các, chỉ cần là vật trân quý, đặt ở nơi khác không an toàn, đặt trên người bọn họ, không thể nghi ngờ là làm cho người ta yên tâm nhất.
Đây chính là tài sản Lạc Thiên Các tích lũy bao nhiêu năm, lúc trước nhiều Hợp Khiếu Cảnh vây công sơn môn Lạc Thiên Các, đoạt nửa ngày, giá trị cướp được, phỏng chừng cũng không bằng ba bốn phần trong tay Trần Phỉ lúc này.
Ba bốn thành như vậy chia cho nhiều Hợp Khiếu Cảnh, hiện tại Trần Phỉ lại là một người độc hưởng.
Trần Phỉ kiên nhẫn phân loại đồ vật bên trong túi càn khôn, tiếp theo để vào trong các túi càn khôn.
Mất hơn một canh giờ, Trần Phỉ mới sắp xếp xong các loại linh tài và đan dược, đồng thời còn có ngọc giản công pháp của Lạc Thiên Các.
Ba người Đàm Bẩm Tu lưu tại công pháp truyền thừa trọng yếu của Lạc Thiên Các bên người, số lượng không tính là nhiều, nhưng mỗi một môn đều là tinh phẩm.
Thậm chí ngay cả truyền thừa Lạc Thiên Quyết đứng đầu cũng ghi chép phần lớn nội dung, chỉ có một số vị trí mấu chốt không có ghi chép, đoán chừng là cần truyền miệng.
Trần Phỉ tiêu phí một canh giờ, đọc qua Lạc Thiên Quyết một lần, tiếp đó dung nhập vào trong Thái Huyền Thiên Kiếm.
Độ thuần thục của Thái Huyền Thiên Kiếm từ Đại Viên Mãn giảm xuống viên mãn, nhưng Trần Phỉ cũng chỉ tốn một lát công phu, đã một lần nữa tu luyện tới Đại Viên Mãn Cảnh.
Thái Huyền Thiên Kiếm lúc trước dung luyện chín công pháp khác, kỳ thật đã phi thường mạnh, gia nhập Lạc Thiên Quyết, cũng chỉ khiến cho Thái Huyền Thiên Kiếm đi tới một ít.
Có tăng lên, nhưng không tính là lớn, cho nên rất dễ dàng tu luyện đến Đại Viên Mãn Cảnh.
Ngọc giản công pháp khác, chủ yếu Trần Phỉ xem qua cương yếu công pháp, phát hiện đối với chính mình bây giờ, đã không cách nào đưa tới trợ giúp thực chất gì.
Thực lực của Trần Phỉ bây giờ, gần như đã đến cực hạn dưới Sơn Hải Cảnh, đặc biệt là Trấn Long Tượng Trấn Hồn xuất hiện, khiến chiến lực của Trần Phỉ đạt tới một trình độ không thể tưởng tượng nổi.
Rõ ràng không phải Sơn Hải Cảnh, lại có thể sử dụng công pháp Sơn Hải Cảnh, trình độ nào đó mà nói, cực kỳ thái quá.
Cũng bởi vì như thế, công pháp bình thường, muốn tăng cường thực lực Trần Phỉ đã trở nên không có khả năng.
Hiện tại Trần Phỉ muốn tiếp tục tăng lên, đơn giản nhất, chính là đột phá đến Sơn Hải Cảnh.
Sự tiến bộ về cảnh giới như vậy sẽ mang lại thay đổi trực tiếp và rõ rệt nhất đối với thực lực.
Nhưng đột phá Sơn Hải Cảnh, là trong chết cầu sinh, hơi không cẩn thận, chính là vạn kiếp bất phục, hơn nữa cơ hồ không có cơ hội làm lại.
Trong Thiên Vũ Minh, Hợp Khiếu Cảnh của những thế lực đứng đầu không nói tới, bọn họ vẫn chưa từng thành công.
Đệ tử thân truyền của Sơn Hải Cảnh, do Sơn Hải Cảnh tận tay dạy dỗ, các loại vấn đề có thể sẽ gặp phải trong quá trình đột phá, cũng được dốc túi truyền thụ, nhưng chính là như vậy, tỷ lệ đột phá thành công vẫn cực kỳ bé nhỏ.
Nếu bây giờ Trần Phỉ đột phá Sơn Hải Cảnh, Trần Phỉ vẫn có mấy thành nắm chắc, nhưng cũng chỉ là mấy thành mà thôi.
Dựa theo ý nghĩ của Trần Phỉ, trước tiên có thể đạp phá bình phong, lột xác thành thể phách Sơn Hải Cảnh.
Đến lúc đó có được thể phách như thế, thời điểm nguyên lực đột phá Sơn Hải Cảnh, thân thể có thể chịu được tác động mạnh hơn từ khí thiên địa nguyên khí, để cho thần hồn có nhiều thời gian hơn để lột xác.
Nếu như là lúc trước, Trần Phỉ còn không có bao nhiêu nắm chắc đối với việc thể phách đạp phá bình phong, nhưng chiếm được Trấn Long Tượng Trấn Hồn, sự tự tin của Trần Phỉ tăng vọt.
Trấn Long Tượng ba thiên, tuy rằng tu luyện vị trí bất đồng, nhưng nói cho cùng vẫn phản ánh đến thể phách.
Chỉ cần Trần Phỉ tu luyện Trấn Long Tượng Trấn Hồn, không chỉ thần hồn có thể tăng cường, thể phách không nói tự nhiên đột phá đến Sơn Hải cảnh, nhưng ít nhất hi vọng cực lớn.
Đến lúc đó thể phách và thần hồn song song trưởng thành, Trần Phỉ không tin mình đột phá Sơn Hải Cảnh, còn có thể có trở ngại gì.
"Chỉ cần một chút thời gian, Sơn Hải Cảnh!"
Trần Phỉ ngẩng đầu nhìn trăng sáng trên bầu trời, ánh mắt chớp động.
Tàng Nguyên Chung xuất hiện trong tay Trần Phỉ, thời gian mười ngày, Tàng Nguyên Chung còn chưa kết thúc lột xác, Càn Nguyên Kiếm cũng là như thế.
Thượng phẩm pháp bảo đột phá đến cực phẩm pháp bảo, không đơn giản như vậy, huống chi linh tài năm đó chế tạo Tàng Nguyên Chung và Càn Nguyên kiếm còn thập phần bình thường.
Trần Phỉ vung tay phải lên, linh túy của Thân Nguyên Quân trong Tàng Nguyên Chung bị dẫn ra.
Một thân ảnh xuất hiện bên cạnh Trần Phỉ, chính là phân thân của Trần Phỉ.
Tam Hoa Độn Ảnh Quyết dung nhập Hợp Khiếu Tam Vấn đã đại viên mãn, hiện giờ Trần Phỉ muốn dùng những linh túy của Thân Nguyên Quân để tăng cường phân thân của mình.
Những linh túy này, bản tôn Trần Phỉ cũng có thể hấp thu.
Nhưng hiện giờ Trần Phỉ thiếu không phải nguyên lực, dù sao cảnh giới đã sớm đạt tới Hợp Khiếu Cảnh đỉnh phong, tiến thêm một bước, đó là Sơn Hải Cảnh.
Về phần đưa những linh túy này cho giới điểm Long Tượng, ngược lại là có thể. Nhưng bởi vì thể phách đã đạt tới bình phong, giới điểm Long Tượng phun ra nuốt vào linh túy cũng chỉ có thể tăng lên chút cường độ thể phách.
Muốn dùng phương pháp này để nâng thể phách lên Sơn Hải Cảnh, cần phải mất một thời gian khá dài, trong khi với khoảng thời gian đó, có lẽ Trần Phỉ đã sớm tu luyện Trấn Long Tượng Trấn Hồn lên.
Chỉ khi sử dụng tài nguyên một cách hợp lý, biến chúng thành sức mạnh của bản thân, mới là vận dụng triệt để. Giữ lại chờ tương lai, thực ra không phải là lựa chọn sáng suốt.
Hai tay Trần Phỉ bấm quyết, trận thế xuất hiện bốn phía Thính Phong viện, ngăn cách hoàn toàn khí tức nơi này, tiếp đó linh túy tràn vào trong phân thân Trần Phỉ.
Thực lực phân thân bắt đầu tăng lên, nhưng đến Hợp Khiếu Cảnh trung kỳ, lại tự động rơi xuống Hợp Khiếu Cảnh sơ kỳ.
Đây là hạn chế của công pháp lúc trước, mà bây giờ Trần Phỉ phải giải quyết, chính là hạn chế này.
Linh túy ở trong cơ thể phân thân bắt đầu xoay tròn, giống như một vòng xoáy, linh túy sụp đổ, một giới điểm bắt đầu xuất hiện.
Phân thân vốn chỉ có khí tức Hợp Khiếu Cảnh sơ kỳ, khi giới điểm xuất hiện, liền nhảy tới Hợp Khiếu Cảnh trung kỳ, hơn nữa không hề trượt xuống.
Thần sắc Trần Phỉ bất động, đây chỉ là mới bắt đầu, Trần Phỉ muốn dùng Tam Hoa Độn Ảnh Quyết, chế tạo ra một phân thân Hợp Khiếu Cảnh cấp bậc cao nhất.
Nguyên Thần Kiếm Phái, một môn hai Hợp Khiếu Cảnh đỉnh phong?
Cách đó mấy ngàn dặm, Tương Đàm Vực.
Du Tín Phong đi trên đường phố, vẻ mặt có chút chất phác.
Mấy ngày gần đây, Du Tín Phong bắt đầu nằm mơ không ngừng, trong mơ, hắn là một thiên kiêu tư chất vô song.
Bất luận công pháp gì vào trong tay, không đến một canh giờ, đều có thể lĩnh ngộ, hơn nữa dùng thời gian cực ngắn, có thể tu luyện đến đỉnh phong.
Giấc mơ kiểu này, trước kia Du Tín Phong cũng từng mơ, dù sao ai không hy vọng mình thiên tư vô song, trở thành cường giả cao cao tại thượng.
Nhưng tình huống thực tế, Du Tín Phong chỉ là một tiểu đầu mục trong bang phái, thiên tư thì có một ít, nhưng tuyệt đối không có đến trình độ xuất chúng.
Năm nay gần bốn mươi, bây giờ vẫn chỉ là một võ giả Luyện Tạng Cảnh, Luyện Khiếu Cảnh còn xa vời, thậm chí không dám thử đột phá, sợ rơi xuống ngũ lao thất thương (12 điều gây tổn hại cho cơ thể).
Thế nhưng để Du Tín Phong cảm thấy kỳ quái chính là, gần đây khi những giấc mơ này xuất hiện, thiên phú của hắn thật sự càng ngày càng tốt, rất nhiều công pháp lúc trước xem không hiểu, lý giải không được nội dung, hôm nay đúng là vừa nhìn liền thông.
Mà gần đây mộng cảnh không ngừng xuất hiện, một môn công pháp kỳ diệu xuất hiện ở trong đầu, Du Tín Phong thử tu luyện, lại để cho lực lượng thân thể đột nhiên tăng mạnh.
Dựa theo Du Tín Phong phỏng chừng, khả năng vài ngày, là có thể thử đột phá Luyện Khiếu Cảnh?
Chỉ là khi không ngừng tu luyện công pháp, Du Tín Phong luôn cảm giác trong đầu, giống như có thứ gì đó muốn thoát ra.
Loại cảm giác này rất kỳ quái, thật giống như có một bản thân khác, muốn xuất hiện?
Cả ngày bận rộn xong chuyện trong bang phái, Du Tín Phong trở lại trong phòng của mình, tiếp tục tu luyện công pháp trong mộng.
Mặc dù rất kỳ quái, Du Tín Phong cũng có nghi hoặc, nhưng không biết tại sao, đối với tu luyện môn công pháp này, Du Tín Phong đã không dừng lại được.
Nhập định, Du Tín Phong không ngừng dùng kình lực vận chuyển công pháp, ý niệm trong đầu càng ngày càng nhạt, cảm giác bản thân càng ngày càng yếu.
Du Tín Phong cảm thấy có điều không đúng, nhưng căn bản không dừng lại được, mà mấy ngày gần đây loại khác thường này, cảm giác một bản thân khác muốn xuất hiện, trở nên càng ngày càng mạnh.
Không hiểu sao, Du Tín Phong cảm thấy hoảng hốt, nhưng muốn ngăn cản, lại hoàn toàn vô lực.
Một canh giờ sau, Du Tín Phong mở mắt, trong đó hiện lên một đạo huyết sắc.
Du Tín Phong cúi đầu nhìn mình, khóe miệng hơi nhếch lên.
Trần Phỉ!
Du Tín Phong, hoặc nói là Thân Nguyên Quân, trong ánh mắt tràn đầy vẻ u ám.
Cách đó mấy ngàn dặm, Nguyên Thần Kiếm Phái.
Trải qua mấy ngày luyện hóa, khí tức phân thân Trần Phỉ càng ngày càng mạnh.
Theo Tam Hoa Độn Ảnh Quyết, chú Hợp Khiếu, đoạt Tam Hoa, dưới tình huống gần như hao hết linh túy của Thân Nguyên Quân, cảnh giới phân thân Trần Phỉ rốt cục đột phá tới Hợp Khiếu Cảnh đỉnh phong.
"Ong ong!"
Thiên địa nguyên khí bắt đầu cuốn ngược, phân thân lơ lửng ở giữa không trung, y phục bay phấp phới.
"Bá!"
Mắt phân thân mở ra, như sét đánh ngang trời, cùng bản thể nhìn thẳng vào nhau.
Trên mặt Trần Phỉ mang theo vẻ tươi cười, đột nhiên, lông mày Trần Phỉ khẽ động, phân thân, vậy mà cảm ứng được phương xa có một cỗ khí tức kỳ lạ đang cộng hưởng.
Trần Phỉ hơi ngoài ý muốn, nghĩ đến phần thần hồn thiếu hụt của Thân Nguyên Quân kia, không nghĩ tới lấy linh túy của Thân Nguyên Quân chế tạo phân thân, còn có biến hóa như vậy