Liễu Thế Chân ngã xuống mặt đất, lúc này trong lòng đầy hoảng sợ và phẫn nộ.
Hắn thật không ngờ người của Nguyên Thần Kiếm Phái lại dám ra tay với mình, quan trọng hơn là bản thân hoàn toàn không có khả năng chống cự.
Trước khi đến, Liễu Thế Chân cố ý tìm hiểu, biết Nguyên Thần Kiếm Phái mạnh nhất là Hợp Khiếu Cảnh sơ kỳ, và hiện giờ cũng không ở nơi đóng quân này. Những người khác của Nguyên Thần Kiếm Phái thì ngay cả Luyện Khiếu Cảnh đỉnh phong cũng không có.
Đối đầu trực tiếp với Hợp Khiếu Cảnh, Liễu Thế Chân thật sự không dám, mặc dù hắn có một phụ thân ở Hợp Khiếu Cảnh trung kỳ. Nhưng Liễu Thế Chân không nghĩ tới đối đầu trực tiếp, mà lợi dụng lúc đối phương không có mặt.
Kết quả hôm nay lại bị người ta đánh thủng tâm thần, Liễu Thế Chân cũng không hiểu chuyện gì đã xảy ra.
Liễu Thế Chân lăn vài vòng trên mặt đất, giãy dụa đứng lên.
Hắn không có ý định nói thêm lời tàn nhẫn nào, giờ hắn chỉ muốn bỏ chạy, mạng là của mình, gặp nguy hiểm tất nhiên phải chạy trước. Còn sau này sẽ bẩm báo với phụ thân rồi tính tiếp.
"Bịch!"
Một tiếng bước chân vang lên bên tai, Liễu Thế Chân theo phản xạ ngẩng đầu lên, vừa lúc gặp ánh mắt của Trần Phỉ.
Sau một khắc, ánh mắt Liễu Thế Chân trở nên mơ hồ, tâm thần rung động một chút nhưng lập tức bị một lực lượng mạnh mẽ đè xuống.
Vẻ mặt giận dữ của Liễu Thế Chân bình tĩnh lại, rồi bỏ đi như chưa có chuyện gì, biến mất giữa nơi đóng quân của Nguyên Thần Kiếm Phái.
Mọi người Nguyên Thần Kiếm Phái kinh ngạc nhìn bóng lưng Liễu Thế Chân biến mất, rồi quay sang Trần Phỉ, trong mắt đầy ngạc nhiên.
Vừa rồi mọi thứ diễn ra quá nhanh, không ít người chưa kịp phản ứng, chủ yếu là tâm trạng hỗn loạn, không biết nên đối phó với Liễu Thế Chân như thế nào.
Liễu Thế Chân ở Luyện Khiếu Cảnh đỉnh phong tuy rắc rối nhưng với Nguyên Thần Kiếm Phái bây giờ, cũng không phải không thể giải quyết. Theo sự phát triển của Nguyên Thần Kiếm Phái những năm qua, thực lực của mấy người Cù Thanh Sinh đã tiệm cận Luyện Khiếu Cảnh đỉnh phong.
Tài nguyên đầy đủ, công pháp lại có phân thân Trần Phỉ chỉ điểm, tu vi tiến cảnh sẽ nhanh như thế nào, mấy người Cù Thanh Sinh lúc trước ở Tiên Vân thành cũng không có khả năng tu luyện tới trình độ Luyện Khiếu Cảnh hậu kỳ.
Nhưng Thường Xuân Phái đứng sau Liễu Thế Chân so với Nguyên Thần Kiếm Phái bây giờ là một thế lực không thể chống lại.
"Không sao cả, không cần lo lắng." Trần Phỉ nhìn đám người Cù Thanh Sinh, cười nói.
Nhập Mộng Quyết!
Trước tiên hắn xuyên thủng tâm thần của Liễu Thế Chân, rồi lợi dụng Nhập Mộng Quyết xâm nhập vào. Thực lực của phân thân Trần Phỉ chỉ ở Luyện Khiếu Cảnh hậu kỳ nên tâm thần xâm nhập cũng bị giới hạn, không thể vượt qua Hợp Khiếu Cảnh.
Vì vậy muốn Nhập Mộng Quyết có hiệu quả thì nhất định phải làm tổn thương tâm thần của Liễu Thế Chân trước.
Ngoài Nhập Mộng Quyết, Trần Phỉ còn sử dụng ảo thuật trong Thái Huyền Thiên Kiếm.
Công pháp của chín thế lực đứng đầu, mỗi môn có sở trường riêng, trong đó có một môn truyền thừa ghi chép các chiêu pháp ảo thuật đỉnh cấp.
Trần Phỉ kết hợp Nhập Mộng Quyết, trực tiếp che đậy tâm thần của Liễu Thế Chân, khiến hắn ta quên đi chuyện hôm nay.
Nhưng cách che mắt này chỉ tạm thời, không thể duy trì lâu, và một khi để Liễu Vạn Cô nhìn thấy Liễu Thế Chân, có thể phát hiện ra bất thường.
Đối với Thường Xuân Phái, mọi người trong Nguyên Thần Kiếm Phái lo lắng, nhưng Trần Phỉ thì không hề, dù sao hắn đã giết mấy Hợp Khiếu Cảnh trung kỳ rồi, không quan tâm thêm một Liễu Vạn Cô.
Nhưng bây giờ Trần Phỉ cũng không muốn gây thêm rắc rối vô ích.
"Đa tạ Trần Trưởng lão!" Quý Thụy Thanh đi tới trước mặt Trần Phỉ, cúi đầu nói.
"Không cần khách sáo như vậy." Trần Phỉ khoát tay áo, trở lại chỗ đóng quân, tiếp tục giải đáp thắc mắc về công pháp.
Thấy Trần Phỉ bình thản, những người khác trong Nguyên Thần Kiếm Phái cũng chỉ có thể đè nén lo lắng.
Bên kia, sau khi rời khỏi nơi đóng quân của Nguyên Thần Kiếm Phái, Liễu Thế Chân trực tiếp quay lại khu vực của Thường Xuân Phái rồi nhốt mình trong phòng.
Những người khác của Thường Xuân Phái thấy Liễu Thế Chân cũng không phát hiện ra bất thường nào, cử chỉ của hắn vẫn bình thường như mọi khi.
Nhập Mộng Quyết và ảo thuật chỉ khiến Liễu Thế Chân quên đi chuyện vừa rồi, không làm mất ký ức cũ của hắn.
Liễu Thế Chân giờ phút này trở về phòng nghỉ ngơi, là cảm giác được trong thức hải của mình mơ hồ đau đớn, cho nên muốn nghỉ ngơi một phen.
Đêm đó, Liễu Thế Chân rời khỏi nơi đóng quân của Thường Xuân Phái, đến Phong Nguyệt Lâu trong Hải Ngự thành, xung đột với người khác nhưng cuối cùng cũng không giải quyết được.
Với danh tiếng của Thường Xuân Phái, cùng phụ thân ở Hợp Khiếu Cảnh trung kỳ, người bình thường sẽ nhường nhịn Liễu Thế Chân, không muốn gây thêm rắc rối.
Trưa hôm sau, Liễu Thế Chân cãi nhau với người khác trong sòng bạc nhưng cuối cùng cũng kết thúc qua loa.
Liễu Thế Chân cảm thấy tâm trạng mình dễ nổi nóng, như thể có cái gì đó che mắt, liên tục xảy ra khiến hắn không tìm ra nguyên nhân. Liễu Vạn Cô và hai Hợp Khiếu Cảnh khác của Thường Xuân phái hiện đang thực hiện nhiệm vụ bên ngoài Hải Ngự thành.
Vì vậy dù Liễu Thế Chân muốn tìm người hỏi, nhưng trong thời gian ngắn cũng không thể.
Liên tục qua ba ngày, tâm trạng Liễu Thế Chân càng tồi tệ hơn. Lúc này Hải Ngự thành phát nhiệm vụ, Thường Xuân phái cùng một số môn phái khác rời Hải Ngự thành đi thực hiện.
Một số đệ tử Thường Xuân phái không dám cách xa Liễu Thế Chân, bởi gần đây tính khí hắn càng hung dữ, dễ nổi điên đánh mắng, không ít môn nhân bị đánh trọng thương.
Trước kia Liễu Thế Chân ở Thường Xuân phái đã rất kiêu ngạo, nhưng khi đến Hải Ngự thành hắn đã thu liễm đi nhiều.
Dù sao đây cũng không phải Thường Xuân phái, bên ngoài bất cứ ai cũng có thể là Hợp Khiếu Cảnh, thậm chí cả cường giả Hợp Khiếu Cảnh hậu kỳ.
Trong hoàn cảnh này nếu cứ tiếp tục kiêu ngạo và ngang ngược như vậy, rất dễ xảy ra vấn đề.
Liễu Thế Chân cũng hiểu đạo lý đó, nhưng mấy ngày gần đây hắn không thể kiềm chế được tính khí.
"Ầm!"
Sóng biển cao hàng trăm mét đập mạnh xuống. Hải yêu bắt đầu xuất hiện, trong đó mơ hồ có thân ảnh hải yêu tam giai.
Mọi người Thường Xuân phái dàn trận diệt yêu, Liễu Thế Chân cố nén phiền não trong lòng, phối hợp với mọi người xung quanh. Nhưng mùi máu tươi ngày càng nồng nặc, khiến sát ý trong mắt Liễu Thế Chân dần tăng lên.
"Ong ong!"
Một con hải yêu tam giai xuất hiện, người của Thường Xuân phái lập tức lùi lại. Đồng thời có cường giả Hợp Khiếu Cảnh từ Hải Ngự thành xông lên ngăn chặn.
Liễu Thế Chân nhìn hải yêu tam giai, sát ý trong mắt đột ngột tăng cao, xúc động mãnh liệt trong đầu không thể kiềm chế.
"Giết!"
Trong đầu Liễu Thế Chân chợt ý muốn lao về phía con hải yêu kia, nhưng bản năng sinh tồn khiến hắn dừng lại.
Người Thường Xuân phái nhanh chóng rút lui, lấy tốc độ của Luyện Khiếu Cảnh, khoảng cách trăm mét gần như ngay lập tức. Chỉ có Liễu Thế Chân đứng yên, run rẩy.
Thấy Liễu Thế Chân không lùi lại, mọi người của Thường Xuân Phái sững sờ. Hải yêu tam giai ở trước mặt, chậm một chút là chết.
Đó đã là kết cục của rất nhiều Luyện Khiếu Cảnh dùng mạng để rút kinh nghiệm.
"Liễu Thế Chân, mau trở lại!" Có người hô lớn, vẻ mặt lo lắng, muốn xông lên kéo Liễu Thế Chân trở về, nhưng chỉ mấy bước đã sợ hãi không thể tiến lên trước khí thế của hải yêu tam giai.
Liễu Thế Chân ngẩng đầu nhìn hải yêu, sát ý và bản năng sinh tồn vẫn đang không ngừng xung đột, nhưng thấy hải yêu gần trong gang tấc, hắn theo bản năng vung kiếm đâm tới.
Hợp Khiếu Cảnh từ xa lao tới cũng kinh ngạc trước hành động này, đây là phát điên mất trí hay sao, dám xuất kiếm tấn công hải yêu tam giai.
"Oành!"
Trong tiếng nổ lớn, Liễu Thế Chân bị đẩy ngược ra, người bay giữa không trung, khí thế đã rơi xuống hàng ngàn trượng, ngay cả Hợp Khiếu Cảnh muốn cứu cũng không kịp.
"A!"
Liễu Thế Chân nện xuống tảng đá ngầm, toàn thân chìm vào trong, máu tươi không ngừng chảy ra từ miệng, đã hít nhiều thở ít.
"Thế Chân, ngươi thế nào?" Một người lao tới bên cạnh Liễu Thế Chân, chính là người vừa rồi gọi hắn quay lại.
Lúc này thấy tình trạng Liễu Thế Chân, tim hắn như ngừng đập, không phải lo lắng cho Liễu Thế Chân, mà sợ Liễu Vạn Cô trách móc khi hắn không bảo vệ tốt Liễu Thế Chân.
Hiện giờ Liễu Thế Chân thành bộ dáng như vậy, hắn nên giải thích với Liễu Vạn Cô như thế nào?
Muốn cho Liễu Thế Chân uống thuốc trị thương nhưng bị máu mửa ra, bôi thuốc trị thương cũng không thấy hiệu quả chút nào.
Liễu Thế Chân nhìn người đến, lúc này đôi mắt tỉnh táo hơn, muốn nói gì đó nhưng không ra tiếng, giãy dụa một lúc rồi khí tức triệt để đoạn tuyệt.
Thấy khí tức Liễu Thế Chân tiêu tan, sắc mặt người kia tái nhợt. Liễu Vạn Cô sắp hành nhiệm vụ sắp trở về, bây giờ phải làm gì đây?
Sáng sớm hôm sau, mọi người ở Nguyên Thần Kiếm Phái hay tin Liễu Thế Chân đã chết.
Ở Hải Ngự thành, một Hợp Khiếu Cảnh chết cũng chẳng lạ, huống hồ một Luyện Khiếu Cảnh. Nhưng do xung đột ngày trước, nên mọi người Nguyên Thần Kiếm Phái cố ý chú ý tình hình Thường Xuân phái.
Tất cả đều cảm thấy cái chết của Liễu Thế Chân có gì đó khả nghi, trong lòng cũng mơ hồ đoán là có liên quan đến Trần Phỉ.
Chỉ biết Hợp Khiếu Cảnh có sức chiến đấu mạnh mẽ, chưa bao giờ biết Hợp Khiếu Cảnh giết người cũng có thể lặng lẽ đến vậy, qua vài ngày mới thực sự bộc phát.
Không ai đi hỏi Trần Phỉ, mọi người đều chôn chuyện này trong lòng.
Phân thân Trần Phỉ cũng như không có chuyện gì, ngày ngày giải đáp thắc mắc về công pháp cho mọi người, đồng thời đi theo mọi người cùng nhau làm nhiệm vụ phòng ngự.
Thực lực phân thân Trần Phỉ mạnh hơn tất cả mọi người Nguyên Thần Kiếm Phái, lại không sợ chết, chỉ cần không gặp hải yêu tam giai là có thể bảo vệ mọi người tuyệt đối an toàn.
Thậm chí cho dù gặp gỡ Hải yêu, phân thân Trần Phỉ cũng có thể thu hút chúng, tạo cơ hội cho mọi người thoát thân, cùng với sự xuất hiện của Hợp Khiếu Cảnh tạo khoảng cách an toàn.
Cho nên theo phân thân Trần Phỉ, mọi người Nguyên Thần Kiếm Phái vẫn bị thương nhưng phần lớn là nhẹ.
Trong hoàn cảnh có thể chết bất cứ lúc nào, hiệu suất tu luyện của mọi người Nguyên Thần Kiếm Phái ngược lại tăng lên rất nhiều.
Trong khi phân thân bảo vệ Nguyên Thần Kiếm Phái, bản thể Trần Phỉ không ngừng điều chỉnh phương pháp tu luyện.
Nâng cao độ thuần thục của ba môn công pháp là điều hiển nhiên không cần nói, tốc độ tìm hiểu đã quá nhanh, không thể tăng thêm. Trần Phỉ bây giờ điều chỉnh là nhanh chóng nâng tu vi nguyên lực lên.
Như Mẫn Duyên Lục nói, Hợp Khiếu Cảnh tu luyện, về cơ bản là quá trình không ngừng rèn luyện viên hợp khiếu trong cơ thể.
Hấp thu thiên địa nguyên khí, tăng dần lên là một cách.
Nhưng liệu có những phương pháp nhanh hơn không