Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ

Chương 418

"Tại sao… tại sao Đỗ Duy lại xuất hiện ở đây?"

"Còn chiếc xe buýt kia nữa, nó..."

"Đang đánh nhau với Đỗ Duy?"

Matthew đã phải tự hỏi liệu có phải bệnh tiêu chảy của mình nặng đến mức bị ảo giác hay không.

Ông ta biết về xe buýt.

Thứ này tồn tại quá lâu, tác hại với người sống không lớn, muốn giải quyết lại gần như không thể.

Bởi vì nó không thể bị giết hoặc phá hủy.

Hơn hai thập kỷ trước, Matthew đã hợp tác với một thành viên của Vanity để cố gắng giải quyết chiếc xe buýt.

Những chiếc xe buýt thời đó không có dáng dấp như bây giờ, nó cổ xưa hơn.

Họ đã rất nỗ lực, nhưng không làm được gì.

Nhưng giờ, cảnh tượng trước mắt khiến Matthew bàng hoàng.

Ông ta lẩm bẩm: "Tại sao thanh niên này lại dính líu đến xe buýt, có vẻ như cậu ta muốn phá huỷ xe buýt?"

"Hay là, xe buýt muốn ăn cậu ta?"

Không có câu trả lời.

Bởi vì chỉ là trong nháy mắt, xe buýt đã biến mất ngay trước mắt Matthew.

Vẫn chưa hồi phục tinh thần, đột nhiên ông ta lại nhìn thấy một bóng ma giống như mây đen trên bầu trời đêm sâu thẳm, nhanh chóng đuổi theo theo hướng xe buýt biến mất.

Trong bóng tối đó, dường như có một tòa nhà.

"Đm!"

"Có ai có thể cho tôi biết chuyện gì đã xảy ra không?"

...

Vào lúc này, ác linh Đỗ Duy đang ở trong tình trạng rất tồi tệ. Xe buýt đâm sau lưng Ngôi nhà kinh dị. Cũng tức là đâm vào nó. Nó không ngờ rằng ngay lúc bị xe buýt tông, nó đã bị cuốn vào trong xe.

Khi đã vào trong xe, nó lập tức bị áp chế.

Như nó từng nói, xe buýt muốn biến ác linh Đỗ Duy thành tài xế.

Nếu để xe buýt thành công. Chiếc xe buýt sẽ trở nên đáng sợ hơn, còn ác linh Đỗ Duy cũng sẽ trở thành thứ giống như ác linh tài xế.

Nếu không có ý thức. Không có bản thân. Đây là điều mà nó hoàn toàn không thể chấp nhận được.

"Mày không thể ngăn cản tao..."

Ác linh Đỗ Duy vẻ mặt dữ tợn, nghiến răng cầm con dao giải phẫu cắm vào thân xe buýt, cố gắng rút tay còn lại ra khỏi sợi chỉ mỏng mảnh màu đen.

Lúc này sợi chỉ màu đen đã bao phủ gần hết cơ thể.

Giống như bị giòi ăn tận xương, không thể loại bỏ nó. Nơi nối liền những sợi chỉ mỏng manh màu đen này chính là vị trí lái của xe buýt.

Những sợi chỉ đen này muốn kéo ác linh Đỗ Duy về vị trí đã "an bài".

Ác linh Đỗ Duy điên cuồng giãy dụa.

Tay phải đột ngột rút ra khỏi những sợi tơ đen, tất cả những sợi tơ dường như đều dính chặt vào da thịt của nó, cho dù có giựt mạnh đến cực điểm cũng không bao giờ đứt.

Đột ngột, ác linh Đỗ Duy quay đầu lại, đôi mắt đỏ ngầu, nhìn chằm chằm sợi chỉ đen đang quấn lấy tay phải, mắt nheo lại.

Đột nhiên, sợi chỉ bị đứt, thụt trở lại.

Ngay sau đó, nó lại bắn tới như một sinh vật sống.

Nhưng tay phải của ác linh Đỗ Duy đã thoát khỏi gông cùm.

Ở bên tay phải, hoa văn màu đen hình dáng kim đồng hồ đã biến mất, điều này dường như chứng tỏ rằng chủ nhân của năng lực Đánh Dấu đã được thay thế.

Thay vào đó, nó là một biểu tượng kỳ lạ khó tả.

Nó giống như một khuôn mặt người.

Nhưng có vẻ giống một chiếc mặt nạ hơn.

Đột ngột……

Ác linh Đỗ Duy chống tay lên thùng xe.

Nó lạnh lùng nói: "Đánh bạc thôi!"

Tổng cộng có 2 lá Joker, lá bài đại diện cho trò chơi cờ bạc, sau khi ác linh Đỗ Duy giải quyết Mary Shaw, nó muốn phản ứng dữ dội, nhưng lại bị ác linh Đỗ Duy trực tiếp “ăn”.

Nó đã đồng hóa lá bài Joker, đồng thời có năng lực bắt đầu một ván bạc. Hơn nữa còn là bắt buộc.

Một ván bạc hoàn toàn khác dưới tay ác linh Đỗ Duy.

Nó có thể đối kháng với xe buýt.

Lúc này, một hơi thở kỳ lạ xuất hiện trên thân của ác linh Đỗ Duy, bao bọc toàn bộ chiếc xe buýt.

Nó là nhà cái...

"Xem mày chết trước hay là tao chết trước."

"Người chiến thắng nhận được mọi thứ, kẻ thua sẽ mất hết tất cả."

"Tao cá là lần tới mày sẽ rời bỏ thực tại..."

Giọng của ác linh Đỗ Duy vô cùng âm trầm, nó không muốn tiếp tục dây dưa với xe buýt, bởi vì mục đích của nó là tìm một ý thức khác của chính mình, rồi đồng hóa nó.

Càng kéo dài thì càng có nhiều yếu tố không thể kiểm soát.

Dù đồng ý hay từ chối, ván bạc do ác linh Đỗ Duy phát động đơn giản không cho phép xe buýt từ chối.

Quy tắc này không tồn tại.

Sức mạnh tương đương, nó có thể làm được càng nhiều chuyện.

Chiếc xe buýt dường như chấp nhận, vẫn chạy trong cơn mưa lớn, đi qua đường cao tốc của nhiều thành phố.

Ác linh Đỗ Duy cười gằn.

Nó không hề lo sẽ thua cược.

Nhưng dần dần, tốc độ của xe buýt chậm lại.

Phía trước là đống đổ nát của một bệnh viện. Trên cổng còn treo một tấm biển bị ngọn lửa thiêu rụi một nửa.

Có thể mơ hồ nhìn thấy chữ Hill...

Nhìn xa hơn về phía trước, đó là một tòa nhà hình tháp chuông đã bị sập.

Ác linh Đỗ Duy biết rằng đây là Bệnh viện Tâm thần Hill ở ngoại ô New York.

Đó cũng là nơi mà “hắn” lần đầu tiên giải được lời nguyền của nữ tu.

Két...

Tiếng phanh xe vang lên.

Chiếc xe buýt dừng lại trước cổng Bệnh viện Tâm thần Hill bị lửa thiêu trụi.

Hơn nửa cơ thể của ác linh Đỗ Duy bị sợi chỉ đen trói chặt, không thể thoát ra khỏi.

Trò chơi bắt đầu, xe buýt đã chọn đỗ lại ở đây.

Dường như nó cũng sợ năng lực bắt buộc đánh bạc của ác linh Đỗ Duy.

Nhưng ác linh Đỗ Duy không thèm quan tâm, chỉ cúi đầu nhìn ghế lái.

Những sợi chỉ đen dày đặc tụ lại với nhau tạo thành hình người.

Nó đang nhìn ác linh Đỗ Duy.

Ác linh Đỗ Duy cũng đang nhìn nó.

"Mày nghĩ rằng mày sẽ thắng?"

Ác linh Đỗ Duy nắm lấy tay phải của nó, trên tay xuất hiện một sợi chỉ mảnh, sợi tơ kéo dài vào trong bóng tối, tựa như đầu kia đang kết nối với thứ gì đó.

"Mày nên cảm thấy vinh dự, vì đây là lá bài tẩy mà tao chuẩn bị cho “tao” khác, tao không hề nghĩ sẽ sử dụng với mày."

Giọng điệu của ác linh Đỗ Duy rất nguy hiểm.

Sau đó, nó giật mạnh.

Cảnh vật xung quanh đột ngột thay đổi. Không gian bị vặn vẹo.

Bóng của một quả bóng lớn màu đỏ xuất hiện trên bầu trời.

Ngoài ra còn có đường nét của một con quái vật giống như một thằng hề.

"Hố hố..."

Đấy chính là Pennywise. Nó cũng là con át chủ bài của ác linh Đỗ Duy.

Với tính cách của nó, nvẫnó giữ cho Pennywise sống sót đến hiện tại, đương nhiên là có mục đích riêng.

Nếu không lợi dụng đến khi chết, thì làm sao có thể bỏ qua được.

Chiếc xe buýt dường như thấy trước nguy hiểm, đèn xe ngay lập tức bật sáng, nó muốn chạy trốn.

Nhưng mắt của ác linh Đỗ Duy bỗng híp lại.

Xe buýt lập tức dừng lại.

“Chào mừng mày đến với thế giới của kinh hoàng."

Ngay sau đó, chiếc xe buýt, ác linh Đỗ Duy và Bệnh viện Tâm thần Hill - nơi đã bị thiêu rụi từ lâu, biến mất.

Đã định trước nó sẽ thắng.

Ngay tại chỗ...

Vài phút sau, mưa xối xả càng lúc càng lớn, đọng lại thành vũng trên mặt đất.

Một đám mây đen xuất hiện trên bầu trời.

Đường nét của Ngôi nhà kinh dị thấp thoáng...

Sau đó, nó chợt dừng lại.

Vì mục tiêu không còn nữa...
Bình Luận (0)
Comment