[Chủ nhân, phong thư sai rồi! Không ngờ trong lòng của ngài, thân phận của phong thư lại cao hơn Cái Bóng.]
[Ngài có thể yên tâm, phong thư chắc chắn sẽ cố hết sức hoàn thành mệnh lệnh của ngài.]
[Cho dù chết, phong thư cũng sẽ cung cấp mọi thông tin về Công tước cho ngài.]
[Về phần Cái Bóng, ngài tuyệt đối không nên nhân từ với nó. Nó là một tên ngốc, hoàn toàn không có đầu óc. Dù ngài có ban cho nó sự khôn ngoan, nó cũng không thể nào khôn lanh bằng phong thư.]
[Chủ nhân, phong thư vẫn đang ẩn nấp thu thập tin tức! Xin ngài chờ tin tốt từ phong thư!]
...
Là tay sai trung thành nhất của Đỗ Duy, Phong thư lặng lẽ rời đi làm nhiệm vụ. Nó sẽ ẩn mình trong bóng tối, thu thập tất cả thông tin liên quan đến Công tước, rồi báo lại cho Đỗ Duy. Và Đỗ Duy sẽ là người nắm được thông tin này, rồi sử dụng để hoàn thiện thân phận Công tước của mình.
Sau đó dùng để đánh lừa Matthew cũng không khó.
Giờ Đỗ Duy có thể rời đi. Nhưng sau khi phong thư biến mất, Đỗ Duy lấy bức tranh sơn dầu từ trong túi áo của mình ra.
Đó là - Một cánh cửa khác. Trên bức tranh sơn dầu, hoa văn cổng địa ngục hiện rõ.
Chỉ cần hắn muốn, hắn có thể mở cánh cửa này, và rời đi bất cứ lúc nào. Tất nhiên, kết quả sẽ là xuất hiện trong bóng ngược của thành phố, dựa theo may mắn của hắn, 100% kẻ chờ đợi bên ngoài sẽ là xe buýt và Ngôi nhà kinh dị.
"Có phải vận may của tôi quá kém, hay tôi khiêu khích quá nhiều kẻ thù, tôi luôn cảm thấy rằng thế giới tràn ngập ác ý với mình."
Đỗ Duy hỏi chính mình. Nghiêm túc mà nói, hắn luôn cảm thấy vận may của mình cũng không tệ. Nhưng sau khi tiếp xúc với ác linh, đi đâu cũng đụng phải oán cừu.
Ngay cả sau khi bước vào cổng địa ngục, nơi bí ẩn, quái dị có vẻ là từ thời Victoria, cũng có giáo phái Vidar có thù với hắn.
Mặc dù bây giờ không có thù oán gì. Nhưng sẽ có những mối hận thù trong tương lai ...
"Ngoài ra, thế giới này chắc chắn không ổn. Tôi đã bước vào cánh cổng địa ngục, nhưng cuối cùng tôi đã đến nơi ma quái này, hơn nữa còn có thể đi ra ngoài."
"Và tại sao vị công tước này lại giống hệt tôi."
"Tôi không thể hiểu ..."
Đỗ Duy lúc này rất đau đầu, hắn cảm thấy suy nghĩ của mình đang rối tung.
Những gì nhìn thấy, gặp phải, cùng tin tức thu được khi bước vào cổng địa ngục giống như một mớ hỗn độn, hoàn toàn không rõ ràng.
Ngay cả Đỗ Duy cũng có ảo giác, có lẽ hắn thực sự là Quận công.
Nhưng sao điều đó có thể xảy ra...
Bỗng có tiếng gõ cửa bên ngoài phòng.
"Thưa ngài, bây giờ có tiện cho ngài không ạ?"
"Mời vào."
Tiếng mở cửa két rất khẽ.
Corrion Dawkwe mở cửa bước vào, trên tay vẫn cầm một xấp giấy tờ.
Ngay khi bước vào cửa, gã cúi đầu thể hiện sự tôn trọng: “Thưa ngài, con đã mang đến cho ngài thông tin mà ngài muốn, nhưng hồ sơ về 72 Ma Thần của Solomon trong giáo hội cũng không quá rõ ràng. Bởi vì những tồn tại đó, tất cả đều mang tính khái niệm, có thể dễ dàng gây ra tai hoạ."
"Tất nhiên, ngài biết về 72 Ma Thần của Solomon hơn cả giáo hội, có lẽ con không nên nói điều này với ngài."
Nghe vậy, Đỗ Duy khẽ lắc đầu: "Càng đối mặt với những điều chưa biết, càng phải duy trì sự kính sợ. Nếu một khi cảm thấy sự hiểu biết đó trở thành con át chủ bài, và là lý do khiến cậu tự hào, thì cậu đã thất bại."
Trong lời nói không để lại dấu vết dẫn dụ đối phương.
Corrion Dawkwe nhìn Đỗ Duy, ánh mắt càng ngày càng đầy sự ngưỡng mộ: "Suy nghĩ của ngài thật đáng để suy ngẫm. Nếu có thể ở bên cạnh ngài, được ngài giáo dục thì quá tốt."
Đây là lời nói thật.
Nhưng Đỗ Duy càng cảnh giác hơn.
Thực lực của những Hunter này không hề yếu, mặc dù họ không đạt tới trình độ như Matthew ở tương lai, hay các thành viên của Vanity, nhưng họ cũng mạnh hơn những Hunter của Twilight.
Loại người này lại rất ngưỡng mộ Công tước. Rõ ràng, người giống hệt mình thực sự rất phi thường.
Bây giờ, tất cả mọi người đều cho rằng họ là hắn, vậy hắn đang ở đâu trong thời đại nguyên thủy?
Không thể ở lại quá lâu. Đỗ Duy nói với Corrion Dawkwe bằng một giọng nhẹ hơn: “Sẽ có cơ hội trong tương lai."
Sau đó, lại nói thêm một câu: “Đúng vậy, tôi đã thả một tà linh phong thư ra ngoài để kiểm tra tin tức. Nếu gặp phải, đừng tấn công nó."
Corrion Dawkwe gật đầu: “Dạ thưa ngài."
Sau đó, gã đưa xấp tài liệu trong tay cho Đỗ Duy.
"Đây là những thông tin ngài muốn, con lui trước, nếu có yêu cầu khác, xin cứ bảo con."
Đỗ Duy ừ một tiếng, và nói: “Được rồi."
Sau đó, Corrion Dawkwe bước ra và đóng cửa lại.
Đỗ Duy mở xấp tài liệu ra, kiểm tra cẩn thận.
Thứ đầu tiên thu hút sự chú ý chính là tiêu đề - [Chìa khóa bí mật 72 Ma Thần của Solomon].
Lật trang đầu tiên.
[Chúng không tồn tại.]
[Nhưng chúng ở xung quanh chúng ta.]
[Quá khứ, tương lai, hiện tại, khi chúng xuất hiện, không ai có thể thoát khỏi ảnh hưởng của chúng, chúng ta chỉ có thể không ngừng phản kháng, chống cự, phản kháng đến khi chết.]
[Những người như bạn và tôi chỉ là vật tiêu hao, chúng ta sẽ không là anh hùng, cũng không phải thánh nhân. Chúng ta chỉ đang đi dưới ánh mặt trời, và rồi chúng ta sẽ trở thành cái xác lạnh lẽo không hồn.]
Đây là lời nói đầu, hoặc là cảm xúc.
Đỗ Duy tiếp tục trầm mặc không chút biểu cảm.
[72 Ma Thần của Solomon xuất hiện như thế nào không thể truy ra, nhưng khi chúng xuất hiện, thế giới này bèn có những ác linh.]
[May mắn thay, ban đầu không có nhiều ác linh, người sống cũng không nhiều, vì vậy chúng ta có cơ hội thở phào, cho đến khi Hunter xuất hiện, chúng ta mới bắt đầu kháng cự mang tính tượng trưng.]
...
Cũng có một phần giới thiệu lớn ở giữa.
Đỗ Duy đã nắm được thông tin này.
Đọc thêm xuống nữa.
[Sự kinh hoàng của 72 Ma Thần của Solomon nằm ngoài sức tưởng tượng của chúng ta, nhưng sự kháng cự mang tính tượng trưng của những người tiền nhiệm đó đã để lại cho chúng ta rất nhiều thông tin hữu ích.]
[Ma Thần là khái niệm, nhưng có sự bất dồng giữa chúng, thậm chí là đối đầu. Nhưng đây không phải là tin tốt, bởi vì sau một thời gian dài tiếp xúc, chúng tôi phát hiện ra rằng trong số 72 Ma Thần, có tồn tại thứ bậc.]
[Theo cấp bậc phân chia, lần lượt là đế vương, đại công tước, quan nội các, tướng quân, vương, công tước, hầu tước, bá tước, tổng thống, quý công tử, quỷ, và sử ma*]
[Nhưng vốn không nền tồn tại cấp độ, bởi vì điều này đang chứng minh sự tồn tại của chúng.]
[Cấp bậc của Ma Thần càng cao thì càng đáng sợ, nhưng may mắn thay, tồn tại đáng sợ nhất vẫn chưa thực sự hình thành, chúng ta vẫn còn cơ hội gia tăng sức mạnh.]
[Vì vậy, thứ duy nhất chúng ta có thể tiếp xúc là những Ma Thần ở sau Vương.]
[Khi bạn nhìn thấy điều này, bạn có thể sợ hãi, hoặc tuyệt vọng, nhưng xin hãy nhớ rằng chúng tôi không phải không có năng lực phản kháng, bởi vì người đàn ông đeo mặt nạ đã giết rất nhiều Ma Thần.]
Chú thích: *sử ma: Trong văn hóa dân gian châu Âu và tín ngưỡng dân gian thời kỳ Trung Cổ và Cận đại, sứ ma (trong các văn bản Anh ngữ thường gọi là "familiar") là một thực thể siêu nhiên giúp củng cố sự tin tưởng vào phép thuật của các phù thủy và thầy đồng.[1] Theo ghi nhận qua thời gian, họ sẽ xuất hiện dưới dạng nhiều vỏ bọc khác nhau, thường là trong động vật, và một số thời điểm là trong con người hay hình nộm người, và được mô tả như một "hình thái xác định rõ, ba chiều... sống động với màu sắc và gợi hình với sự di chuyển và phát ra âm thanh" bởi những người đã tiếp xúc với họ, không giống như mô tả về ma là "khói, hình thái không xác định".[2]
Khi phục vụ phù thủy, họ thường được cho là tàn độc, trong khi làm việc cho các thầy đồng thì lại được xem là nhân từ (mặc dù có một số mơ hồ trong cả hai trường hợp). Trước đây họ được phân vào nhóm ác quỷ, trong khi về sau thường được nghĩ về và mô tả như những nàng tiên. Mục đích chính của sứ ma là phò trợ cho phù thủy hay phù thủy tập sự, bảo vệ cho anh/cô ta khi tiến đến cảnh giới mới của mình.[3]
Từ thế kỷ 20 một số người học phép thuật, bao gồm cả các tín đồ ngoại giáo hiện đại của Wicca, đã bắt đầu sử dụng các khái niệm về sứ ma, do mối liên kết của họ với hình thức ma thuật cũ.