Bước vào cổng địa ngục và nhận được câu trả lời hắn muốn. Đây là mục đích ban đầu của Đỗ Duy.
Sau đó, hắn muốn thành thần, anh ta muốn đạt được quyền lực, ác linh Đỗ Duy cũng vậy.
Cả hai đều từ bỏ mục đích ban đầu.
Điều này là do cánh cổng địa ngục đã thay đổi, nên những gì nhìn thấy và cảm nhận đều khác nhau.
Nhưng tất cả các câu trả lời đang dần được giải thích theo một cách khác.
Vào lúc này trong giáo phái Vidar.
Những bức tượng đã được xây dựng trong thời gian ngắn, tất nhiên những bức tượng đó không lớn.
Họ vẫn đang chuẩn bị xây dựng một bức tượng rất lớn.
Để thông báo với thế giới rằng vị thần của họ sắp giáng thế.
Tế đàn đang được xây dựng.
Một vài giáo lý trong Kinh thánh cũng đã bị Vidar bóp méo.
Đều nói: "Vị Thần vĩ đại sắp đến, qua sông dài thời gian, sẽ giáng thế đến thời đại này."
"Bên cạnh Thần có một ma linh, nó là một cái bóng , nhưng nó được thần cảm hoá, ngoan ngoãn làm người hầu của Thần."
"Còn có một vật có trí khôn, nó là một phong thư. Nó có trí tuệ và là một đầy tớ trung thành của Thần."
"Khi Chúa giáng thế, thế giới sẽ được giải thoát, vô số thay đổi sẽ xảy ra."
"Đây là bởi vì Thần không thích thế giới này."
"Nhưng khi Thần đến, nó sẽ tháo mặt nạ ra, tất cả những ai nhìn thấy Thần sẽ tắm trong ân sủng của Thần, và rời khỏi thế giới bẩn thỉu này với thiên đường."
"Chỉ có sợ hãi và đau khổ mới có thể trường tồn."
...
Những giáo lý của giáo phái Vidar rất đơn giản.
Nó khác với những tôn giáo khác dù rất thích hắc ám, nhưng luôn giả tạo mình rất chân thiện mỹ.
Họ tàn nhẫn.
Họ ác độc.
Trong giáo lý của họ, Thần vốn không mang theo thiện ý.
Song……
Họ không biết, tuyvị thần này không có thiện ý với người khác, nhưng lại có ác ý với họ.
...
Trên London.
Những đám mây đen vẫn đang xoay vần.
Nhưng nếu ai đó có thể rướn người lên cao cả cây số, thì họ có thể nhìnthấy một đường viền quả bóng bay khổng lồ màu đỏ ẩn hiện trong những đám mây đen.
Đây là bản chất của Pennywise.
Ác linh Đỗ Duy đã từng sử dụng thứ này để biến Vidar thành nguồn sức mạnh của nó.
Đương nhiên đó là nỗi sợ...
Không phải Pennywise luôn thích tìm đường chết đã sống lại.
Giờ kẻ điều khiển quả bóng đỏ này là ác linh Đỗ Duy.
Nó vốn có năng lực ảnh hưởng đến người khác.
Giờ đây, quả bóng bay màu đỏ đã trở thành đôi mắt và điểm trung chuyển của nó.
Những cảm xúc tiêu cực do những người sống ở London tạo ra sẽ đi qua trạm trung chuyển và trở thành nguồn sức mạnh cho ác linh Đỗ Duy.
Điều này sẽ đưa nó trở lại đỉnh cao .
Theo cách tương tự, những chỉ dẫn mà nó đưa ra cho Vidar, cũng như các phương pháp được đặt ra, sẽ tiếp tục củng cố sự tồn tại của Thần.
Bạn càng tin vào nó, bạn càng sợ hãi nó.
Điều đó càng chắc chắn.
Đây cũng là lý do cho sự ra đời của 72 Ma Thần của Solomon.
Mặt nạ là một thứ rất đặc biệt.
Không ai biết bạn là ai trước khi đeo mặt nạ.
Bạn có thể gọi bất kỳ tên nào, có thể là bất kỳ ai.
Giữa đúng và sai.
Nhưng khi mặt nạ được gỡ bỏ, kết quả sẽ được khẳng định.
Khoác giáp thành thần hoàn thành...
Cái Bóng và phong thư đều là đầu mối then chốt khẳng định sự tồn tại của ác linh Đỗ Duy.
Dưới những đám mây đen, phía trên tháp chuông, điểm cao nhất ở London.
Ác linh Đỗ Duy vẫn bình thản ngồi đây, đôi mắt đen láy không có một chút cảm xúc, thờ ơ nhìn người đi đường qua lại bên dưới.
Nó nói: "Cái chết là thỏa hiệp vô dụng nhất."
Điều này dường như đang nói về chính nó.
Sau đó, nó thêm vào một câu khác: "Những gì tôi cần là sợ hãi, những cảm xúc tiêu cực, tôi cần tất cả sự tiêu cực hướng về phía tôi."
"Nên tôi sẽ không lấy mạng của mày."
Nói xong, ác linh Đỗ Duy không còn nhìn người đi đường phía dưới, mà là ngẩng đầu nhìn đám mây đen phía trên.
Đôi mắt của nó rất lạnh.
Nhưng nó dường như có thể xuyên qua những đám mây đen và nhìn thấy mặt trời và các vì sao trên bầu trời.
Cái Bóng không ở bên nó, cả phong thư cũng vậy.
Nhưng nó sớm đã quen, khi trở lại thành Đỗ Duy thì không ai có thể giúp nó, khi trở thành ác linh Đỗ Duy thì không cần ai giúp.
...
Vào lúc này, toàn bộ thành phố London đã bắt đầu thay đổi.
Từng cơn gió lạnh thổi qua.
Người đi đường bất an.
Những đám mây đen trên đầu che kín ánh sáng lẽ ra phải chiếu vào thành phố, bóng tối dày đặc đến nỗi khiến người ta khó thở.
Một làn hơi lạnh đang phả ra trong không khí.
Nó dường như có thể theo da, dọc theo lỗ chân lông đi thẳng vào tim.
Không biết từ lúc nào, đám người Vidar xuất hiện ở trong đám người, cúi đầu bịt tai, bị chửi rủa cũng không tức giận mà biến mất không còn tăm hơi.
Trong một căn phòng tối, cả gia đình đang ngồi bên nhau, ăn sáng.
Nhưng họ đột nhiên nhìn thấy một khuôn mặt người trên cửa sổ.
...
Những điều như vậy vẫn tiếp tục xảy ra.
Các Hunter ở London càng điên cuồng hơn.
Thành phố vốn rất yên bình, chỉ sau một đêm đã thay đổi hoàn toàn.
Ác linh ở khắp mọi nơi. Thậm chí có một tàlinh chỉ còn một nửa cơ thể, cắm đầy đinh đang lang thang.
Corrion Dawkwe chỉ cảm thấy vô cùng tức giận. Các Hunter còn lại cũng vậy.
Vốn dĩ họ nghĩ Công tước sẽ giải quyết được mọi chuyện, nhưng khi dị biến xảy ra, họ chỉ có hận.
Giận dữ nhưng không hành động.
Mà vào lúc này khi đi đến một con phố vắng vẻ. Theo ác ý đó, đám Hunter Corrion Dawkwe, cuối cùng đã tìm ra manh mối.
Tại con phố này, một người Hunter Vidar bị vặn xoắn như vắt khăn, máu chảy đầm đìa, chết vô cùng thê thảm.
Bên cạnh cái xác, có một bóng người màu đen hình người.
Phong thư lơ lửng bên cạnh Cái Bóng.
Nó rất bất mãn: [Tôi thực sự không hiểu tại sao chủ nhân lại thiên vị mày đến vậy. Mày rõ ràng là một tên ngốc, nhưng chủ lại cho mày tấn công đám Hunter của Vidar để mày mạnh hơn.】
[Rõ ràng phong thư tao là trung thành nhất, ngoại trừ mày giỏi giết người tốt hơn tao, mày còn có cái gì?】
[2 con dao sắc bén là do chủ nhận đưa cho.】
[Mày thậm chí không biết nói.】
[Nếu không phải chủ nhân bảo tao coi chừng để mày không bị giết, tao đã không đi theo mày.】
[Giết người không chút mỹ cảm nào, thật sự là rác rưởi】
Nhưng đúng lúc này, Cái Bóng đột nhiên quay đầu lại, đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm vào con phố.
Corrion Dawkwe và những Hunter khác lặng lẽ bao vây nó.
"Bắt lấy tà linh phong thư kia, nó là đồ của công tước, tuyệt đối đừng để nó thoát!"
Nghe câu này, Phong thư hoàn toàn choáng váng.
Tình huống gì đây ?
Bắt nó?
Mặc dù nó là một tà linh, nhưng trước khi được giải phong, nó không có sức chiến đấu.
Nói thật, ác linh phong thư đã bị Twilight phế. Họ tạo ra nó, khiến nó không còn chút đe doạ nào.
Tất nhiên phong thư biết tình cảnh của mình, nó ngay lập tức muốn chui vào Cái Bóng, để cùng Cái Bóng chạy trốn.
Nhưng đang định làm vậy thì Cái Bóng lập tức hóa thành một bóng đen rồi biến mất trong bóng tối.