Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ ( Dịch Full )

Chương 587 - Chương 588: Cô Chỉ Muốn 1 Đáp Án

Chương 588: Cô chỉ muốn 1 đáp án Chương 588: Cô chỉ muốn 1 đáp án

Người thường không thể hiểu được nỗi đau của Minette.

Người đàn ông mà cô yêu nhất, chấp niệm lớn nhất trong đời cô, lại sai thuộc hạ tới giết cô.

Đầu tiên là Alfalia. Sau đó là phong thư và Cái Bóng.

Minette cảm thấy từ đầu đến cuối mình đều đang lạc trong bóng tối, chỉ là con rối của người mình yêu, đối phương hoàn toàn không quan tâm đến cảm xúc của cô, thậm chí không hề có cảm tình với cô.

"Vậy ra tôi đang yêu đơn phương sao?"

Minette bật khóc, cô tự giễu: "Tại sao anh lại xuất hiện trong cuộc đời em, tại sao anh lại giúp em, tại sao anh lại cứu em?"

"Muốn giết em, anh có thể làm ngay từ đầu."

"Hiện tại anh dùng cách này để đối phó em."

"Anh có biết không? Đây là một cực hình đối với tôi."

"Rốt cuộc em đã làm gì sai, sao anh lại tàn nhẫn với em đến vậy?"

Hơi thở trên người Minette càng ngày càng lạnh, ngay cả trái tim cũng hoàn toàn lạnh lẽo.

Cái gọi là chấp niệm, hay là tình yêu. Vào lúc này chỉ là một trò đùa.

"Em không muốn bất cứ thứ gì, giờ em chỉ muốn một câu trả lời."

Trái tim của Minette đã nguội lạnh, cô ấy cầm thanh trường kiếm, đôi mắt xanh đầy căm thù và bi thương phức tạp đến cực độ.

Cô nhìn thẳng vào hòn đảo hồ.

"Trực giác cho em biết anh đang ở đâu."

"Vậy làm ơn cho em biết lý do."

...

Ở một nơi khác.

Trong rừng cây bị sương mù dày đặc bao phủ.

Màn sương trắng mờ nhạt nhiễm phải mùi máu, một bữa tiệc giết chóc đã diễn ra ở đây.

Các thành viên Vanity đã chiến đấu chống lại đám người Gascoigne.

Có yếu có mạnh.

Nhưng nhìn chung, sức mạnh của Vanity mạnh hơn một chút.

Vù vù……

Có một cơn gió nhẹ thổi qua.

Gascoigne chỉ cảm thấy xung quanh mình lạnh lẽo, gã dựa vào một cái cây lớn, tay kia cầm một khẩu súng kíp, và một cây thánh giá.

Thánh giá không được làm bằng bạc.

Bề mặt được bao phủ bởi một số loại chất màu xám, trông giống như một lớp sơn.

Cây thánh giá không lớn lắm.

Gã có thể cầm cây thánh giá bằng một tay, nếu gã bỏ tay ra thì có thể sẽ rằng thánh giá này là một cây thánh giá ngược.

Thánh giá đại diện cho giáo hội, có rất nhiều nét gạch ở giữa.

Thánh giá ngược tương đương với Satan, đôi khi ám chỉ ác ma và ma quỷ.

Đức tin vẫn là chủ đạo trong thời đại Victoria.

Nhưng sự lựa chọn của sức mạnh không bị giới hạn bởi đức tin.

Trong long của mỗi người đều có ác quỷ.

Đương nhiên……

Đỗ Duy chắc chắn không có, bởi vì đúng như Freddy đã nói: hắn chính là ma quỷ.

Vào lúc này, Gascoigne rất lo lắng.

Gã đã đè nén toàn bộ hơi thở, cùng với trợ giúp từ thánh giá, căn bản không ai có thể tìm ra sự tồn tại của gã.

Gã đã lẩn trốn được một thời gian.

Tiếng la hét và tiếng than khóc do trận giết chóc vừa rồi đã dừng lại.

Nhưng Gascoigne biết rằng những người đó vẫn chưa rời đi.

Vì sương mù vẫn chưa tan.

Gã không khỏi thắc mắc: "Chết tiệt, tại sao thành viên của Vanity lại tấn công chúng tôi? Bọn họ điên rồi sao?"

Đã từ rất lâu, Vanity luôn duy trì một phong cách hành xử kỳ quặc và bí ẩn mà không ai biết.

Nhưng chưa từng có tiền lệ tập kích Hunter.

Hmm... cũng có thể không được lan truyền.

Đột nhiên…

Rắc...

Nghe như tiếng giẫm lá hoặc cành cây.

Gascoigne giật mình, gã lập tức vểnh tai lên và cẩn thận lắng nghe.

Giọng nói từ xa vọng lại.

Dần dần, mồ hôi lạnh chảy ra trên trán của Gascoigne.

Nhịp tim của gã cũng đang tăng nhanh, may mà có thánh giá che giấu, nếu không thì đã bị phát hiện từ lâu rồi.

"Là người của Vanity?"

"Hay là ai khác?"

Ngay khi ý nghĩ thứ hai xuất hiện, Gascoigne đã phủ nhận nó. Trong trường hợp này, ngay cả khi có người còn sống, không thể thể nào đi giữa màn sương mù. Thế có khác gì đâm đầu vào chỗ chết.

Có chút khác với tương lai là dù Gascoigne trong thời đại này là một liếm cẩu, nhưng lý trí hơn và không bị lóa mắt bởi quyền lực.

Gã giữ bản thân tỉnh táo.

Chuẩn bị trước tình huống bị và không bị phát hiện ẩn thân, sẵn sàng chiến đấu.

Song…

Đột nhiên…

Gascoigne nghe thấy một tiếng hét.

Tiếng hét quá sắc bén và ở rất gần. Gần trong tầm tay.

Con ngươi của Gascoigne co rút mạnh, gã nghe thấy tiếng hét sau lưng.

Chính xác mà nói, nó nằm sau thân cây mà gã đang dựa vào.

"Con heo ngốc! Có thằng ngốc nào thật sự chạy ra ngoài."

Tiếng hét thảm thiết này đến từ người bên phe mình.

Nói cách khác, ý nghĩ vừa bị chính gã phủ nhận hóa ra lại là sự thật.

Khuôn mặt của Gascoigne giờ rất xấu xí.

Bởi vì người đó chết ở ngay sau thân cây mà gã đang dựa vào, ở khoảng cách gần như vậy, chỉ cần kẻ sát nhân đi tới một chút là có thể phát hiện ra gã.

Không sợ đối thủ mạnh, chỉ sợ đồng đội ngu như heo.

Đằng sau một cái cây chỉ có thể che giấu ba người.

Một xác chết quỳ trên mặt đất.

Ngực anh ta bị một con dao sắc đâm xuyên qua, trái tim tan nát.

Máu phun bừa bãi như thể vòi xả.

Phụt……

Đầu của cái xác đột nhiên vặn vẹo một trăm tám mươi độ.

Kết quả là máu trào ra, huyết quản căng phồng, một đôi mắt sưng vù, tròng trắng mắt đỏ ngầu.

Mắt xác chết dán chặt vào thân cây.

Gascoigne chỉ cảm thấy mình bị một ác ý mạnh mẽ giam hãm.

Gã cảm thấy ớn lạnh trong lòng.

Loại ác ý này đang tích tụ, nhưng không có trực tiếp phun ra, giống như một tên đồ tể tàn ác, dùng dao qua lại cọ vào cổ, tra tấn tinh thần của gã.

Gascoigne biết mình đã bị phát hiện.

Anh không thể nhịn được nữa, trực tiếp lao ra ngoài, cố gắng chiến đấu đến chết với đối thủ.

Nhưng khi nhìn thấy người chết sau gốc cây, anh ta trợn tròn mắt.

Vì người chết mặc áo khoác dài màu đen.

Đó là một người từ Vanity.

"Sao vậy…"

Gascoigne nghĩ rằng gã đã rất mạnh, gã có thể trốn ngay cả khi gã không thể đánh bại bất kỳ ai từ Vanity.

Nhưng những người khác chỉ có con đường chết.

Càng chưa có thể giết thành viên của Vanity.

Nhưng sự thật đã ở ngay trước mắt, Gascoigne rất sốc.

"Có kẻ che giấu thực lực sao?"

Đôi mắt của Gascoigne tối tăm và âm u, gã thận trọng lùi lại, muốn nhanh chóng rời đi.

Nhưng đầu của xác chết từ từ quay lại.

Rắc...

Tiếng xương khớp cọ xát khiến người ta bất giác khó chịu.

Một đôi mắt đỏ ngầu nhìn Gascoigne với vẻ lạnh sống lưng.

Đằng sau anh ta, có một con dao mổ tà linh lặng lẽ xuất hiện. Trực tiếp đâm vào tim của Gascoigne.

Cái Bóng giống như một sát thủ, sau khi rút dao mổ tà linh bèn biến mất không thấy tăm hơi.

Trong trường hợp không có mệnh lệnh nào rõ ràng.

Cái Bóng tự do. Nó sẽ giết chết mọi thứ theo bản năng.

Còn về quan hệ giữa Vanity và chủ nhân của nó, với trí tuệ của Cái Bóng thì nó không thể hiểu được.

Nhưng là bóng của Đỗ Duy, mọi thứ nó làm đều được ngầm chấp thuận.

Bình Luận (0)
Comment