Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ ( Dịch Full )

Chương 676 - Chương 677: Tìm Được Điểm Then Chốt

Chương 677: Tìm được điểm then chốt Chương 677: Tìm được điểm then chốt

- Rầm rầm.

Âm thanh rất rõ nét.

Khi Đỗ Duy đưa ác linh Đỗ Duy của thế giới ma quỷ này, sức mạnh mà nó mang lại đã khiến thế giới trực tiếp sụp đổ.

Nói như thế nào đây, không phải lẽ thường tình mà là đất sụp, trời tan.

Đó là một thứ gì đó hiện ra bằng mắt thường, như thể thế giới đã trở thành những gì nó nên có, và mọi thứ trở nên nguyên sơ trong mắt Đỗ Duy.

Nói rằng thế giới ma quỷ này sụp đổ thì tốt hơn là nói rằng nó đã bị chia nhỏ thành những gì nó nên có.

Hơn nữa Đỗ Duy cũng đã nhìn ra bộ mặt thật của Đồng hồ của Lamer. Nó khác xa những gì hắn tưởng tượng. Đồng hồ của Lamer hóa ra là một hình tượng phụ nữ, còn giống hệt Alexis, không đúng... cần phải nói đó chính là Minette.

"Ma Thần Lamer?"

Một tin tức lướt qua tâm trí của Đỗ Duy.

Thân thể của Ma Thần Lamer vô cùng mơ hồ, chỉ có đường nét mơ hồ, nhưng riêng khuôn mặt thì rất quỷ dị. Trong đôi mắt khổng lồ, có kim đồng hồ đang chuyển động.

Đỗ Duy không thể nghĩ ra câu trả lời tại sao nó lại giống Minette đến vậy. Hắn cảm thấy một sức mạnh khác đang sục sôi trong cơ thể mình.

Tính tình bản thân cũng vì thế mà thay đổi rõ rệt. Nhưng ác linh Đỗ Duy vẫn chưa tỉnh lại, không thể chiến đấu thay hắn.

- Hừ…

Đồng tử phải của Đỗ Duy bị bóp méo, đó là năng lực ảo ảnh.

Nhưng vào lúc này, lại có thể rời khỏi thế giới sụp đổ. Phải trốn thoát trước để giết ngược hoặc sống sót, nếu không sẽ chỉ bị chặn bởi Ma Thần Lamer.

Ngay tại chỗ, kim đồng hồ trong mắt của Ma Thần Lamer lại quay.

- Bùm...

Đỗ Duy trực tiếp nổ thành bột mịn. Nhưng đó chỉ là kết quả của ảo ảnh.

Vừa nghiêng đầu, Ma Thần Lamer nhìn về hướng khác, trong ảo ảnh đen tối, bóng dáng của Đỗ Duy dần hiện ra, trước mặt hắn hiện ra một cánh cửa.

Đó là lối ra.

Không thèm nhìn lại, Đỗ Duy đã đạp vào cánh cửa.

- Rầm...

Cánh cửa lập tức bị đạp tung.

Thế giới bên ngoài chính là trụ sở của Twilight đã bị dị biến, thậm chí Đỗ Duy còn nhìn thấy phong thư, Shadow, Freddy lẻn vào trong phòng tối, trong phòng tối vẫn còn có một bút lông rất dài.

Đó là cây bút của Malphas.

Trong mắt Đỗ Duy lóe lên một tia dữ tợn, thuộc hạ của hắn đã đi cướp bút rồi, chỉ cần hắn thoát ra được là có thể dùng bút của Malphas chơi Lamer.

Nhưng đúng lúc này…

- King coong...

Âm thanh của kim đồng hồ lại vang lên.

Bức tranh trước mặt Đỗ Duy bắt đầu điên cuồng quay ngược lại. Thời gian đang quay ngược trở lại.

Sức mạnh trong cơ thể anh ta cũng đang nghịch lưu, thế giới sụp đổ sắp trở lại hình dáng trước đây.

"Chết tiệt..."

Đỗ Duy thấp giọng gầm gừ.

Hắn hung ác duỗi tay phải đâm vào mắt phải của mình.

Máu phun ra ngoài, tầm nhìn cũng bị ảnh hưởng.

Đó là sức mạnh duy nhất còn lại của hắn.

- Rầm...

Đỗ Duy ngã mạnh xuống nghĩa trang.

Mưa xối xả đổ xuống làm ướt cả người, tư thế của Đỗ Duy lúc này vô cùng thảm, ngã xuống bùn, mặt nạ trên mặt cũng vỡ làm đôi.

Máu bên mắt phải không ngừng chảy ra. Cơn đau do dây thần kinh mang lại khiến hắn nghiến răng chịu đựng.

"Ta vẫn còn cơ hội!"

Đỗ Duy đấm mạnh xuống đất, nhìn lên trời.

Sức mạnh của Ma Thần Lamer khủng khiếp đến mức có thể ảnh hưởng đến thời gian, kim đồng hồ quay ngược chiều như thể đang đặt trục thời gian của thế giới quay ngược lại.

May mắn thay, cái giá mà Đỗ Duy phải trả cho việc phá hủy con mắt phải của mình vừa rồi không hề uổng phí.

Đôi mắt hắn không đổi thành dáng vẻ như trước.

Ma Thần Lamer vẫn chưa xuất hiện, tương đương với một lần quay ngược thời gian nữa.

Tuy nhiên, đây không phải là tin tốt.

Bởi vì tổn thương trên cơ thể Đỗ Duy vẫn chưa hồi phục, sức mạnh của việc đảo ngược thời gian chỉ ảnh hưởng đến thế giới ma quỷ chứ không ảnh hưởng đến bản thân.

Nếu Ma Thần Lamer xuất hiện lần nữa, hắn có thể chống lại bao nhiêu lần?

"Không còn lần sau nữa."

Đỗ Duy đứng lên từ trong vũng nước bùn, giữ lại được chút sức lực, nhưng hắn biết rất rõ dù có phá huỷ thế giới này, hắn cũng sẽ không bao giờ trốn thoát.

Thời gian và sức mạnh của Ma Thần Lamer sẽ khiến mọi nỗ lực của hắn trở nên lãng phí.

Đỗ Duy nhìn mọi thứ trước mặt. Hắn nhìn vào nghĩa trang hoang vắng, vào hai ngôi mộ của Ryan Hamel, và tự cười một mình.

"Nơi này giống như một ngôi mộ. Phần mộ chuyên chôn cất tao. Nhưng cho dù chết, tao cũng sẽ kéo mày xuống mồ cùng."

Giọng của Đỗ Duy rất gay gắt. Nỗi đau đâm thủng mắt phải và áp lực giãy giụa nhưng không thể thoát ra khiến hắn tức ngực.

Hừm, nếu muốn giết hắn thì có thể. Nhưng không trả giá mà muốn giết hắn? Thật nực cười!

Con mắt còn lại của Đỗ Duy lạnh lùng tàn nhẫn, đồng tử đen kịt co lại, hai ngôi mộ của Ryan Hamel nổ tung, và hai cỗ quan tài bay lên.

Hắn vẫy tay trái, nắp quan tài tự động mở ra. Hắn muốn sử dụng 3 cỗ quan tài để làm một cái bẫy, một cái bẫy khiến hắn và Lamer cùng chết.

Nhưng giây tiếp theo, Đỗ Duy nhìn thấy Tiquel và James nằm trong hai chiếc quan tài với đôi mắt nhắm nghiền và máu chảy khắp người.

"Sao lại là hai chú?"

Đỗ Duy sửng sốt, vung tay đưa Tiquel và James ra khỏi đó.

"Dậy đi."

Vừa ra lệnh, Tiquel và James đồng thời mở mắt ra, hai người điên cuồng hít thở, lồng ngực phập phồng, sắc mặt từ trắng bệch chuyển sang đỏ bừng. Điều này là do thiếu oxy.

James nhìn thấy thảm trạng của Đỗ Duy, trợn mắt hỏi: "Anh Đỗ Duy, anh đã cứu chúng tôi sao?"

Tiquel cũng kêu lên: "Thưa Đức ngài, sao ngài lại thành ra như thế này?"

Công tước không phải là Hunter mạnh nhất sao?

Nhưng tại sao Công tước trước mặt không chỉ lấm lem bùn đất mà còn bị mù mắt phải... máu không ngừng chảy ra.

Đỗ Duy lạnh lùng nói: "Tôi không muốn nói nhảm với hai chú, tại sao hai chú lại ở trong quan tài?"

Khuôn mặt của James và Tiquel tái đi. Như thể nghĩ đến điều gì đó, họ nhanh chóng nói: "Chúng tôi nghe thấy tiếng gọi của Đức ngài Matthew, nên đã tìm kiếm ông ấy, nhưng không biết tại sao, chúng tôi đã rơi vào đám sương mù.”

Đỗ Duy lạnh lùng hỏi: "Chuyện xảy ra khi nào?"

James trả lời: "Ngay sau khi chúng tôi tách khỏi anh, chúng tôi đã nhìn thấy một cỗ quan tài trong đó Đức ngài Matthew bị nhốt, nhưng sau khi chúng tôi mở quan tài, bằng cách nào đó tôi đã bị nhốt trong quan tài, Đức ngài Matthew cũng biến mất."

Tiquel nói thêm: "Giống như James, tôi mở quan tài và bước vào đó."

Đỗ Duy giễu cợt: "Có vẻ như hai chú đã thế chỗ cho ông ta, có lẽ ông ta đã rời khỏi thế giới này, nhưng tôi rất tò mò quan tài mà hai chú nhìn thấy ở đâu?"

James cố nghĩ lại: "Nó trông giống như một hình vuông, một cột cờ, trường học? Vâng! Nó giống như một trường học..."

Nghe điều này, Đỗ Duy nhìn lên bầu trời, dưới đêm đen, trong mưa bão, ý chí của Lamer đã trở lại.

Nhưng hắn cười lớn.

"Mày không có cơ hội, Lamer..."

"Taonghĩ tốt hơn là giữ lại ngôi mộ này để chôn cất mày."

Bình Luận (0)
Comment