Bên trong thế giới đó, James và Tiquel vẫn còn run rẩy. Đỗ Duy đứng trước mặt họ, im lặng nhìn chằm chằm vào hai chiếc quan tài.
"Ngài Đỗ Duy, chúng ta thật sự sẽ chết ở chỗ này sao?"
"Chẳng lẽ anh không có cách nào khác đưa chúng ta đi ra ngoài?"
James và Tiquel quá thảm rồi.
James là một người rất có tinh thần công lý, chưa bao giờ làm điều xấu, cả đời đều đi tiêu diệt ác linh, nhưng lại bị mất một bàn tay.
Tiquel cũng tương tự, gã cũng bị mất một quả thận. Muốn đáng thương bao nhiêu thì đáng thương bấy nhiêu. Lúc này, gã vẫn đang suy nghĩ: "Thưa ngài Matthew, ngài Công tước dường như không thể tìm ra đường sống, em chỉ có thể cầu xin ngài. Giờ Twilight đã hoàn toàn kết thúc, em là thuộc hạ trung thành nhất của ngài, ngài nhất định phải cứu em."
Tiquel vẫn chưa biết Đức ngài Matthew của mình đã dọt lẹ từ lâu.
Dù sao trong mắt của Matthew, Twilight đã tiêu tùng. Thậm chí lão không nghĩ rằng Tiquel vẫn còn sống sót. Bởi vì, có thể ngay cả Matthew cũng không biết rằng Tiquel và James đã thay thế lão trong quan tài.
Nhưng thật ra chuyện này hơi khác với những gì Đỗ Duy nghĩ.
Matthew nên xuất hiện trong bức tranh sơn dầu, thay vì trực tiếp quay trở lại thực tế.
Ừm…
Đây có thể là một vấn đề.
Đột nhiên ánh mắt của Đỗ Duy thay đổi. Hắn với tay và trực tiếp chộp lấy một thứ gì đó ngoài không trung, giật mạnh chiếc phong thư ra ngoài.
Dưới chân, bóng tối điên cuồng lan tràn, một đôi mắt đỏ như máu mở ra, Shadow gần như tiêu đời khi phải ngậm cây bút của Malphas. Chỉ còn lại đường nét mơ hồ bên ngoài. Nó gần như trở nên trong suốt.
[Master, nhanh cứu Shadow-oppa, anh ấy sắp tiêu rồi.】
Có thể là do Phong thư và Shadow ở quen thành thân, nên vừa xuất hiện đã gọi Đỗ Duy đến cứu Shadow. Tất nhiên Đỗ Duy không thể để Shadow chết vì điều này.
Hắn lập tức vươn tay định lấy cây bút của Malphas, nhưng vừa cầm nó lên thì cả người như bị điện châm nhẹ, trực tiếp giật giật.
Cây bút của quỷ này dường như có ý chí của riêng nó. Nó vừa xấu xa lại hỗn loạn, khiến Đỗ Duy thật tồi tệ đối với, như thể anh không thể kiểm soát được điều đó.
Cũng may hắn đã gánh thay Shadow.
Cùng với đó, Freddy cũng trồi ra khỏi đầu của Shadow, hét lớn: "Thiếu chút nữa… thiếu chút nữa Shadow-oppa và em đã chết, cây bút này… cây bút này còn sống!"
Ở bên cạnh, Tiquel và James kinh ngạc khi thấy cảnh này. Trong số đó, Tiquel có biểu cảm sâu sắc nhất. Vì gã biết quả thật trong Twilight có vật của Ma Thần. Nhưng thứ đó luôn nằm trong tay của Matthew.
Tiquel nhịn không được hỏi: "Đỗ Duy, thuộc hạ của ngài sẽ không ăn trộm cây bút này chứ?"
James cũng bị sốc. Trước đó y đã biết trong nhà Đỗ Duy có ác linh, cũng tận mắt nhìn thấy Shadow. Nhưng giờ bên Đỗ Duy không chỉ có Shadow, còn có một vài thứ khác dường như không phải thứ tốt đẹp gì, chẳng lẽ...
Lẽ nào vị thánh, hiện thân của công lý trong mắt giáo hội lại đang nuôi ác linh?
Nếu là như thế thì Đỗ Duy có lẽ đã lừa gạt tất cả mọi người. Hắn hoàn toàn không phải là hiện thân của công lý. Ngược lại, là kẻ thống trị các ác linh, hiển thân của sự xấu xa!
James có tín ngưỡng. Nhưng y biết rất rõ Đỗ Duy đã cứu mình, luôn là cốt cán của giáo hội, cũng chưa từng làm ra chuyện gì xấu.
Thay vào đó, hắn luôn chiến đấu với các ác linh.
Vì vậy, James chỉ có thể tự an ủi: "Anh ấy lấy ác chế ác, tối đa phương pháp có chút cực đoan, cũng không có gì xấu xa."
Nếu nghĩ theo cách này, vẫn có thể chấp nhận được.
Tuy nhiên, Đỗ Duy không có thời gian để ý đến James và Tiquel, cơ thể hắn đang run rẩy liên tục, từng mảng da và từng lỗ chân lông đều rỉ máu. Trong nháy mắt, toàn cơ thể đã bê bết máu.
Lúc này, trên mu bàn tay phải của Đỗ Duy lập tức xuất hiện hoa văn kim đồng hồ giống như vừa bị kích thích. Trong bầu trời đêm đen kịt mưa xối xả, một con mắt như ẩn như hiện, bên trong còn có kim đồng hồ đang di chuyển.
Lần này, quỷ thần Lamer đến sớm hơn Đỗ Duy tưởng tượng.
Hơn nữa ngay khi vừa xuất hiện, cơn mưa đã nhanh chóng ngừng lại. Thấy vậy, Đỗ Duy nghiến răng nói: "Phong thư, mở bức tranh sơn dầu ra."
Phong thư nào dám do dự, bèn mở bức tranh sơn dầu ra. Ngay lập tức, tất cả mọi người có mặt, bao gồm Shadow, Pennywise và Freddy đều bước vào trường học bên trong bức tranh sơn dầu.
Con mắt khổng lồ lạnh lùng nhìn xuống. Nó dường như bị trêu tức.
- King...
Hoa văn kim đồng hồ lập tức quay.
Nhưng sau đó, một điều kỳ lạ đã xảy ra. Hai chiếc quan tài được mở trên mặt đất tự động đóng lại, còn có tiếng nổ vang lên từ quan tài.
Dường như có một thứ gì đó kỳ quái trong đó đang đập vào nắp quan tài.
Vốn dĩ sức mạnh của Lamer đáng lẽ phải khiến thời gian trong thế giới này chạy ngược, hoặc phá hủy mọi thứ, nhưng khi tiếng gõ trong cỗ quan tài vang lên, lại tạo ra một khoảnh khắc bình tĩnh.
...
Bên trong bức tranh sơn dầu, James và Tiquel nhìn ngôi trường trước mặt, và một cỗ quan tài trên sân trường, không khỏi cảm thán.
"Đây... đây là nơi mà hai chúng ta đã từng đến."
"Làm thế nào mà…"
Họ cực kỳ hoảng sợ, ngay cả ánh mắt nhìn Đỗ Duy cũng trở nên kỳ quái, chẳng lẽ hắn là người đã gây ra tất cả chuyện này?
Đỗ Duy phớt lờ họ. Hắn cầm chặt cây bút của Malphas trong tay phải, liên tục dùng lực để điều khiển cây bút.
Trong đầu của hắn hiện lên vô số ảo ảnh và những lời thì thầm ma quái.
Ảo ảnh rất ma quái, một số dường như là người, một số dường như là thành phố, dường như là sự tiến hóa của nền văn minh.
Cuối cùng, ảo tưởng tạo thành một quyển sách.
Nhưng âm thanh thì thào không giống tiếng nói của con người, hoàn toàn không thể hiểu được, mà giống tiếng thì thầm của ma quỷ, lộ ra sự sa đọa và cạm bẫy đen tối.
Nhưng Đỗ Duy sớm đã quen thuộc, hắn vẫn bình tĩnh, con mắt tự móc vẫn đang chảy máu, còn mắt trái lại loé lên sự nham hiểm, độc ác. Điều đáng sợ nhất là tàn nhẫn với chính mình. Đỗ Duy chính là loại người như vậy.
"Tao không còn biết mày còn sống hay không, chỉ cần mày rơi vào trong tay tao, mày không có tư cách phản kháng."
Những lời như vậy thường do ác linh Đỗ Duy nói ra. Lúc này, Đỗ Duy mới dám nói ra lời này bởi vì hắn có đủ tự tin. Đổi từ tay phải sang bên trái, tay trái cầm ngay cây bút Malphas, phát động năng lực ác linh hoá mới của mình.
Tuy nhiên, không hề kết bạn được. Năng lực mới của Đỗ Duy vẫn chưa đạt đến mức hắn có thể cân được cây bút của Malphas, nếu không hắn có thể kết bạn với 72 Ma Thần của Solomon. Nếu tất cả mọi người là bạn bè, thì cần gì phải chiến đấu điều gì khác?
Tuy nhiên, cây bút của Malphas vẫn bị ảnh hưởng một chút, ít nhất sự phản kháng của nó đã dừng lại một thời gian.
Điều này cho Đỗ Duy một cơ hội để thở. Hắn đá mở nắp quan tài, rồi nhảy vào với cây bút của Malphas.
Shadow và Phong thư, cũng như Freddie và Pennywise, đều cùng nhảy vào. Nếu Đỗ Duy chết, chúng cũng sẽ chết theo.
Nếu một trong số chúng có thể hy sinh để Đỗ Duy sống sót, thì có lẽ chúng sẽ không từ chối.