Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ ( Dịch Full )

Chương 726 - Chương 727: Giải Thích Nghi Hoặc

Chương 727: Giải thích nghi hoặc Chương 727: Giải thích nghi hoặc

[Master vĩ đại Hắc Đỗ Duy, ngài có thể nghi ngờ nhân phẩm của phong thư, nhưng không nên hoài nghi tính chuyên nghiệp của phong thư, ai có thể chuyên nghiệp hơn phong thư?]

[Nếu phong thư đã rơi vào tay ngài, nên em là tay sai của ngài.]

[Em nhất định sẽ lừa chết hắn! Xin hãy tin em một lần.]

Phong thư cảm thấy Hắc Đỗ Duy này quá khó lừa. Chẳng khác gì được tạo từ một khuôn đúc với Master của mình.

Luôn cẩn thận và hay đa nghi. Loại người này, thật sự quá khó lừa. Chẳng lẽ đúng như câu, người tốt sống không lâu, người xấu sống lâu ngàn năm.

Nếu vậy Phong thư phỏng đoán rằng Master của nó, Đỗ Duy, có thể sống hàng nghìn năm. Hắc Đỗ Duy nhìn phong thư với vẻ khinh thường. Nó lạnh lùng nói: "Mày có biết tại sao tao không tin mày không?"

Phong thư hỏi: [Tại sao?]

Hắc Đỗ Duy nói: "Bởi vì mày nói quá nhiều."

Nói nhiều quá sẽ mất đi tính chân thật, phong thư nhất định không hiểu.

Đặc biệt là trí tuệ của Hắc Đỗ Duy cũng không tệ. Rất rõ ràng, phong thư là nằm vùng, không thể ngoan ngoãn thần phục y. Nhưng giữ phong thư vẫn có tác dụng. Hắc Đỗ Duy chưa bao giờ lên kế hoạch giết Phong thư vì điều này. Cũng giống như Đỗ Duy lúc đầu.

Y cau mày suy nghĩ một lúc, nghĩ: “Tôi chết ở đây cũng không sao, nhưng phải tìm hiểu xem hắn đang tính toán điều chi, hơn nữa cũng phải chuẩn bị kỹ lưỡng. Bởi vì hắn có thể ngăn cản tôi chuyển thông tin trở về."

"Hơn nữa, trời sinh tôi đã thua kém hắn, hắn còn có tương lai, là Đỗ Duy thật, mà tôi chỉ là một bản sao. Ma Thần chế tạo ra tôi, chẳng qua là muốn dùng tôi thay thế hắn, sau đó đồng hóa tôi. Nhưng tôi cũng là Đỗ Duy, số mệnh trời sinh này khiến tôi không thể chấp nhận."

Nghĩ đến đây, Hắc Đỗ Duy trở nên kiên định.

"Nếu lần này, tôi không thể truyền đi tin tức, điều đó có nghĩa là tôi không có lợi thế trong cuộc đối đầu với hắn. Tôi sẽ trở về thời đại sớm hơn và trở thành người tạo ra xuất mặt nạ."

"Hơn nữa tôi có thể làm thêm một số thứ, gửi tin nhắn tới một số tồn tại trong tương lai, khiến bọn họ nghi ngờ tính xác thực của hắn, từ đó từng bước thay thế hắn."

"Sách là một thứ tốt."

Suy nghĩ của Hắc Đỗ Duy rất rõ ràng. Hơn nữa, những ý tưởng này được nó truyền cho bản thể. Sau đó Hắc Đỗ Duy cười lạnh nhìn phong thư.

Phong thư rùng mình sợ hãi.

[Ngài... ngài muốn làm gì?]

Hắc Đỗ Duy lạnh nhạt nói: "Tao đã nghĩ ra một chuyện rất thú vị, trong trí nhớ của tao, mày rất giống Bá tước tên Carlos, có bao giờ anh nghĩ rằng mình là gã không?"

Phong thư chết lặng. Nó suy nghĩ một lúc rồi mới nghĩ thông suốt. Chuyện tiền kiếp của nó là Carlos thì chỉ có Master mới biết, Hắc Đỗ Duy không biết về điều này, bởi vì nó đã ngắt kết nối với Master khi Lamer bị lưu đày.

Cho nên, trong lòng nghĩ đến tồn tại "Đỗ Duy" xấu đến mức nào, cảm thấy Hắc Đỗ Duy hẳn không có ý tốt.

[Master, đừng làm em sợ, làm sao em có thể liên quan gì đến tên Carlos đần đó? Phong thư ghét nhất là loại liếm chó đấy.]

Hắc Đỗ Duy cười rất đáng sợ. Y gửi cho bản thể một thông điệp: "Nếu quay ngược thời gian, có thể giết Carlos, để lại cạm bẫy cho Carlos, biến anh ta thành một phong thư, có thể một ngày nào đó anh có thể sử dụng nó."

Xong xuôi Hắc Đỗ Duy cầm lấy phong thư, rồi không chút do dự đi xuyên qua bức tường.

Qua bóng tối, nó nhìn thấy một đường hầm dài.

"Đây là…"

Hắc Đỗ Duy khó hiểu.

Nhưng vào thời điểm này, đột ngột từ phía sau vang lên một giọng nói lạnh lùng: "Mày khiến tao chờ rất sốt ruột."

Khoảnh khắc âm thanh này vang lên. Đôi mắt của Hắc Đỗ Duy trở nên tối đen như mực. Y giống như được truyền cảm hứng. Y dường như được đồng hóa một lần nữa. Ý thức của y được sắp xếp lại. Sau đó, y duỗi tay vứt phong thư đi, quay người đi về phía cánh cửa màu đỏ.

Còn với ác linh Đỗ Duy, nó chưa bao giờ quan tâm đến những bản sao của chính nó, hay những kẻ bắt chước. Bởi vì chuyện đó chỉ củng cố khái niệm về nó.

Giờ đây, hóa thân của Hắc Đỗ Duy đã trở thành một phần mở rộng của ác linh Đỗ Duy.

...

Phong thư ở ngoài cửa màu đỏ, nhìn Hắc Đỗ Duy bị đồng hóa. Nó cực kỳ sốc.

[Master ác linh thật sự càng ngày càng kinh khủng, Hắc Đỗ Duy ở trước mặt ngài ấy yếu như sên, nhưng tại sao Master ác linh mạnh mẽ như vậy, lại không trực tiếp giết chết nó?]

Vào thời điểm này, khi Hắc Đỗ Duy bước vào. Bóng đen sôi sục tự động tách ra một con đường.

Nó từng bước đi đến chỗ ác linh Đỗ Duy.

Giống như một cuộc bàn giao, nó nằm thẳng vào quan tài.

Giây tiếp theo, ác linh Đỗ Duy cảm thấy sự chú ý của cỗ quan tài chuyển hướng đi nơi khác.

Nó biến mất ngay lập tức, khi nó xuất hiện trở lại, thì đã ở bên ngoài cánh cửa màu đỏ.

Do cửa chưa đóng nên ác linh Đỗ Duy vẫn có thể đứng ở cửa quan sát động tĩnh bên trong. Nó thấy sau khi Hắc Đỗ Duy thế mạng chui vào cỗ quan tài, nắp quan tài lơ lửng bèn đóng lại.

Đồng thời có tiếng thì thầm vang lên.

72 cánh cổng địa ngục, mặc dù chúng chỉ là bắt chước, nhưng bỗng nảy sinh dị biến.

Dưới góc nhìn của ác linh Đỗ Duy, một số thứ vô hình nhưng có thật xông ra từ cỗ quan tài, kết nối 72 cánh cổng bằng đá. Ở 4 cánh cổng đá gần nhất, bóng ma của Ma Thần xuất hiện trước tiên. Tiếp theo là những kẻ khác.

Lần này, bóng ma của Ma Thần trông rất méo mó, như thể rất đau đớn.

"Nó bị phân giải rồi..."

Ác linh Đỗ Duy bình tĩnh nói thêm: "Những thứ đã phân hủy kia được phong ấn trong cổng đá. Nơi này không chỉ là mộ của ta, mà còn là mộ của Ma Thần."

Đây là một câu khẳng định. Nhưng sau đó những bóng ma đó đều sụp đổ. Một sự tồn tại giả tạo không thể phân giải bất cứ thứ gì.

Chỉ có Đỗ Duy mới là thật. Quan tài đá dường như đã ý thức được mình bị lừa. Đột nhiên, toàn bộ cỗ quan tài run lên, cả những cánh cổng địa ngục đó cũng vậy. Tất cả bọn chúng như còn sống, đều dán chặt mắt vào ác linh Đỗ Duy đang đứng ngoài cánh cửa màu đỏ.

Đây mới là Master của ngôi mộ. Ác linh Đỗ Duy hờ hững đóng cánh cửa màu đỏ. Nó chạm vào chiếc mặt nạ trên mặt mình, đôi mắt của nó rất tàn nhẫn và kiên quyết.

"Bước vào quan tài sẽ bị phân giải, một số thứ sẽ bị phong ấn vào cánh cổng đá."

"72 cổng đá tương ứng với cổng địa ngục."

"Trên đời có một sự trùng hợp như vậy, nên thứ phong ấn lẽ ra phải là 72 Ma Thần của Solomon, nhưng ta lại đang đồng hóa Ma Thần."

Ác linh Đỗ Duy cảm thấy buồn cười. Nếu không phải lần này, mình bỗng dưng đi đến nơi này, sợ rằng mình còn không biết sức mạnh của Ma Thần mà mình đã đồng hóa, đã bị đánh cắp bởi một tồn tại không xác định. Thậm chí không biết rằng con đường đồng hóa với Ma Thần lại tình cờ trùng hợp với ngôi mộ.

"Tôi sợ rằng khi tôi đồng hóa xong 72 Ma Thần, tôi sẽ phải nằm vào trong quan tài, rồi bị phân giải..."

Giọng điệu của ác linh Đỗ Duy đầy mỉa mai. Nó có một trực giác rằng càng đồng hóa nhiều Ma Thần, thì lực hút của quan tài với chính nó sẽ càng lớn.

Một ngày nào đó, sẽ khiến bản thân mất kiểm soát.

Bình Luận (0)
Comment