Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ ( Dịch Full )

Chương 731 - Chương 732: Cho Thế Giới Chút Hy Vọng

Chương 732: Cho thế giới chút hy vọng Chương 732: Cho thế giới chút hy vọng

[Master, phong thư có nghe nhầm không? Ngài muốn điều động ác linh trên toàn thế giới? Chỉ để tìm cái gọi là Vidar?]

Phong thư sững sờ. Master của nó đã đáng sợ đến mức như vậy từ khi nào?

Lần trước đồng hóa Ma Thần, cũng đâu có nói sẽ điều động ác linh toàn thế giới. Bởi lẽ tổng số ác linh trên toàn thế giới không phải là một con số nhỏ. Hơn nữa lũ ma quỷ đó không có khả năng tự nhận thức; như Phong thư, Freddy, và Quỷ Khoá Puton đều là ngoại lệ. Chúng sẽ không chạy đến vẫy đuôi vui mừng, liếm chó chỉ vì ác linh Đỗ Duy đã ra lệnh.

Nếu không, phong thư đâu còn chỗ đứng?

Vào thời điểm này, Phong thư nhìn ác linh Đỗ Duy. Nó thầm nghĩ: [Master ơi Master, trước kia phong thư thổi phồng ngài là vua của ác linh và kẻ ác hủy diệt thế giới, đó chỉ là muốn nịnh ngài thôi. Cả em cũng biết đó chỉ là thổi phồng, ngài sẽ không thực sự bị em tẩy não nghĩ mình chính là vua của ác linh? Lũ ngốc dó sao biết nghe lời ngài...]

Trong đầu nghĩ vậy, nhưng ngoài miệng phong thư vẫn chém tung nóc.

[Không hổ là ngài! Master ác linh, trên thế giới này, ngài hoàn toàn là bất khả chiến bại, những ác linh kia nên đến quỳ xuống liếm ngài, dù sao ngài cũng là vua của ác linh, chúa tể của vạn vật, làm chó của ngài chính là phúc khí của bọn họ tu từ kiếp trước.]

Nếu những ác linh đó có ý thức, thì khi biết rằng phong thư nói như vậy, sợ rằng chúng sẽ điên cuồng lao lên xé xác phong thư. Khi chúng rơi vào tay của Đỗ Duy, sẽ sống không bằng chết còn hơn sống, chỉ có thể làm nô lệ.

Nhưng dù thế nào thì, sống nhục còn hơn chết vinh.

Nhưng nếu rơi vào tay ác linh Đỗ Duy thì hehe...

Ác linh Đỗ Duy không quan tâm đến suy nghĩ của phong thư. Nó nhìn xuống cánh cổng bên dưới.

Đôi mắt hắn sâu lắng. Ngay sau đó, đang bay thẳng trên không trung.

Phong thư đi theo sau nó, càng ngày càng lên.

Cuối cùng nó đi qua trần của địa cung, cứ như xuyên qua bong bóng, đến bầu trời đêm của thành phố New York.

Đến giờ phút này, ác linh Đỗ Duy mới phát hiện. Nơi mà nó xuất hiện chính là công viên giải trí ở thành phố New York, địa điểm ban đầu của Ngôi nhà kinh dị.

Tất cả các câu trả lời giờ trở nên rõ ràng. Ngày xưa Ryan Hamel cùng một thành viên của Vanity đến New York, và sau đó bước vào cánh cổng. Kết quả là Ryan Hamel bị thương nặng. Sau khi bước ra, vì một lý do nào đó lại trở mặt thành thù với người của Vanity.

Hai bên đánh nhau. Ryan Hamel lúc đó đã bị thương rất nặng, sau khi giết chết đối thủ, y gắng gượng đi đến nhà thờ lúc nó chưa trở thành Bệnh viện Tâm thần Hill.

Cuối cùng, y chết ở đó. Hơn nữa những thứ mà y thu thập được đều bị đem ra đấu giá sau khi nhà thờ bị phá hủy.

Nhưng đây không phải là bắt đầu câu chuyện. Thay vào đó, nó là phần cuối của câu chuyện.

Ác linh Đỗ Duy lơ lửng trên thành phố New York. Không ai có thể nhìn thấy nó.

Ánh trăng sáng bị mây đen che khuất, cứ như là bóng tối.

"Tôi nói rồi. Tôi ghét bỏ thế giới này, đến giờ chưa hề thích nổi. Có quá nhiều ác linh trên thế giới này, và một số đứa khiến tôi phát ốm."

"Bạn bè, người yêu, cấp dưới, một loạt các mối quan hệ giống như xiềng xích, trói chặt tôi trên thế giới này."

"Nhưng cái này xuất từ bản ý của tôi."

Giọng điệu của ác linh Đỗ Duy trở nên bình tĩnh hơn. Ánh mắt của nó không lạnh lùng đến vậy. Vào lúc này, bên ác linh cũng ngang ngửa bên con người. Nó cùng hắn đưa ra quyết định cùng lúc.

"Hãy cho thế giới một chút hy vọng, dù chỉ là tạm thời."

Nói là làm liền.

Ác linh Đỗ Duy vươn tay phải ra.

Năng lực Đánh Dấu được phát động ngay lập tức. Cảm giác kinh hoàng chưa từng có cứ như sát nhập vào từng sợi không khí. Bầu trời đêm trở nên im lặng chết chóc.

Xung quanh dày đặc, nồng nặc...

- Ầm ầm…

Một tiếng sấm và tia chớp xẹt qua bầu trời New York.

Tia sét kéo dài vài km, như thể nổi điên.

- Ào ào...

Mưa như trút nước.

Vào lúc này, vô số người dân ở thành phố New York bị đánh thức lúc đang ngủ.

Phố đèn đỏ...

Tom và Cha Tony vừa chơi gái xong, đang chuẩn bị về nhà nghỉ ngơi. Bất chợt mắc mưa, cả hai cùng ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm. Đột ngột dường như họ thấy có thứ gì đó đen kịt đang vặn vẹo trên bầu trời đêm.

"Đó là gì?"

...

Sợi tơ đen dày đặc dường như cùng với cơn mưa nặng hạt phủ xuống bầu trời đêm New York. Vô số sợi tơ thật sự bao trùm tất cả bóng tối.

Ác linh Đỗ Duy nhìn lên. Đôi mắt nó lạnh lùng.

Ngay sau đó, có những khuôn mặt người quỷ dị xuất hiện xung quanh nó, từng cái đều khát vọng muốn trùm lên mặt của nó.

Nhưng ác linh Đỗ Duy chỉ cần trừng mắt, thì những gương mặt xa lạ đó đã run rẩy, không dám lại gần.

"Một khi mặt nạ được đeo vào, rất khó để cởi ra."

"Và tao đã mất rất nhiều thời gian để làm hỏng chiếc mặt nạ của mình. Lũ sâu kiến tầm thường chúng mày cũng muốn đeo nó lên mặt tao sao?"

Ác linh Đỗ Duy giễu cợt. Nó duỗi tay trái ra. Năng lực tay trong tay bạn ơi được phát động. Dù là tơ đen dày đặc, hay những khuôn mặt người, tất cả đều yên tĩnh.

Ngay sau đó, ác linh Đỗ Duy nheo mắt một cái.

Những tồn tại đó dường như cảm nhận được nó sẽ làm gì, hay nói cách khác là do một ý chí nào đó tác động đến chúng, chúng muốn chạy trốn.

"Muộn rồi."

Ác linh Đỗ Duy nói: "Khi tao tỉnh lại, vạn vật đều nên trở thành cát bụi."

Nói xong, con ngươi của ác linh Đỗ Duy co lại. Những dao động vô hình lấy nó làm tâm nhanh chóng lan tràn giống như những con sóng. Bất cứ nơi nào sóng đi qua, ngay cả bầu trời đêm cũng đóng băng.

Thành phố New York bên dưới cũng bị đóng băng.

Không thể tưởng tượng nổi, nhưng mọi thứ nó có thể nhìn thấy đều không thể thoát khỏi năng lực định trụ của nó.

Làm xong những thứ này, ác linh Đỗ Duy ngoắc tay. Những sợi tơ đen dày đặc đó chui thẳng vào dưới thân nó, tạo thành một ngai vàng.

Ác linh Đỗ Duy ngồi trên đó. Trong giây tiếp theo, nhiều sợi tơ đen chìm vào khoảng không. Nhưng nguồn gốc là ngai vàng dưới nó.

Còn về những khuôn mặt ma quỷ, ác linh Đỗ Duy hình như cảm thấy thú vị, vừa đưa tay ra, trong tay hiện ra một gương mặt bằng phẳng thuần khiết không có ngũ quan. Về những gương mặt còn lại, tất cả đều vụt sáng rồi biến mất nhanh chóng.

...

Thành phố Essegrin.

Trong một biệt thự sát ngoại ô.

Gia đình Jobs gần đây đã bị tra tấn bởi lũ ác linh.

Từ khi dọn đến căn nhà này, bọn họ đã phát hiện trong nhà có một ác linh vô cùng đáng sợ, cho dù có dọn nhà cũng không có tác dụng gì. Vị linh mục của nhà thờ nói với họ rằng chỉ có thể ở nhà chờ Người Đuổi Quỷ đến, trốn đi cũng vô ích.

Nhưng giờ Jobs bị tra tấn sắp phát điên rồi. Anh vòng tay ôm con gái, đứng trong nhà, rồi hét về phía cửa: "Đéo! Cút đi, đừng hại con gái tao, nếu mày muốn linh hồn tao thì cứ lấy, nhưng đừng hòng lấy con gái của tao đi."

Ở cửa, có bóng tối đang lan rộng. Nhưng anh không thể nhìn thấy một ác linh với thân hình ướt sũng nhưng mái tóc khô héo dựng ngược tại trần nhà trên đầu anh, có những lọn tóc quấn quanh cổ con gái anh.

"Bố ơi, con lạnh quá..."

Đúng lúc này, một sợi tơ mỏng màu đen trồi lên từ khoảng không, rồi xuyên thẳng vào đầu ác linh.

Sau đó nó run rẩy, những lọn tóc quấn quanh người con gái của Jobs tự động buông ra.

Đồng thời, nó cũng chìm vào trần nhà.

Bình Luận (0)
Comment