Biển nổi sóng dữ dội. Gió biển điên cuồng gào thét, nhìn chung quanh, cả vùng biển đều bị mây mù bao phủ.Từng tầm nước biển giống như một thúng nước bị khuấy mạnh, tạo thành một xoáy nước. Ở biển hiếm khi xảy ra loại thời tiết cực kỳ xấu như vậy. Nhưng nó vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại.
Paimon là một trong tứ trụ của Ma Thần, nó là một trong những Ma Thần đáng sợ nhất. Hơn nữa, nó còn là tồn tại kinh khủng duy nhất thoát khỏi cánh cổng địa ngục.
Nó đã ẩn núp rất nhiều năm. Bao lâu nay luôn ẩn mình trong bóng tối, chờ đợi sự xuất hiện của Đỗ Duy để thực hiện mục đích của mình.
Nhưng giờ, tình trạng của Paimon khá tệ. Nó đang chiến đấu với ác linh Đỗ Duy, nhưng lại ở thế yếu.
Không phải là nó không muốn trốn, mà là trốn không thoát. Ngay khi nó nhảy đến hiện thực, nó sẽ bị ác linh Đỗ Duy ép vào không gian trắng bệch đó, và khe hở bị phá vỡ sẽ tự động khôi phục lại.
Đóa Hoa Không Tàn Phai cũng đang điên cuồng nuốt chửng không gian này.
Hoặc là giết chết ác linh Đỗ Duy, hoặc là bị ác linh Đỗ Duy giết. Ngoài ra, không có lựa chọn khác. Người thường không thể nhìn thấy trận chiến giữa nó và ác linh Đỗ Duy. Bởi chúng không phải là con người.
Đây là một trận chiến ở cấp độ khác, một cuộc đối đầu về mặt khái niệm. Chỉ có thể tham gia trận chiến này nếu cũng là tồn tại về mặt khái niệm.
Có tiếng hét, hơi giống tiếng khóc hét của trẻ nhỏ, nhưng cũng giống tiếng hét của phụ nữ.
Tiếng hét đó có sức lan tỏa, nhưng dù không thể nghe thấy, cũng sẽ xuất hiện trong tâm trí và khắc sâu vào ý thức của bạn. Đó là sức mạnh thuộc về Paimon.
Ác linh Đỗ Duy hừ lạnh. Dưới chân nó là mảnh lớn bóng tối, có vô số ác linh đang ảnh hưởng đến không gian này, còn vùng màu trắng đối diện là sân nhà của Paimon.
Dù gì thì Paimon cũng là tứ trụ, rất khó bị giết.
Hơn nữa, Ma Thần trước kia bị ác linh Đỗ Duy đồng hóa, Paimon cũng đã đồng hóa qua, hơn nữa bản thân nó còn là Ma Thần.
Nên cho dù ác linh Đỗ Duy có BUG, hắn cũng không thể giết Paimon trong thời gian ngắn. Hay nói đúng hơn là đánh không chết.
Những Ma Thần bị đồng hóa theo lý thì đã chết hẳn, nhưng chúng lại là tồn tại khái niệm, nên những Ma Thần đó không thể có cái gọi là chết. Lamer bị đày đến không gian vô định cũng giống như vậy. Nó không tồn tại trên thế giới này, nhưng vẫn có khả năng quay trở lại.
Tiếng hét vẫn tiếp tục.
Gương mặt khổng lồ của Paimon chiếm một nửa không gian trắng bệch.
Ác linh Đỗ Duy vươn tay ra, bóng tối sau lưng đang ngọ nguậy. Một bóng ma khổng lồ hiện lên. Cái bóng có đôi mắt đỏ như máu, một tay cầm một con dao phay rất to và một con dao giải phẫu bị gãy.
Là Shadow.
"Định trụ nó cho tao."
Ác linh Đỗ Duy lạnh lùng nói, Shadow ở trong tay nó bỗng vặn vẹo biến thành một thứ giống như cây lao, phía trên có thứ gì đó xòe ra, giống như một lá cờ.
Giây tiếp theo, nó vung tay ném lao.
Mũi lao biến thành một bóng ma trực tiếp đâm thẳng vào gương mặt khổng lồ của Paimon, đóng đinh chắc chắn vào thế giới trắng bệch khác biệt.
Rắc rắc...
Cây lao đang run rẩy, dưới sức ép của Paimon thì Shadow không thể trụ nổi, ngay sau đó có dấu hiệu biến đổi thành hình dáng ban đầu của Shadow.
Đó là bởi vì cách biệt sức mạnh một trời một vực giữa Shadow và tồn tại có tính khái niệm. Không thể tạo ra nhiểu sóng gió.
Giờ bên phe ác linh Đỗ Duy, thứ duy nhất có thể thật sự chống lại Paimon chính là Đóa Hoa Không Tàn Phai.
Nhưng bông hoa vẫn còn ở giai đoạn đang phát triển, hơn nữa cũng không thể kiểm soát được.
Ác linh Đỗ Duy chỉ dùng nó để bao vây không gian không tồn tại trong thế giới thực này, hay nói chính là một cái lồng.Vậy nên ác linh Đỗ Duy chỉ tay vào Shadow đang găm chặt vào không gian trắng bệch, lạnh lùng tuyên bố: "Mày là cái bóng của tao, từ nay về sau mày chính là khái niệm thuộc về tao."
Ầm ầm.
Vô số ác linh, tà linh, ma linh, thậm chí là cả những tồn tại quỷ dị dị đứng trong vùng tối phía sau Shadow đều trở nên điên cuồng. Lũ ma quỷ này đã truyền sức mạnh mới vào Shadow.
Còn nó thì được ác linh Đỗ Duy biến thành niệm.
Có thể nói, Shadow sẽ trở thành một loại tương tự như Ma Thần, nhưng lại không phải Ma Thần.
- Phập...
Thế giới trắng bệch bị Shadow hoá thành một mũi lao đóng đinh, giống như một trái tim, bắt đầu đập điên cuồng, những ác linh không ngừng xâm nhập.
Không gian này ngày càng mở rộng.
- Rào rào...
Một cơn mưa lớn ập xuống. Không gian này giống như một cuốn sách, một trang mới được mở ra.
Cuộc đối đầu về khái niệm không có hạn chế thời gian. Những gì bạn thấy, biết trong khoảnh khắc, cũng chỉ trong khoảnh khắc. Nhưng ngay giây tiếp theo, tại một tiết điểm thời gian, cuộc đối đầu có thể diễn ra hoàn toàn trái ngược với những gì bạn biết.
……
Cuộc chiến giữa ác linh Đỗ Duy và Paimon sẽ còn tiếp diễn trong một thời gian dài.
Đây đã là cục diện tốt nhất. Nếu không phải trùng hợp nó từ bỏ đồng hóa với Ma Thần, cho rằng nó là mạnh nhất, thì đợi đến khi việc này hoàn thành, tiêu diệt từng Ma Thần một, thì cục diện sẽ nghiêng hẳn về Paimon. Paimon sẽ trở thành kẻ đáng sợ của 72 Trụ Ma Thần nhất thể.
Không ai có thể đấu nổi, bởi vì tất cả sức mạnh đều xuất xứ từ Ma Thần.
May mà vẫn còn kịp.
……
Vào lúc này, trên ngọn núi phủ tuyết trắng.
Lễ hiến tế đã bắt đầu.
Đức ngài Phelan đang chủ trì mọi việc, buổi lễ này đã được Vanity lên kế hoạch trong nhiều năm. Ngoại trừ 3 người Alfalia, Brand và Gascoigne, các thành viên khác liên tục thay máu.
Một khi buổi lễ hoàn thành, 13 người sẽ hoàn toàn trở thành một chỉnh thể. Hơn nữa mỗi chiếc mặt nạ đã đánh cắp một phần sức mạnh của Ma Thần.
Là một nằm vùng, giờ Phelan rất phiền não. Lão biết một khi nghi lễ hoàn thành, lão sẽ trở thành một tồn tại khác, trí nhớ, năng lực sẽ không còn bí mật. Giống như một trò chơi ghép hình trong đó mọi người đều là một mảnh ghép.
Một khi được đặt lại với nhau, không còn bí mật nào nữa.
Ông là vị giáo hoàng cuối cùng của giáo hội, muốn ngăn cản không cho nghi lễ tiến hành. Nhưng Phelan không thể làm gì được.
Lão đã ở trong Giáo phái Vanity quá lâu, không thể tháo mặt nạ ra nữa. Ngày xưa, khi lão quyết tâm đột nhập vào Vanity, lão đã có giác ngộ hy sinh.
Nhưng… tội ác là một vũng bùn, nó sẽ chỉ khiến con người ta càng ngày càng lún sâu.
Dù bạn có cố tình rơi vào cũng không thể nào thoát ra được.
Là không phản bội nhà thờ, nhưng anh ta không thể phản bội Vanity.
"Tôi thậm chí không thể chết."
Phelan buồn bã nghĩ.
Đối diện với lão là một bục cao. Alfalia đang đứng trên cùng, giơ hai tay lên cao, tạo thành một động tác kỳ lạ, nhắm về phía bầu trời, nhưng đầu lại rất thấp.
Mặt nạ che đi khuôn mặt của Alfalia, chỉ để lại một đôi mắt, hơn nữa đôi mắt đó cũng toát ra những màu sắc kỳ lạ, trông giống như nham thạch...
Theo những gì lão có thể thấy, tất cả các thành viên của Vanity đều đang theo dõi lão. Khi buổi lễ này kết thúc, chính là khoác giáp thành thần. Buổi lễ sẽ không bao giờ thất bại. Alfalia tự tin, lão có quyền kiểm soát những người khác.
Vào lúc này, buổi lễ đã đến thời điểm quan trọng. Mọi người bước lên bục cao, đứng ở những vị trí khác nhau, ở mỗi vị trí đều có những thứ kỳ dị, hoặc chất nhầy, hoặc vũng máu, hoặc một con cóc.
Mọi người đều niệm những lời giống nhau.
"Cơ thể cuối cùng sẽ thối rữa, linh hồn đúc thành xác ngoài."
“Mọi thứ, mọi sức mạnh đều sẽ kết hợp lại với nhau.”
"Hoá thành một tồn tại mới."
"Chúng ta là một phần của nó, và nó là khái niệm mở rộng của chúng ta."