Ta lần đầu diện kiến Hoàng thượng, vị trí của Quý phi gần như ngang bằng với ông ấy, tuy không có ngôi vị Hoàng hậu, nhưng đãi ngộ ăn uống không khác gì Hoàng hậu.
Nam nữ dự tiệc tách riêng, Hoàng đế, Thái tử và đại thần một nơi, phi tần, ta và những nữ quyến khác ở Phượng Tê cung, do Quý phi nương nương chủ trì.
Phân lượng của Thái tử Trắc phi không sánh được với những phi tần có lai lịch thâm hậu trong cung, đã sinh được Công chúa, nhưng Quý phi vẫn sắp xếp ta ở bàn chính, ngay bên cạnh nàng ấy.
Vinh nhục của ta đều gắn liền với Thái tử, hắn ghét Quý phi, ta cũng chỉ có thể giữ khoảng cách với Quý phi. Quý phi có vẻ hơi thất vọng, nhưng cũng không khăng khăng nữa, cuối cùng ta ngồi cùng bàn với mấy vị Vương phi và Thế tử phi.
"Lý Trắc phi có lẽ không biết, hôm nay Văn gia đại tiểu thư cũng có mặt, dùng bữa cùng bàn với Quý phi nương nương đấy, nếu Trắc phi nhận lời mời của Quý phi nương nương, cũng có thể gặp Văn gia đại tiểu thư." Một phụ nhân trẻ chừng hai mươi tuổi che khăn cười khẽ, không biết là thiện ý hay ác ý.
Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
"Đa tạ đã cho ta biết, ta vẫn luôn ngưỡng mộ tài hoa của Văn gia đại tiểu thư, nếu có cơ hội, tất nhiên phải thỉnh giáo một hai điều." Văn gia là danh môn thư hương, là trụ cột của triều đình, cha con đều giữ chức vụ quan trọng, cô nương được nuôi dạy tất nhiên là khuê nữ danh giá, có thể đảm đương hậu vị.
"Lý Trắc phi được điện hạ độc sủng, dù Văn gia cô nương có vạn phần tài tình, chắc cũng không thể sánh được."
"Thế tử phi cẩn trọng lời nói, chuyện của điện hạ không phải chuyện chúng ta có thể bàn luận."
"Thôi, nói vài câu giữa chúng ta cũng được, nhưng nếu truyền ra ngoài thì không tha đâu."
Thấy ta không phải quả hồng mềm, Khang Vương phi, người lớn tuổi nhất và có uy nhất vội vàng giảng hòa, sau đó lại nói đến chuyện vụn vặt trong nhà, không ai làm khó ta nữa.
Sau bữa tiệc, Quý phi mời mọi người đến Ngự hoa viên ngắm đèn, hoa đăng đã được thắp từ mấy ngày trước, kéo dài đến rằm Nguyên tiêu.
Ta theo đám đông xem hoa đăng, giữ khoảng cách nhất định với Quý phi, bên cạnh chỉ có Xuân Đào.
Mấy ngày nay, ta luôn cảm thấy mệt mỏi, có lẽ là sắp đến kỳ kinh nguyệt, từ khi "sảy thai" uống nhiều thuốc bổ như vậy, chu kỳ luôn không đều.
Ta ngắm đèn một lúc, nghỉ chân trong đình, không lâu sau, thấy Thụy Vương Thế tử phi dẫn một nữ tử trẻ đến.
"Tìm Lý Trắc phi mãi mới thấy, đây là Văn gia đại tiểu thư, muốn gặp ngươi đã lâu rồi."
"Vừa nãy trong tiệc mới nhắc đến tài tình của Văn tiểu thư, không ngờ hôm nay có phúc được gặp." Ta đứng dậy quan sát vị Văn tiểu thư, cũng là cấp trên trực tiếp tương lai này.
Người đến vai thon eo nhỏ, mày thanh mắt đẹp, không giống ấn tượng truyền thống về một nữ tài tử, ngược lại còn có vài phần sắc sảo.
"Thần nữ bái kiến Lý Trắc phi." Văn tiểu thư hành lễ với ta, lễ chưa xong đã bị Thụy Vương Thế tử phi đỡ dậy: "Ngươi là Thái tử phi được Thánh thượng chỉ dụ sắc phong, đáng lẽ là nàng phải hành lễ với ngươi mới phải."
"Tuy có thánh chỉ sắc phong, nhưng chưa làm đại lễ thành hôn, không tính là có thân phận, Trắc phi đã được ghi vào ngọc điệp tông thất, theo quy tắc, phải là ta hành lễ với Lý Trắc phi."
Câu nói này khiến Thụy Vương Thế tử phi không nói được gì, nhanh chóng cáo từ, trong đình chỉ còn lại ta và Văn tiểu thư.
"Thần nữ tuy ở khuê phòng, cũng nghe danh Lý Trắc phi, hôm nay được gặp, quả nhiên danh bất hư truyền."
"Văn tiểu thư quá khen, cũng là may mắn, được điện hạ sủng ái vài phần, được nghe danh Văn tiểu thư đã lâu, được thánh chỉ lập làm Thái tử phi, phúc trạch thâm hậu, ta không thể sánh được."
Lần đầu gặp mặt, ta thể hiện sự tôn trọng đầy đủ với Văn tiểu thư, không có hành động cậy có đại boss chống lưng mà đắc tội với cấp trên trực tiếp.