Song sát (3)
Đương nhiên, thật ra nơi bị thương nặng nhất vẫn là nội tạng của hắn. Bây giờ, nội tạng của Lâm Tinh Hải đã có nhiều nơi bị tan vỡ, nếu không phải hắn đã tu luyện tới Tuỵ Phủ cảnh đỉnh phong, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể đều đã trải qua rèn luyện, chỉ sợ không đơn giản chỉ là tan vỡ, mà còn có thể trực tiếp dập nát.
Nhưng ngay cả như vậy, bây giờ Lâm Tinh Hải cũng cảm thấy cực kỳ khó chịu, cả người đều ở trong trạng thái xé rách và chữa trị làm hắn đau đến nỗi sắp ngất xỉu.
Đặc biệt là vì tốc độ chữa khỏi nhanh hơn. Hắn vẫn luôn ở trong trạng thái Tăng Tốc Thời Gian, nghĩa là một giây ở thế giới bên ngoài bằng mười giây với hắn, vậy nên, thời gian thừa nhận đau đớn cũng sẽ bị kéo dài.
Nhưng đây không phải là lần đầu tiên Lâm Tinh Hải chịu đựng đau đớn, lúc trước, khi còn ở Huyết Khí cảnh đánh sâu vào cực hạn đó mới là đau đớn thật sự, hơn nữa còn tê liệt ít nhất từ nửa tiếng trở lên.
Vì thế, Lâm Tinh Hải đang dùng một loại tốc độ không thể tưởng tượng thích ứng cơn đau này, lợi dụng ý chí mạnh mẽ của mình tạm thời đè xuống.
Sau đó, hắn chịu đựng đau đớn, thả lực cảm giác của mình ra ngoài.
Lúc này, dư âm của vụ nổ còn chưa hoàn toàn biến mất, đặc biệt là khu vực trung tâm của vụ nổ vẫn đang bị ánh lửa nồng đậm bao vây. Dưới loại tình huống này, lực cảm giác đã bị suy yếu cực lớn, cho dù dựa vào cường độ lực cảm giác của Lâm Tinh Hải hiện giờ cũng chỉ có thể mơ hồ cảm thụ đại khái.
Hắn có thể phán đoán được, trong ba hơi thở vốn ở nơi đó, có một hơi thở đã hoàn toàn biến mất. Dựa theo phán đoán của Lâm Tinh Hải, nó hẳn là “Hunter”.
Dựa vào uy lực của bom nhiệt áp, chỉ cần đối phương ở trong khu vực trung tâm của vụ nổ, vậy thì đừng nói là “Hunter” sức chiến đấu đã giảm mạnh, dù đối phương ở trong trạng thái hoàn toàn khỏe mạnh thì cũng không thể chịu đựng được.
Chẳng qua, trong hai hơi thở còn lại, có một hơi thở chỉ suy yếu một nửa. Nếu cảm nhận của hắn không sai thì hẳn là “Cự Tí”.
Lâm Tinh Hải cũng không cảm thấy bất ngờ về chuyện này, dù sao thì lực phòng ngự của “Cự Tí” vốn đã khá mạnh, đặc biệt là hai tay của đối phương, nếu dùng để bảo vệ vị trí quan trọng thì hoàn toàn có thể chịu đựng được vụ nổ chính diện của viên bom nhiệt áp tiếp theo.
Còn một hơi thở còn lại thuộc về “Tử Trảo”, bây giờ chỉ còn lại một phần tư so với trạng thái hoàn toàn khỏe mạnh, hơn nữa vẫn đang tiếp tục giảm xuống, nhưng biên độ giảm xuống đã không còn rõ ràng nữa.
Dựa theo suy đoán của Lâm Tinh Hải, hẳn là cuối cùng đối phương sẽ không chết. Dựa vào năng lực khôi phục của zombie biến dị cấp 4, phỏng chừng chưa đầy mấy phút nữa là có thể khôi phục sức chiến đấu, hơn mười phút sau khỏi hẳn đều là chuyện có thể xảy ra.
Khi tra xét đến cảnh tượng này, Lâm Tinh Hải lập tức bò dậy.
Lúc này, sóng xung kích đã dần dần bình ổn lại, Lâm Tinh Hải chịu đựng cơn đau truyền tới từ trên người và cầm lấy súng trường Gauss dưới thân.
Đây là chuẩn bị cuối cùng của hắn, trước khi rời đi, hắn đã mang theo súng trường Gauss ra ngoài, vừa rồi đã đè nó ở dưới người nên bây giờ mới không bị sóng xung kích trực tiếp phá huỷ.
Đương nhiên, nhìn từ bên ngoài thì khẩu súng trường Gauss này không có vấn đề gì lớn, nhưng Lâm Tinh Hải vẫn nã một phát súng về phía xa trước.
Bùm!
Tiếng súng thanh thúy vang lên cũng không gây ra chuyện gì như nổ nòng súng linh tinh, viên đạn cũng thuận lợi bắn ra ngoài, chẳng qua, Lâm Tinh Hải có thể cảm nhận được, rõ ràng đường đạn đã bị lệch đi.
Hiển nhiên là dù khẩu súng trường Gauss này được hắn đè dưới người, cũng không thể hoàn toàn tránh được thương tổn, ít nhất thì chắc chắn nòng súng đã xảy ra vấn đề.
Đối với những người khác, nếu đường đạn đã bị lệch thì sẽ không thể sử dụng khẩu súng này nữa, nhưng với Lâm Tinh Hải, chuyện này căn bản không phải là vấn đề, chỉ cần có thể bắn ra đạn là được.
Sau khi kiểm tra súng ống, hắn lập tức quay lại.
Lúc này, ngọn lửa trong khu vực trung tâm của vụ nổ mới dần dần tan đi, nhưng ngay cả như vậy, hoàn cảnh cực nóng ở nơi đây cũng không phải là nơi một người có tu vi Tuỵ Phủ cảnh có thể chấp nhận được.
Thậm chí là võ giả Tố Thể cảnh đến cũng sẽ lập tức bị bỏng rát.
Vì thế, khi Lâm Tinh Hải lao vào, làn da trên người hắn lập tức xuất hiện trạng thái bị bỏng.
Nhưng Lâm Tinh Hải như không hề nhìn thấy điều này, chỉ cần không phải lập tức tử vong, có chức năng Tự Chữa Lành Cao Cấp của hệ thống ở đây, hắn sẽ không chết được.
Lúc này, dưới trạng thái bùng nổ toàn lực, vì đuổi thời gian, hắn lại thi triển thêm một lần Đạp Lôi, tốc độ lập tức leo lên tới 150000 điểm, nhanh chóng tới gần con “Tử Trảo”.
…
Chương 1003 - Song sát (4)Song sát (4)
Cùng lúc đó, huyết khí chi lực trong cơ thể cũng điên cuồng rót vào bên trong viên đạn trong băng đạn.
Lúc này, “Tử Trảo” đang ở trong trung tâm vụ nổ đang bò lên mặt đất, trên người nó có rất nhiều miệng vết thương sâu tới nỗi có thể nhìn thấy xương.
Đặc biệt là hai tay của nó, vì để bảo vệ phần đầu vào thời khắc mấu chốt nên không chỉ đơn giản là bị gãy, ngay cả máu thịt bên trên cũng đã biến mất hơn một nửa, phần còn thừa cũng đều biến thành tro bụi.
Lúc này, trong ánh mắt của nó chỉ còn lại hận thù, nhưng nó đột nhiên cảm nhận được điều gì đó, đó là một cảm giác nguy hiểm tột độ đánh úp về phía nó.
Bây giờ, nó căn bản không thể làm ra phản ứng gì, chỉ có thể phát ra một tiếng gào rống dồn dập, muốn gọi “Cự Tí” cách đó không xa tới bảo vệ nó.
Nhưng đúng lúc trong miệng nó vừa phát ra tiếng gào rống, ba viên đạn ẩn chứa huyết khí chi lực bàng bạc đã bay vụt đến, bắn vào từ miệng vết thương trên đầu nó.
Ngay sau đó, đầu nó lập tức bốc lên một ngọn lửa chói mắt.
Sau khi bắn ba viên đạn xuyên giáp Uranium nghèo, Lâm Tinh Hải lập tức rời đi không quay đầu lại.
Ba viên đạn xuyên giáp Uranium nghèo này, mỗi một viên hắn đều rót vào 1000 điểm huyết khí chi lực. Số lượng huyết khí chi lực khổng lồ như vậy đủ để làm viên đạn bắn vào trong cơ thể “Tử Trảo” đã bị thương nặng.
Dựa vào tình trạng hiện giờ của “Tử Trảo”, chỉ cần hai viên đạn xuyên giáp Uranium bắn vào trong đầu đối phương là có thể trực tiếp thiêu chết nó.
Mà nguyên nhân Lâm Tinh Hải muốn bắn ba viên, đương nhiên là vì chắc chắn, đảm bảo rằng đối phương không sống được nữa.
Còn về “Cự Tí”, không phải Lâm Tinh Hải không muốn giết chết nó, mà vì sau khi đối phương cảm nhận được nguy hiểm đã lập tức dùng hai tay bảo vệ phần đầu.
Dựa vào lực phòng ngự của hai tay của đối phương, cho dù Lâm Tinh Hải tiêu hao hết toàn bộ số huyết khí chi lực còn lại trong cơ thể cũng chưa chắc có thể giết chết.
Huống hồ, nguyên lực trong cơ thể đối phương còn chưa hoàn toàn tiêu hao hết, dù bắn trúng phần đầu, đối phương cũng có thể dùng nguyên lực tạo ra một lá chắn nguyên lực bên trong, ngăn cách ngọn lửa, cuối cùng, tổn thương tạo thành chắc chắn không nhiều như dự đoán.
Vì thế, xuất phát từ đủ loại lý do, Lâm Tinh Hải quyết định từ bỏ.
Dù gì cũng đã giết chết hai con zombie biến dị, thu hoạch lần này đã đủ lớn với hắn rồi.
Huống hồ, nhiệm vụ bây giờ của hắn là rút lui chứ không phải liều mạng với những con zombie biến dị này. Muốn giết zombie biến dị cấp 4, hắn hoàn toàn có thể chờ tới khi đột phá đến Tố Thể cảnh lại suy nghĩ tới những chuyện này cũng không muộn.
Vậy nên, Lâm Tinh Hải quyết đoán rút lui, còn “Cự Tí” cảm ứng được Lâm Tinh Hải lùi lại, trong khoảng thời gian ngắn lại không dám đuổi theo.
Chuyện này nghe có vẻ khó thể tin, giống như một cường giả Thần Ma cảnh lại sợ hãi một người tu vi Tuỵ Phủ cảnh vậy.
Nhưng Lâm Tinh Hải đã dùng tính mạng của hai con zombie biến dị cấp 4 để chứng minh thực lực của hắn. Dưới loại tình huống này, con “Cự Tí” trước mắt thật sự sợ hãi.
Lâm Tinh Hải thấy “Cự Tí” không đuổi theo, trong lòng cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Dù sao, hắn đã dùng bom nhiệt áp, nếu “Cự Tí” muốn đuổi theo, hắn cũng chỉ có thể nghĩ cách kéo dài thời gian, chờ đợi cứu viện.
Nhưng đây tuyệt đối không phải là một ý kiến hay, dù sao, trong phạm vi cảm giác bảy nghìn mét của hắn đã có khoảng mười mấy con zombie biến dị cấp 4.
Tuy những con zombie biến dị đó đều bị cường giả Thần Ma cảnh giữ chân, nhưng ai cũng không dám chắc chắn chúng nó có thể từ bỏ mục tiêu vốn có để tới đây đuổi giết hắn không.
Vì thế bây giờ, lùi đến nơi an toàn trước mới là chuyện quan trọng nhất.
Lâm Tinh Hải nhanh chóng chạy khỏi phạm vi trung tâm nổ của bom nhiệt áp, bây giờ, ngọn lửa nơi đây đã gần như bị dập, còn về sóng xung kích bên ngoài thì đã biến mất từ lâu.
Sau khi hắn lao ra, các thành viên của tiểu đội Tinh Hải lập tức phát hiện ra hắn.
Cho đến lúc này, mọi người vẫn luôn lo lắng mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó là hoan hô.
Tuy bọn họ cũng không rõ tình thế trong chiến trường phát triển thế nào, nhưng khi bom nhiệt áp nổ đã trực tiếp bao phủ lấy ba con zombie biến dị.
Dưới loại tình huống này, cho dù ba con zombie biến dị này không chết thì chắc chắc cũng sẽ bị thương nặng, có thể cho bọn họ thời gian đầy đủ để chạy trốn.
Lâm Tinh Hải nhìn mọi người đang vui mừng ở phía xa, khoé miệng cũng không khỏi cong lên tạo thành một nụ cười.
Lúc hắn đang định vẫy tay chào hỏi mọi người, tỏ vẻ hắn không sao thì một cảm giác nguy hiểm tột độ xuất hiện từ tận đáy lòng hắn.
Cảm giác nguy hiểm mãnh liệt, thậm chí còn mãnh liệt hơn cả một đường sinh tử lúc vừa rồi, khi hắn bị ba con zombie biến dị cấp 4 vây công.
Chương 1004 - Nguy cơ lại đếnNguy cơ lại đến
Cảm giác nguy hiểm bất thình lình xuất hiện làm Lâm Tinh Hải hơi ngây người, phải biết rằng, lực cảm giác của hắn vẫn luôn triển khai, cho dù dưới lòng đất cũng không buông tha.
Dưới loại tình huống này, hắn không tin có zombie biến dị có thể tới gần mình mà không hề bị phát hiện.
Nhưng Lâm Tinh Hải cũng biết rõ, dựa vào lực cảm giác hiện giờ của hắn, trực giác với nguy hiểm chắc chắn không kém hơn những con zombie biến dị đó bao nhiêu.
Vì thế, hắn tuyệt đối không nghi ngờ loại cảm giác nguy hiểm này là ảo giác.
Đối mặt với loại tình huống có vẻ quỷ quái này, trái tim Lâm Tinh Hải chậm rãi chìm xuống, kẻ địch không biết không thể nghi ngờ là làm người ta cảm thấy sợ hãi và bất an.
Nhưng Lâm Tinh Hải cũng không ngồi chờ chết, hắn chậm rãi điều chỉnh tiết tấu hô hấp của mình, cơ bắp toàn thân căng chặt, chuẩn bị để ứng đối bất cứ lúc nào.
Cùng lúc đó, lấy bản thân làm trung tâm, lực cảm giác của hắn cũng không ngừng tràn ra bên ngoài, muốn cố gắng hết sức tìm ra nơi nguy hiểm.
Với Lâm Tinh Hải, thời gian gian trong chớp mắt này phá lệ lâu dài, một giây sau, ánh mắt hắn hơi chuyển động, ánh mắt dời xuống nhìn về phía bóng dáng của mình.
Dường như nơi đó vừa truyền ra một dao động cực nhỏ.
Dao động này rất nhỏ, Lâm Tinh Hải đoán rằng dù là cường giả Thần Ma cảnh, nếu lơ là thì chỉ sợ cũng không thể phát hiện ra.
Còn hắn sở dĩ có thể phát hiện, lý do thứ nhất đương nhiên là vì trong lòng xuất hiện cảm giác nguy cơ, làm hắn ở trong trạng thái hoàn toàn đề phòng. Lý do thứ hai cũng là vì lực cảm giác của hắn đủ mạnh.
Phải biết rằng, phạm vi lực cảm giác của Thần Ma cảnh sơ kỳ bình thường mới chỉ có 10000 điểm, nhưng bây giờ hắn đã 7800 điểm. Nói một cách không hề khoa trương, lực cảm giác của hắn đã sắp tới gần cánh cửa Thần Ma cảnh.
Nhưng ngay cả như vậy, suýt nữa hắn cũng bỏ qua chút dao động này. Có thể tưởng tượng được một tia dao động này bí ẩn và quỷ dị cỡ nào.
Giây phút này, Lâm Tinh Hải nhìn chằm chằm vào bóng dáng của mình. Hắn nhanh chóng phát hiện ra, bóng dáng của mình lại dần dần có loại cảm giác ngưng thật, nhìn từ biểu hiện chính là bóng dáng càng ngày càng rõ ràng hơn.
Mà đây là thứ hắn nhìn thấy khi quan sát bằng mắt thường.
Còn về lực cảm giác, vào giây phút này lại hoàn toàn không có hiệu quả, nó căn bản không tra xét đến bất cứ thứ gì từ bóng dáng dưới thân mình.
Lâm Tinh Hải hầu như không chút do dự, hắn lập tức triển khai toàn bộ tốc độ, muốn ném ra thứ đang ẩn nấp trong bóng dáng của mình.
Nhưng thứ đó giống như là bóng dáng thật sự, dù hắn nhanh thế nào, nó vẫn có thể như bóng với hình.
Lúc này, thậm chí Lâm Tinh Hải còn muốn thi triển Đạp Lôi, xem xem khi mình lập tức bộc phát ra mấy trăm nghìn điểm tốc độ, đối phương còn có thể đuổi kịp không.
Nhưng ở trong giây phút quan trọng, hắn nhịn lại, bởi vì nếu đây là năng lực của đối phương, vậy thì không phải chỉ dùng tốc độ đơn thuần là có thể thoát khỏi.
Dù gì, người cũng không thể thoát khỏi bóng dáng của mình.
Giờ phút này, bộ não của Lâm Tinh Hải nhanh chóng vận chuyển. Vào lúc này, ưu thế của dị năng Tăng Tốc Thời Gian của hắn đã được thể hiện, có được thời gian gấp mười lần người khác, cũng có nghĩa là khi gặp phải tình huống nguy cơ, thời gian tự hỏi của hắn cũng có thể nhiều hơn người khác gấp mười lần.
Hắn nhanh chóng chải vuốt năng lực của mình ở trong đầu một lần, đôi mắt chợt sáng lên.
Lúc này, bóng dáng dưới chân hắn đã như sống lại, một chiếc xúc tu như muốn duỗi về phía mắt cá chân của hắn và bắt lấy hắn.
Nhưng lúc này, bóng dáng của Lâm Tinh Hải giống như trở nên hơi hư ảo, sau đó, thân thể của hắn lập tức từ một chia thành hai, hai chia thành bốn, bốn chia thành tám. Chỉ trong chớp mắt, giữa sân đã xuất hiện mười Lâm Tinh Hải.
Đây là năng lực có được khi thân pháp Huyễn Ảnh tới trạng thái viên mãn, đó chính là ảo ảnh nhìn như thật được ngưng tự từ huyết khí chi lực.
Sau khi Bôn Lôi Bộ đột phá tới trạng thái đại thành, Lâm Tinh Hải trên cơ bản đã không sử dụng tới thân pháp Huyễn Ảnh nữa. Bởi vì thân pháp Huyễn Ảnh chỉ có thể làm tốc độ cơ bản của hắn tăng lên gấp đôi, nhưng Bôn Lôi Bộ lại có thể làm tốc độ cơ bản của hắn tăng lên gấp ba.
Tuy tốc độ cơ bản của hắn cũng không cao, chỉ có 1430 điểm, nhưng sau khi con số này được dị năng Tăng Tốc Thời Gian phóng đại lên gấp mười lần, vậy thì cực kỳ khủng bố.
Cũng chính vì thế nên trong lúc chiến đấu, Lâm Tinh Hải trên cơ bản đều sẽ sử dụng thân pháp nhanh hơn.
Nhưng điều này không có nghĩa là thân pháp Huyễn Ảnh không còn tác dụng gì.
Đặc điểm nổi bật nhất của Bôn Lôi Bộ là nhanh, đặc biệt là sau khi có được chiêu thức Đạp Lôi. Năng lực lập tức bùng nổ, dù là võ thuật thân pháp cấp Địa cũng không theo kịp.
Còn thân pháp Huyễn Ảnh lại càng chú trọng tới năng lực né tránh xê dịch hơn. Đặc biệt là trong lúc chiến đấu, nó có thể chế tạo ra một loạt ảo ảnh để mê hoặc kẻ địch.
Trước kia, ảo ảnh chế tạo chỉ có thể hơi mê hoặc kẻ địch, chỉ cần nhìn kỹ một chút là có thể lập tức nhận ra những thứ đó là ảo ảnh.
Chương 1005 - Trốn!Trốn!
Nhưng khi tu luyện bộ công pháp này đến cảnh giới viên mãn thì sẽ có thêm một loại năng lực, đó chính là dùng huyết khí chi lực ngưng tụ ra “Huyễn ảnh”.
Huyễn ảnh này giống y hệt bản thân, thậm chí còn có thể sử dụng lực cảm giác để khống chế hành động của nó.
Ngưng tụ ra huyễn ảnh như thật, đây mới là tác dụng lớn nhất của thân pháp Huyễn Ảnh.
Đương nhiên, dù người bình thường có thể thi triển huyễn ảnh, nhưng dùng lực cảm giác khống chế hành động của đối phương rất dễ xuất hiện vài tỳ vết về động tác, dù sao thì phân tâm để làm hai việc cùng lúc cũng không phải đơn giản như thế.
Mà chỉ cần động tác xuất hiện vài điểm cứng đờ hoặc là chậm chạp gì đó, sẽ rất dễ làm người ta phân biệt ra cái nào là người thật cái nào là ảo ảnh.
Nhưng Lâm Tinh Hải thì khác, lực cảm giác của hắn mạnh mẽ quyết định hắn khống chế những ảo ảnh này sẽ càng thêm thuận buồm xuôi gió.
Hơn nữa, điều quan trọng nhất là dị năng Tăng Tốc Thời Gian của Lâm Tinh Hải có thể làm tư duy của hắn nhanh hơn người khác gấp mười lần, khống chế căn bản không nhìn ra bất cứ sơ hở gì.
Vì thế, hắn lập tức thi triển thân pháp Huyễn Ảnh tới cực hạn, trực tiếp phân hoá ra chín ảo ảnh, cộng thêm bản thân hắn, giữa sân lập tức xuất hiện mười Lâm Tinh Hải.
Sau khi mười Lâm Tinh Hải này xuất hiện đã lập tức chia nhau ra chạy.
Điểm khác biệt duy nhất là, chỉ có bóng dáng dưới thân một người như sống lại, vươn một bàn tay ra.
Nhưng cảnh tượng xảy ra trước mặt cũng làm bàn tay đó không khỏi hơi dừng lại.
Nhưng đối phương cũng chỉ hơi dừng lại, rồi lập tức nắm lấy mắt cá chân của Lâm Tinh Hải.
Nhưng khi bóng dáng dùng sức, Lâm Tinh Hải bị nó bắt lấy lại bùm nổ tung, biến thành một đoàn huyết khí chi lực lập tức tan biến.
Khi ảo ảnh này của Lâm Tinh Hải biến mất, bóng dáng dưới thân không thể che giấu bóng ma nữa.
Cuối cùng, đối phương cũng xuất hiện trong tầm mắt của Lâm Tinh Hải. Đây là một sinh vật hình người, nhưng hình như đối phương không phải thật thể mà là hư ảo, làm người cảm thấy quỷ dị rồi lại khủng bố.
Sau khi đối phương bóp nổ tung ảo ảnh, thân hình lại tiếp tục biến thành hư ảo.
Trong chớp mắt tiếp theo, Lâm Tinh Hải lập tức nhìn thấy dưới thân ảo ảnh khác của mình lại có một bàn tay đen nhánh vươn ra nắm lấy mắt cá chân.
Không hề bất ngờ, ảo ảnh này cũng bị bóp nổ tung.
Cảnh tượng này làm Lâm Tinh Hải lập tức cảm thấy căng thẳng.
Bởi vì hắn phát hiện ra lần này, năng lực di chuyển quỷ dị của đối phương nhanh hơn lúc trước không biết bao nhiêu lần.
Lúc trước, từ lúc hắn cảm thấy nguy hiểm tới khi đối phương vươn bàn tay đen nhánh ra tối thiểu là hai giây.
Nhưng lần này lại chưa đến 0.1 giây.
Vào lúc hắn suy nghĩ những chuyện này, bóng người màu đen đó lại trở nên hư ảo, nó nhanh chóng xuất hiện dưới thân ảo ảnh thứ ba và bóp nổ tung nó.
Lúc này, Lâm Tinh Hải xem như nhìn ra một ít manh mối, thời gian đối phương di chuyển hẳn là có liên quan tới khoảng cách thích hợp.
Khoảng cách bóng người màu đen di chuyển càng xa thì thời gian cần dùng sẽ càng dài.
Lần đầu tiên đối phương xuất hiện dùng mất hơn hai giây là vì đối phương đang ở bên ngoài phạm vi lực cảm giác của hắn.
Cũng chính là đối phương ở ngoài 7800 mét đã trực tiếp dùng loại năng lực quỷ dị này toả định hắn, hơn nữa di chuyển tới đây triển khai tập kích.
Không thể không nói, năng lực này của đối phương thật sự có hơi đáng sợ, ngoài mười nghìn mét đã có thể triển khai đánh lén người khác.
Đương nhiên, sau khi phát hiện ra điểm này, không phải Lâm Tinh Hải không hề thu hoạch được gì.
Đầu tiên, nếu đối phương ở ngoài mười nghìn mét, vậy thì hẳn là đối phương không rõ tình hình trận chiến vừa rồi lắm.
Nói vậy là, dưới tình huống đối phương không hiểu rõ, bọn họ có thể sử dụng những đòn sát thủ đó lần thứ hai.
Ngoài ra, hắn còn có thể khống chế ảo ảnh còn lại vừa chạy về phía tiểu đội Tinh Hải, vừa kéo khoảng cách lẫn nhau, kéo dài thời gian đối phương cần để di chuyển.
Nhưng Lâm Tinh Hải nhanh chóng phát hiện ra, hiệu quả kéo dài như vậy thật ra cũng không lớn. Dù sao, dù hắn có kéo ra khoảng cách mấy trăm mét cũng chỉ có thể kéo dài đối phương khoảng 0.1 giây, không có ảnh hưởng gì lớn với tổng thể cuộc chiến.
Hơn nữa, sau khi bóng người quỷ dị này lại giết chết thêm một ảo ảnh, mục tiêu lựa chọn tiếp theo của nó đúng là bản thân Lâm Tinh Hải.
Dưới loại tình huống này, Lâm Tinh Hải chỉ có thể bất đắc dĩ chia ra hai ảo ảnh nữa.
Không phải là hắn không muốn phân ra nhiều ảo ảnh hơn, nhưng loại ảo ảnh giống như thật này, mỗi lần phân ra một cái đều cần dùng huyết khí chi lực ngưng tụ, muốn ảo ảnh càng thân thật thì huyết khí chi lực dùng để ngưng tụ càng nhiều.
Chương 1006 - Trốn! (2)Trốn! (2)
Loại ảo ảnh Lâm Tinh Hải đang ngưng tụ, dù là dùng mắt thường hay là lực cảm giác đều không thể nhận ra đâu là thật đâu là giả, một ảo ảnh cần khoảng 100 điểm huyết khí chi lực, hơn nữa chỉ có thể duy trì trong một phút.
Sau trận chiến vừa rồi, hắn cũng tiêu hao không ít, không nói tới liên tục dùng hai lần Đạp Lôi, còn thi triển kỹ năng xạ kích cao cấp ba lần, mỗi lần đều dùng 1000 điểm huyết khí chi lực.
Chỉ những thứ này thôi đã tiêu hao 5000 điểm huyết khí chi lực của hắn rồi, cộng thêm tiêu hao một vài thứ khác nữa, bây giờ, huyết khí chi lực đã tiêu hao trong thân thể hắn vượt qua một nửa.
May mà kéo dài như vậy có hiệu quả, hơn nữa, dù Lâm Tinh Hải thi triển thân pháp Huyễn Ảnh, cũng có 48600 điểm tốc độ.
Sau khi kéo dài thêm hai, ba giây, hắn đã tiến vào phạm vi cách đoàn xe một nghìn mét.
Sau khi tiến vào phạm vi này, hắn không khỏi thở phào nhẹ nhõm, bởi vì đã tiến vào phạm vi thi triển dị năng của Liễu Diệu Diệu.
Đương nhiên, cực hạn của dị năng của Liễu Diệu Diệu cũng không chỉ là một nghìn mét. Dù gì phạm vi ban đầu của nàng đã là 100 mét, sau khi cơ giáp cấp hiếm tăng phúc gấp hai mươi lần, khoảng cách xa nhất đã có thể kéo dài tới hơn hai nghìn mét.
Chẳng qua, nếu khoảng cách quá xa thì nàng sẽ không thể toả định chính xác mục tiêu, đặc biệt là loại sinh vật quỷ dị như bóng người màu đen càng khó hơn.
Vì thế, Liễu Diệu Diệu cần phải chờ đối phương tiến vào phạm vi lực cảm giác của nàng bao phủ, vậy thì mới có thể phóng thích dị năng một cách chính xác.
Trong chớp mắt tiếp theo, khi bóng người quỷ dị màu đen đó lại xuất hiện từ trong bóng dáng của ảo ảnh của Lâm Tinh Hải, dị năng của Liễu Diệu Diệu đã lập tức bao phủ trên người nó.
Lâm Tinh Hải có thể nhìn thấy một đám điểm sáng màu xanh lục trôi nổi từ trên bóng người màu đen đó, mà bàn tay đối phương đang vươn ra càng lập tức cứng lại.
Lúc này, tuy Lâm Tinh Hải không nhìn thấy vẻ mặt của bóng người màu đen đó, nhưng nhìn từ phản ứng của đối phương thì hắn tin rằng đối phương chắc chắn cảm thấy ngạc nhiên.
Trên thực tế, suy đoán của Lâm Tinh Hải cũng không sai.
Dù sao, dựa vào năng lực thiên phú của Ảnh Ma tộc, sau khi thi triển trạng thái hư hoá, trên cơ bản có thể miễn dịch tất cả công kích vật lý. Dù không thể hoàn toàn miễn dịch công kích năng lượng, thì ít nhất cũng có thể triệt tiêu hơn một nửa sát thương.
Nhưng bây giờ, Ảnh Ma có thể cảm nhận được, trạng thái hư hoá của nó không có bất cứ hiệu quả ngăn cản nào với luồng năng lượng đang tác dụng trên người mình.
Hơn nữa, loại năng lực này của đối phương cực kỳ quỷ dị và đáng sợ, vậy mà có thể trực tiếp rút sinh khí trên người nó, mỗi phút mỗi giây đều đang tổn thương nó, hơn nữa còn là loại tổn thương bỏ qua phòng ngự nữa.
Sau khi phát hiện ra điều này, nội tâm con Ảnh Ma này xuất hiện sóng to gió lớn. Lần này nó tới đây, mục tiêu ban đầu muốn giết chỉ có Lâm Tinh Hải, nhưng bây giờ, nó đã biết lại có thêm một mục tiêu nữa.
Bùm!
Nó lập tức bóp nổ tung một phân thân ảo ảnh, sau đó bóng dáng loé lên, trực tiếp lao vút về phía một ảo ảnh cách đó không xa. Nó còn chưa tới gần đã đánh ra một năng lượng màu đen, trực tiếp nổ ảo ảnh này thành hư vô.
Nhìn thấy cảnh tượng này, đồng tử Lâm Tinh Hải lại hơi co rút lại. Lúc trước, đối phương chỉ thể hiện ra loại năng lượng di chuyển quỷ dị, nhưng khi phát động loại năng lực này, bản thân sẽ hơi chậm lại một chút.
Lúc này, có lẽ bị Liễu Diệu Diệu ép tới nóng nảy, hoặc là hai ảo ảnh này cách nhau quá gần nên đối phương lập tức sử dụng thủ đoạn không giống nhau.
Đầu tiên, tốc độ của đối phương cực kỳ nhanh. Vừa rồi, dưới tình huống khai hoả toàn bộ tốc độ, vậy mà đạt tới 80000 điểm.
Tốc độ như vậy không hề chậm hơn “Hunter” chút nào.
Ngoài ra, nó lại còn thủ đoạn tấn công từ xa, may mà đối phương sử dụng thủ đoạn này trên người ảo ảnh của mình. Nếu không, dưới tình huống đột nhiên không kịp đề phòng, chắc chắn hắn sẽ ăn một đòn lỗ nặng.
Bùm bùm bùm!
Lâm Tinh Hải và bóng người màu đen đó đều đang nhanh chóng tới gần đoàn xe, trong quá trình này, Lâm Tinh Hải không ngừng thi triển ảo ảnh, nhưng cũng đều lần lượt bị nổ tung.
Trong khoảng cách ngắn ngủi chỉ có một nghìn mét này, Lâm Tinh Hải đã trực tiếp tử vong hơn hai mươi ảo ảnh, điều này tương đương với thiệt hại hơn 2000 điểm huyết khí chi lực.
Nếu tiếp tục bị đuổi theo, Lâm Tinh Hải cảm thấy mình cũng sẽ không chịu đựng được bao lâu nữa.
May mà, cuối cùng hắn cũng tới gần đoàn xe.
Lúc này, hắn không cần cố tình dặn dò, những người còn lại đã có chuẩn bị từ trước, vào giây phút này, mọi người giống như tâm hữu linh tê, bắt đầu hành động cùng lúc.
Chương 1007 - Năng lực hư hoáNăng lực hư hoá
Người ra tay đầu tiên đương nhiên là Thiên Tinh Tu, khi bóng người màu đen đó lại xuất hiện dưới thân một ảo ảnh, Thiên Tinh Tu lập tức phát động dị năng.
Vô số điểm sáng lập tức xuất hiện và bao phủ lấy ảo ảnh của Lâm Tinh Hải và bóng người màu đen. Những điểm sáng này vừa xuất hiện đã lập tức kết nối với nhau, khoá chặt bóng người màu đen và ảo ảnh ở bên trong.
Sau khi bị khoá lại, ảo ảnh của Lâm Tinh Hải lập tức biến mất, còn bóng người màu đen đó cũng lập tức bị Xiềng Xích Tinh Quang giam cầm tại chỗ.
Lâm Tinh Hải phát hiện ra, vào chớp mắt khi bóng người màu đen đó bị giam cầm, thân thể của đối phương rõ ràng hơi cứng đờ lại, giống như vừa trải qua chuyện gì đó không thể tưởng tượng được vậy.
Cảnh tượng này làm Lâm Tinh Hải cảm thấy hơi kỳ lạ, nhưng chuyện đã tới nước này, đã không có thời gian để hắn suy nghĩ nhiều nữa.
Hắn lập tức nâng súng trường Gauss trong tay lên, sau đó bùm bùm bùm liên tục nổ năm phát súng.
Trong đó có một súng Lâm Tinh Hải thi triển kỹ năng xạ kích cao cấp, rót vào bên trong 2000 điểm huyết khí chi lực và bắn ra.
Dựa vào cảm giác của hắn, thực lực của bóng người màu đen này hẳn là cấp 4 hậu kỳ, có 2000 điểm huyết khí chi lực thêm vào, hẳn là có thể phá vỡ lớp phòng ngự của đối phương.
Chỉ cần phát súng thứ nhất có thể phá vỡ phòng ngự, vậy thì dưới sự khống chế của hắn, những phát súng phía sau bắn vào từ miệng vết thương của đối phương có thể tạo thành đủ sát thương.
Huống hồ bây giờ, người tấn công đối phương không chỉ có một mình hắn.
Sau khi Thiên Tinh Tu phát động Xiềng Xích Tinh Quang thành công, mọi người đều đuổi kịp công kích trước.
Đầu tiên là những kỹ năng khống chế như đóng băng, dây leo quấn quanh, nhà giam nham thạch tiếp nối, sau đó là các loại công kích hệ dị năng và bắn phá bằng lửa đạn.
Năm viên đạn Lâm Tinh Hải bắn cũng đều trộn lẫn vào trong những đòn tấn công liên tục này, có vẻ cực kỳ không đáng chú ý.
Mà mọi chuyện đều xảy ra trong chớp mắt, tất cả phối hợp đều ăn ý hơn lúc trước.
Cũng may mà như vậy, nếu không thì phiền phức, bởi vì lần này Xiềng Xích Tinh Quang của Thiên Tinh Tu, ngay cả một giây cũng không kiên trì được, đối phương chỉ dùng nửa giây đã chặt đứt, tốc độ này còn nhanh hơn con “Hunter” lúc trước gấp đôi.
May mà, trong chớp mắt khi đối phương tránh thoát Xiềng Xích Tinh Quang, những dị năng còn lại cũng lần lượt tới.
Nhưng cảnh tượng làm những người còn lại cảm thấy không thể tưởng tượng cũng xuất hiện vào lúc này.
Giống như lúc trước, sau Xiềng Xích Tinh Quang, dị năng dẫn đầu tác dụng trên bóng người màu đen là Không Độ Tuyệt Đối của Khương Tử Tấn, lập tức đóng băng đối phương ở bên trong.
Nhưng dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, bóng người màu đen đó giống như hơi hư hoá. Sau đó, đối phương lại có thể tự do hoạt động bên trong lớp băng cứng, nhanh chóng di chuyển ra bên ngoài.
Cho dù là Lâm Tinh Hải cũng không ngờ tới cảnh tượng này, bởi vì vừa rồi, đối phương chưa từng thể hiện năng lực trên phương diện này.
Trên thực tế, chuyện mọi người không biết là không phải Ảnh Ma muốn giấu giếm, hơn nữa nó đã sử dụng, nhưng không có hiệu quả.
Đầu tiên, đối phương gặp phải dị năng Khống Chế Sinh Mệnh của Liễu Diệu Diệu rút sinh khí, công kích này lại có thể bỏ qua năng lực hư hoá của nó.
Sau đó chính là Xiềng Xích Tinh Quang của Thiên Tinh Tu, mà dị năng Xiềng Xích Tinh Quang này lại có tính thành lập tuyệt đối, đè lên năng lực hư hoá của nó.
Nói từ một mức độ nào đó, dị năng Xiềng Xích Tinh Quang của Thiên Tinh Tu còn cao hơn năng lực thiên phú cùng bậc của Ảnh Ma tộc.
Cũng chính vì thế nên khi Ảnh Ma bị Xiềng Xích Tinh Quang giam cầm, thân thể mới có thể hơi cứng lại, bởi vì những dị năng nối tiếp nhau này đều vượt ngoài dự đoán của nó.
Nhưng cũng vì hai dị năng đầu tiên mạnh mẽ nên mới làm mọi người đều đánh giá nhầm thực lực của Ảnh Ma.
Lúc này, đối phương chẳng những đã ra khỏi lớp băng cứng, mà dây leo quấn quanh và nhà giam nham thạch tiếp theo giống như đều không cùng một duy độ với đối phương, Ảnh Ma lập tức xuyên qua một cách dễ dàng.
Cảnh tượng này làm mọi người hơi sững sờ, nhưng công kích dị năng bọn họ phóng thích tiếp theo cũng đã tới rồi.
Lúc này, có người tiến hành điều chỉnh phương hướng dị năng theo bản năng, một quả cầu lửa bạo liệt nổ trên người Ảnh Ma, nhưng cũng chỉ làm bóng dáng của đối phương hư ảo một chút mà thôi, nếu không quan sát cẩn thận thì căn bản không nhìn ra được bất cứ manh mối gì.
Mà loại công kích dị năng này rơi xuống trên người Ảnh Ma, cuối cùng chỉ là một ít, càng nhiều người chưa kịp phản ứng để điều chỉnh, bùng nổ dị năng vào đất trống.
Không chỉ là công kích của mọi người, trong chớp mắt này, tất cả đạn bắn ra ngoài từ hệ thống AI đều bắn không trúng, không ngoại lệ.
Chương 1008 - Tuyệt địa phản sát (1)Tuyệt địa phản sát (1)
Cảnh tượng này làm không ít người xuất hiện cảm xúc tuyệt vọng.
Trái tim Lâm Tinh Hải cũng đang không ngừng chìm xuống, bởi vì năm viên đạn xuyên giáp Uranium nghèo của hắn cũng trực tiếp xuyến thấu thân thể của đối phương, căn bản không tạo thành bất cứ tổn thương nào.
Nhưng không giống với những người khác, cho dù đang ở trong tuyệt cảnh, hắn cũng có thể ép mình bình tĩnh lại. Cùng lúc đó, khi lực cảm giác của hắn đang không ngừng càn quét đối phương, hắn thật sự phát hiện ra một vài manh mối.
Lực cảm giác của Lâm Tinh Hải vẫn luôn bao phủ toàn bộ chiến trường, sau khi cảm thấy không thích hợp, hắn hơi nhớ lại và lập tức phát hiện ra, năng lượng của mọi người bắn vào trên người bóng người màu đen đó không phải không có tác dụng gì.
Mỗi lần có năng lượng xuyên qua cơ thể của đối phương, cơ thể của đối phương sẽ trở nên hư ảo đi một phần.
Loại cảm giác này giống như dùng đại pháo bắn vào trong sương khói vậy, tuy không tạo thành bất cứ tổn thương gì với sương khói, nhưng đạn pháo mang theo sức gió cũng có thể thổi bay một bộ phận sương khói.
Đổi thành cảnh tượng hiện giờ, giống như là dùng dị năng tiêu diệt một bộ phận trong cơ thể của đối phương vậy.
Đương nhiên, loại hiệu quả tan biến này chỉ có một chút, thậm chí nếu phán đoán theo một lần công kích, cho dù là Lâm Tinh Hải cũng rất khó có thể quan sát được.
Nhưng chỉ cần nhớ lại trạng thái lúc trước của bóng người màu đen rồi so sánh với hiện giờ, vậy thì sẽ khá là rõ ràng.
Đặc biệt là trong trí nhớ của hắn, không chỉ là dị năng, dù là viên đạn hắn đã áp súc 2000 điểm huyết khí chi lực, hình như cũng có thể tan biến một bộ phận cơ thể đối phương.
Sau khi phát hiện ra điều này, Lâm Tinh Hải không hề do dự lập tức hét to trong kênh thông tin: “Tiếp tục dùng dị năng tấn công, năng lượng công kích có thể tạo thành tổn thương với nó, bây giờ thân thể của nó đã hư ảo hơn lúc trước.”
Sau khi nghe thấy nhắc nhở, mọi người vốn cảm thấy tuyệt vọng cũng thình lình phát hiện ra, hình như bóng người màu đen như quỷ mị đó thật sự hư ảo đi một chút.
Tuy chút tổn thương này có lẽ không là gì với bóng người màu đen, nhưng cuối cùng mọi người cũng nhìn thấy một tia hy vọng, không còn là tuyệt vọng nữa.
Tố chất của những thành viên trong tiểu đội Tinh Hải đều cực kỳ tốt, cho dù tình thế bây giờ đang cực kỳ bất lợi, nhưng sau khi nghe thấy mệnh lệnh của Lâm Tinh Hải, mọi người đều suy nghĩ tất cả mọi cách để dùng năng lượng triển khai công kích với bóng người màu đen đó.
Phải biết rằng, những người ở đây đều là thiên tài, lực khống chế dị năng của bản thân đã cực kỳ cao, rất nhiều dị năng dù đã phóng thích ra ngoài cũng có thể dùng lực cảm giác tiến hành khống chế từ xa.
Vì thế, sau khi bọn họ trở nên nghiêm túc, cho dù tốc độ của bóng người màu đen có nhanh, nhưng muốn né tránh những dị năng này cũng lập tức bắt đầu trở nên khó khăn.
Nhưng không phải tất cả mọi người đều có dị năng tấn công từ xa, ví dụ như Tiểu Bàn Tử, vào giây phút này, tác dụng dị năng Cơn Lốc của hắn mang đến cực kỳ bé nhỏ.
Nhưng ưu điểm lớn nhất của Tiểu Bàn Tử là thông minh, hắn nhanh chóng lấy ra một loạt đạn lửa thể rắn và trang bị trên viên đạn, sau đó liên tục bắn vào mặt đất bóng đen đi tới.
Trên mặt đất xung quanh bóng đen đó nhanh chóng bốc lên ngọn lửa hừng hực, mà bóng đen đó như hơi bực bội liếc nhìn Tiểu Bàn Tử một cái, sau đó trực tiếp tránh khỏi khu vực đó, tiếp tục tới gần đoàn xe từ một hướng khác.
Hiển nhiên là ngọn lửa cũng là một loại năng lượng, cũng có thể tạo thành tổn thương với bóng người màu đen.
Tiểu Bàn Tử lập tức nói phát hiện của hắn cho những người khác trong đội. Phải biết rằng, trong toàn bộ tiểu đội, chỉ có một nửa số người có thể tiến hành công kích dị năng từ xa, những người còn lại đều có hơi ăn không ngồi rồi, nhưng bây giờ, sau khi nghe thấy Tiểu Bàn Tử nói thế, bọn họ đều lập tức bắt đầu hành động.
Mọi người nhanh chóng biến khu vực giữa bọn họ và bóng người màu đen thành biển lửa.
Hơn nữa, đội ngũ của bọn họ cũng không đứng bất động tại chỗ. Trong lúc tấn công, bọn họ cũng nhanh chóng lùi về phía sau. Nói cách khác, theo thời gian trôi qua, biển lửa bọn họ chế tạo sẽ càng ngày càng lớn.
Chỉ cần tiếp tục kéo dài, vậy thì sẽ càng ngày càng có lợi cho bọn họ.
Nhưng bóng đen đó cũng không phải là kẻ ngốc, sau khi phát hiện ra ý đồ của thành viên tiểu đội Tinh Hải, nó không né tránh biển lửa nữa, định tiếp cận đoàn xe bằng tốc độ nhanh, sau đó giết chết tất cả người ở đây.
Lúc này, Lâm Tinh Hải đã tiến vào vòng phòng ngự hình tròn của đại đội cơ giáp.
“Đội trưởng Lâm, ngươi điều khiển cơ giáp của ta đi!” Khương Tử Tấn lập tức nói trong kênh thông tin.
Chương 1009 - Tuyệt địa phản sát (2)Tuyệt địa phản sát (2)
Lúc này, hắn thật sự cảm thấy vô lực với tình thế trận chiến này. Dù gì, Không Độ Tuyệt Đối của hắn chỉ là dị năng hệ Khống Chế, mà bây giờ, đối phương gần như bỏ qua tất cả năng lực khống chế.
Bây giờ đối mặt với bóng đen này, Không Độ Tuyệt Đối của hắn còn không dùng tốt bằng dị năng Nguyên Lực Cầu của Nguyên Chính.
“Không cần, ngươi tiếp tục đóng băng nó, nhưng không cần theo đuổi có thể đóng băng được nó, mà dùng khí lạnh vờn quanh nó. Khí lạnh cũng là năng lượng, có thể tạo thành tác dụng mức độ nhất định với nó, giảm tốc độ của nó xuống.” Lâm Tinh Hải mở miệng chỉ dẫn một câu.
Sau đó, hắn hỏi Thiên Tinh Tu: “Thiên Tinh Tu, dưới tình huống cực hạn, dị năng Xiềng Xích Tinh Quang của ngươi có thể giam cầm đối phương khoảng bao lâu?”
Lúc này, Thiên Tinh Tu ngồi trong cơ giáp cấp hiếm lau sạch máu tươi bên miệng, có chút nghiêm trọng nói: “Tối đa là nửa giây, hơn nữa, dị năng trong cơ thể ta chỉ còn lại một phần ba, nhiều nhất còn có thể giam cầm nó một lần.”
Dưới tình huống như vậy, hắn thậm chí chưa nói tới vết thương trên người mình, dù sao nếu đã chết, vậy thì bây giờ hắn có bị thương hay không bị thương đều giống nhau, nếu không chết, Liễu Diệu Diệu nhẹ nhàng là có thể dùng dị năng chữa khỏi hắn.
“Được, vậy nửa giây.” Lâm Tinh Hải trầm giọng hạ lệnh: “Đợi lát nữa, sau khi đối phương tiến vào vòng phòng ngự của chúng ta, Thiên Tinh Tu lập tức thi triển Xiềng Xích Tinh Quang, những người còn lại cũng chuẩn bị sẵn sàng công kích, nhưng các ngươi không cần lập tức ra tay, ta sẽ công kích một lần, chỉ cần ta thành công, hẳn là có thể tranh thủ cho các ngươi đủ thời gian.”
Những người còn lại lập tức đồng ý, bây giờ, trái tim bất an của bọn họ mới thả lỏng lại một chút.
Dù sao, dựa vào hiểu biết của mọi người với Lâm Tinh Hải, chỉ cần đối phương hạ lệnh, vậy thì chắc chắn có nắm chắc nhất định, dù bọn họ không biết, Lâm Tinh Hải có cách gì đối phó với loại sinh vật quỷ dị này.
Đây là uy tín Lâm Tinh Hải tạo lên trong lòng bọn họ từ trước tới nay.
Lúc này, tất cả mọi người sẽ không có bất cứ nghi ngờ gì, bọn họ chỉ cần cố gắng hết sức thực hiện là được.
Bóng người màu đen tới gần với tốc độ cực nhanh, đặc biệt là sau khi đối phương từ bỏ né tránh dị năng tổn thương không lớn nào đó, gần như là bên phía Lâm Tinh Hải vừa an bài xong, đối phương đã tới gần bên ngoài vòng phòng ngự.
Dưới sự khống chế của hệ thống AI, những con robot chiến đấu và máy bay không người lái chiến đấu bên ngoài liên tục lao về phía bóng người màu đen, sau đó tự bạo.
Ngọn lửa nổ mạnh vô cùng mãnh liệt, tổn thương do ngọn lửa kịch liệt tạo thành với bóng người màu đen cũng không kém hơn dị năng quả cầu lửa bao nhiêu.
Khi bóng người màu đen này nhảy vào trong vòng phòng ngự cơ giáp, so sánh với lúc ban đầu xuất hiện, thân thể nó ít nhất đã hư ảo đi một phần mười.
Đây vốn là một chuyện đáng ăn mừng, nhưng bây giờ, trên mặt mọi người lại không có bất cứ nụ cười nào. Bởi vì bây giờ, nguy hiểm thật sự mới bắt đầu.
Bọn họ không biết Lâm Tinh Hải có cách gì, nhưng nếu thất bại, đối phương sẽ có thể triển khai tàn sát ở đây.
Hơn nữa lần này, sẽ không ai có thể ngăn cản bóng người màu đen này được nữa.
Sau khi bóng đen này bước vào vòng phòng ngự cơ giáp, đối phương không nói hai lời đã lập tức lao thẳng về phía chiếc giáp cấp hiếm do Liễu Diệu Diệu điều khiển.
Tuy vừa rồi, bóng người màu đen nhìn có vẻ rất chật vật, thậm chí một đường lao từ khu vực bên ngoài tới nơi đây, bóng người màu đen đã hư ảo một phần mười.
Nhưng trên thực tế, tuy năng lượng có thể tạo thành tổn thương một mức độ nhất định với nó, nhưng sau khi trải qua suy yếu với biên độ lớn, thật ra thì loại tổn thương này đã không còn rõ ràng nữa.
Mà trong một khoảng thời gian ngắn như vật, bóng người màu đen đã suy yếu đi một phần mười, ít nhất có một nửa tổn thương trong số đó là do Liễu Diệu Diệu mang đi.
Dù sao thì nói từ một trình độ nào đó, dị năng Khống Chế Sinh Mệnh thật sự là sự tồn tại giống như bug, hoàn toàn bỏ qua bất cứ loại phòng ngự gì.
Dù ngươi là zombie biến dị cấp 1 hay là zombie biến dị cấp 4, trong mắt Liễu Diệu Diệu cũng không khác gì nhau, thậm chí tốc độ rút sinh khí còn nhanh như nhau.
Đương nhiên là cấp bậc càng cao thì sinh khí ẩn chứa trong cơ thể sẽ càng khổng lồ, vì thế mới có thể chịu đựng trong một khoảng thời gian ngắn.
Nhưng nói từ một góc độ nào đó, tổn thất sinh khí còn đáng sợ hơn cả bị thương, thứ này cũng không dễ dàng bù đắp.
Vậy nên, sau khi bóng người màu đen lao vào, người đầu tiên nó muốn giết chết chính là Liễu Diệu Diệu.
Nhưng Lâm Tinh Hải đã chuẩn bị tâm lý từ trước về chuyện này, sau khi đối phương lao vào vòng phòng ngự cơ giáp, gần như là cùng lúc đó, hắn cũng lao về phía vị trí của Liễu Diệu Diệu.
Chương 1010 - Tuyệt địa phản sát (3)Tuyệt địa phản sát (3)
Đồng thời hét to trong kênh thông tin: “Thiên Tinh Tu, ra tay!”
“Được!” Thiên Tinh Tu đồng ý, hắn hít sâu một hơi rồi dốc toàn lực bùng nổ dị năng. Lần này, hắn thật sự đã toàn lực ứng phó, thậm chí đều đã chuẩn bị bị phản phệ, bị thương nặng.
Trong chớp mắt khi hắn phát động dị năng, xung quanh bóng người màu đen lập tức xuất hiện vô số điểm sáng.
Nhưng trước đó, bóng người màu đen đã ăn mệt một lần từ Xiềng Xích Tinh Quang, nên lần này, dưới tình huống đã có chuẩn bị từ trước, nó lập tức thay đổi phương hướng, muốn tránh thoát khỏi khu vực này.
Theo lý thuyết, dị năng Xiềng Xích Tinh Quang của Thiên Tinh Tu gần như là lập tức phát động với những người khác, căn bản không có cách nào né tránh.
Nhưng tốc độ của bóng người màu đen quá nhanh, dưới trạng thái bùng nổ toàn lực, tốc độ của nó có thể đạt tới khoảng 80000 điểm.
Dưới loại tình huống này, hầu như chỉ trong chớp mắt, đối phương đã sắp chạy khỏi phạm vi tinh quang bao phủ.
Nhưng điều làm bóng người màu đen này không ngờ là, sau khi những tinh quang xuất hiện xung quanh nó loé lên, vậy mà có thể đột nhiên dời đi, lại bao phủ nó một lần nữa.
Đây là một điểm mạnh khác của dị năng Xiềng Xích Tinh Quang, chỉ cần ở trong phạm vi dị năng của Thiên Tinh Tu bao phủ, tinh quang của hắn có thể đột nhiên di chuyển, làm người căn bản không thể né tránh.
Từng sợi Xiềng Xích Tinh Quang hiện lên và phong tỏa bóng người màu đen tại chỗ.
Lúc này vì hành động trước một bước nên khoảng cách của Lâm Tinh Hải với đối phương còn chưa đến một trăm mét, đối với người có tốc độ như bọn họ thì khoảng cách này có thể nói là gần trong gang tấc.
Vào chớp mắt khí xác nhận bóng đen đã bị Xiềng Xích Tinh Quang giam cầm, dưới chân hắn lập tức có lôi đình hiện ra, trong chớp mắt này, hắn đã thi triển Đạp Lôi.
Tốc độ cũng lập tức từ 62900 điểm bay vọt lên tới 160000 điểm.
Giây phút này, Lâm Tinh Hải thật sự nhanh như tia chớp.
Trong lúc tới gần bóng người màu đen, trong bàn tay của Lâm Tinh Hải cũng xuất hiện lôi đình.
Tay trái của hắn cầm một thanh trường thương hợp kim mượn từ tay người khác. Lúc này, trên mũi thương đã có lôi đình vờn quanh, áp súc, đây là dấu hiệu khi thi triển Lôi Bạo.
Đương nhiên, uy lực của Lôi Bạo cũng không phải rất mạnh mẽ, cho dù có được các loại tăng thêm, nhưng tối đa cũng chỉ là khó khăn lắm mới đạt tới cấp bậc Thần Ma cảnh.
Huống hồ lúc trước, khi bom nhiệt áp nổ mạnh, hắn chỉ kịp mang súng trường Gauss ra, bây giờ không có Lôi Thần Thương bản mini thêm vào, uy lực của một chiêu này càng bị giảm đi.
Bây giờ, Lôi Bạo dùng để đối phó zombie biến dị cấp 4 bình thường cũng quá sức, càng đừng nói tới bóng người màu đen đã đạt tới cấp 4 hậu kỳ, hơn nữa còn có năng lực quỷ dị trước mắt này.
Nhưng Lâm Tinh Hải sử dụng chiêu này chỉ là để trải chăn mà thôi, sát chiêu thật sự của hắn là trên tay phải.
Lúc này, tay phải của Lâm Tinh Hải trống rỗng, nhưng theo lòng bàn tay không ngừng phát ra lôi điện, những lôi điện này không ngừng đan chéo quấn quanh, dần dần hình thành một cái cán thương.
Mới đầu, cán thương này chỉ dài một tấc, nhưng khi lôi điện rót vào, nó lại nhanh chóng kéo dài, dần dần trở nên dài hơn, cuối cùng biến thành một thanh trường mâu dài khoảng một mét.
Nhưng vẫn chưa kết thúc, bởi vì đây chỉ là ngoại hình đại khái của trường mâu mà thôi. Khi Lâm Tinh Hải không ngừng rót lôi điện chi lực vào bên trong, trường mâu vốn hoàn toàn tạo thành từ lôi đình lại dần dần mang tới cảm giác ngưng thật cho người khác.
Hơn nữa, vòng lôi điện lượn quanh bên trên cũng đang nhanh chóng áp súc về phía mũi thương, cùng lúc đó, trên mũi thương cũng xuất hiện một phù văn phức tạp.
Phù văn này vừa xuất hiện, thanh trường thường hoàn toàn ngưng tụ từ lôi điện này lại bắt đầu chuyển thành thật thể. Ngoài phù văn bên trên có hơi khác thường, thanh trường thương này lại mang cho người ta cảm giác bình thường không có gì đặc biệt, nhưng chỉ người nắm nó mới có thể cảm nhận được năng lượng bàng bạc ẩn chứa bên trong.
Đây là Lôi Đình Thần Mâu, thủ đoạn công kích mạnh nhất trong truyền thừa Lôi Đình Thần Thể.
Muốn thật sự ngưng tụ Lôi Đình Thần Mâu thì phải dùng tinh thần lực ngưng tụ lên bên trên chín phù văn, hiển nhiên chuyện này cần có thời gian, dù Lâm Tinh Hải có được dị năng Tăng Tốc Thời Gian thì hắn cũng không thể lập tức hoàn thành.
Khi Lôi Đình Thần Mâu trong tay hắn ngưng tụ ra phù văn thứ năm, Lâm Tinh Hải đã lao tới trước mặt bóng người màu đen.
Lúc này, khoảng cách giữa hai bên chỉ còn một mét. Dưới khoảng cách gần như vậy, chỉ cần cảm nhận được sát khí phát ra từ trên người bóng người màu đen, tay chân Lâm Tinh Hải cũng có cảm giác cứng đờ hơi lướt qua.
Đây là áp chế cấp độ sinh mệnh, nếu không phải đối phương bị Xiềng Xích Tinh Quang khoá lại, không thể nhúc nhích thì phỏng chừng tát một cái là có thể tát chết hắn.
Chương 1011 - Tuyệt địa phản sát (4)Tuyệt địa phản sát (4)
Nhưng lúc này, Lâm Tinh Hải lại có vẻ không kiêng nể gì, ít nhất là trong không phẩy năm giây đối phương bị khoá lại, hắn có thể không kiêng nể gì.
Hắn không chờ đợi, cũng không hề chần chờ, lập tức đâm trường thương hợp kim đã thi triển Lôi Bạo trong tay trái ra.
Khi mũi thương đâm vào trong cơ thể đối phương, Lâm Tinh Hải có thể cảm nhận có một lớp ngăn cách mỏng, nhưng chút lực cản này cực kỳ nhỏ bé, hắn không cần dùng sức, mũi thương đã lập tức chọc thủng.
Lâm Tinh Hải biết rõ, công kích vật lý này không có hiệu quả, nhưng hắn cũng không nản lòng, bởi vì điều này đã nằm trong dự đoán của hắn từ trước.
Vì thế, hắn lập tức kíp nổ lôi điện chi lực ẩn chứa bên trong mũi thương mà không chút do dự.
Lý do lực công kích của chiêu Lôi Bạo này đáng sợ, chính là vì năng lực lập tức bùng nổ của nó cực kỳ mạnh mẽ.
Vô số lôi điện phát ra từ trên mũi thương và tàn sát bừa bãi bốn phương tám hướng, dưới loại tình huống này, một thương này chính là công kích năng lượng thuần tuý.
Lôi điện khủng bố tàn sát bừa bãi và không ngừng triệt tiêu cùng với thân thể của đối phương.
“$%#%#” Lúc này, bóng người màu đen chửi ầm lên.
Đúng vậy, tuy không hiểu đối phương đang nói gì, nhưng nhìn khuôn mặt vặn véo của đối phương, Lâm Tinh Hải đoán rằng đối phương đang mắng chửi.
Còn về chuyện vì sao đối phương lại có phản ứng như vậy thì hắn lập tức hiểu ra, loại năng lượng lôi điện này chí cương chí dương, tổn thương với sương đen tốt hơn những loại năng lượng khác ít nhất là gấp đôi.
Một thương vốn chỉ có thể chạm tới cánh cửa Thần Ma cảnh, nhưng khi công kích vào trên người bóng người màu đen, lại ít nhất đánh ra hiệu quả Thần Ma cảnh trung kỳ.
Đương nhiên, công kích Lôi Bạo bây giờ Lâm Tinh Hải đang thi triển cũng không chỉ đơn giản là muốn tạo thành nhiều tổn thương một chút. Hắn đang muốn tìm kiếm điểm yếu trên cơ thể đối phương, chuẩn bị cho đòn trí mạng cuối cùng.
Vì thế, trong chớp mắt khi lôi đình bùng nổ Lâm Tinh Hải múa may mũi thương, nhanh chóng di chuyển trong cơ thể đối phương, tìm kiếm điểm yếu.
Lâm Tinh Hải vốn cho rằng điểm yếu của bóng người màu đen này giống như những con zombie biến dị khác, đều là ở đầu.
Nhưng khi mũi thương bùng nổ lôi điện di chuyển đến đầu, hắn nhanh chóng phát hiện ra không phải.
Dưới tình huống đối phương tiến vào loại trạng thái hư hoá, hình như một vài nhược điểm trí mạng trên cơ thể cũng bị xóa đi vì loại năng lực hư hoá này.
Lâm Tinh Hải điều khiển mũi thương nhanh chóng dạo qua một vòng trong cơ thể đối phương, hắn phát hiện không có bất cứ vị trí nào có thể gọi là điểm yếu.
Đương nhiên, dựa vào lực cảm giác mạnh mẽ, Lâm Tinh Hải vẫn phát hiện ra, tấn công vào những vị trí khác nhau trên cơ thể, tổn thương tạo thành cho đối phương cũng không giống nhau.
Mà trong đó, công kích phần bụng của đối phương tạo thành tổn thương lớn nhất.
Lý do là vì đây là vị trí giữa cơ thể, nếu lôi điện bùng nổ từ nơi này thì có thể bao trùm hơn một nửa cơ thể của đối phương, đương nhiên tổn thương tạo thành cũng sẽ lớn hơn.
Một thương của Lâm Tinh Hải càn quét xong, cuối cùng, Lôi Đình Thần Mâu trên tay khác của hắn cũng ngưng tụ ra phù văn thứ chín.
Lúc này, khi phù văn thứ chín hiện lên, Lâm Tinh Hải thật sự có cảm giác như Lôi Đình Thần Mâu mình đang cầm là vật thật vậy.
Tuy đây không còn là lần đầu tiên chứng kiến cảnh tượng này, nhưng hắn vẫn cảm thấy chấn động.
Đương nhiên, trong lòng chấn động cũng không gây trở ngại tới động tác của Lâm Tinh Hải. Gần như là trong chớp mắt trường thương trong tay thu hồi, hắn đã cắm Lôi Đình Thần Mâu vào trong bụng của đối phương, sau đó rút ra và nhanh chóng lùi lại.
Bởi vì thời gian 0.5 giây đã sắp trôi qua, hơn nữa, hắn cũng có thể nhìn thấy một cách trực quan rằng bây giờ, mười mấy sợi xiềng xích Thiên Tinh Tu phóng thích chỉ còn hai sợi cuối cùng còn chưa đứt.
Mà khi hai tiếng “bang bang” vang lên, hai sợi xiềng xích áng sáng cuối cùng cũng đã bị đứt.
Nhưng lúc này, bóng đen cũng không lập tức truy kích Lâm Tinh Hải, mà ngạc nhiên và khó có thể tin nhìn phần bụng của mình.
Phải biết rằng, bây giờ nó đang ở trong trạng thái hư hoá, theo lý thuyết, bất cứ vật thể nào cũng không thể chạm vào nó.
Nhưng bây giờ, một thanh trường mâu lại đang cắm vào bụng của nó mà không rơi xuống, cảnh tượng này có hơi quỷ dị, cũng làm nó cảm thấy hơi sợ hãi.
Gần như là theo bản năng, nó lập tức muốn rút cây trường mâu đang cắm trong bụng của mình ra.
Nhưng bàn tay của nó lại xuyên qua trường mâu, giống như thứ đó căn bản không tồn tại vậy.
Trên thực tế, Lôi Đình Thần Mâu được ngưng tụ từ năng lượng, sao đối phương lại có thể nắm được năng lượng cơ chứ.
Cùng lúc đó, những phù văn trên Lôi Đình Thần Mâu cũng bắt đầu lần lượt cởi bỏ.
Chương 1012 - Tuyệt địa phản sát (5)Tuyệt địa phản sát (5)
Khi những phù văn này cởi bỏ, giống như là chìa khoá mở chiếc hộp Pandora vậy, Lôi Đình Thần Mâu bắt đầu hoà tan từ phần đuôi.
Nó vừa hoà tan, tất cả năng lượng đều hội tụ tới trên mũi của thanh trường mâu, sau đó, luồng năng lượng áp súc tới tận cùng này bắt đầu bùng nổ.
Gần như chỉ trong chớp mắt, một quả cầu lôi có đường kích đạt tới hai mét đã xuất hiện và bao phủ hoàn toàn bóng người màu đen.
Mà bóng người màu đen này phát ra một tiếng hét thảm thiết, nhưng giọng nói của đối phương vừa vang lên đã lập tức dừng lại, giống như bị người ta bóp cổ vậy.
Đó là hiệu quả tê mỏi của lôi điện có tác dụng trong một giây này.
Đúng vậy, ngoài tính công kích không gì sánh kịp, nói từ một góc độ nào đó, Lôi Đình Thần Mâu còn là một năng lực hệ khống chế mạnh mẽ.
“Tấn công!” Lâm Tinh Hải hét to trong kênh thông tin.
Trên thực tế, không cần hắn ra lệnh, trong chớp mắt khi hắn đâm hai thương và bắt đầu rời xa bóng người màu đen này, những thành viên của tiểu đội Tinh Hải đã bắt đầu tấn công.
Vì thế, khi Lâm Tinh Hải ra lệnh, dị năng mọi người phóng thích đều liên tục oanh kích trên người bóng người màu đen.
Thậm chí không đơn giản là dị năng của mọi người, hệ thống AI đã nhận được mệnh lệnh từ trước cũng phối hợp gần như là cùng lúc, vô số tên lửa vác vai, bom, súng trái phá, pháo cối, tất cả đều công kích về phía bóng người màu đen.
Thậm chí không chỉ là bọn họ, máy bay không người lái chiến đấu bay trên không trung và robot chiến đấu trên mặt đất cũng đều lao về phía bóng người màu đen như thuỷ triều, sau đó tất cả đều tự bạo.
Phải biết rằng, trong chớp mắt khi những quả bom đó nổ sẽ sinh ra ngọn lửa cực nóng, có thể tạo thành không ít tổn thương với bóng người màu đen.
Lúc trước, vào lần tập kích thứ nhất, Thiên Tinh Tu chỉ khống chế đối phương nửa giây, hơn nữa dị năng hệ Khống Chế của những người khác không có hiệu quả, nên những đạn pháo này đều không bắn trúng.
Nhưng lần này, Lâm Tinh Hải phóng thích Lôi Đình Thần Mâu lại làm đối phương cứng đờ tại chỗ trong ba giây.
Trong ba giây đồng hồ này, bóng người màu đen không biết gặp phải bao nhiêu lần bắn phá.
Hầu như mỗi một giây, hơi thở của nó đều giảm xuống như đang rơi xuống vực thẳm.
Ba giây đi qua, khi cơ thể của bóng người màu đen khôi phục được một ít năng lực hành động, hơi thở trên người lại chỉ còn một phần ba trạng thái đỉnh.
Nhưng lúc này, bóng người màu đen đã không quan tâm được nhiều như vậy nữa. Trong chớp mắt khi vừa có thể hành động, cơ thể nó đã lập tức tràn ngập dao động không gian đặc biệt.
Hiển nhiên là đối phương muốn sử dụng năng lực thiên phú của mình để tiến hành xuyên qua dời đi với cự ly xa.
Trong lúc các thành viên của tiểu đội Tinh Hải đang liều mạng tấn công, bọn họ vẫn luôn sử dụng Thám Tra Thuật chú ý tình huống của bóng người màu đen.
Vì thế, sau khi bọn họ phát hiện ra chuyện nay, biểu tình trên mặt đều lập tức thay đổi.
Mọi người đều biết rõ, nếu thật sự làm đối phương thuận lợi chạy thoát, vậy thì dù là tiếp tục tấn công bọn họ, hay là triệu tập những con zombie biến dị còn lại tới đây, đều đủ để tạo thành đả kích trí mạng với bọn họ.
Trong lúc mọi người cảm thấy sốt ruột nhưng lại không thể làm gì thì một thanh trường mâu nhìn có vẻ bình thường không có gì đặc biệt xuyên qua một đám dị năng và đạn pháo, lại đâm vào trong cơ thể đối phương.
Đây là một điểm khủng bố khác của Lôi Đình Thần Mâu, những phù văn bên trên không chỉ đơn giản là có thể tiến hành áp súc vô số lôi điện chi lực, lại còn có thể che giấu hơi thở này.
Vì thế, năng lực cảm giác nguy hiểm của bóng người màu đen không có chút hiệu quả nào với Lôi Đình Thần Mâu, hơn nữa, đòn tấn công lần này của Lâm Tinh Hải khá là bất ngờ, không hề trì hoãn mà đâm trúng.
Giây phút này, biểu tình trên mặt bóng người màu đen là tuyệt vọng, nó hoàn toàn không ngờ sẽ xuất hiện chuyện như vậy.
Thậm chí vì lúc trước, dưới tình huống Lâm Tinh Hải ở gần cắm thanh trường mâu này vào trong người nó, nên nó cũng không biết Lôi Đình Thần Mâu lại còn có thể tiến hành công kích từ xa.
Nhưng mọi chuyện đều không có ý nghĩa gì cả, trong chớp mắt khi năng lượng trong Lôi Đình Thần Mâu lại bùng nổ thêm lần nữa, bóng người màu đen lại gặp phải công kích trí mạng. Hơn nữa, chuyện quan trọng hơn là, cơ thể của đối phương lại bị tê mỏi, ngơ ngác đứng im tại chỗ.
Trong chớp mắt tiếp theo, dị năng và đạn pháo che trời lấp đất đánh úp lại, tiếp tục hoàn toàn bao phủ nó ở bên trong.
Lần này, ba giây trôi qua, hơi thở của đối phương đã hoàn toàn biến mất.
Nhưng vì phòng ngừa có bẫy, Lâm Tinh Hải làm Tiểu Bàn Tử bắn thêm mấy trăm súng trái phá về phía đối phương, lúc này mới làm robot chiến đấu tới kiểm tra thi thể.
Chương 1013 - An toàn rút lui (1)An toàn rút lui (1)
Robot chiến đấu nhanh chóng xác nhận đối phương đã tử vong, hơn nữa, thi thể đã bị bắn nát còn thừa không nhiều lắm, bây giờ, mọi người mới dám bước tới tiến hành xem xét.
“Đại ca, ngươi nói xem, đây là zombie biến dị gì mà lại khủng bố như vậy?” Tiểu Bàn Tử lòng còn sợ hãi hỏi.
Nếu không có Lâm Tinh Hải thì chắc chắn lần này tiểu đội của bọn họ đã bị huỷ diệt rồi. Thậm chí không chỉ là bọn họ, hắn tin rằng căn bản không có bất cứ tiểu đội nào có thể đối phó được loại zombie biến dị này.
Thậm chí, hắn nghi ngờ rằng, dù là cường giả Thần Ma cảnh ra tay thì chưa chắc đã giải quyết được.
Dù gì, loại năng lực hư hoá này thật sự quá quỷ dị, chỉ công kích năng lượng có tác dụng. Hơn nữa, công kích năng lượng đều sẽ bị giảm bớt, nhưng đối phương lại có thể toàn lực công kích. Dưới tình huống một tăng một giảm, chắc chắn chênh lệch giữa hai bên sẽ kéo ra rất xa.
“Không biết, vừa rồi quan sát ở khoảng cách gần, ta xem ngoại hình của đối phương có vẻ giống Ảnh Ma. Nhưng hiển nhiên là Ảnh Ma không thể có năng lực bước nhảy không gian này, còn có năng lực hư hoá, đến lúc đó, chúng ta cứ coi như zombie biến dị mới báo cáo là được.” Lâm Tinh Hải lắc đầu và nói.
“Wow, đại ca, vậy có tính là chúng ta có phát hiện mới không? Có thể có khen thưởng thêm không?” Tiểu Bàn Tử lập tức nghĩ tới tiền.
Lâm Tinh Hải tức giận lườm đối phương một cái, “Thu hồi mấy suy nghĩ linh tinh này của ngươi đi! Dựa vào thực lực của quân bộ, bọn họ không thể không phát hiện ra loại zombie biến dị này.”
“Thôi được rồi!” Tiểu Bàn Tử hơi thất vọng nhún vai.
Lúc này, Lâm Tinh Hải đã ngồi xổm xuống lật xem miếng thịt bị bắn thành than trên mặt đất, biểu tình trên mặt lập tức trở nên hơi ngạc nhiên.
“Đại ca, sao thế?” Tiểu Bàn Tử nhìn thấy vẻ mặt của Lâm Tinh Hải thì lập tức hỏi.
“Máu thịt của nó có vẻ hơi kỳ lạ, thịt của zombie biến dị có thể ẩn chứa một loại hoạt tính mạnh mẽ, đây cũng là một loại biểu hiện của năng lực tái sinh khủng bố của đối phương, thậm chí là sau khi zombie biến dị tử vong, loại hoạt tính này vẫn có thể liên tục trong khoảng một, hai tiếng. Nhưng ngươi xem những mảnh thịt này đi, hiển nhiên là hoạt tính của nó đã hoàn toàn biến mất.”
Lâm Tinh Hải vừa giải thích vừa quay đầu nhìn về phía Liễu Diệu Diệu rồi hỏi: “Diệu Diệu, đây là hiện tượng khi ngươi rút hết sinh khí à?”
“Không phải, tuy ta rút ra không ít sinh khí của đối phương, nhưng so với tổng lượng trong cơ thể nó, tối đa chỉ được hai mươi phần trăm. Nhưng nếu ngươi nói vậy, thật ra ta lại nghĩ tới, hình như sinh khí của đối phương có vài điểm không giống sinh khí của zombie biến dị bình thường.”
“Sinh khí của zombie biến dị bình thường giống như đều có một loại hoạt tính cực mạnh, còn bóng người màu đen này lại không có. Thậm chí là hoạt tính này còn không bằng những con zombie bình thường, có vẻ giống với sinh vật thâm uyên hơn.” Liễu Diệu Diệu vừa suy nghĩ vừa nói.
Lúc này, đôi mắt Lâm Tinh Hải không khỏi sáng lên, “Vậy thì đúng rồi, chắc hẳn bóng người màu đen này không phải là zombie biến dị, bời vì bọn chúng không có năng lực tự lành mạnh mẽ của zombie, nói theo một góc độ khác thì có lẽ đây chính là nhược điểm của nó.”
“Nếu nó không thể nhanh chóng khôi phục, chỉ cần tìm được phương pháp có thể giam cầm bước nhảy không gian của đối phương, có lẽ có thể dùng dị năng và đạn pháo chậm rãi mài chết nó.”
Không phải sinh vật thâm uyên nào cũng có năng lực nhanh chóng chữa khỏi, nói một cách chính xác hơn thì đây là năng lực chỉ zombie có. Vì thế, zombie bình thường và zombie biến dị đều có.
Nhưng những sinh vật thâm uyên còn lại, ví dụ như Thi Quỷ Thâm Uyên và Tri Chu Thạch Hoá, tuy bọn chúng mạnh hơn zombie bình thường rất nhiều, nhưng lại không có loại năng lực khôi phục mạnh mẽ này.
Những sinh vật thâm uyên còn lại hẳn là cũng như vậy, có lẽ mỗi một loại sinh vật thâm uyên đều có năng lực độc đáo và mạnh mẽ, nhưng hẳn là đều không có được loại năng lực tự lành này.
Sau khi nghĩ vậy, tâm trạng của Lâm Tinh Hải cũng không khỏi tốt hơn rất nhiều.
Phải biết rằng, dù là giết bóng người màu đen, trong lòng hắn vẫn cảm thấy cực kỳ áp lực. Bởi vì, hắn biết rõ loại tồn tại này đáng sợ thế nào, nếu Abyssal Plane có một lượng lớn bóng người màu đen này thì bên phía nhân loại căn bản không có bất cứ hy vọng gì.
Nhưng bây giờ, cuối cùng cũng nhìn thấy chút ánh bình minh.
Nhưng lúc này, Tiểu Bàn Tử lại ở một bên dội một chậu nước lạnh, “À thì, đại ca, ta cắt ngang một chút, nó có năng lực bước nhảy không gian, tiểu đội chúng ta có Thiên Tinh Tu có thể tiến hành khống chế, nhưng dị năng giống như Thiên Tinh Tu quá hiếm gặp, đối phương hoàn toàn có thể không đánh lại thì chạy.”
Chương 1014 - An toàn rút lui (2)An toàn rút lui (2)
Lâm Tinh Hải giải thích: “Thật ra, muốn đánh gãy bước nhảy không gian của đối phương không nhất định cần dị năng hệ Khống Chế, người có dị năng Không Gian cũng có thể làm được, chỉ cần có thể nắm chắc cơ hội, nhiễu loạn dao động không gian là được.”
“Tuy người nắm giữ dị năng hệ Không Gian ít, nhưng vẫn chưa thể gọi là hiếm gặp. Đương nhiên, muốn làm được điều này, có lẽ cần phải đạt tới cảnh giới của đối phương, cũng chính là chờ tới khi các ngươi tới Thần Ma cảnh mới có thể làm được.”
Ít nhất là trong số những học viên tinh anh bọn họ, dị năng hệ Không Gian không quá hiếm gặp, trong tiểu đội của bọn họ đã có hai người, một người là Áp Súc Không Gian, người còn lại là Chấn Động Không Gian.
Đặc biệt là dị năng Chấn Động Không Gian, nếu sử dụng tốt thì chắc chắn có thể đánh gãy năng lực bước nhảy không gian của đối phương.
Khi bọn họ đang thảo luận, Liễu Diệu Diệu đã chữa trị vết thương cho tất cả mọi người, thậm chí người không bị thương, Liễu Diệu Diệu cũng sẽ thuận tay rót một ít sinh khí vào trong cơ thể đối phương.
Tác dụng của sinh khí cũng không nhỏ, không đơn giản chỉ là chữa trị vết thương, được sinh khí tẩm bổ, các loại trạng thái xấu như mệt nhọc cũng sẽ nhanh chóng được giảm bớt.
Đương nhiên, điều đáng tiếc duy nhất là bọn họ không có cách nào giữ lại sinh khí giống như Liễu Diệu Diệu, vậy nên cuối cùng chỉ có thể trơ mắt nhìn những sinh khí này tan biến.
“Đi, chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi đây, bây giờ vẫn chưa thoát khỏi nguy hiểm.” Lâm Tinh Hải thấy trạng thái của mọi người đã khôi phục bèn thúc giục thêm lần nữa.
Bởi vì trong phạm vi cảm giác của hắn lại có hai con zombie biến dị cấp 4 đang lao về phía bọn họ.
Bây giờ, huyết khí chi lực trong cơ thể Lâm Tinh Hải sắp tiêu hao hầu như không còn, đương nhiên là không muốn đối mặt với những con zombie biến dị này nữa rồi.
Mọi người nhanh chóng lên xe, lúc này, Tiểu Bàn Tử lại nói thầm: “Đã ba phút rồi, sao cứu viện của chúng ta còn chưa tới nữa? Lão đại, không phải ngươi nói, nhóm người thầy Tả sẽ đuổi tới trong vòng một phút à? Nếu thật sự chờ hắn cứu viện thì chắc là bây giờ thi thể của chúng ta đã lạnh rồi.”
Lâm Tinh Hải không hé răng, hắn cũng không biết tại sao, nhưng chắc chắn bên phía Tả Văn Diệu có chuyện gì đó. Nếu không, thời gian dự đoán của đối phương không thể chênh lệch nhiều như vậy được.
Nhưng không thể không nói, lần này thật sự quá nguy hiểm, nếu hắn thật sự ký thác hy vọng trên người Tả Văn Diệu thì lần này thật sự toi đời.
Sau khi trải qua chuyện lần này, Lâm Tinh Hải xem như đã cảm nhận được, thực lực của mình mới là thứ đáng tin nhất.
Trong lòng nghĩ những việc này, đoàn xe nhanh chóng xuất phát và tiếp tục đi ra bên ngoài.
Cho đến khi bọn họ đi thêm một kilomet, Lâm Tinh Hải bỗng nhiên thầm thở phào nhẹ nhõm, bởi vì trong phạm vi cảm giác của hắn, hai cường giả Thần Ma cảnh là Tả Văn Diệu và Trần Vũ Thạch đang nhanh chóng đi về phía này.
Khi Lâm Tinh Hải nhìn thấy hai cường giả Thần Ma cảnh là Tả Văn Diệu và Trần Vũ Thạch, Lâm Tinh Hải biết rằng, xem như bọn họ đã thoát khỏi nguy hiểm.
Hơn nữa, hắn cũng nhanh chóng phát hiện ra, lúc này, trên người hai người đều có vết thương, đặc biệt là phần bụng của Tả Văn Diệu lại còn có một vết thương như bị chọc thủng, vết thương này tuyệt đối có thể nói là bị thương nặng.
Sau khi phát hiện ra chuyện này, chút oán giận trong lòng Lâm Tinh Hải cũng lập tức biến mất. Hiển nhiên là đã xuất hiện chuyện cực kỳ nghiêm trọng mới có thể làm đối phương không chạy tới đúng giờ.
“Giảm tốc độ xe, nhóm người thầy Tả tới.” Lâm Tinh Hải lập tức ra lệnh.
Cùng lúc đó, hắn nhìn về phía Liễu Diệu Diệu bên cạnh rồi hỏi: “Diệu Diệu, ngươi chuẩn bị chữa trị, có cần ta bắt mấy con sinh vật thâm uyên tới đây không?”
“Không cần, sinh khí dự trữ chỗ ta còn rất nhiều.” Liễu Diệu Diệu nói rồi giơ tay lên, trong cơ thể lập tức bay ra một lượng lớn điểm sáng màu xanh lục, ngưng tụ thành một quả cầu ánh sáng năng lượng to bằng quả bóng rổ trong lòng bàn tay nàng.
Đây là sinh khí Liễu Diệu Diệu rút ra từ trên người ba con zombie biến dị và Ảnh Ma, lúc trước chữa trị vết thương cho mọi người chỉ mới dùng một ít, số còn lại cũng đủ để so sánh với toàn bộ sinh khí của ba mươi con sinh vật thâm uyên.
Điều đáng giá nhắc tới là, sau khi Liễu Diệu Diệu đột phá tới Tuỵ Phủ cảnh, thời gian đối phương có thể chứa đựng sinh khí cũng càng ngày càng dài. Nếu không cố tình sử dụng thì ít nhất những sinh khí này có thể giữ lại trong cơ thể một tiếng.
“Vậy là tốt rồi.” Lâm Tinh Hải gật đầu và nói.
Trong lúc hai người nói chuyện với nhau, Tả Văn Diệu và Trần Vũ Thạch đã nhanh chóng chạy tới đây.
Tả Văn Diệu vừa tới đã thở hổn hển nói: “Đi, đừng dừng lại, đang có hai con zombie biến dị cấp 4 đang tới gần nơi này.”
Chương 1015 - An toàn rút lui (3)An toàn rút lui (3)
Đương nhiên Lâm Tinh Hải cũng cảm giác được hai con zombie biến dị đang chạy tới, cũng chính vì chúng nó tới nên Lâm Tinh Hải mới muốn lập tức dẫn đội rời đi,
Nhưng hai cường giả Thần Ma cảnh là Tả Văn Diệu và Trần Vũ Thạch đã dắt tay nhau tới, vậy thì tình huống sẽ khác.
Hắn suy nghĩ một lát rồi nói: “Thầy, chúng ta hẳn là không đến mức phải trốn! Nếu ta không cảm giác sai thì hai con đang chạy tới đều là zombie biến dị cấp 4 trung kỳ, lại còn có một con là “Spitger” sức chiến đấu không mạnh.”
Tả Văn Diệu nghe vậy thì tức giận lườm hắn một cái, “Dưới tình huống bình thường đương nhiên ta không sợ chúng nó. Nhưng vấn đề là, ngươi không nhìn thấy ta bị thương à, huống hồ không phải là còn có một con “Cự Tí” nữa ư, nó cũng không dễ giết như vậy đâu. Ta chẳng những bị thương, mà huyết khí chi lực trong cơ thể cũng không còn bao nhiêu.”
“Vấn đề bị thương thì dễ giải quyết, còn về “Cự Tí”, dưới tình huống bình thường đúng là rất khó giết chết nó, nhưng nếu ta có thể khống chế nó từ ba giây trở lên, các ngươi có thể nhanh chóng giải quyết nó không?” Lâm Tinh Hải hỏi.
Nếu đã bại lộ lá át chủ bài là Lôi Đình Thần Mâu, vậy hẳn là phải phát huy tác dụng lớn nhất của nó.
Lúc này, Liễu Diệu Diệu đã thi triển dị năng chữa trị vết thương cho hai người. Tả Văn Diệu cảm nhận được tốc độ khôi phục vết thương trên người, lập tức ra quyết định.
“Ta và lão Trần đều tương đối am hiểu bộc phát, nếu ngươi thật sự có thể khống chế nó ba giây thì giết chết nó không có vấn đề gì, nhưng ngươi thật sự có thể làm được sao?” Tả Văn Diệu nói với vẻ nghiêm túc.
Nếu bị đối phương dây dưa, những con zombie biến dị còn lại cũng xúm lại đây, vậy thì bọn họ thật sự sẽ gặp phiền phức.
“Có thể!” Lâm Tinh Hải vừa gật đầu vừa lấy ra hai viên Bạo Huyết Đan và nhét vào trong miệng.
Thi triển Lôi Đình Thần Mâu cần 1000 điểm huyết khí chi lực, sau trận chiến vừa rồi, cho dù tổng lượng huyết khí chi lực trong cơ thể hắn có khổng lồ nhưng cũng gần như đã thấy đáy, chỉ còn lại hơn 1000 điểm cuối cùng.
Nhưng sau khi chấm dứt chiến đấu, hắn đã nắm chặt thời gian khôi phục, đến bây giờ đã qua hơn hai phút.
Phải biết rằng, Lâm Tinh Hải vẫn luôn ở trong trạng thái Tăng Tốc Thời Gian, với người khác là hai phút, nhưng với hắn đã nghỉ ngơi hai mươi phút. Dưới tình huống không ngừng sử dụng Bạo Huyết Đan, huyết khí chi lực trong cơ thể hắn cũng đã khôi phục tới hơn 2000 điểm, cũng đủ thi triển thêm hai lần Lôi Đình Thần Mâu.
“Được, vậy chuẩn bị ra tay.” Sau khi nhận được đáp án khẳng định, Tả Văn Diệu cũng nói một cách dứt khoát.
Hắn đủ hiểu Lâm Tinh Hải, tin rằng đối phương sẽ không nói đùa về loại chuyện này. Hơn nữa, nếu đối phương đã nói vậy thì chắc chắn cũng có đủ nắm chắc.
Lúc này, Trần Vũ Thạch đứng ở bên cạnh cũng sợ ngây người, “Ta nói này, hai thầy trò các ngươi không nói đùa chứ? Một người dám nói, một người dám tin.”
“Tin hay không thì tuỳ.” Sau khi thi triển Thần Ma Thể, Tả Văn Diệu nhìn về phía Lâm Tinh Hải rồi hỏi: “Ngươi muốn đánh như thế nào?”
“Thầy, ngươi tới thu hút sự chú ý của đối phương là được.” Lâm Tinh Hải nói rồi cũng phóng thích Thần Ma Thể.
Trong lúc nói chuyện với nhau, hai người đã đi về phía zombie biến dị cách đó không xa.
Bây giờ, hai con zombie biến dị đó chỉ còn cách đoàn xe khoảng một nghìn mét, bây giờ bọn họ còn muốn chạy thì đã không còn kịp nữa rồi.
Trần Vũ Thạch nhìn thấy cảnh tượng này cũng chỉ có thể bất đắc dĩ thi triển Thần Ma Thể đuổi theo, cùng lúc đó, một thanh huyết đao khổng lồ cũng đột nhiên xuất hiện trên tay hắn.
Lâm Tinh Hải không hỏi liếc mắt đánh giá thanh huyết đao khổng lồ ấy, đây hẳn là dị năng của Trần Vũ Thạch, loại dị năng cụ hiện ra vũ khí rất hiếm thấy, nhưng không thể nghi ngờ, dùng dị năng cụ hiện ra vũ khí bình thường đều sẽ khá là mạnh, hoặc là có một vài tác dụng đặc biệt.
Mà lúc này, hắn đã cảm nhận được thanh huyết đao Trần Vũ Thạch cầm trong tay giống như có thuộc tính cắt không gian. Không thể nghi ngờ rằng, sát thương do thanh huyết đao như vậy tạo thành tuyệt đối rất khủng bố.
Đương nhiên, hắn chỉ liếc mắt đánh giá một lượt đã lập tức theo sát bước đi của Tả Văn Diệu và lao tới.
Lúc này, Tả Văn Diệu không chỉ thi triển Thần Ma Thể mà thậm chí còn vận dụng dị năng ngọn lửa của hắn, lập tức biến thành người khổng lổ lửa.
Đấm một đấm, sóng nhiệt cuồn cuộn, vậy mà trực tiếp chống chọi với “Cự Tí” nổi tiếng với sức mạnh.
Tuy trong loại va chạm này, sức mạnh của Tả Văn Diệu rơi vào thế yếu, nhưng ngọn lửa phòng xuất ra từ trên người hắn cũng lập tức bao phủ Cánh tay khổng lồ ở bên trong, không ngừng tạo thành tổn thương.
“Ngươi có biện pháp gì thì nhanh chóng dùng đi, chúng ta không thể kéo dài đâu.” Bên kia, sau khi Trần Vũ Thạch nói với Lâm Tinh Hải một tiếng, hắn lập tức cầm thanh huyết đao khổng lồ trong tay lao về phía Cánh tay khổng lồ.
Chương 1016 - An toàn rút lui (4)An toàn rút lui (4)
Nhưng hắn vừa mới nói xong lại phát hiện bóng người bên canh mình chợt lóe lên, Lâm Tinh Hải đã vượt qua hắn, hơn nữa, tốc độ bày ra càng làm hắn không theo kịp.
Giờ phút này, Trần Vũ Thạch suýt nữa thì sững sờ tại chỗ. Hắn còn nhớ rõ, lúc trước, khi Lâm Tinh Hải cứu viện hắn, dưới trạng thái toàn lực bùng nổ, tốc độ mới chỉ hơn 40000 điểm.
Nhưng sao sau mấy tiếng, tốc độ của đối phương đã cao tới hơn 60000 điểm rồi?
Cho dù là cường giả Thần Ma cảnh đột phá thì tốc độ cũng không tăng lên nhiều như vậy!
Bên kia, tuy Tả Văn Diệu cũng hơi giật mình, nhưng hắn không phải mới giật mình một lần, hai lần. Hắn nhanh chóng chấp nhận sự thật này, cùng lúc đó, hắn cũng càng tò mò tiếp theo Lâm Tinh Hải sẽ làm như thế nào.
Lúc này, tốc độ của võ giả Tuỵ Phủ cảnh Lâm Tinh Hải không thể nghi ngờ là đè bẹp mọi người ở đây.
Đặc biệt là con Cánh tay khổng lồ trước mặt, tốc độ của nó chỉ khoảng 25000 điểm, còn chưa bằng một nửa của hắn.
Dưới loại tình huống này Lâm Tinh Hải dễ dàng vòng tới phía sau đối phương, tìm đúng thời cơ rồi cắm Lôi Đình Thần Mâu ngưng tụ ra vào gáy nó, sau đó nhanh chóng rút lui.
Cảnh tượng này làm Tả Văn Diệu không hiểu ra sao, nhưng ngay sau đó, hắn đã giật mình nói không nên lời.
Lúc trước, Lâm Tinh Hải nói có thể khống chế được con “Cự Tí” này ba giây, trong suy nghĩ của Tả Văn Diệu thì hẳn là đối phương nắm giữ một loại thủ đoạn cùng loại với dị năng khống chế.
Nhưng hắn nhanh chóng phát hiện ra mình đã sai rồi, hơn nữa còn rất sai.
Bởi vì khi Lâm Tinh Hải rời đi, có lôi điện vô cùng mãnh liệt bắn ra từ gáy “Cự Tí”. Luồng năng lượng cuồng bạo đó, dù là Tả Văn Diệu đứng bên cạnh nhìn cũng có cảm giác hãi hùng khiếp vía.
Hắn không hề nghi ngờ, nếu đòn tấn công này rơi xuống trên người mình thì chỉ sợ hắn cũng phải trả một cái giá đắt.
Giờ phút này, Tả Văn Diệu có rất nhiều điều thắc mắc, dù hắn đã có phần hiểu biết về các loại thao tác sáng tạo kỳ tích của Lâm Tinh Hải, nhưng cảnh tượng trước mắt vẫn làm hắn phải ngạc nhiên.
Hơn nữa, điều làm hắn khó hiểu hơn là, đây rõ ràng là thủ đoạn tấn công, nhưng vì sao Lâm Tinh Hải lại nói có thể khống chế được đối phương ba giây chứ?
Nhưng suy nghĩ này vừa xuất hiện, hắn đã nhìn thấy đáp án.
Bởi vì, sau khi con “Cự Tí” trước mắt gặp phải chiêu công kích lôi đình của Lâm Tinh Hải, cả người lại không thể khống chế được bắt đầu run rẩy.
Cho đến lúc này, hắn mới hiểu, khống chế theo lời Lâm Tinh Hải là gì. Thế mà lại là dùng công kích lôi điện tạo thành tê liệt và run rẩy, từ đó đạt tới hiệu quả khống chế.
Đây là chuyện hắn không nghĩ tới, dù sao thì muốn tạo thành hiệu quả tê liệt với một con zombie biến dị cấp 4, vậy thì phải cần lôi điện khủng bố cỡ nào mới làm được chứ.
Nhưng có một chuyện không thể nghi ngờ là, phương pháp này chẳng những có tác dụng, hơn nữa còn có tác dụng tốt hơn dị năng khống chế bình thường nhiều. Nó không phải là khống chế đơn thuần mà còn chứa sát thương rất lớn nữa.
Tả Văn Diệu cũng không chút do dự tiến lên một bước, huyết khí chi lực trong cơ thể toả ra, ngọn lửa toàn thân cũng không ngừng hội tụ trên nắm tay, sau đó ngưng tụ và áp súc, dần dần hình thành một thứ có hình bao tay.
Đây là chiêu thức hắn dựa vào dị năng của bản thân tự nghĩ ra, Liệt Diễm Thiết Quyền, cũng là chiêu thức tấn công mạnh nhất của hắn.
Chẳng qua chiêu này cần một ít thời gian để tụ lực. Dưới tình huống chiến đấu với kẻ địch cùng cấp bậc, sao bên kia có thể làm hắn bình yên hoàn thành tụ lực được chứ.
Nhưng bây giờ thì khác, Tả Văn Diệu chẳng những có đầy đủ thời gian, hơn nữa “Cự Tí” còn đang không ngừng run rẩy, ngay cả việc phòng ngự cơ bản cũng không làm được, một đấm của hắn lập tức bay thẳng tới đấm vào trán đối phương.
Bùm!
Tiếng nổ như bom vang lên. Trên thực tế, trong lúc vung nắm đấm, ngọn lửa bám trên nắm tay Tả Văn Diệu cũng sẽ trực tiếp nổ tung. Uy lực dị năng bùng nổ còn khủng bố hơn đạn pháo bình thường nhiều. Lúc này, dù là Lâm Tinh Hải đã rời khỏi đó hơn trăm mét cũng cảm giác được sóng nhiệt cuồn cuộn, làm hắn cảm thấy hơi khó chịu.
Còn về “Cự Tí” không hề đề phòng bị đấm trúng chính diện, xương mặt không ngừng vang lên tiếng răng rắc, cuối cùng lại vỡ vụn lõm xuống.
Chỉ một đấm Tả Văn Diệu đã làm nó bị thương nặng, Thần Ma cảnh hậu kỳ bình thường cũng không thể tạo ra loại sát thương lập tức bùng nổ mức độ này.
Chẳng qua, sau khi đấm xong, Tả Văn Diệu lại ngây ngẩn, bởi vì hắn cảm thấy hơi hoảng sợ khi phát hiện ra, tay phải của mình đã hoàn toàn tê rần.
Đây là do lôi điện trên người đối phương truyền tới mu bàn tay của hắn khi hắn đấm vào khuôn mặt của đối phương.
Chương 1017 - An toàn rút lui (5)An toàn rút lui (5)
Lúc này, Tả Văn Diệu cũng cảm nhận được một cách rõ ràng sự đáng sợ của một chiêu đó của Lâm Tinh Hải. Hắn chỉ hơi chạm vào một chút thôi, toàn bộ cánh tay phải đã tê rần. Nếu bị một chiêu này đâm trúng thì hắn cũng không dám tưởng tượng sẽ có hậu quả gì.
Sự thay đổi liên tục này quá nhanh, Trần Vũ Thạch đang xông tới nhìn thấy “Cự Tí” đã bị thương nặng chỉ trong giây lát, cũng hơi trợn mắt há miệng.
Nhưng thân là kẻ mạnh, nhìn thấy cơ hội tốt như vậy, hắn gần như không cần nghĩ ngợi đã cầm huyết đao của mình lao tới, hơn nữa còn thi triển Thập Tam Đao Cuồng Huyết nổi tiếng nhất của mình.
Thậm chí khi đi ngang qua bên cạnh Tả Văn Diệu, hắn còn không khỏi hô một tiếng, “Ngây người làm gì, đánh nó đi!”
Hắn vừa nói vừa vung đại đao màu máu chém xuống.
Trần Vũ Thạch dựa vào sự sắc bén của huyết đao và lực công kích mạnh mẽ của võ thuật tự nghĩ ra, dưới tình huống “Cự Tí” không hề đề phòng, vậy mà lập tức chém đứt cổ đối phương.
Mà sau một chớp mắt, Trần Vũ Thạch cũng hiểu, vì sao Tả Văn Diệu lại đứng tại chỗ không động đậy.
Trên thực tế, từ khi Lôi Đình Thần Mâu bùng nổ tới bây giờ mới trôi qua hai giây mà thôi. Lúc này, uy lực của Lôi Đình Thần Mâu còn chưa kết thúc, lôi điện phóng thích trên trường mâu vốn sẽ lan từ đầu của “Cự Tí” tới toàn thân.
Nhưng bây giờ, Trần Vũ Thạch một đao chặt đầu của đối phương xuống, luồng lôi điện lan xuống đó sẽ men theo huyết đao lan đến trên người Trần Vũ Thạch.
Lôi điện lan tới còn mạnh hơn lôi điện Tả Văn Diệu phải thừa nhận nhiều.
Giờ phút này, toàn thân Trần Vũ Thạch từ trên xuống dưới đều bắt đầu run rẩy. May mà lúc này, uy lực của Lôi Đình Thần Mâu đã tiêu hao hơn một nửa, Trần Vũ Thạch cũng bùng nổ huyết khí chi lực bảo vệ lục phủ ngũ tạng khá là kịp thời. Nếu không, chắc là dư âm của một chiêu này đã có thể làm hắn bị thương rồi.
Lúc này, tuy hai người Tả Văn Diệu và Trần Vũ Thạch đã giải quyết “Cự Tí” chỉ trong một đấm và một chém, nhưng bọn họ lại ngơ ngác đứng im tại chỗ, sự chấn động trong lòng thật lâu khó có thể bình tĩnh lại.
Sau đó, hai người không hẹn mà cùng nhìn về phía Lâm Tinh Hải.
“Đây là chiêu thức gì? Vì sao lại khủng bố như vậy?” Tả Văn Diệu dẫn đầu hỏi.
Lâm Tinh Hải không trả lời mà nhìn về phía Trần Vũ Thạch trước.
“Yên tâm, chức vị của hắn là trung tướng, nếu người ở cấp bậc này cũng bị Abyssal Plane khống chế thì nhân loại chúng ta cũng không còn hy vọng gì nữa.” Trần Vũ Thạch lập tức mở miệng đánh mất băn khoăn của Lâm Tinh Hải.
Trần Vũ Thạch đứng bên cạnh nghe vậy lập tức cảm thấy hơi chán nản. Nhưng bây giờ, lòng hiếu kỳ của hắn đè lại lửa giận xuống, cũng không hé răng mà chờ đợi Lâm Tinh Hải mở miệng.
“Chiêu ta thi triển chính là Lôi Đình Thần Mâu, đó là một trong võ thuật nguyên bộ của truyền thừa của Lôi Đình Thần Thể.” Lâm Tinh Hải trả lời.
Lúc này, Tả Văn Diệu lập tức hiểu ra. Trước đó, Lâm Tinh Hải đã từng nói kỹ càng tỉ mỉ với hắn truyền thừa Lôi Đình Thần Thể của mình là thế nào. Ngoài con đường vận hành công pháp có điểm khác thì điểm khác biệt lớn nhất đó là còn có hai võ thuật nguyên bộ.
Nhưng lúc trước, hắn cũng không có khái niệm quá lớn với cái gọi là võ thuật nguyên bộ. Đặc biệt là sau khi hắn bảo Lâm Tinh Hải thể hiện Bôn Lôi Bộ, chỉ cảm thấy là một bộ võ thuật cũng không tệ lắm mà thôi.
Khi thi triển Bôn Lôi Bộ, nếu không sử dụng chiêu thức Đạp Lôi thì thật ra, tốc độ tăng lên cũng không khác gì võ thuật cấp Địa bình thường.
Nhưng bây giờ, khi Lâm Tinh Hải nói đây là một võ thuật nguyên bộ khác của Lôi Đình Thần Thể, Tả Văn Diệu lập tức lật đổ suy nghĩ lúc trước của mình.
Hắn lập tức nhận ra, có lẽ trong võ thuật truyền thừa, những công pháp tu luyện đó đều là thứ yếu, căn bản nhất vẫn là những võ thuật nguyên bộ này.
Khi quan sát trong khoảng cách gần, hắn có thể phán đoán được, nói về sức bật thì một chiêu vừa rồi đã đạt tới cấp bậc Thần Ma cảnh hậu kỳ.
Một người tu vi Tuỵ Phủ cảnh lại có thể bộc phát ra chiêu thức uy lực Thần Ma cảnh hậu kỳ, trước kia hắn thật sự chưa từng nghĩ tới.
Hơn nữa không chỉ đơn giản là uy lực bùng nổ, một chiêu này của Lâm Tinh Hải tuyệt đối cũng có năng lực khống chế cấp bậc Thần Ma cảnh. Hai thứ kết hợp với nhau, hắn cũng cảm thấy nó hơi vượt qua phạm trù võ thuật bình thường có thể đạt tới.
Giây phút này, trong đầu hắn chỉ có một suy nghĩ, võ thuật cấp Thiên!
Chắc chắn dây chính là võ thuật cấp Thiên bọn họ vẫn luôn muốn tìm kiếm, nhưng lại không tìm thấy kết quả.
Bên này, Tả Văn Diệu lập tức hiểu rõ mọi chuyện, nhưng Trần Vũ Thạch đứng bên cạnh nghe lại không hiểu ra sao.
“Các ngươi đừng ra vẻ bí hiểm nữa nữa, đến cùng là thế nào?” Trần Vũ Thạch tức giận nói.
Chương 1018 - Chiến tích đáng sợ (1)Chiến tích đáng sợ (1)
“Võ thuật cấp Thiên!” Tả Văn Diệu chỉ dùng bốn chữ cực kỳ đơn giản đã giải thích nguyên nhân.
Trần Vũ Thạch lập tức nghẹn họng nhìn trân trối, sau đó, ánh mắt nhìn về phía Lâm Tinh Hải dần dần trở nên mãnh liệt.
“Đừng nghĩ, trừ khi ngươi có thể sửa tu Lôi Đình Thần Thể, nếu không, ngươi không thể thi triển được chiêu Lôi Đình Thần Mâu này đâu.” Tả Văn Diệu lập tức đánh mất ý tưởng của đối phương.
Lúc này, Trần Vũ Thạch bắt đầu nhớ lại, trong cuộc đối thoại trước đó của đối phương có nhắc tới mấy chữ truyền thừa Lôi Đình Thần Thể, võ thuật nguyên bộ.
Hắn như lập tức hiểu ra rất nhiều chuyện, hơi khiếp sợ nhìn về phía Tả Văn Diệu, “Ý của ngươi là, thật ra những công pháp cấp Thiên này đều giấu trong Thần Ma Thể của chúng ta, chỉ là chúng ta không thể tìm ra mà thôi ư?”
“Ý cũng không khác nhau lắm! Nhưng tạm thời, ngươi không cần nghĩ nữa, việc này cần phải có được truyền thừa chân chính, bên phía bộ chấp hành kế hoạch hạt giống đang nghĩ cách rồi.” Tả Văn Diệu để lộ ra càng nhiều thứ hơn.
Trần Vũ Thạch bắt đầu nhớ lại đủ loại chuyện xảy ra trong mấy ngày hôm nay, hắn liếc nhìn Lâm Tinh Hải như suy tư điều gì đó, cũng không tiếp tục hỏi nữa.
Lúc này, Lâm Tinh Hải không khỏi mở miệng nhắc nhở: “Thầy, con “Spitger” đã chạy xa rồi, nếu còn không đuổi theo thì không kịp nữa đâu.”
Trên thực tế, sau khi con “Spitger” đó nhìn thấy Cánh tay khổng lồ bị giết chết một cách dễ dàng, nó căn bản không dám dừng lại chút nào, lập tức chạy trốn trước, bây giờ đã chạy ra xa hơn ba kilomet.
Trần Vũ Thạch đứng bên cạnh nghe vậy thì lắc đầu rồi nói: “Đã chạy xa như vậy rồi còn đuổi theo như thế nào nữa? Nếu thật sự muốn đuổi theo, vừa đi vừa về tốn nhiều thời gian như vậy, đến lúc đó lại có zombie biến dị cấp 4 tới thì sẽ chỉ càng phiền phức hơn.”
Nhưng lúc này, Tả Văn Diệu lại mở miệng, “Đó chỉ là do kiến thức của ngươi hạn hẹp, đồ đệ ngoan tới đây, làm hắn kiến thức tốc độ cực hạn của chúng ta nào.”
“Vâng!” Lâm Tinh Hải khẽ gật đầu và dùng dị năng Tăng Tốc thời gian bao phủ lấy Tả Văn Diệu.
Ngay sau đó, Trần Vũ Thạch đã trợn mắt há hốc miệng nhìn Tả Văn Diệu dẫn Lâm Tinh Hải lao ra ngoài.
Đương nhiên, đây không phải là điểm quan trọng, điểm quan trọng là lúc này, tốc độ Tả Văn Diệu bùng nổ lại đạt tới con số khủng bố là 300000 điểm.
Đúng vậy, chắc chắn hắn không nhìn nhầm. Giây phút này, tốc độ Tả Văn Diệu bùng nổ là tốc độ những cường giả Thần Ma cảnh khác không theo kịp.
Phải biết rằng, dù là một vài Thần Ma cảnh có dị năng hệ Tốc Độ cộng thêm thân pháp võ thuật linh tinh, thì tốc độ cao nhất cũng chỉ một trăm mấy chục nghìn điểm.
Dù có sử dụng bí pháp bùng nổ gì đó thì căn bản cũng không thể đạt tới tốc độ như vậy.
Ánh mắt của Trần Vũ Thạch nhanh chóng rơi xuống trên người Lâm Tinh Hải, đôi mắt chậm rãi trợn to.
“Dị năng của hắn lại còn có thể sử dụng đến trên người người khác, chuyện này cũng quá khủng bố rồi.” Hiện giờ, Trần Vũ Thạch càng thêm cảm nhận được tầm quan trọng của Lâm Tinh Hải.
Dị năng của một người sử dụng đơn thể hay là quần thể, tầm quan trọng giữa hai bên tuyệt đối khác nhau như trời với đất.
Giờ phút này, trong lòng hắn có rất nhiều suy nghĩ. Mà trong lúc hắn suy nghĩ những việc này, Tả Văn Diệu đã đuổi theo “Spitger” đã chạy đi từ lâu.
Hơn nữa còn dựa vào tốc độ nghiền áp tuyệt đối né tránh chất độc đầy trời của “Spitger” một cách nhẹ nhàng, tới gần đối phương.
Có thể tưởng tượng, một con “Spitger” có lực phòng ngự yếu ớt, bị một cường giả Thần Ma cảnh cao hơn một bậc tới gần người sẽ có hậu quả gì.
Ba đấm!
Sau khi Lâm Tinh Hải nhìn Tả Văn Diệu hoá thân thành người khổng lồ ngọn lửa, chỉ dùng ba đấm đã sống sờ sờ đánh chết đối phương.
Ngay sau đó, Tả Văn Diệu đã dẫn Lâm Tinh Hải nhanh chóng lên đường quay về đoàn xe.
“Chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi đây! Lần này, Abyssal Plane thật sự vận dụng danh tác, phục kích chúng ta ở bên ngoài thì thôi đi, không ngờ còn phái hai con zombie biến dị cấp 4 tới đối phó các ngươi, may mà ngươi đã giải quyết nó.” Cho đến lúc này, Tả Văn Diệu mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Lúc vừa đi ra ngoài, hắn đã dùng lực cảm giác tra xét một vòng và phát hiện ra thi thể của “Tử Trảo” và “Hunter”, vì thế cũng đoán được nhóm người Lâm Tinh Hải gặp phải chuyện gì.
“Bên ngoài cũng có zombie biến dị phục kích các ngươi ư?” Lâm Tinh Hải nghe vậy lập tức ngạc nhiên hỏi.
“Đúng vậy! Bọn chúng đặc biệt phái mười mấy con zombie biến dị cấp 4 ở bên ngoài, hình như là chuyên môn chặn lại những cường giả Thần Ma cảnh như chúng ta.”
“May mà có những cường giả Thần Ma cảnh khác tới giữ chân giúp, sau đó ta và lão Tả liều mạng mới xông vào.”
Nói tới đây, Tả Văn Diệu cảm thấy hơi khó hiểu, “Ý! Ngay cả công tác ngăn chặn, bên phía Abyssal Plane đều tốn nhiều công sức như vậy, sao lại chỉ phái hai con zombie biến dị cấp 4 tới giết các ngươi thôi?”
Chương 1019 - Chiến tích đáng sợ (2)Chiến tích đáng sợ (2)
“Không phải, tổng cộng có ba con zombie biến dị tới đây đuổi giết chúng ta. Ngoài “Tử Trảo” cấp 4 đỉnh phong và “Cự Tí” thì còn có một con “Hunter” cấp 4 hậu kỳ nữa.”
“Nhưng ta đã dùng bom nhiệt áp giết chết “Tử Trảo” và “Hunter”, sau đó, con “Cự Tí” đó cũng rơi vào trạng thái bị thương nặng, không dám đuổi theo, sau đó thì chạy trốn.” Lâm Tinh Hải giải thích.
Bây giờ, Tả Văn Diệu cảm thấy hơi khiếp sợ. Hắn chỉ có thể tra xét được thi thể của “Tử Trảo” và “Hunter”, nhưng vì sau khi tử vong, hơi thở trên người sẽ biến mất, vậy nên cũng không rõ về cấp bậc cụ thể của bọn chúng lắm.
Hơn nữa, cấp bậc cao thì thôi đi, nhưng lại còn phái ba con zombie biến dị tới đối phó Lâm Tinh Hải trong một lần. Hắn nhớ lại cuộc điện thoại Lâm Tinh Hải gọi trước khi xuất phát, bây giờ đúng là một ngữ thành sấm, hơn nữa còn khủng bố hơn cả dự đoán kém cỏi nhất của hắn.
“Như vậy mà ngươi vẫn còn có thể sống sót, giỏi.” Sau khi nghe Lâm Tinh Hải kể xong, Trần Vũ Thạch ở bên cạnh cảm thán nói.
Nếu đổi thành hắn, đối mặt với sát cục như vậy, chắc chắn hắn cũng không dám nói rằng mình có nắm chắc sống sót, thậm chí chưa chắc đã có thể kéo dài tới khi người khác cứu viện.
Dù gì, “Tử Trảo” và “Cự Tí” cấp 4 đỉnh phong không phải là thứ Thần Ma cảnh trung kỳ như hắn có thể ứng đối. Dù là Tả Văn Diệu đã đột phá toái Thần Ma cảnh hậu kỳ, nếu gặp cũng sẽ bị treo lên đánh.
Lại còn có thêm một con “Hunter” cấp 4 hậu kỳ nữa chứ, nếu ở bên cạnh kiềm chế, vậy thì ngay cả chạy trốn cũng là một loại hy vọng xa vời.
Nhưng Lâm Tinh Hải lại trực tiếp phản sát hai con, làm một con bị thương nặng. Dù hắn đã chứng kiến uy lực khủng bố của Lôi Đình Thần Mâu, cũng cảm thấy cực kỳ khó có thể tưởng tượng nổi.
Nhưng khi hai người cho rằng đã hết, Lâm Tinh Hải lại tiếp tục nói: “Thật ra nguy hiểm nhất vẫn là sau khi chúng ta giết chết ba con zombie biến dị, có một bóng người màu đen tới.”
“Năng lực của đối phương cực kỳ quỷ dị, có thể trực tiếp xuyên qua không gian tới phía dưới bóng dáng của chúng ta. Ngoài ra, đối phương còn có được một loại năng lực hư hoá, hoàn toàn miễn dịch tất cả tổn thương vật lý, dù là công kích năng lượng cũng có thể suy yếu với mức độ cực lớn.”
“May mà Lôi Đình Thần Mâu của ta có thể tiến hành khống chế nó, tranh thủ đủ thời gian tấn công cho những người khác. Nếu không, các ngươi thật sự sẽ phải nhặt xác cho ta rồi.”
Sau khi nói xong, Lâm Tinh Hải lại thấy hai người Tả Văn Diệu và Trần Vũ Thạch nhìn chằm chằm hắn, vẻ mặt như gặp ma.
“Sao thế?” Bị hai người nhìn chằm chằm, Lâm Tinh Hải cũng cảm thấy hơi chột dạ.
“Không có gì, ta chỉ muốn cảm thán một câu, ngươi vẫn còn có thể sống sót.” Sau khi sửng sốt một lúc lâu, Tả Văn Diệu không khỏi nói.
Trần Vũ Thạch ở bên cạnh cũng khẽ gật đầu tỏ vẻ đồng tình. Sau khi khai chiến không lâu, Thượng tướng Hoắc Phi Đằng đã truyền tin tức về “Ảnh Ma” cho những cường giả Thần Ma cảnh như bọn họ.
Không lâu sau khi bọn họ nhận được tin tức này, lại có một tin tức khác truyền tới. Đó là lại có cường giả Thần Ma cảnh gặp phải “Ảnh Ma”, kết quả chiến đấu càng là một người chết hai người bị thương nặng.
Cuối cùng, chờ tới khi những Thần Ma cảnh khác chạy tới, con “Ảnh Ma” đó đã sử dụng bước nhảy không gian chạy trốn một cách nhẹ nhàng.
Thậm chí vì thế, bên phía bộ Tham mưu đã phải lâm thời điều chỉnh sách lược tác chiến, đặc biệt điều một cường giả Thần Ma cảnh có năng lực bay tạo thành một đội ngũ chi viện lâm thời, nhằm vào con “Ảnh Ma” này.
Nhưng con “Ảnh Ma” này bỗng nhiên như biến mất vậy, đến bây giờ vẫn chưa nghe thấy tin nó tập kích những người khác.
Cho đến bây giờ, hai người mới hiểu, con “Ảnh Ma” này lại chết trong tay Lâm Tinh Hải.
Trong lúc cảm xúc của hai người rối bời, Lâm Tinh Hải không nhịn được hỏi: “Thầy, rốt cuộc bóng người màu đen đó là gì vậy? Vì sao lại khủng bố như vậy.”
“Đó là “Ảnh Ma” chân chính.” Tả Văn Diệu nói.
“Ảnh Ma?” Lâm Tinh Hải cảm thấy hơi khó hiểu, không phải hắn chưa từng giết “Ảnh Ma”, thứ đó cũng chỉ giỏi ẩn thân mà thôi, nhưng lực cảm giác lại có thể tra xét được, nếu thật sự gặp thì hắn cảm thấy mình có thể nhẹ nhàng giết chết nó.
“Là thế này, bên trong Abyssal Plane có 108 vương tộc, đây mới là lực lượng chủ yếu thật sự của Abyssal Plane. Còn con tới đây giết chết ngươi là thành viên của vương tộc “Ảnh Ma”.” Tả Văn Diệu bắt đầu lộ ra một bộ phận tin tức cho Lâm Tinh Hải.
Lâm Tinh Hải nghe vậy thì cảm thấy hơi khiếp sợ, cũng cảm thấy hơi thoải mái, nhưng hắn còn có một vài vấn đề.
“Vậy thứ tới đây muốn giết chết ta là “Ảnh Ma” chân chính. Nhưng trước đó, ta cũng từng gặp “Ảnh Ma” giữa zombie biến dị, những co “Ảnh Ma” đó thuộc về loại nào?” Lâm Tinh Hải tò mò hỏi.
Chương 1020 - Tình thế (1)Tình thế (1)
“Ta không rõ lắm, nói đến cùng, hiểu biết của chúng ta về Abyssal Plane còn quá ít. Nhưng dựa vào một vài tin tức hiện giờ chúng ta nắm giữa, ta có một phỏng đoán đại khái.”
“Lúc trước, những con “Ảnh Ma” chúng ta gặp hẳn đều là loại có huyết mạch cực kỳ mỏng manh, chính là loại không thức tỉnh bước nhảy không gian và năng lực hư hoá. Vì thế, một bộ phận “Ảnh Ma” này bị Ảnh Ma tộc từ bỏ.” Tả Văn Diệu giải thích.
Lâm Tinh Hải nghe vậy thì khẽ gật đầu, nhưng hắn lại nhanh chóng nghĩ tới chuyện nào đó, thắc mắc hỏi: “Nhưng con “Ảnh Ma” trước đó ta gặp là zombie biến dị thật sự, bởi vì nó thật sự có được năng lực nhanh chóng tự chữa lành. Còn con “Ảnh Ma” lần này ta gặp lại không có loại năng lực này, chuyện này là vì sao?”
“Chúng ta cũng muốn biết.” Tả Văn Diệu liếc nhìn Lâm Tinh Hải rồi bất đắc dĩ nói: “Vẫn là câu nói đó, hiểu biết của chúng ta về Abyssal Plane thật sự quá ít. Nhưng chờ tới khi tình thế bên này ổn định lại, sau khi khởi động Kế Hoạch Xác Sống, đến lúc đó, sẽ không đến mức hoàn toàn không biết gì nữa.”
Lâm Tinh Hải khẽ gật đầu, cùng lúc đó, hắn lại cảm thấy áp lực trong lòng lại lớn thêm vài phần.
Lúc này, trong đầu hắn chỉ nghĩ tới chuyện về 108 vương tộc, một Ảnh Ma tộc trong đó đã khó nhằn như vậy rồi, vậy một trăm lẻ bảy vương tộc còn lại thì sao!
Phỏng chừng những chủng tộc này đều có được năng lực thiên phú cực kỳ khủng bố, nếu chờ bọn họ đúng là xâm lấn thời điểm, vậy thì bên phía nhân loại phải ngăn cản như thế nào đây?
“Đúng rồi, ngươi kể lại tỉ mỉ quá trình chiến đấu cho ta nghe đi!” Lúc này, Tả Văn Diệu đột nhiên nói.
Lâm Tinh Hải lập tức miêu tả kỹ càng tỉ mỉ toàn bộ quá trình chiến đấu cho Tả Văn Diệu nghe một lần.
Sau khi hai người Tả Văn Diệu và Trần Vũ Thạch nghe thấy Lâm Tinh Hải nói Bôn Lôi Bộ của hắn còn có thể lâm thời tăng thêm 10000 điểm tốc độ, hơn nữa, thông qua dị năng tăng phúc có thể trực tiếp biến thành 100000 điểm, hai người đều không khỏi hít một ngụm khí lạnh.
“Nếu không phải gặp loại biến thái như “Ảnh Ma”, thì chắc là phái nhiều zombie biến dị bao vây diệt trừ ngươi đi nữa, ngươi cũng có thể chạy trốn.” Tả Văn Diệu thổn thức cảm thán, cùng lúc đó, hắn cũng có nhận thức mới về năng lực bảo mệnh của vị học sinh này của mình.
Nghe thấy câu nói này, Lâm Tinh Hải chỉ khẽ mỉm cười, không nói gì.
Mà sau khi suy nghĩ một lát, Tả Văn Diệu nói: “Theo miêu tả của ngươi, lần đầu tiên ngươi sử dụng chiêu Lôi Đình Thần Mâu này là khi giết chết “Ảnh Ma”, vậy thì hẳn là con “Cự Tí” không nhìn thấy đúng không?”
“Ừm!” Lâm Tinh Hải khẽ gật đầu.
“Một khi đã như vậy thì phải giấu giếm tin tức này đi, lát nữa bảo tất cả thành viên tiểu đội Tinh Hải ký hiệp nghị bảo mật.”
“Chuyện về công pháp cấp Thiên thật sự quá quan trọng, nếu bên phía Abyssal Plane chỉ biết một chiêu Bôn Lôi Bôi thì có lẽ không đoán ra được chuyện gì. Dù sao thì trong tài liệu của bọn họ, ngươi vốn đã am hiểu tốc độ, có lẽ đối phương sẽ suy đoán là bí pháp.”
“Nhưng nếu đã biết Lôi Đình Thần Mâu, chỉ sợ bên phía Abyssal Plane sẽ lập tức biết chúng ta nắm giữa cách tìm thấy công pháp cấp Thiên, chuyện này sẽ cực kỳ bất lợi cho chúng ta.” Tả Văn Diệu nói.
“Được, bên ta đều nghe sự sắp xếp của thầy.” Đương nhiên Lâm Tinh Hải không có ý kiến gì về vấn đề này.
Mà Tả Văn Diệu cũng lập tức lấy máy tính đeo tay ra và báo cáo tin tức ở đây lên, đặc biệt là chuyện về “Ảnh Ma”. Nói cách khác, bọn họ cũng không đến mức bị một con sinh vật thâm uyên làm cho bó tay bó chân.
Mọi người đều vừa lên đường vừa nói chuyện với nhau, bây giờ, bọn họ đã rời khỏi khu vực giữa và tới khu vực bên ngoài.
Ở đây, khói độc màu xanh lục trở nên càng loãng hơn, dùng mắt thường đã có thể nhìn thấy đồ vật ngoài ba trăm, bốn trăm mét.
Đương nhiên, điều làm Lâm Tinh Hải ngạc nhiên là hắn lại nhìn thấy rất nhiều, rất nhiều binh lính bình thường cũng tiến vào nơi này, chiến đấu với sinh vật thâm uyên.
“Thầy, bây giờ tình thế của chúng ta thế nào rồi?” Lâm Tinh Hải không khỏi dò hỏi.
“Trước mắt còn xem như thuận lợi, về mặt chiến cuộc, chúng ta chiếm ưu thế nhất định, vì thế, hầu hết học viên trong bốn khu vực bẫy rập đều lục tục chạy ra dưới sự yểm hộ của quân đội.”
“Đương nhiên, học viên ta nói chính là những học viên bình thường. Còn những học viên nằm trong danh sách săn giết của Abyssal Plane thì bây giờ khó mà nói, vẫn chưa thống kê ra, nhưng chắc là sẽ chết không ít người. Dù sao thì thật sự không có bao nhiêu võ giả Tố Thể cảnh có thể chạy thoát khỏi sự đuổi giết của zombie biến dị cấp 4.” Nói tới đây, biểu tình trên mặt Tả Văn Diệu trở nên hơi nặng nề.
Chương 1021 - Tình thế (2)Tình thế (2)
Nhưng hắn nhanh chóng điều chỉnh lại cảm xúc, tiếp tục nói: “Ngoài phương diện cứu viện học viên thiên tài không đạt tới mong muốn, hẳn là hai mục đích khác của quân đội có thể thuận lợi hoàn thành.”
“Mục đích thứ nhất là trọng điểm đả kích zombie biến dị cấp 4. Bởi vì chúng ta giấu kín kế hoạch tạo thần, chính là cường giả Thần Ma cảnh hạ cánh xuống dưới. Vì thế bây giờ, về mặt kẻ mạnh đứng đầu, chúng ta chiếm ưu thế. Chờ trải qua lần thanh tẩy lớn này, quyền chủ động chiến tranh hẳn là có thể rơi vào trong tay quân đội chúng ta.”
“Còn về mục đích thứ hai, đó là dẫn ra zombie biến dị đối phương giấu dưới lòng đất.”
“Chuyện này cực kỳ quan trong, nếu không dẫn chúng nó ra thì quân đội vẫn luôn bó tay bó chân, cần phải giữ lại một bộ phận binh lực để ứng đối với bất cứ tình huống đột nhiên xảy ra nào. Mà bây giờ, cuối cùng quân đội có thể buông tay ra thực hiện rồi.” Tả Văn Diệu nói.
Đối với lời nói đằng trước của Tả Văn Diệu, Lâm Tinh Hải còn xem như hiểu, nhưng nghe được lời phía sau thì hắn lại hơi ngạc nhiên, “Chẳng lẽ dựa vào thực lực của quân đội cũng không thể tìm kiếm zombie biến dị dưới lòng đất ra sao?”
“Không được! Bên phía quân đội đã từng phái hai cường giả Thần Ma cảnh có thể tiến hành độn thổ đi xuống tìm kiếm, nhưng kết quả cuối cùng là, hai cường giả Thần Ma cảnh này lại không thể trở về được nữa.”
“Vì thế, quân đội mới có thể phán đoán, bên phía Abyssal Plane ẩn giấu một lực lượng cực kỳ khủng bố ở dưới lòng đất.
“Ngươi có thể tưởng tượng thử, nếu lực lượng này không dừng trên chiến trường chính diện mà đi đánh lén những khu lánh nạn cỡ trung đó của chúng ta sẽ xảy ra hậu quả gì?” Tả Văn Diệu nói với vẻ nghiêm túc.
Nghe thấy Tả Văn Diệu nói vậy, Lâm Tinh Hải lập tức hiểu được tầm quan trọng của chuyện này.
Hắn từng ở khu lánh nạn Tinh Thuẫn một thời gian, nên hắn hiểu rất rõ vũ lực của khu lánh nạn cỡ trung bình thường có là bao nhiêu.
Những khu lánh nạn đó căn bản không có cường giả Thần Ma cảnh toạ trấn, người có thực lực mạnh nhất cũng chỉ là Tố Thể cảnh mà thôi, nhiều nhất thì có thêm một chiếc cơ giáp cấp hiếm.
Nhưng trước mặt zombie biến dị cấp 4, thực lực như vậy căn bản không hề có năng lực phản kháng.
Có lẽ điều duy nhất bọn họ có thể làm là dùng một lượng lớn vũ khí nóng bắn, thậm chí là khởi động trình tự tự huỷ của căn cứ, đồng quy vu tận với đối phương.
Nhưng trong một khu lánh nạn cỡ trung, nếu ít thì cũng có mấy trăm nghìn người, những người này mới là căn cơ tương lai của đất nước.
Huống hồ, nếu Abyssal Plane thật sự làm thế, vậy thì thứ cuối cùng bị huỷ diệt đâu chỉ là một khu lánh nạn cỡ trung.
Nếu đàn zombie biến dị thật sự đánh du kích với quân đội, vậy thì khu lánh nạn cỡ trung bị tổn thất sẽ khó có thể đoán trước được.
Trải qua lời nói một phía của Tả Văn Diệu, Lâm Tinh Hải cũng coi như hiểu được vì sao bên phía quân đội bằng lòng dùng những thiên tài là bọn họ làm mồi. Nếu tổng hợp các phương diện rồi suy xét thì làm vậy thật sự là hành động lý trí nhất.
Nhưng Lâm Tinh Hải vẫn còn một câu hỏi cuối cùng, “Thầy, bên phía Abyssal Plane làm thế nào để che giấu nhiều zombie biến dị như vậy dưới mí mắt của quân đội?”
“Bởi vì thời gian sáng lập của lối đi vực thẳm.” Tả Văn Diệu trả lời. Khi nói tới vấn đề này, hắn cũng không khỏi nhíu mày lại.
Còn Lâm Tinh Hải cũng lập tức hiểu ra. Lần này, thời gian sáng lập của lối đi vực thẳm quá nhanh, sau khi sáng lập hơn mười phút, lối đi vực thẳm mới bị người phát hiện ra, hơn nữa bên phía quân đội nhận được tin tức còn phải triệu tập binh lực, cái trước cái sau tiêu phí khoảng hơn nửa tiếng đồng hồ.
Thời gian dài như vậy cũng đủ để Abyssal Plane giấu một bộ phận binh lực ở lòng đất rồi.
Hơn nữa, điều khủng bố hơn là, bên phía Abyssal Plane có thể làm như thế một lần, vậy thì còn có thể làm vậy lần thứ hai.
Lần này, có binh đoàn lính đánh thuê đúng lúc gặp được mới có thể phát hiện trước. Nếu lối đi vực thẳm tiếp theo mở ở vùng hoang vu dã ngoại, vậy thì chỉ sợ thời gian phát hiện sẽ muộn, đến lúc đó, đối phương có thể che giấu bao nhiêu binh lực đây?
Lâm Tinh Hải hít sâu một hơi rồi khẽ lắc đầu, bỏ lại những suy nghĩ này.
Bây giờ với hắn, điều quan trọng nhất vẫn là tăng thực lực. Còn về chuyện phải ứng đối như thế nào, đây không phải là chuyện hắn cần nhọc lòng, bên phía quân đội tự nhiên sẽ nghĩ ra cách.
Lúc này, đoàn xe đã sắp tới khu vực bên cạnh, lực cảm giác thả ra bên ngoài của Lâm Tinh Hải có thể tra xét đến bên cạnh khói độc màu xanh lục, đã có sư đoàn bộ binh cơ giới hoá toàn bộ võ trang đang dựa vào kiến trúc làm công sự che chắn, làm đâu chắc đẩy đẩy mạnh vào bên trong.
Chương 1022 - Tình thế (3)Tình thế (3)
Bọn họ chẳng những sẽ rửa sạch sinh vật thâm uyên trên đường, thậm chí là ngay cả mỗi một căn phòng cũng không buông tha. Chuyện này hoàn toàn khác với bộ đội đặc chủng đi vào quét sạch sinh vật thâm uyên lúc trước.
“Thầy, bên ta định phản công quy mô lớn sao?” Lâm Tinh Hải không khỏi hỏi.
“Không tính là phản công, xem như là thu phục trận địa! Dù sao lúc trước chúng ta bị ép vẫn luôn ra bên ngoài, lùi về phía sau. Ngươi cũng biết, càng lui ra bên ngoài thì vòng phòng ngự lại càng lớn, binh lực của chúng ta sẽ càng căng thẳng.”
“Bây giờ cần phải nhân cơ hội chúng ta đang chiếm ưu thế trên phương diện chiến lực đứng đầu để thu hẹp vòng phòng ngự, chuẩn bị cho bước đẩy mạnh tiếp theo.” Tả Văn Diệu giải thích.
Lâm Tinh Hải khẽ gật đầu, lúc này, lực cảm giác của hắn đột nhiên nhận thấy được thứ gì đó. Hắn lập tức tra xét xuống dưới lòng đất và nhanh chóng phát hiện ra, hoá ra bên phía quân đội không đơn giản chỉ đẩy mạnh trên mặt đất, dù là dưới lòng đất cũng có bộ đội.
Bộ đội dưới lòng đất được tạo thành từ một chiếc xe khoan thăm dò. Hình dạng tổng thể của chiếc xe này có vẻ giống như một viên đạn. Đằng trước là một cái mũi khoan to, có thể nhẹ nhàng chui vào bùn đất và nham thạch dưới lòng đất, trực tiếp chạy dưới lòng đất.
Đương nhiên, hiện giờ dưới lòng đất cũng không có kẻ địch, còn những đội ngũ tạo thành từ chiếc xe khoan thăm dò này, bọn họ lại vừa đi trong lòng đất vừa đặt một đám máy dò.
“Đội ngũ dưới lòng đất đang bố trí phòng ngự sao?” Lâm Tinh Hải hỏi.
“Ừm,” Tả Văn Diệu khẽ gật đầu, “Tuy chúng ta rất khó đóng quân binh lực dưới lòng đất, nhưng chắc chắn cần phải đặt một lượng lớn dụng cụ dò. Sau này có zombie biến dị xuống dưới lòng đất, chúng ta có thể phát hiện ra trước, chỉ cần toả định chúng nó là có thể trực tiếp sử dụng đạn chui xuống đất tiến hành bắn phá với phạm vi lớn.”
“Chỉ cần không phải zombie biến dị cấp 4 thì chắc chắn sẽ phải chết, nếu có zombie biến dị cấp 4 đi xuống thì chúng ta sẽ phái cường giả Thần Ma cảnh tiến hành bao vây diệt trừ.”
Lúc này, khi hai người nói chuyện với nhau, đoàn xe cũng nhanh chóng rời khỏi khu vực khói độc màu xanh lục.
Mà tác dung chủ yếu của căn cứ tiền phương quân đội thành lập ở đây chính là tiếp ứng những học viên chạy ra như bọn họ.
“Được rồi, ta chỉ đưa các ngươi tới đây, các ngươi có thể vào căn cứ tiền phương điều chỉnh trước, sau đó lại quay về đại bản doanh. Còn về hai người bọn ta, chúng ta phải lập tức quay về chiến trường tiền tuyến.”
Nói đến đây, Tả Văn Diệu hơi dừng lại, hắn nhìn về phía Liễu Diệu Diệu và nói: “Bạn học Liễu, ta hy vọng ngươi có thể ở lại đây, lát nữa chắc chắn sẽ có rất nhiều Thần Ma cảnh bị thương tới đây, hy vọng ngươi có thể chữa trị cho bọn họ trước.”
“Được, không thành vấn đề.” Liễu Diệu Diệu lập tức đồng ý.
Lâm Tinh Hải ở bên cạnh nhìn thấy cảnh tượng này thì vẻ mặt trở nên muốn nói lại thôi, nhưng cuối cùng vẫn không mở miệng.
Liễu Diệu Diệu như có thể cảm nhận được tâm trạng của Lâm Tinh Hải, nàng khẽ mỉm cười rồi nắm lấy bàn tay hắn, nhẹ giọng nói: “Ngươi yên tâm, ta không sao, trận chiến vừa rồi ta chỉ sử dụng dị năng rút khi khí mà thôi, tiêu hao không nhiều.”
“Hơn nữa, ta hấp thu một luồng sinh khí khổng lồ như vậy, nếu không đưa ra ngoài, chờ tới khi lãng phí thì quá đáng tiếc.”
Trong trận chiến vừa rồi, lượng sinh khí Liễu Diệu Diệu hấp thu có thể nói là khổng lồ. Trên đường trở về, chữa trị vết thương cho hai cường giả Thần Ma cảnh là Tả Văn Diệu và Trần Vũ Thạch, vậy mà còn thừa lại một phần nhỏ.
“Vậy bây giờ trong cơ thể ngươi còn bao nhiêu dị năng?” Lâm Tinh Hải hỏi.
“Yên tâm, sau khi ta đột phá tới Tố Thể cảnh, dị năng trong cơ thể ít nhất tăng lên gấp ba lần. Trận chiến vừa rồi, tối đa thì ta chỉ tiêu hao ba mươi phần trăm dị năng mà thôi.”
“Huống hồ bên phía quân đội cho ta rất nhiều đan dược khôi phục dị năng, vì thế, ngươi không cần lo lắng vấn đề tiêu hao dị năng.” Để tăng thêm lực thuyết phục, Liễu Diệu Diệu còn lấy ra một viên đan dược từ trong đồ tác chiến rồi cho vào miệng.
Lâm Tinh Hải thấy vậy thì hơi thả lỏng lại, đồng thời thấp giọng nói:”Vậy ta tiêu hoá dược lực giúp ngươi!”
Hắn nói rồi dụng dị năng bao phủ lấy Liễu Diệu Diệu, lập tức làm tốc độ hấp thu dược lực của đối phương tăng lên gấp mười lần.
Đoàn xe nhanh chóng lái vào bên trong căn cứ tiền phương này.
Lúc này, sau khi Tả Văn Diệu và Trần Vũ Thạch nói với quan quân ở nơi này hai câu rồi nhanh chóng quay về, tiếp tục đi vào trong khu vực khói độc tham gia chiến đấu.
Đoàn xe của tiểu đội Tinh Hải có thể nói là khổng lồ. Vì thế, sau khi đi vào căn cứ tiền phương, bọn họ lập tức hấp dẫn ánh mắt của những người khác.
Chương 1023 - Tình thế (4)Tình thế (4)
Sau đó, hắn phát hiện một nhóm giáo viên đang nhanh chóng đi về phía bên này.
Nhưng sau khi những người này nhìn thấy rõ ngoại hình của đoàn xe, hai giáo viên của hai trường Đại học còn lại đều dừng bước, nhưng có một người lại cực kỳ vui sướng lao tới.
Người này đúng là Giản Hoa, chủ nhiệm lớp của bọn họ.
“Các ngươi không sao, thật sự quá tốt rồi.” Sau khi xông tới, Giản Hoa nói với vẻ mặt đầy phấn khích.
Phải biết rằng, tinh anh bên trong lớp hắn toàn bộ đều ở trong tiểu đội Tinh Hải
Sau khi biết xảy ra chuyện, hắn đã lập tức chạy tới đây,
Hắn khó có thể tưởng tượng nổi, nếu nhóm người Lâm Tinh Hải xảy ra chuyện sẽ có hậu quả gì. Khi đó, chắc là lớp mạnh nhất bọn họ sẽ trở thành hữu danh vô thực.
“Thầy, sao ngươi lại tới đây?” Nhìn Giản Hoa xông tới, Lâm Tinh Hải cũng cảm thấy hơi ngạc nhiên.
“Ta có thể không tới sao? Sau khi nhận được tin, ba học viện lớn chúng ta gần như đều dốc toàn bộ lực lượng, hiệu trưởng càng dẫn theo những giáo viên tu vi Tố Thể cảnh đỉnh phong giết vào tiếp ứng, thực lực của ta yếu lớn một chút nên ở lại đây.”
“Không biết bên phía quân đội đang nghĩ gì nữa, chuyện quan trọng như vậy lại không thông báo với chúng ta.” Nói đến đằng sau, giọng điệu của Giản Hoa cũng bắt đầu trở nên oán trách.
Lâm Tinh Hải khẽ mỉm cười không nói gì, hắn tin rằng chắc chắn bên phía quân đội đã thương lượng với lãnh đạo trường học. Chỉ là cấp bậc của kế hoạch cực kỳ cao, chủ nhiệm lớp như Giản Hoa không có quyền hạn biết trước mà thôi.
Dù gì, càng nhiều người biết thì không chừng sẽ có giáo viên trộm nói cho học viên biết, mà học viên còn chưa tập trung tới khu vực bẫy rập kia, ai biết hành động tiếp theo của người này sẽ là gì?
Tính không xác định này là thứ quân đội không muốn nhìn thấy, bởi vì nếu thế thì sẽ không có cách nào chế định kế hoạch nhằm vào nữa.
“Thầy, bây giờ chúng ta đã an toàn quay về, không nói tới chuyện đó nữa, ta muốn hỏi, bây giờ tình thế của chúng ta thế nào, có bao nhiêu học viên của trường chúng ta đã an toàn quay về?” Lâm Tinh Hải hỏi.
“Bây giờ bên phía trường học đã có hơn bảy trăm người quay về, nhưng theo thống kê của chúng ta, người bị thương nặng cao tới hơn một trăm, ta không biết cuối cùng sẽ thế nào, nhưng chắc chắn không lạc quan.”
“Dù sao chạy ra càng muộn thì cũng có nghĩa là nguy hiểm bọn họ gặp phải càng lớn, những người ra sau, chắc là nhân số thương vong chỉ biết càng lớn hơn.” Giản Hoa nói với nét mặt nghiêm trọng.
Lâm Tinh Hải cũng không biết nói gì cho phải, nghe có vẻ không nhiều lắm, nhưng phải biết rằng, người có thể thi đỗ học viện Đông Hải thì hầu như đều là người có thiên phú đột phá tới Tố Thể cảnh, tổn thất như vậy đã không tính là ít rồi.
Huống hồ, đây chỉ là bắt đầu, nhân số tử vong phía sau còn thuộc về con số không biết, cho dù là Lâm Tinh Hải thì tâm trạng cũng trở nên hơn nặng nề.
Dưới sự dẫn dắt của Giản Hoa, tiểu đội Tinh Hải nhanh chóng đi tới một khu doanh trại, “Các ngươi ở lại đây nghỉ ngơi trước, lát nữa tới đủ người, trường học sẽ đặc biệt phái người hộ tống các ngươi quay về đại bản doanh quân đội, tạm thời, các ngươi không nên tuỳ ý rời khỏi đây.”
Lâm Tinh Hải gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, cùng lúc đó, hắn cũng để những người khác đi nghỉ ngơi.
Dù gì, những thành viên của tiểu đội Tinh Hải đã bị hắn dẫn ra ngoài từ đêm săn giết sinh vật thâm uyên thu hoạch huyết nang. Sau đó lại trải qua một trận chiến thảm thiết, đừng nói là những người khác, dù là bản thân Lâm Tinh Hải cũng có hơi không chịu nổi.
Bây giờ không chỉ là huyết khí chi lực trong cơ thể, dù là dị năng và lực cảm giác của hắn cũng đã tiêu hao hơn một nửa.
Đương nhiên, điều quan trọng nhất vẫn là sự mệt mỏi về mặt tinh thần, một trận chiến lớn như vậy cực kỳ tốn tinh lực. Bây giờ, Lâm Tinh Hải chuẩn bị ngủ một giấc thật ngon.
Đương nhiên, trước khi nghỉ ngơi, Lâm Tinh Hải còn dặn dò vài chuyện, ví dụ như làm Tiểu Bàn Tử xem có thể liên hệ với người của tập đoàn Hồng Vũ không, làm bên đó tới đây sửa chữa trang bị giúp bọn họ.
Hắn muốn nhanh chóng sửa lại súng trường Gauss trong tay mình, nếu có thể, tốt nhất là còn có thể làm ra một thanh vũ khí có thể thay thế Lôi Thần Thương, thậm chí là khi chống đỡ bom nhiệt áp, chiến giáp của hắn cũng bị hư tổn nghiêm trọng, cần phải sửa chữa.
Tuy Tiểu Bàn Tử cảm thấy hơi không hiểu vì sao Lâm Tinh Hải muốn lập tức sửa chữa trang bị trên người, nhưng hắn vẫn nhanh chóng nghĩ cách liên lạc.
Còn Lâm Tinh Hải, sau khi đi vào phòng đơn phân phối cho hắn, ngã đầu là ngủ.
Đương nhiên, thời gian của giấc ngủ này cũng không lâu lắm, nửa tiếng sau, Lâm Tinh Hải đã thức dậy,
Với người bình thường, thời gian nửa tiếng chỉ có thể miễn cưỡng nghỉ ngơi một lát, không có tác dụng gì nhiều. Nhưng với một võ giả Tuỵ Phủ cảnh như Lâm Tinh Hải thì khác, sau khi ngủ một giấc, tuy không thể nói là tinh thần no đủ, nhưng cũng đã có thể nói là dư thừa tinh lực.
Chương 1024 - Tình thế (5)Tình thế (5)
Hắn xem trạng thái trên người mình rồi ném hai viên Bạo Huyết Đan vào trong miệng, cùng lúc đó còn lấy ra một viên nguyên tinh của zombie biến dị nắm trong tay, nhanh chóng khôi phục dị năng.
Hắn muốn dùng tốc độ nhanh để điều chỉnh tốt trạng thái của bản thân.
Khi Lâm Tinh Hải đẩy cửa phòng đi ra ngoài thì căn cứ tiền phương này đã khá là ồn ào, đương nhiên cũng có thể nói là ầm ĩ.
Vô số người đi tới đi lui, có tiếng quát tiếng hô, cũng có tiếng chửi vậy, thậm chí còn có tiếng nức nở nghẹn ngào.
Trong những người đang đi tới đi lui này, gần như có một phần ba người đều bị thương, có không ít người cần có người nâng đi, số người gãy tay gãy chân cũng không ít.
Đương nhiên, có thể quay về đã là may mắn rồi, dù gãy tay gãy chân, dựa vào khoa học kỹ thuật hiện giờ cũng có thể nhanh chóng chữa trị.
Bây giờ hắn muốn biết, trận chiến này có tổng cộng bao nhiêu học viên tử vong.
Lâm Tinh Hải đi ra bên ngoài một mình, hắn nhanh chóng dùng lực cảm giác tìm được Giản Hoa đang chờ đợi ở cửa.
Chủ nhiệm lớp đang chờ đợi ở cửa như Giản Hoa cũng không ít, sau khi bọn họ phát hiện ra có học viên quay về thì sẽ ngẩng đầu chờ đợi, nhưng nếu phát hiện không phải lớp của mình thì lại tiếp tục rơi vào trạng thái mất mát.
“Thầy, lớp chúng ta có bao nhiêu người về rồi?” Lâm Tinh Hải đi tới bên cạnh Giản Hoa rồi hỏi.
“A!” Giản Hoa bị Lâm Tinh Hải đột nhiên xuất hiện làm cho hoảng sợ, nhưng vẫn trả lời: “Lớp chúng ta đã có tám mươi lăm người quay về, xem như khá là nhiều. Sao ngươi không ngủ thêm chút nữa?”
“Vừa rồi đã ngủ nửa tiếng, cũng khôi phục không sai biệt lắm rồi.” Đầu tiên, Lâm Tinh Hải giải thích một câu, sau đó vẻ mặt chuyển thành nghiêm trọng, “Bây giờ đã hơn nửa tiếng trôi qua, ta nghĩ nên quay về thì hầu hết đã quay về, đã có số liệu thống kê thương vong của bên phía trường học chưa?”
“Lãnh đạo của trường chúng ta đã tiến vào chiến trường lần thứ ba, hai lần trước đều dẫn ra không ít người, lần này thời gian đi vào dài nhất, xem xem có thể mang ra bao nhiêu người, học viên lần này còn chưa thể mang ra thì thật sự là dữ nhiều lành ít.” Giản Hoa nói với vẻ nặng nề.
Những học viên có thể thi vào học viện Đông Hải đều có thể nói là thiên tài, ít nhất đều là học viên có thể đột phá tới Tố Thể cảnh.
Thậm chí, khi trời đất thay đổi, càng ngày tu luyện càng dễ, đặc biệt là bây giờ, hệ thống tu luyện đã bổ sung hoàn cảnh, sau khi có Tuỵ Phủ cảnh, chỉ sợ xác suất ra đời Thần Ma cảnh trong số những thiên tài này có thể lên tới mười phần trăm.
Nói cách khác, trong hơn chín trăm thiên tài này, có lẽ có thể có hơn chín mươi người có thể đột phá tới Thần Ma cảnh.
Đương nhiên, những người này muốn đột phá tới Thần Ma cảnh cần có mấy năm trưởng thành, thậm chí là mười mấy năm.
Nhưng dù thế nào thì trải qua trận chiến dịch này, không thể nghi ngờ là tiềm lực trong trận chiến tương lai của trận doanh loài người đã bị suy yếu đi không ít.
Trên thực tế, Lâm Tinh Hải hiểu rõ, chắc hắn nhân số tử vong cuối cùng sẽ rất đáng sợ. Đặc biệt là một ngàn một trăm người mất liên lạc đó, số người cuối cùng trở về phỏng chừng không quá một nửa.
Nếu tính toán dựa vào đó thì hẳn là nhân số tử vọng sẽ đạt tới khoảng một ngàn năm trăm người.
Nói cách khác, tỉ lệ học viên tử vong cuối cùng sẽ vượt qua 17%, thậm chí là gần 20%.
Huống hồ đây chỉ là một trường học, nếu cộng cả hai trường Đại học khác thì rất có thể học viên tử vong sẽ lên tới gần năm ngàn người.
Huống hồ, ngoài ba trường lớn bọn họ thì còn một vài trường bình thường cũng tới đây, chỉ sợ cuối cùng sẽ không ngừng là con số này.
Khi nghĩ đến đây, Lâm Tinh Hải không muốn tiếp tục nghĩ thêm nữa. Bây giờ, hắn chỉ hy vọng thu hoạch lần này đủ lớn.
Dù gì, tuy những học viên này đều là thiên tài, nhưng tiềm lực không đại biểu cho thực lực, bọn họ cần phải có một hoàn cảnh phát triển an toàn thì mới có thể trưởng thành.
Nhưng bây giờ còn chưa biết rốt cuộc con người có tương lai hay không, càng đừng nói là trưởng thành an ổn. Vì thế, thật ra trong lòng Lâm Tinh Hải cầm thái độ ủng hộ với quyết định lần này của quân đội.
Cứ xem như là một cuộc sàng chọc tàn khốc đi.
“Thầy, bây giờ tình thế thế nào?” Lâm Tinh Hải lập tức hỏi về chuyện làm hắn càng chú ý hơn.
Nghe thấy Lâm Tinh Hải hỏi, Giản Hoa không khỏi cười khổ rồi nói: “Chuyện này thật đúng là khó mà nói.”
Lâm Tinh Hải khẽ nhướng mày, hắn chưa kịp hỏi thêm gì thì Giản Hoa đã nói: “Bởi vì lúc đầu, quân đội chuẩn bị cực kỳ đầy đủ, vì thế chúng ta chiếm ưu thế, đặc biệt là trong nửa tiếng sau chiến tranh, quân đội dùng lửa đạn phong toả lối đi vực thẳm, trong khoảng thời gian này, chúng ta càng có thể phản công toàn diện.”