Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch (Bản Dịch)

Chương 57 - Chương 1093 - Tổng Điểm Tích Luỹ Tăng Vọt (2)

Chương 1093 - Tổng điểm tích luỹ tăng vọt (2)

Tổng điểm tích luỹ tăng vọt (2)

Nghe xong, Lão Ngô cũng bình tĩnh lại.

Đúng vậy, vừa rồi chỉ vì hắn kích động khi nhìn thấy súng ống lại có thể có cách dùng khủng bố như vậy.

Lúc trước, hắn vẫn luôn suy nghĩ, nếu có thể biết rõ, sau đó lại trang bị mấy khẩu súng trường Gauss cho những tay súng thiện xạ trong đội bọn họ, vậy chẳng phải là giết chết biến dị dễ như chơi à?

Nhưng bây giờ, sau khi bình tĩnh lại, hắn cũng hiểu, dù Lâm Tinh Hải thật sự công bố phương pháp ra ngoài thì chỉ sợ cũng không phải ai cũng có thể học được.

Lúc này, Lâm Tinh Hải cũng không biết hắn mang cho nhóm người Thạch An Chí chấn động lớn cỡ nào.

Đương nhiên, khi chấp hành kế hoạch này, thật ra hắn cũng đã đoán trước về những việc này rồi.

Dù gì, những người trước đó từng nhìn thấy hắn ra tay cũng không nhiều. Ngoài tiểu đội Tinh Hài thì chỉ còn những cường giả giống như Tả Văn Diệu.

Mà lần này, hắn chế định kế hoạch cứu viện khắp nơi, vậy cũng chú định rằng sẽ hoàn toàn bày ra thực lực của hắn trước mặt toàn bộ học viên trong trường.

Vì thế chấn động là điều tất nhiên.

Nhưng thật ra bây giờ hắn cũng không quá để ý đến việc sẽ gây ra chấn động thế nào trong học viên.

Dù sao thì chỉ cần chờ tới khi giải đấu giữa các trường Đại học lần này kết thúc, hắn sẽ quay về đột phá tới Tố Thể cảnh. Khi đó, hắn sẽ thật sự có được thực lực có thể so sánh với cường giả Thần Ma cảnh.

Đến lúc đó, hắn cũng không cần để ý tới cái nhìn của những học viên khác nữa.

Dù thật sự có một vài học viên trong lòng âm u, muốn làm gì hắn, có thực lực này lót nền cũng rất khó có thể ảnh hưởng tới hắn.

Lúc này, Lâm Tinh Hải đã nhanh chóng chạy tới địa điểm cần nghĩ cách cứu viện tiếp theo.

Bởi vì nhóm người Tiểu Bàn Tử gộp hai mươi đội ngũ thành một lượt nhận nhiệm vụ gần nên khoảng cách giữa bọn họ đều rất gần.

Vì thế, Lâm Tinh Hải muốn đi tới những nơi này, trên cơ bản mất chưa đầy mười giây. Mà sau khi chạy tới nơi, dùng súng trường Gauss giết chết zombie biến dị càng là chuyện trong một, hai phát súng.

Dưới tình huống như vậy, tổng thời gian cơ bản để Lâm Tinh Hải cứu viện mỗi một nơi đều sẽ không vượt qua mười lăm giây.

Điều này tương đương với một phút là Lâm Tinh Hải có thể cứu viện những nơi xung quanh. Nếu là năm phút thì vừa vặn có thể cứu viện cả hai mươi đội ngũ một lần.

Có thể nói rằng đây chính là ý tưởng lúc đầu của hắn.

Mà trong thao tác thực tế, hắn phát hiện thật sự thực hiện còn nhẹ nhàng hơn cả trong ý tưởng, bởi vì không phải đội ngũ nào cũng cần hắn cứu viện.

Giống như hiện giờ, hắn chỉ nhận được tín hiệu cứu viện của mười bốn đội ngũ.

Sáu đội ngũ còn lại, có hai đội còn chưa gặp được zombie biến dị, còn bốn đội khác, gặp phải zombie biến dị cũng không khó đối phó, vì thế cũng không gọi cứu viện.

Chỉ mỗi bốn đội ngũ không cần cứu viện này thôi đã đủ tiết kiệm cho Lâm Tinh Hải thêm một phút rồi.

Có thời gian thừa ra này, hiển nhiên Lâm Tinh Hải sẽ không cần gấp gáp như vậy nữa. Thậm chí nếu tình hình thích hợp, ví dụ như gặp được zombie biến dị cấp 1 và cấp 2, hắn sẽ trực tiếp không sử dụng súng ống, đổi thành công kích bằng vũ khí lạnh.

Lý do hắn làm vậy đương nhiên là vì rèn luyện kỹ năng chiến đấu của mình, làm quen với sức mạnh của tu vi Tuỵ Phủ cảnh đỉnh phong nhanh hơn.

Thử hỏi, có chuyện gì có thể so sánh với việc xem những con zombie biến dị này là bồi luyện chứ?

Đối mặt với zombie biến dị, Lâm Tinh Hải hoàn toàn có thể dùng toàn lực không hề cố kỵ.

Hơn nữa vì thời gian gấp gáp, điều này đồng nghĩa với việc tăng thêm một tầng áp lực cho hắn, ép hắn cần phải giết chết những con zombie biến dị này trong thời gian ngắn ngất, vậy thì chắc chắn hiệu quả huấn luyện sẽ tốt nhất.

Phụt phụt phụt!

Phá giáp thương Lâm Tinh Hải mượn từ chỗ Tiểu Bàn Tử múa may như biến thành ba tia sét và đâm thẳng vào trong đầu con Cự Tí.

Tuy con Cự Tí trước mắt liều mạng muốn ngăn cản, nhưng tốc độ của Lâm Tinh Hải nhanh hơn nó nhiều. Phá giáp thương linh hoạt chuyển hướng, đầu thương tấn công từ dưới lên trên, trực tiếp thọc vào trong đầu đối phương từ dưới hàm. Ngay sau đó, lôi điện bùng nổ, làm chút sinh khí cuối cùng cũng tan biến.

Lâm Tinh Hải thu thương đứng dậy, hắn hơi thở dốc, tuy con Cự Tí cấp hậu kỳ trước mặt bị hắn bẻ gãy nghiền nát đánh tan. Nhưng không thể không thừa nhận rằng sinh khí của zombie biến dị thật sự vô cùng ngoan cường. Tuy hắn giết nhanh nhưng tiêu hao cũng không nhỏ.

Sau khi hạ gục con Cự Tí này, hắn nhìn lướt qua đội ngũ phía xa rồi nhanh chóng chạy tới địa điểm tiếp theo.

Với Lâm Tinh Hải, những trận chiến như vậy chú định sẽ vẫn luôn tiếp tục kéo dài. Dù sao dựa theo kế hoạch, thời gian mỗi một lượt đội ngũ nhận nhiệm vụ chỉ cách nhau năm phút.

Chương 1094 - Tổng điểm tích luỹ tăng vọt (3)

Tổng điểm tích luỹ tăng vọt (3)

Trên cơ bản, hắn vừa cứu viện hai mươi đội ngũ trước xong, lượt đội ngũ thứ hai cũng đã sắp tới nơi.

Mà theo thống kê của bên Tiểu Bàn Tử, đội ngũ của toàn bộ trường học còn nhiều hơn so với dự đoán của hắn một chút, đạt tới 136 đội. Cuối cùng, tất cả đội ngũ sẽ chia làm bảy lượt và lần lượt tới.

Nhưng không phải Lâm Tinh Hải giải quyết zombie biến dị giúp bảy lượt đội ngũ này xong là có thể nghỉ ngơi. Bởi vì tính toán theo thời gian mỗi lượt năm phút, khi lượt thứ bảy kết thúc cũng chính là đi qua ba mươi lăm phút.

Lúc này, đội ngũ lượt thứ nhất hẳn là cũng đã sắp hoàn thành nhiệm vụ và bắt đầu quay về tiến hành vòng tuần hoàn tiếp theo.

Phỏng chừng một cường giả Thần Ma cảnh cũng chưa chắc có thể chịu đựng được chiến đấu cường độ cao mang tính liên tục này. Nhưng Lâm Tinh Hải thì khác, hắn có được dị năng Tăng Tốc Thời Gian nên tốc độ khôi phục cũng nhanh hơn người khác gấp mười lần. Chỉ cần hắn đủ tinh lực thì mọi chuyện đều không phải là vấn đề.

Thời gian nhanh chóng trôi đi, nửa tiếng nhanh chóng đi qua.

Lúc này, tiểu đội Bàn Thạch do Thạch An Chí dẫn dắt gần như đã tàn sát hầu như không còn tất cả sinh vật thâm uyên trong phạm vi hai kilomet gần đó.

Trải qua nửa tiếng tăng tốc xây dựng, cuối cùng, phương tiện phòng ngự bên ngoài thành luỹ quân sự này cũng đã xây dựng xong.

Từ đây, nhiệm vụ của tiểu đội Bàn Thạch cũng xem như kết thúc một cách thuận lợi. Có phương tiện phòng ngự bên ngoài, sức chiến đấu của đội ngũ đóng quân ở đây có thể tăng lên một bậc, sinh vật thâm uyên bình thường đã khó có thể quấy rầy đến bọn họ. Dù gặp phải zombie biến dị cấp 3 cũng có thể chống đỡ vài con, xem như là có năng lực tự bảo vệ mình.

“Vô cùng cảm ơn sự giúp đỡ lần này của các ngươi.” Lão Ngô đi tới chân thành nói lời cảm ơn.

Nguy cơ lần này thật sự rất nghiêm trọng với bọn họ. Nếu người tới không phải là tiểu đội Bàn Thạch, đối phương lại có thể gọi người trẻ tuổi mạnh tới đây cứu viện thì lần này gặp phải năm con zombie biến dị cấp 3. Dù cuối cùng bọn họ có thể dùng tên lửa hành trình nổ chết nó, nhưng chắc là anh em dưới trướng của hắn cũng sẽ tử thương hơn một nửa trở lên.

“Ngươi khách sáo rồi, mọi người đều cống hiến vì đất nước, đây là chuyện chúng ta nên làm.” Tâm trạng Thạch An Chíkhá là tốt trả lời một câu.

Có thể nói đây là nhiệm vụ cấp 3 hắn chấp hành nhẹ nhàng nhất.

Hơn nữa có thể dự đoán rằng đây không phải là ngoại lệ, mà có thể trở thành chuyện bình thường, đây mới là chuyện đáng mừng.

Sau khi hai bên nói lời tạm biệt, Thạch An Chí bèn dẫn tiểu đội chạy về.

Hắn cũng nhanh chóng gặp được những đội ngũ cũng đang quay về.

Dưới loại tình huống này, hai bên giao lưu là điều tất nhiên. Mà khi đề cập tới nhiệm vụ lần này, tất nhiên bọn họ sẽ bàn tới Lâm Tinh Hải cùng với tốc độ cứu viện của đối phương.

Mọi người nhanh chóng cảm thấy khiếp sợ khi phát hiện ra, hoá ra không chỉ một mình đội ngũ bọn họ được cứu viện với tốc độ nhanh, mà tất cả đội ngũ đều nhanh.

Dù là đội ngũ phát tín tức cầu viện và được cứu trợ chậm nhất, Lâm Tinh Hải vẫn chạy tới trong vòng ba phút.

So sánh với mười phút theo lời nói lúc trước của đối phương, chênh lệch thời gian như vậy không phải chỉ kém nhỏ tí tẹo, độ khó cũng hoàn toàn khác nhau.

“Trời ạ! Tính lại thì thời gian cứu viện bình quân là khoảng nửa phút, dù ba phút muộn nhất cũng có thể được cứu viện. Nếu biết cứu viện tới nhanh như vậy thì ta đã nhận nhiệm vụ khó nhất rồi!” Lập tức có tiểu đội ảo não nói.

Mà người phát ra cảm thán như vậy không chỉ có một, hai người, mà hầu hết người đều như thế.

Dù gì, vào lần chọn nhiệm vụ đầu tiên, bọn họ cũng không quá hiểu biết về Lâm Tinh Hải, thật ra rất nhiều người đều ôm thái độ nửa tin nửa người. Dù có lựa chọn một vài nhiệm vụ độ khó cao hơn, nhưng cũng sẽ không cao hơn quá nhiều, thuộc về loại dù thật sự xuất hiện vấn đề, mình khẽ cắn môi cũng có thể chịu đựng được.

Nhưng bây giờ, sau khi bọn họ hỏi thăm lẫn nhau, xác nhận tốc độ cứu viện của Lâm Tinh Hải và tận mắt chứng kiến đối phương giết chết những con zombie biến dị đó sạch sẽ lưu loát cỡ nào, tâm tư của mọi người hoàn toàn bắt đầu lung lay.

Bọn họ đã không còn thoả mãn với nhiệm vụ trong phạm vi năng lực của mình nữa.

Mọi người đang nói chuyện với nhau, mà tất cả những chuyện này đều rơi vào trong mắt Thạch An Chí. Hắn có một loại cảm giác, sắp tới có thể thời tiết sẽ thay đổi.

Nhóm người Thạch An Chí nhanh chóng về đến đại bản doanh quân đội, hơn nữa đã nộp nhiệm vụ lên.

Sau đó là nghỉ ngơi chỉnh đốn chờ đợi. Đương nhiên thời gian này cũng sẽ không quá dài, nói cách khác là chỉ có khoảng hai, ba phút.

Chương 1095 - Tổng điểm tích luỹ tăng vọt (4)

Tổng điểm tích luỹ tăng vọt (4)

Bởi vì chỉ cần số lượng đội ngũ trở về đạt tới hai mươi đội, nhóm người Tiểu Bàn Tử sẽ lập tức xác nhập những đội ngũ này thành một lượt, làm bọn họ tiếp tục nhận nhiệm vụ và xuất phát.

Dưới tình huống như vậy, dù trong cùng một lượt có đội ngũ chậm trễ vì chuyện nào đó, cũng sẽ không ảnh hưởng tới việc vận hành tổng thể.

Dù gì lúc đầu, mỗi một lượt đội ngũ cũng chỉ cách nhau khoảng năm phút. Vì thế dù có đội ngũ chậm trễ, nhiều nhất là chờ đợi năm phút thì luojt đội ngũ tiếp theo sẽ quay lại.

Toàn bộ học viện Đông Hải đang nhanh chóng vận chuyển với phương thức hiệu suất cao như thế đó.

Lúc ban đầu, hai học viên của hai trường Đại học khác cũng không quá quan tâm.

Dù sao nhìn qua thì bên phía học viện Đông Hải cũng chỉ nhận nhiệm vụ và hoàn thành nhiệm vụ như bình thường mà thôi. Có lẽ điểm khác biệt lớn nhất chính là học viên của học viện Đông Hải đều tập trung trong cùng một khu vực.

Nhưng theo thời gian trôi qua, học viên của hai trường Đại học khác dần dần phát hiện, tốc độ học viện Đông Hải hoàn thành nhiệm vụ có hơi nhanh vượt qua tưởng tượng.

Bởi vì thời gian hoàn thành nhiệm vụ của bên phía học viện Đông Hải, tính theo bình quân thì cũng chỉ trong khoảng nửa tiếng.

Với hai trường Đại học khác, chuyện này quả thật là chuyện không thể tưởng tượng nổi. Bởi vì dưới tình huống bình thường, thời gian hoàn thành một nhiệm vụ đều phải mất khoảng một tiếng.

Thậm chí trong lúc chấp hành nhiệm vụ gặp phải một vài phiền phức linh tinh, vậy thì thời gian này kéo dài đến một tiếng rưỡi cũng rất bình thường.

Không phải đang nói bọn họ không thể hoàn thành nhiệm vụ trong vòng nửa tiếng, bọn họ cũng có thể hoàn thành nhiệm vụ đơn giản với hiệu suất cao. Nhưng vấn đề là nhiệm vụ đơn giản thì chắc chắn khen thưởng sẽ ít đi.

Vì thế, sau khi học viên hai trường Đại học phát hiện ra điểm này, bọn họ lập tức xem xét hiệu suất thu hoạch điểm tích luỹ của học viện Đông Hải.

Bọn họ nghi ngờ có phải đối phương vì theo đuổi tốc độc nên đều nhận toàn nhiệm vụ cấp bậc đơn giản không.

Nhưng sau khi bọn họ thật sự đi điều tra thì lại lập tức trợn tròn mắt. Bởi vì nhiệm vụ bên học viện Đông Hải nhận không những không đơn giản hơn ngày thường, ngược lại còn khó hơn.

Hơn nữa, điều làm bọn họ giật mình là, bắt đầu từ nhiệm vụ thứ hai, độ khó nhiệm vụ đội ngũ của học viện Đông Hải nhận còn đang từng bước tăng lên.

Nếu nói lúc đầu, một đội ngũ cấp 2 bình thường, đối phương dám nhận nhiệm vụ 30000 điểm tích luỹ. Vậy thì vào lần nhận nhiệm vụ thứ hai, đối phương lại dám nhắm tới nhiệm vụ 50000 điểm tích luỹ.

Sau khi phát hiện ra chuyện này, bên phía Đại học Thủ Đô và Đại học Ma Đô lập tức nhận ra có lẽ sắp có chuyện lớn xảy ra.

Hơn nữa theo thời gian trôi đi, cũng dần dần chứng minh điều này.

Bởi vì trong nửa tiếng tiếp theo, bọn họ quan sát được tốc độ tăng tổng điểm tích luỹ của học viện Đông Hải nhanh hơn gấp bốn lần so với trước kia.

Tốc độ hoàn thành nhiệm vụ của học viện Đông Hải nhanh hơn lúc trước gấp hai lần, mà điểm tích luỹ thu hoạch được cũng nhiều hơn lúc trước hai lần, hai cái cộng lại chính là bốn lần.

Phải biết rằng lúc trước, tuy thực lực tổng thể của Đại học Thủ Đô và Đại học Ma Đô mạnh hơn học viện Đông Hải, nhưng thật ra loại mạnh hơn này cũng có giới hạn.

Ví dụ như thực lực tổng thế của Đại học Thủ Đô gấp 1.3 lần học viện Đông Hải, còn về Đại học Ma Đô thì chỉ hơn gấp 1.1 lần.

Thật ra, chênh lệch như vậy không phải không thể bù đắp.

Nhưng bây giờ thì khác, đó là chênh lệch gấp khoảng bốn lần, dù bọn họ dùng đầu để đua cũng không đua được!

Vậy nên, sau khi phát hiện ra điều này, học viên của hai trường Đại học không thể ngồi yên được nữa. Bọn họ lập tức nghĩ cách liên hệ với Vạn Phi Dương và Hứa Thành Văn, hai học sinh đứng đầu đang chấp hành nhiệm vụ ở bên ngoài.

Sau khi học viện Đông Hải thuận lợi chấp hành kế hoạch một tiếng rưỡi, cuối cùng lãnh tụ học sinh của Đại học Thủ Đô và Đại học Ma Đô cũng bị bắt ngồi cùng nhau, bắt đầu bàn bạc về nguy cơ lần này.

“Ta tin rằng mọi người đều đã biết chuyện, các ngươi có ý tưởng gì thì đều có thể nêu thử.” Lúc này, trong một căn trong trong đại bản doanh, Vạn Phi Dương mở miệng nói.

Trong căn phòng này chỉ có ba người, ngoài hắn, hai người còn lại lần lượt là Y Hào và Hứa Thành Văn.

Hiển nhiên đây là một hội nghị chỉ cường giả Thần Ma cảnh mới có tư cách tham gia.

Mà vấn đề của Vạn Phi Dương, nhìn như nói ra để cùng thảo luận, nhưng trên thực tế, nhân vật mục tiêu hắn muốn hỏi từ đầu đến cuối đều là Hứa Thành Văn.

Bởi vì sau khi nhận được tin tức, hắn và Y Hào đã từng thương lượng với nhau từ sớm, nhưng không thể nghĩ ra phương pháp gì tốt để ứng đối mới hẹn Hứa Thành Văn tới, xem xem đối phương có phương pháp gì ứng đối không.

Chương 1096 - Tổng điểm tích luỹ tăng vọt (5)

Tổng điểm tích luỹ tăng vọt (5)

Hứa Thành Văn cầm chén trà trên mặt bàn rồi nhấp một ngụm, sau đó mới mở miệng: “Nói thật ra, phương pháp này của đối phương là phương pháp trước đó ta căn bản không ngờ tới.”

“Có lẽ các ngươi đã biết, trước đó để tăng sĩ khí của học viên, thậm chí ta đã từng nói, dù đối phương dùng cách gì, chúng ta đều có thể bắt chước. Nhưng cho đến khi ta biết được tình hình, ta mới hiểu, có một số việc thật sự không phải muốn bắt chước là có thể làm được.”

“Sau đó ta cũng từng nghĩ đến chuyện có thể liên hệ với hai người các ngươi, sau đó ba người chúng ta cùng gánh vác nhân vật cứu viện giống Lâm Tinh Hải không.”

“Nhưng sau khi trải qua tính toán cẩn thận, ta phát hiện không được. Ta không biết đối phương dùng cách gì có thể cứu viện các nơi nhanh như vậy. Nhưng ba người chúng ta đều không phải loại hình tốc độ, mọi người vừa đột phá tới Thần Ma cảnh, tốc độ cũng chỉ khoảng hơn 10000 điểm, còn chưa đến 20000 điểm.”

“Dù chúng ta có tách ra cứu viện thì tốc độ cứu viện chúng ta cộng lại chưa chắc có thể so với một mình Lâm Tinh Hải. Hơn nữa, nếu hai trường Đại học liên hợp hành động, vì có đầy đủ nhiệm vụ, cuối cùng, phạm vi chúng ta cần cứu viện sẽ chỉ càng rộng hơn.”

“Huống hồ, không suy xét đến vấn đề tốc độ cứu viện, chỉ mỗi đối mặt với zombie biến dị cấp 3, chúng ta không thể lập tức giết chết thôi, đã chú định không so được với đối phương rồi.” Hứa Thành Văn bất đắc dĩ nói.

Nghe thấy câu cuối cùng, Vạn Phi Dương nhướng mày, hắn rất muốn phản bác một câu, nhưng lại phát hiện đúng là mình không làm được.

Zombie biến dị cấp 3 đã có thể thi triển năng lực đặc biệt. Nếu gặp được con có phòng ngự yếu thì còn dễ, nhưng nếu gặp loại zombie biến dị giống như Cự Tí, Tử Trảo, thậm chí là Thiết Giáp Thi, dựa vào sinh khí ngoan cường của zombie biến dị cấp 3, Thần Ma cảnh sơ kỳ như bọn họ căn bản không thể lập tức giết chết.

Nếu là Cự Tí hoặc là Tử Trảo, ít nhất cũng phải mất hai mươi đến ba mươi giây mới có thể giết chết nó nếu muốn ở trong tình huống an toàn. Còn nếu là Thiết Giáp Thi thì đánh một phút cũng không lạ.

Cho dù liều mạng áp súc thời gian này còn một nửa, nhưng so sánh với lập tức hạ gục của Lâm Tinh Hải cũng chênh lệch khá xa.

“Bạn học Hứa, ngươi cũng không cần luôn nói những lời ủ rũ này, rốt cuộc ngươi có cách gì giải quyết không? Nếu có thì ngươi cứ nói ra, nếu không, chúng ta tan họp, mỗi người tự nghĩ cách.” Vạn Phi Dương hơi không kiên nhẫn.

“Khụ!” Hứa Thành Văn nhẹ nhàng ho một tiếng: “Phương pháp hay thì không có, nhưng ý tưởng không quen thuộc lại có một cái.”

Nghe thấy Hứa Thành Văn nói thế, hai người Vạn Phi Dương và Y Hào lập tức nhìn về phía hắn.

“Có phương pháp gì, ngươi cứ nói đừng ngại, dù không hoàn thiện cũng không sao.” Lần này, người mở miệng chính là Y Hào, so với Vạn Phi Dương thì hắn bình tĩnh và vững vàng hơn nhiều.

“Tuy chúng ta không bắt chước được phương pháp của Lâm Tinh Hải, nhưng thật ra chúng ta cũng có ưu thế của mình, đó là chúng ta là Thần Ma cảnh, có thể đi săn giết zombie biến dị cấp 4.” Hứa Thành Văn nói thẳng ra điểm quan trọng.

Hai người Vạn Phi Dương và Y Hào liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng vẫn là từ Y Hào mở miệng: “Thật ra, trước đó chúng ta cũng từng suy nghĩ tới chuyện này. Nhưng hiệu suất săn giết zombie biến dị cấp 4 của chúng ta cũng không cao, kém hơn tốc độ tăng lên tổng thể của đối phương, thậm chí có thể nói là kém hơn rất nhiều…”

Trước mặt đoàn đội, sức mạnh của cá nhân vẫn rất nhỏ bé, đặc biệt là khi đoàn đội này lấy toàn bộ học viện làm đơn vị càng như thế.

Tuy tốc độ kiếm điểm tích luỹ của cường giả Thần Ma cảnh bọn họ rất nhanh. Nhưng nhanh thế nào đi nữa cũng có một giới hạn, tốc độ thu hoạch điểm tích luỹ của bọn họ tối đa cũng chỉ hơn những học viên khác gấp trăm lần mà thôi.

Nhưng vấn đề là, số lượng học viên trong một học viện lại dùng mấy nghìn làm đơn vị.

Hứa Thành Văn khẽ gật đầu: “Ta biết điều này, vì thế, ý tưởng của ta là tiếp tục tăng thêm ở phương diện này.”

“Các ngươi nghĩ xem, sau khi hoàn thành một nhiệm vụ cấp 3 cũng chỉ kiếm được 200000 đến 300000 điểm tích luỹ. Nhưng chúng ta giết chết một con zombie biến dị cấp 4 chính là hơn 1000000 điểm tích luỹ, ít nhất tương đương với hoàn thành năm nhiệm vụ cấp 3.”

“Ta đã tính thử, nếu một tiếng chúng ta có thể giết chết mười con zombie biến dị cấp 4, vậy thì hẳn là có thể đền bù chênh lệch với đối phương.”

“Sao có thể giết nhiều như vậy được?” Lần này, người mở miệng chính là Vạn Phi Dương, “Ta tin rằng ngươi đã từng chiến đấu với zombie biến dị cấp 4, dù ba người chúng ta liên thủ thì một tiếng, giết chết hai con zombie biến dị cấp 4 đã là cực hạn rồi.”

Chương 1097 - Lại lên kế hoạch lần nữa (1)

Lại lên kế hoạch lần nữa (1)

“Nếu nhiều hơn sẽ rất nguy hiểm, dù sao chúng ta cũng phải nghỉ ngơi. Hơn nữa, chúng ta chỉ có thể tìm kiếm zombie biến dị cấp 4 sơ kỳ và trung kỳ để ra tay, hạn chế vẫn rất lớn.”

“Ta biết.” Hứa Thành Văn khẽ gật đầu, “Vì thế, bước đầu tiên trong kế hoạch của ta là, ít nhất bồi dưỡng thêm hai cường giả Thần Ma cảnh nữa.”

“Hai trường học chúng ta, mỗi trường bồi dưỡng ra một Thần Ma cảnh. Đến lúc đó, năm Thần Ma cảnh chúng ta sẽ tạo thành một tiểu đội chuyên đi săn giết.”

“Ngoài ra, chúng ta còn có thể triệu tập một nhóm học viên có dị năng hệ Không Gian tới đây.”

“Trong tất cả các loại dị năng, có thể nói dị năng hệ Không Gian là sự tồn tại cao cấp nhất. Chỉ cần những học viên Tố Thể cảnh này kết hợp với một chiếc cơ giáp cấp hiếm, làm hiệu quả của dị năng tăng lên hai mươi lần, vậy hoàn toàn có thể làm zombie biến dị cấp 4 bị thương.”

“Đến lúc đó, năm Thần Ma cảnh chúng ta kết hợp với hai mươi học viên dị năng hệ Không Gian, hẳn là có thể săn giết zombie biến dị cấp 4 một cách khá là nhẹ nhàng. Đến lúc đó, một tiếng giết chết mười con chưa chắc là chuyện không thể.”

Nghe thấy Hứa Thành Văn nói thế, hai người Vạn Phi Dương và Y Hào đều rơi vào trong dòng suy nghĩ. Đúng vậy, nếu tính như vậy thì chưa chắc không thể làm được.

Nhưng như vậy cũng có vấn đề không nhỏ.

“Muốn giết chết zombie biến dị cấp 4 thì phải tiến vào khu vực trung tâm, nếu chúng ta liên tục săn giết như vậy, có thể bị zombie biến dị cấp 4 theo dõi không?” Y Hào nhíu mày nói.

“Hẳn là sẽ, hơn nữa xác suất rất lớn.” Hứa Thành Văn nói.

“Một khi đã như vậy, không bằng chúng ta bắt chước Lâm Tinh Hải. Nếu chúng ta có năm Thần Ma cảnh phụ trách cứu viện, vậy hẳn là tốc độ có thể không chênh lệch với Lâm Tinh Hải.” Y Hào vừa suy nghĩ vừa nói.

“Đúng là tốc độ cứu viên của năm Thần Ma cảnh cộng lại có thể tương đương với Lâm Tinh Hải, nhưng chúng ta có hai trường học…” Hứa Thành Văn nói đến mới thôi.

Y Hào cũng không đề cập đến đề tài này nữa, đúng là có hai trường học là vấn đề lớn nhất của bọn họ. Trừ khi bọn họ tập trung nhân viên ở cùng một trường, nếu không nhân viên phân tán vẫn kém hơn Lâm Tinh Hải.

Nhưng phân phối không đều, vậy thì không có cơ sở hợp tác.

Còn về chuyện một trường có thể bồi dưỡng ra vài cường giả Thần Ma cảnh không, chuyện này ai cũng không nói, bởi vì tiêu hao thật sự quá lớn.

Vạn Phi Dương và Y Hào liếc mắt nhìn nhau rồi nhanh chóng lướt qua vấn đề này.

“Được, vậy chúng ta tới nói về chuyện bồi dưỡng Thần Ma cảnh, ngươi có kiến nghị gì về chuyện này không?” Vạn Phi Dương hỏi.

“Dù là Đại học Thủ Đô các ngươi hay là Đại học Ma Đô chúng ta, chắc chắn đều tồn tại vài học viên có thể đột phá tới Thần Ma cảnh bất cứ lúc nào, thậm chí là lúc trước đã thử đột phá nhưng lại thất bại đúng không?” Hứa Thành Văn nói.

Hai người Vạn Phi Dương và Y Hào đều khẽ gật đầu.

“Nếu là trước đây, dưới tình huống đột phá không thành công, còn muốn tiếp tục đột phá sẽ rất khó, nói không chừng còn có thể sẽ vẫn luôn dừng ở đó.”

“Nhưng bây giờ, nếu hệ thống tu luyện đã hoàn thiện, có Tuỵ Phủ cảnh, vậy thì hoàn toàn không có vấn đề, chỉ cần làm bọn họ trùng tu Tuỵ Phủ cảnh là được.”

“Chỉ cần tìm những người có xác suất đột phá cực lớn, dùng tài nguyên nhanh chóng trùng tu Tuỵ Phủ cảnh giúp bọn họ. Dù chỉ trùng tu một cảnh giới nhỏ thì hẳn là đã đủ để bọn họ đột phá thành công rồi.”

“Vì thế bây giờ, vấn đề duy nhất của chúng ta là tài nguyên cần phải tiêu hao. Đầu tiên là trên phương diện trùng tu Thần Ma Thể, nguyên dịch tạo hoá là tốt nhất, đương nhiên cái này cũng đắt nhất.”

“Còn về việc rèn luyện lục phủ ngũ tạng thì chủ yếu dựa vào huyết khí chi lực. Bây giờ đã không còn huyết nang, chúng ta chỉ có thể thay thế bằng đan dược, ta đề cử sử dụng Ma Huyết Đan.”

“Tuy đây là đan dược của cấp bậc Thần Ma cảnh, nhưng Tuỵ Phủ cảnh đỉnh phong miễn cưỡng có thể sử dụng. Hơn nữa, chỉ có đan dược như vậy mới có thể cung cấp một lượng huyết khí chi lực khổng lồ trong thời gian ngắn nhất, làm bọn họ nhanh chóng đột phá.”

“Đương nhiên, dù là nguyên dịch tạo hoá có ra giá cũng không có ai bán, hay là Ma Huyết Đan 3000000 đồng Hoa Hạ một viên, sau khi tiêu hao đều là một con số thiên văn.”

“Đến lúc đó, không chỉ là điểm tích luỹ trong tay chúng ta, chỉ sợ ngay cả tích tụ trước kia cũng sẽ phải đổ vào không ít.”

“Vì thế, chuyện nâng đỡ ai trở thành cường giả Thần Ma cảnh tự các ngươi phải suy nghĩ cho kỹ, cần phải liên luỵ ích lợi hoặc là quan hệ với các ngươi đủ thân thiết.” Hứa Thành Văn bình tĩnh nói.

Mà hai người Vạn Phi Dương và Y Hào càng nghe thì lông mày càng nhíu chặt.

Chương 1098 - Lại lên kế hoạch lần nữa (2)

Lại lên kế hoạch lần nữa (2)

Phải biết rằng, dựa theo việc cho tài nguyên theo như lời Hứa Thành Văn, chỉ sợ tài nguyên cung cấp cho một người ít nhất cũng phải mất bảy, tám nghìn vạn đồng Hoa Hạ.

Số tiền khổng lồ như vậy, tuy bọn họ có thể lấy ra nhưng cũng đau lòng!

Cuối cùng, căn phòng hoàn toàn trở nên im lặng.

“Được rồi! Nếu một mình ngươi cũng bằng lòng lấy ra, vậy hai người chúng ta chắc chắn không thể lùi bước, quyết định như vậy nhé.” Cuối cùng, Vạn Phi Dương khẽ cắn môi đưa ra quyết định.

“Vậy ngươi định bao giờ bắt đầu hành động?” Y Hào bên cạnh lại hỏi.

“Dựa theo tài nguyên chúng ta cho, hẳn là có thể có người đột phá trong vòng năm tiếng, khi đó chúng ta lập tức hành động.” Hứa Thành Văn nói.

Sau khi ba người Vạn Phi Dương xác định bước đầu kế hoạch và thương lượng một lát, từng người nhanh chóng rời đi.

Sau đó, bọn họ đều tự tìm bạn tốt quen biết, nói chuyện với đối phương, hỏi xem đối phương có bằng lòng làm thế không.

Dù gì, khoản tài nguyên để trở thành cường giả Thần Ma cảnh đâu thể do bọn họ bỏ ra hết.

Ai muốn trở thành Thần Ma cảnh, vậy thì chắc chắn phải lấy của cải của mình ra trước. Nếu thật sự không đủ, bọn họ mới có thể cho đối phương mượn tài nguyên trong tay mình.

Đúng, chính là mượn. Dù quan hệ của hai bên có thân thiết như thế nào đi chăng nữa, nhưng nếu không phải người thân thì căn bản không đáng trả một cái giá đắt như vậy để giúp đỡ đối phương.

Cũng chính vì thế nên bọn họ mới cần phải hỏi đối phương, dù gì thì trở thành Thần Ma cảnh trước không đơn giản chỉ phải lấy của cải của mình ra, lại còn sẽ nợ một khoản tiền lớn, cũng không phải ai cũng có thể làm vậy.

Đương nhiên là chắc chắn có chỗ tốt, giải đấu giữa các trường Đại học lần này chính là cơ hội tốt để kiếm quân công.

Ở đây có nhiều zombie biến dị cấp 4 như vậy, giết một con là được hơn 1000000 điểm tích luỹ, cuối cùng những điểm này đều có thể chuyển thành quân công.

Cơ hội này tuyệt đối là cơ hội nghìn năm có một, nếu là nhiệm vụ quân đội bình thường thì căn bản không thể có mức thưởng phong phú như vậy, ngày bình thường cũng không thể có nhiều zombie biến dị cấp 4 cho bọn họ giết như vậy.

Nếu may mắn thì không chừng chỉ trong một, hai ngày là có thể kiếm lại số tiền này.

Vì thế, dù là Vạn Phi Dương hay là Hứa Thành Văn tìm được học viên bọn họ nhìn trúng, sau khi kể ra một chút, đối phương căn bản không do dự quá nhiều, lập tức đồng ý.

Ngay sau đó, một vài học viên lúc nào cũng chú ý tới bảng điểm tích luỹ đã giật mình khi phát hiện ra, người vốn đứng thứ mười một và mười lăm trên bảng điểm tích luỹ lập tức biến mất.

Hơn nữa, không chỉ có thế, Vạn Phi Dương đứng thứ ba, Hứa Thành Văn đứng thứ tư và Y Hào đứng thú năm cũng biến mất tương tự.

Nếu hơn mười hai người trước đó biến mất chỉ gây ra chấn động trong một phạm vi nhỏ, vậy thì ba cường giả Thần Ma cảnh lập tức trượt xuống từ trên bảng điểm tích luỹ, lập tức gây ra sóng to gió lớn, khiến cho một trận hoảng sợ.

Bởi vì bỗng nhiên biến mất từ trên bảng điểm tích luỹ, ý nghĩa bình thường là đã ngã xuống.

Nhưng có học viên tinh mắt nhanh chóng phát hiện tên của ba người này ở cuối bảng, lúc này, bọn họ mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng chắc chắn không thể tránh được việc tìm hiểu tin tức khắp nơi, hỏi sao lại thế này.

Lúc này, nhóm người Vạn Phi Dương và Hứa Thành Văn cũng vội vàng đi ra giải thích, hơn nữa còn nói kế hoạch của mình, giải trừ băn khoăn của mọi người, cùng lúc đó còn nâng thêm một ít sĩ khí cho mọi người.

Sau khi những học viên này biết ba người này lại lợi dụng điểm tích luỹ trong tay bồi dưỡng thêm hai cường giả Thần Ma cảnh nữa, bọn họ vừa hâm mộ người được lựa chọn, vừa âm thầm chờ mong.

Bời vì cuối cùng, bọn họ cũng nhìn thấy hy vọng có thể vượt qua học viện Đông Hải.

Điều đáng nhắc tới là bây giờ, người đứng thứ hai trên bảng điểm tích luỹ đã đổi thành Liễu Diệu Diệu.

Dù gì, Liễu Diệu Diệu chữa trị cho những cường giả Thần Ma cảnh khác, bình quân một người có thể kiếm được 200000 điểm tích luỹ, một tiếng chữa trị mười người tương đương với 2000000 điểm tích luỹ.

Tốc độ kiếm điểm tích luỹ này đã hơn nhiệm vụ cấp 4 bình thường nhiều. Hơn nữa, điều quan trọng hơn là số điểm tích luỹ này đều là một mình Liễu Diệu Diệu độc hưởng, không cần chia sẻ cho những người khác trong đội.

Dưới loại tình huống này, thậm chí tốc độ kiếm điểm tích luỹ của nàng còn nhanh hơn cả ba cường giả Thần Ma cảnh khác.

Bảng điểm tích luỹ có sự thay đổi to lớn như vậy, tất nhiên học viên của học viện Đông Hải không thể không biết. Hơn nữa còn có người nhanh chóng biết được kế hoạch của nhóm người Vạn Phi Dương thông qua con đường của mình.

Tin tức trải qua một tầng một tầng rồi truyền lại, chỉ gần mười phút sau, bên phía Lâm Tinh Hải đã nhận được tin tức chi tiết.

Chương 1099 - Lại lên kế hoạch lần nữa (3)

Lại lên kế hoạch lần nữa (3)

“Đại ca, bên phía chúng ta có cần làm gì ứng phó không?” Giọng nói của Tiểu Bàn Tử vội vàng vang lên trong máy truyền tin.

Sau khi biết toàn bộ mọi chuyện, Lâm Tinh Hải chỉ bình tĩnh trả lời một câu, “Không cần làm gì cả.”

“Nhưng nếu bọn họ thật sự có thể làm được, một tiếng giết chết mười con zombie biến dị cấp 4, vậy uy hiếp tạo thành với chúng ta sẽ rất lớn.”

“Đại ca, ta tính thử cho ngươi, giết một con zombie biến dị cấp 4 là có thể nhận được 1000000 đến 2000000 điểm, dùng giá trị bình quân là 1500000, vậy một tiếng bọn họ giết chết mười con, đó chính là 15000000.”

“Nếu một ngày hai mươi tư tiếng, bọn họ điên cuồng săn giết zombie biến dị, vậy thì chỉ mỗi đội ngũ này thôi, một ngày đã có thể kiếm được 360000000 điểm tích luỹ.” Khi nói ra con số này, giọng điệu của Tiểu Bàn Tử đều trở nên hơi run rẩy, con số này thật sự quá đáng sợ.

Lâm Tinh Hải nghe xong không khỏi cảm thấy buồn cười nói: “Sao thế, ngươi thật sự cho rằng bọn họ có thể làm được à?”

“Ặc, chẳng lẽ không phải sao?” Lúc này, Tiểu Bàn Tử lại cảm thấy hơi khó hiểu.

“Lúc đầu làm được hẳn là không thành vấn đề, nhưng ngươi cũng không nghĩ xem, bây giờ tổng cộng mới có bao nhiêu zombie biến dị, chỉ sợ toàn bộ thành phố Trường Thạch cũng không vượt qua ba trăm con zombie biến dị. Chẳng lẽ một ngày, tiểu đội của bọn họ thật sự có thể giết chết hai trăm bốn mươi con zombie biến dị à?”

“Huống hồ, dù bọn họ thật sự có thể làm được, chẳng lẽ bên phía Abyssal Plane ngốc, tiếp tục để bọn họ giết à?”

“Chỉ cần số lượng zombie biến dị bọn họ săn giết vượt qua một mức độ nhất định, chắc chắn sẽ làm Abyssal Plane cảnh giác cao độ. Tới phía sau, nói không chừng không phải bọn họ đi săn giết zombie biến dị, mà là có zombie biến dị đặc biệt tới vây giết bọn họ.”

“Dù lùi một vạn bước, bọn họ thật sự có thể săn giết nhanh chóng như vậy, hơn nữa còn thoát khỏi sự đuổi giết của Abyssal Plane. Nhưng thật ra, tổng điểm tích luỹ bọn họ kiếm được cũng không nhiều hơn chúng ta bao nhiêu.”

“Ngươi đừng quên, 360000000 điểm tích lũy đó không phải là của một trường học. Hai trường học chia ra, vậy thì uy hiếp với chúng ta sẽ giảm đi rất nhiều.” Lâm Tinh Hải phân tích cho Tiểu Bàn Tử nghe.

Mà những lời phân tích của hắn thật sự mang tới hiệu quả dựng sào thấy bóng, Tiểu Bàn Tử lập tức bình tĩnh lại.

“Đại ca, vậy ta nói lại những lời này với người khác nhé?” Tiểu Bàn Tử hỏi.

“Ừm, ngươi nói với bọn họ đi! Mặt khác, ngươi bổ sung thêm cho ta một câu. Dù mấy ngày tiếp theo, điểm tích luỹ của chúng ta bị vượt qua cũng không sao, ta còn có một đòn sát thủ quyết định chiến thắng.” Lâm Tinh Hải cười và nói.

Tiểu Bàn Tử nghe xong đôi mắt lập tức sáng lên, tuy hắn không biết cái gọi là chuẩn bị phía sau của Lâm Tinh Hải là gì. Nhưng từ trước tới nay, Lâm Tinh Hải đều không nói gì không nắm chắc, nếu đối phương dám nói, vậy thì tất nhiên sẽ có một đòn sát thủ rất mạnh.

Sau khi trấn an Tiểu Bàn Tử, Lâm Tinh Hải suy nghĩ một lát, sau đó gọi cho bên phía Thạch An Chí.

“Đội trưởng Lâm, có chuyện gì à?” Thông tin vừa chuyển được, Thạch An Chí đã lập tức hỏi.

“Chắc ngươi cũng nghe nói về chuyện Đại học Thủ Đô và Đại học Ma Đô rồi, bọn họ có thể dùng tài nguyên bồi dưỡng ra hai cường giả Thần Ma cảnh, tất nhiên ta cũng có thể, ta muốn hỏi thử xem, ngươi có muốn nhanh chóng trở thành cường giả Thần Ma cảnh không?” Lâm Tinh Hải cười và nói.

Trước đó, Tiểu Bàn Tử đã thuật lại bài phát biểu của Hứa Thành Văn trong đại hội động viên cho hắn nghe.

Thật ra, hắn cũng khá là tán thành câu nói “Nếu phương pháp của đối phương sử dụng được, chúng ta trực tiếp bắt chước là được” của đối phương.

Đối phương không bắt chước được phương pháp của hắn, nhưng hắn lại có thể bắt chước phương pháp của đối phương một cách dễ dàng.

Thậm chí, điểm tích luỹ trong tay hắn càng nhiều, có thể làm tốt hơn cả đối phương.

Nghe Lâm Tinh Hải nói vậy, Thạch An Chí thoáng sửng sốt, sau đó hắn kích động nói: "Ta muốn trở thành Thần Ma cảnh."

Thực ra mới tối qua, hắn đã thành công thu thập đủ huyết nang để tu luyện từ Tố Thể cảnh đỉnh phong lên trạng thái viên mãn, bất cứ lúc nào cũng có thể đột phá.

Sau đó hắn đã thử đột phá.

Nhưng... cuối cùng do tổng lượng huyết khí không đủ nên không đột phá được bình cảnh tại Thần Ma cảnh, thành ra đột phá thất bại.

Thực ra hắn cũng dự liệu được trước trường hợp này rồi, dù sao trước đây xác suất đột phá Thần Ma cảnh còn chưa tới 1%, người có thể đột phá thành công ngay trong lần đầu tiên lại càng ít.

Rất nhiều người sau khi không thể đột phá thành công ngay lần đầu đều chỉ có thể không ngừng củng cố căn cơ, nghĩ mọi cách để gia tăng tổng lượng huyết khí chi lực của mình sau đó thử đi thử lại hết lần này tới lần khác.

Chương 1100 - Lại lên kế hoạch lần nữa (4)

Lại lên kế hoạch lần nữa (4)

Trước đây không có Tụy Phủ cảnh nên chắc quá trình này sẽ tốn khá nhiều thời gian, thậm chí có người mấy cảnh giới trước căn cơ không đủ vững chắc, có lẽ cả đời cũng chẳng thăng cấp nổi.

Cho nên hôm qua sau khi đột phá thất bại, Thạch An Chí vẫn khá bình tĩnh, dù sao giờ khác trước rồi. Có Tụy Phủ cảnh có thể trọng tu, hắn tin rằng không sớm thì muộn mình cũng sẽ trở thành Thần Ma cảnh.

Nhưng đột nhiên giờ lại nghe thấy Lâm Tinh Hải hỏi hắn có muốn trở thành Thần Ma cảnh không Thạch An Chí mới phát hiện ra rằng có lẽ mình cũng chẳng bình tĩnh như mình tưởng tượng đâu, hắn bỗng chốc trở nên kích động, thậm chí là nôn nóng.

Dù sao thực lực mới là điều căn bản nhất, tài nguyên cũng chỉ là vật ngoài thân mà thôi, mọi thứ chờ hắn trở thành Thần Ma cảnh rồi bàn.

"Được! Ngươi cảm thấy ngoài ngươi ra thì học viện Đông Hải còn ai đủ năng lực để đột phá lên Thần Ma cảnh không?" Lâm Tinh Hải hỏi.

"Thực ra tối qua ngoài ta còn hai người nữa cũng đủ điểu kiện đột phá nhưng cả hai đều đã thất bại. Hai người đó là Chu Kiến hạng 18 với Khương Hạo hạng 23 trên bảng điểm." Thạch An Chí nói.

"Được, vậy ta đi tìm hiểu tình hình chút đã." Lâm Tinh Hải gật gật đầu rồi nhanh chóng cúp máy.

Nhưng hắn không đi tìm Chu Kiến và Khương Hạo trước mà đầu tiên, hắn lại liên hệ với Tiểu Bàn Tử, hắn muốn xem qua tư liệu về hai người.

Sau khi xác nhận không có vấn đề gì, hắn mới liên lạc với hai người này.

Gần như chẳng chút bất ngờ, sau khi nghe thấy câu hỏi của Lâm Tinh Hải, hai người đều không hề do dự mà đồng ý với việc vay điểm tích lũy của Lâm Tinh Hải trước để nhanh chóng trở thành Thần Ma cảnh.

Thực ra ai cũng biết hiện tại cơ hội này hiếm có tới mức nào, không chỉ có phần thưởng hậu hĩnh từ phía quân đội mà họ còn có thể săn giết rất nhiều zombie biến dị cấp 4. Chỉ cần trở thành Thần Ma cảnh là căn bản không cần phải lo lắng về chuyện tiền bạc nữa rồi.

Hơn nữa nếu trở thành Thần Ma cảnh, họ sẽ có cơ hội lọt vào top 10 bảng điểm, vậy nên bất luận tính toán kiểu gì họ cũng kiếm lời.

Sau khi tất cả mọi người đều đã đồng ý, Lâm Tinh Hải cùng ba người trở về quân đội đại bản doanh một chuyến để đổi tài nguyên.

Nhưng sau một hồi thương lượng, bốn người quyết định không áp dụng phương án của Hứa Thành Văn mà sẽ sửa đổi nó.

Điểm khác biệt lớn nhất chính là họ không định dùng nguyên dịch tạo hóa để tu luyện Thần Ma Thể của Tụy Phủ cảnh bởi nó thực sự quá đắt.

Thay vào đó, nếu họ sử dụng Tụy Thể đan cấp bậc Thần Ma cảnh thì chắc chắn sẽ tiết kiệm được một khoản lớn.

Hơn nữa tốc độ cũng chẳng chênh lệch là bao, thời gian đột phá cùng lắm cũng chỉ từ 5 tiếng thành 10 tiếng mà thôi.

Mà học viện Đông Hải không hề gấp rút như hai trường khác, ba người trở thành Thần Ma cảnh muộn hơn mấy tiếng cũng chẳng có vấn đề gì cả.

Cuối cùng Lâm Tinh Hải cho mỗi người mượn 30000000 điểm tích lũy, cộng thêm điểm tích lũy của chính họ cũng đủ để đột phá.

Hành động của Lâm Tinh Hải đương nhiên chẳng mấy chốc đã thu hút sự chú ý của mọi người, dù sao tổng điểm tích lũy của hắn trên bảng điểm tự dưng lại thiếu mất 90000000 là điều rất dễ thấy.

Nhưng khi học viên học viện Đông Hải biết Lâm Tinh Hải cũng muốn bồi dưỡng Thần Ma cảnh, hơn nữa hắn còn định bồi dưỡng ba người một lúc thì bỗng chốc họ đều trở nên kích động, hưng phấn.

Những căng thẳng trước đó đều không cánh mà bay.

Về phần học viên Đại học Thủ Đô và Đại học Ma Đô, tình hình đương nhiên hoàn toàn trái ngược.

Nhưng Lâm Tinh Hải cũng không chú ý nhiều tới những tình hình hỗn loạn đó, hắn chỉ chuyên tâm săn giết zombie biến dị thôi.

Theo thời gian trôi, hắn càng ngày càng thuần thục trong việc nắm giữ sức mạnh bản thân.

Với tiến độ này, cùng lắm chỉ mất hai ngày là hắn có thể hoàn toàn hiểu rõ sức mạnh bản thân sau đó đủ sức đột phá rồi.

Nhưng ngẫm lại thì đột phá cũng cần thời gian nên Lâm Tinh Hải nhanh chóng dập tắt suy nghĩ này.

Hắn thật sự sợ lần đầu tiên mình tái tạo thân thể phải mất tới 4 - 5 ngày.

...

Trong lúc bên ngoài bàn tán đủ điều thì Hứa Thành Văn, người gây ra mọi việc lại một mình trở về phòng ký túc xá đơn của mình.

Đầu tiên hắn kiểm tra khắp tứ phía để chắc chắn rằng không có máy theo dõi, sau đó hắn lại lấy ra một thiết bị gây nhiễu nhỏ từ trên người mình rồi bật nó lên nhằm đảm bảo không có ai theo dõi được.

Sau khi làm xong mọi việc, hắn bắt đầu nín thở tập trung tinh thần. Trên cổ hắn hiện lên hình Cửu Vĩ Hồ như có như không. Hình vẽ càng lúc càng rõ, ánh mắt Hứa Thành Văn dần trở nên mơ màng.

Nếu lúc này có người có thể nhìn thấy đồng tử của hắn thì sẽ phát hiện trên đó lại phản chiếu một mỹ nữ tuyệt thế trời sinh mị hoặc nhưng phảng phất nét tú lệ đoan trang.

Chương 1101 - Lại lên kế hoạch lần nữa (5)

Lại lên kế hoạch lần nữa (5)

Đúng vậy, đó chính là Mị Vương .

"Mọi việc có thuận lợi không?" Giọng nói mềm mại yếu ớt dường như xuyên qua vô số không gian truyền vào trong tai Hứa Thành Văn.

Nghe thấy giọng nói này, ánh mắt Hứa Thành Văn càng thêm cuồng nhiệt, "Mị Vương đại nhân ngươi yên tâm, mọi việc đều vô cùng thuận lợi. Đến lúc đó ta sẽ bảo tất cả thiên tài có thiên phú không gian của Đại học Thủ Đô và Đại học Ma Đô tập trung hết về khu vực trung tâm."

"Nhưng việc này phải tốn chút thời gian. Đến lúc đó chỉ cần cho họ chút ngon ngọt khiến những người còn lại động tâm thì chắc ta sẽ triệu tập được nhiều người hơn. Theo dự đoán cuối cùng của ta, thậm chí con số này có thể lên tới trên 50 người."

"Rất tốt." Trên gương mặt xinh đẹp của Mị Vương lộ ra một nụ cười câu người, "Nhưng ngươi nhất định phải nhớ rõ rằng lúc dẫn dắt phải vừa phải thôi, thuận theo tự nhiên, đừng khiến người khác nghi ngờ."

"Với thiên phú của ngươi, chắc chắn chẳng mấy chốc sẽ có thực quyền trong quân đội đồng thời leo lên một chức vị cao, đó mới là lúc ngươi thực sự phát huy tác dụng."

"Ta hiểu rồi, Mị Vương đại nhân." Hứa Văn Thành lập tức gật đầu.

"Vậy được, ngươi tiếp tục thực hiện kế hoạch đi! Hơn nữa sau này lúc liên lạc với ta, ngươi phải cẩn thận hơn nữa, đặc biệt là kể từ khi nhân loại xuất hiện cường giả Quy Tắc cảnh, họ có khả năng cảm nhận được liên hệ giữa chúng ta đấy." Mị Vương căn dặn thêm một câu rồi ngắt liên lạc, vẻ mặt Hứa Thành Văn cũng nhanh chóng khôi phục bình thường.

Lúc này trong Abyssal Plane, Mị Vương không khỏi nở một nụ cười.

Nàng nhìn sang Ảnh Ma vương với thân hình mờ ảo bất định bên cạnh nói: "Kế hoạch bên phía ta cũng coi như thành công được một nửa rồi, tiếp theo chỉ cần tìm một cơ hội tốt là có thể tiêu diệt 50 thiên tài nhân loại có dị năng hệ không gian rồi."

"Với chiến công này, cho dù chúng ta không thể tiêu diệt được khí vận chi tử thì cũng đủ để đổi lấy quy tắc cấp 3 rổi."

Lúc này Ảnh Ma vương mới mở mắt ra thản nhiên nói: "Chưa đến một giây phút cuối cùng thì không được chủ quan, nhân loại còn khó nhằn hơn cả dự đoán của chúng ta đấy."

"Ngoài ra ngươi cho ta thông tin về những nhân loại có dị năng hệ không gian đi, đợi đến lúc hành động để ta xem có thể giải quyết thêm một đám nữa hay không."

"Dù sao nếu những người này có thể đột phá lên Quy Tắc cảnh đồng thời nắm được quy tắc không gian thì có khả năng họ sẽ trở nên mạnh như ta với ngươi đấy. Bất luận là vì chiến công hay vì trận chiến sau này thì đều phải sớm bóp chết họ mới được."

"Yên tâm đi! Ta còn giấu một nhóm đánh úp bên phe nhân loại. Chỉ cần chúng ta bất ngờ hành động thì chắc chắn sẽ tiêu diệt được những thiên tài còn chưa trưởng thành này thôi." Mị Vương khẽ cười nói.

"Hi vọng là thế!" Sau khi buông một câu không tỏ rõ ý kiến, Ảnh Ma vương nghiêm nghị hỏi: "Hơn nữa theo tình báo mà ngươi cung cấp, Lâm Tinh Hải thật sự chính là khí vận chi tử ư?"

"Hẳn ngươi cũng biết việc ta ra tay cách một plane sẽ phải trả một cái giá lớn tới mức nào! Đừng để ta ra tay rồi cuối cùng lại phát hiện tin tình báo của ngươi sai."

Mị Vương liếc đối phương thản nhiên nói: "Ngươi cũng xem tài liệu chi tiết rồi còn gì, ta cảm thấy ngoài hắn ra thì không còn ai nữa đâu."

"Đương nhiên cũng không thể loại trừ 100% khả năng liệu Earth Plane có tạo ra khí vận chi tử thật với giả như Light Plane mà chúng ta đánh chiếm lúc trước hay không."

"Nhưng hắn có thiên phú và tiềm lực như vậy cũng đáng để ngươi ra tay một lần mà. Vậy nên ta thấy thay vì đắn đo chuyện này, thà rằng ngươi hấp thụ thêm nhiều Quy Tắc chi lực để khỏi bị thất thủ thật còn hơn."

"Ha ha, đây đúng là câu chuyện hài buồn cười nhất mà ta từng nghe." Ảnh Ma vương cười khẽ, "Cường giả cùng cấp bậc ta còn ám sát được chứ nói chi một Tụy Phủ cảnh nho nhỏ như hắn, cho dù thực lực có mạnh thì cũng mạnh được đến đâu? Chỉ cần hắn bước vào phạm vi tấn công của ta thì hẳn chắc chắn phải chết."

Dứt lời, hắn không lên tiếng nữa, trên người hắn không ngừng tỏa ra Quy Tắc chi lực nhàn nhạt, lao thẳng về phía thân thể của đám zombie biến dị bên dưới.

Phần Quy Tắc chi lực này của hắn sẽ thông qua thân thể đối phương đến được Earth Plane sau đó tràn ngập quanh lối đi vực thẳm bốn phía, hình thành nên một khu vực đặc biệt.

Trong phạm vi của khu vực này, hắn có thể ra tay cách không một lần thông qua Quy Tắc chi lực do chính hắn tản ra.

Đương nhiên cái giá phải trả nếu làm vậy sẽ cực lớn, dù sao Quy Tắc chi lực của hắn cũng khác với Quy Tắc chi lực của Earth Plane nên sẽ xuất hiện hiện tượng bài xích.

Nói cách khác, Quy Tắc chi lực của hắn sẽ bị mài mòn liên tục, mà Quy Tắc chi lực mài mòn này thuộc kiểu không thể thu hồi được.

Chương 1102 - Lực cảm ứng dự báo nguy hiểm

Lực cảm ứng dự báo nguy hiểm

Nếu không vì tiêu diệt khí vận chi tử thì chẳng ai chấp nhận một cái giá lớn đến vậy đâu, dù sao đến cảnh giới như họ, Quy Tắc chi lực mới là điều cơ bản và cốt lõi của thực lực.

...

Cùng lúc đó, Lâm Tinh Hải đang giao chiến với một con "Cự Tí" cấp 2 thì không hiểu sao, trong lòng hắn bỗng thấy ớn lạnh.

Cảm giác bất thình lình ập đến ấy khiến nội tâm hắn khẽ run lên. Hắn còn tưởng con "Cự Tí" trước mặt đang giấu đại chiêu nào đó nên lập tức kéo dài khoảng cách, hắn cũng không tiếp tục giao chiến với nó nữa mà tiêu diệt nó ngay và luôn chỉ với một phát đạn.

"Kỳ lạ, chuyện này là sao?" Lâm Tinh Hải khẽ nhíu mày nhìn thi thể chậm rãi ngã xuống trước mặt mình.

Với thể chất hiện tại của hắn, dù là giữa mùa đông tuyết phủ, hắn cũng không thể có cảm giác lạnh được.

Thay vì nói đó là sự thay đổi nhiệt độ thì thà gọi nó là một loại cảnh cáo về mặt tinh thần còn hơn.

Nó giống như việc những zombie biến dị này thường cảm nhận được nguy hiểm từ trước vậy.

Mà hiện tại lực cảm ứng của Lâm Tinh Hải đã đạt tới cấp Thần Ma cảnh rồi nên năng lực cảm nhận nguy hiểm của hắn có thể không bằng zombie biến dị cấp 4 nhưng chắc chắn không hề thua kém bất kì zombie biến dị cấp 3 nào cả.

Vậy nên hắn không hề nghi ngờ cảm giác của mình sai. Hắn nhìn những thi thể ngã xuống đất rồi lại quan sát tứ phía, thậm chí hắn còn khuếch tán lực cảm ứng ra ngoài để tìm kiếm mọi sự vật có thể gây uy hiếp cho hắn nhưng không thu hoạch được gì cả.

"Chẳng lẽ mình lại bị Ảnh Ma để mắt tới rồi sao!" Lâm Tinh Hải nói mà không chắc chắn lắm.

Dù sao năng lực dịch chuyển không gian của Ảnh Ma cũng có thể giúp nó lao đến dưới cái bóng của người khác dù cách đó hơn 10000 mét. Nếu bị nó để mắt tới thật thì hắn cũng không thể tìm ra được đâu.

Tít tít!

Đột nhiên máy tính đeo tay của hắn bỗng rung lên, một tin nhắn cầu viện hiện ra.

Hiển nhiên lại có đội gặp nạn. Trong trường hợp này, Lâm Tinh Hải chỉ có thể tạm thời từ bỏ việc tìm kiếm rồi nhanh chóng chạy tới tọa độ trong tin nhắn.

Nhưng so với lúc trước, hiện tại hắn cảnh giác hơn nhiều, lực cảm ứng của hắn không chỉ luôn bao phủ phạm vi 1000 mét quanh hắn mà đồng thời còn luôn trong trạng thái tăng tốc thời gian.

Làm vậy mới đảm bảo được rằng dù gặp phải bất kỳ nguy hiểm nào, hắn đều có thể lập tức phản ứng kịp.

Sau đó không hề xảy ra chuyện kỳ lạ nào mãi cho đến nửa tiếng sau, trong lúc Lâm Tinh Hải đang gấp rút lên đường thì trong lòng hắn lại dâng lên cảm giác ớn lạnh.

Nếu chỉ xuất hiện đúng một lần thì còn có thể giải thích là do hắn cảm ứng sai hoặc có việc ngoài ý muốn.

Nhưng cả hai lần đều xuất hiện tình trạng như vậy thì Lâm Tinh Hải có thể chắc chắn 100% rằng hắn đã bị thứ đáng sợ nào đó để mắt tới thật rồi.

Hơn nữa lần này hắn vẫn luôn chú ý xung quanh lại thêm thời gian đang trong trạng thái tăng tốc, vốn dĩ cảm giác ớn lạnh đó chỉ lóe lên rồi vụt tắt nên căn bản không thể phát hiện ra điều gì cả.

Tuy nhiên Lâm Tinh Hải đang trong trạng thái tăng tốc thời gian gấp 10 lần, tương đương với việc cảm giác đó sẽ bị kéo dài gấp 10 lần nên dù khoảng thời gian ấy vẫn vô cùng ngắn ngủi nhưng lần này hắn có thể phán đoán sơ bộ phương hướng xảy ra nguy hiểm rồi.

Hắn gần như chẳng chút do dự mà liên hệ với Tả Văn Diệu thông qua kênh liên lạc của bộ tham mưu.

Điều đáng nhắc tới là sau hành động cứu viện đêm qua, hắn đã lập được quân công to lớn, thậm chí chẳng ngoa khi nói sự tham gia của hắn đã thay đổi cả kết cấu chiến trường.

Dù quân đội có trực tiếp nâng tổng điểm tích luỹ của hắn lên 200 triệu thì trên thực tế, điều này cũng không đủ sức thể hiện toàn bộ giá trị của hắn.

Thực tế những chiến công mà hắn đã tích lũy được còn nhiều hơn thế.

Với công lao khổng lồ như vậy, quân hàm Đại tá của hắn thậm chí còn có thể thăng thêm một cấp lên thành thiếu tướng ấy chứ.

Đương nhiên do trước khi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, Lâm Tinh Hải mới chỉ là một thiếu tá nhưng chỉ trong hai ngày, hắn đã nhảy vọt lên thành tướng quân rồi. Việc này hơi khoa trương quá nên quân đội quyết định một thời gian nữa mới thăng cấp cho Lâm Tinh Hải.

Nhưng những phúc lợi và đãi ngộ mà hắn nên có thì một thứ cũng không thiếu, chẳng hạn như quyền hạn hiện tại của Lâm Tinh Hải chính là cấp bậc Thiếu Tướng, hắn đường đường chính chính là một tướng quân cơ mà.

Vậy nên những lúc như thế này, Lâm Tinh Hải muốn tìm Tả Văn Diệu cũng dễ dàng hơn nhiều, hắn chẳng cần ai giúp đỡ vì hắn cũng có quyền trò chuyện với Tả Văn Diệu.

"Sao vậy?" Chẳng mấy chốc cuộc gọi đã được kết nối, Tả Văn Diệu hơi tò mò hỏi.

Chương 1103 - Lực cảm ứng dự báo nguy hiểm (2)

Lực cảm ứng dự báo nguy hiểm (2)

Hắn cũng hiểu rõ rằng trong tình hình hiện tại, nếu không có chuyện gì quan trọng thì Lâm Tinh Hải sẽ không gọi cho hắn đâu.

"Có lẽ ta đã bị một thứ đáng sợ nào đó để mắt tới rồi." Lâm Tinh Hải nói thẳng.

"Ngươi đang ở đâu?" Giọng Tả Văn Diệu bỗng trở nên hơi sốt ruột.

Hắn thật sự không ngờ Lâm Tinh Hải sẽ xin sự trợ giúp từ hắn, dù sao với tốc độ của Lâm Tinh Hải thì dù có gặp phải zombie biến dị cấp 4, hắn có thể đánh không lại nhưng kiểu gì cũng chạy trốn được.

Nhưng chính vì vậy nên khi hắn gặp rắc rối thì rắc rối đó lại càng đáng sợ hơn.

Sau khi liên lạc với Tả Văn Diệu, Lâm Tinh Hải lại gọi cho Tiểu Bàn Tử để bảo đối phương rằng mình muốn nghỉ ngơi một tiếng.

Nghe thấy yêu cầu của Lâm Tinh Hải, Tiểu Bàn Tử chẳng hề nghi ngờ gì, dù sao hắn đã liên tục chiến đấu với cường độ cao hơn ba tiếng rồi.

Trong hoàn cảnh đó, dù là những học viên bình thường chỉ chiến đấu với cường độ không quá cao còn cảm thấy hơi rã rời chứ nói chi người luôn chú ý cả chiến trường như Lâm Tinh Hải.

Tiểu Bàn Tử lập tức thông báo lại để các đội khác cũng tranh thủ thời gian nghỉ ngơi.

Còn Lâm Tinh Hải thì nhanh chóng giải quyết đám zombie biến dị mà mấy đội gặp phải, chẳng mấy chốc hắn cũng đợi được Tả Văn Diệu.

Tả Văn Diệu không tới một mình mà hắn gọi cả Trần Vũ Thạch tới. Thực lực của hai người họ cộng thêm dị năng Tăng Tốc Thời Gian của Lâm Tinh Hải đủ sức đối phó với mọi vấn đề.

"Có chuyện gì vậy?" Sau khi hai người đến, Tả Văn Diệu nhanh chóng hỏi.

Đồng thời hắn đã sớm phóng thích lực cảm ứng để dò xét tứ phía một cách kỹ càng xem có cường giả nào đang dòm ngó hay không rồi.

Dù sao lực cảm ứng của hắn cũng đã đạt tới phạm vi 30000 mét, dù bị ảnh hưởng bởi sương độc màu xanh cũng có thể bao trùm được phạm vi 20000 mét. Khoảng cách này rộng hơn lực cảm ứng của Lâm Tinh Hải nhiều.

"Ta cũng không rõ lắm, bỗng dưng ta cảm nhận được sự nguy hiểm." Lâm Tinh Hải lập tức kể lại chi tiết cảm giác của hắn lúc đó.

Tả Văn Diệu và Trần Vũ Thạch nghe xong đều cau mày, họ không hề cho rằng Lâm Tinh Hải đang chuyện bé xé ra to.

Cùng là cường giả nên họ đều hiểu rõ rằng nhất định phải thận trọng trước cảm giác nguy hiểm thần bí kiểu này, hơn nữa cường giả càng mạnh, cảm giác lại càng chính xác.

"Vậy giờ ngươi có dự định gì?" Tả Văn Diệu hỏi.

"Ta muốn qua đó xem sao, nếu không làm rõ chuyện này thì ta không thể yên tâm được." Lâm Tinh Hải đáp.

Đây cũng chính là nguyên nhân mà hắn gọi Tả Văn Diệu tới, nếu vậy dù hắn có bị Ảnh Ma để mắt tới thật, hắn cũng đủ sức đối phó được với nó.

"Được!" Tả Văn Diệu và Trần Vũ Thạch nhìn nhau rồi đáp.

Ba người nhanh chóng lên đường.

Hướng ba người tiến tới chính là vị trí khu trung tâm.

Thực ra cũng do nguy hiểm bắt nguồn từ hướng này nên Lâm Tinh Hải mới có thể càng thêm chắc chắn rằng mình đã bị thứ gì đó để mắt tới.

Tốc độ của ba người rất nhanh, hơn nữa vị trí ban đầu của Lâm Tinh Hải là ở khu trung gian nên chỉ mấy phút sau họ đã tới gần khu vực trung tâm.

Đến đây, ba người không khỏi thả chậm tốc độ, đồng thời họ đều phóng thích lực cảm ứng ra khắp tứ phía để đảm bảo mình không bị đánh lén.

"Thế nào? Có cảm nhận được gì không?" Sau khi tiến lên một đoạn, Tả Văn Diệu thấp giọng hỏi.

Bởi họ đang cách nguy hiểm càng lúc càng gần nên có lẽ khả năng cảm ứng của Lâm Tinh Hải sẽ rõ ràng hơn mới phải.

"Không!" Lâm Tinh Hải lắc đầu.

"Vậy thì phiền phức rồi. Thực ra điều ta lo lắng nhất chính là phía Abyssal Plane đã phái một số sinh vật thâm uyên có năng lực đặc thù có thể giám sát từ xa để theo dõi ngươi thật sát sao."

"Nếu vậy, chỉ cần lực cảm ứng của ngươi đủ nhạy cảm thì đúng là có thể cảm nhận được ác ý mà đối phương vô tình phát ra. Nhưng nếu đối phương cứ trốn trong bóng tối theo dõi chúng ta mà không hành động, chúng ta cũng chẳng làm gì được, hơn nữa làm gì có đạo lý ngàn ngày phòng trộm." Tả Văn Diệu nhíu mày nói ra một suy đoán.

Lâm Tinh Hải chẳng buồn hé răng, hắn cảm thấy suy đoán của Tả Văn Diệu chưa chắc đã đúng bởi tuy cảm giác ớn lạnh ấy chỉ chợt lóe rồi vụt tắt nhưng lại khiến hắn rợn cả tóc gáy.

Cảm giác ấy chỉ từng xuất hiện khi tính mạng hắn bị uy hiếp trong lần trước đối mặt với Ảnh Ma thôi, vậy nên đó tuyệt đối không chỉ là giám sát mà đối phương phải là kẻ có thể lấy mạng hắn một cách dễ dàng.

Ba người tiếp tục trầm mặc lên đường, chẳng mấy chốc họ đã tiến vào khu vực trung tâm.

Nhưng sau khi họ tiến lên một đoạn, Lâm Tinh Hải đột nhiên dừng bước.

Gần như ngay trong khoảnh khắc Lâm Tinh Hải đột nhiên dừng bước, Tả Văn Diệu và Trần Vũ Thạch hết sức ăn ý đồng thời thi triển Thần Ma Thể, hai người một trước một sau bảo vệ bên cạnh Lâm Tinh Hải.

Chương 1104 - Lực cảm ứng dự báo nguy hiểm (3)

Lực cảm ứng dự báo nguy hiểm (3)

"Sao thế?" Sau khi dùng lực cảm ứng cẩn thận dò xét một vòng mà vẫn không phát hiện ra bất cứ dị thường nào, Tả Văn Diệu không nhịn được hỏi.

"Không phải gặp kẻ địch đâu, Tả đạo sư các ngươi thu hồi Thần Ma Thể đi!" Lâm Tinh Hải vừa nói vừa bắt đầu di chuyển theo chiều ngang.

Tả Văn Diệu và Trần Vũ Thạch liếc mắt nhìn nhau, họ chẳng nói gì mà trực tiếp thu hồi Thần Ma thể sau đó cũng di chuyển theo chiều ngang như Lâm Tinh Hải.

Bọn họ đều biết chắc chắn Lâm Tinh Hải đã phát hiện ra điều gì rồi.

Mà Lâm Tinh Hải chỉ đi một đoạn rồi lại dừng, sau đó hắn lấy máy tính đeo tay ra nhắn tin cho Tả Văn Diệu.

"Thầy, không gian trước mặt ta hơi sai sai, không chỉ một chỗ mà cả một khoảng không gian đều có vấn đề."

Nhìn thấy hành động của Lâm Tinh Hải, Tả Văn Diệu có một dự cảm xấu bởi Lâm Tinh Hải thậm chí còn chẳng dám nói.

Sau khi xem xong tin nhắn, ánh mắt hắn khẽ run lên.

"Ngươi chắc chắn mình không nhầm lẫn chứ?" Giọng Tả Văn Diệu trực tiếp vang lên trong đầu Lâm Tinh Hải.

Lâm Tinh Hải lộ vẻ kinh ngạc.

"Đây là một phương pháp vận dụng lực cảm ứng nho nhỏ, nó có thể trực tiếp truyền âm mà người ngoài không thể phát hiện ra được. Lực cảm ứng của ngươi chắc cũng đủ mạnh rồi đó, bao giờ về có thể đến thư viện trường mà học." Giọng Tả Văn Diệu lại vang lên trong đầu hắn.

Lâm Tinh Hải im lặng gật đầu, sau đó hắn tiếp tục nhập tin nhắn trên máy tính đeo tay: "Ta chắc chắn là nó có vấn đề. Khi dị năng Tăng Tốc Thời Gian của ta bao trùm khoảng không gian kia, ta cảm thấy hơi sai sai."

"Theo lý mà nói thì trong phạm vi lĩnh vực của ta, thời gian sẽ bị ta kiểm soát hoàn toàn nhưng khoảng không gian trước mặt dường như lại có khả năng ảnh hưởng tới dị năng của ta."

Điều này khiến Tả Văn Diệu còn ngạc nhiên hơn. Đầu tiên hắn xác định vị trí cụ thể của khoảng không gian đó trước sau đó mới bước tới, đồng thời trên người hắn phóng ra ngọn lửa rồi từ từ lan rộng ra xung quanh.

"Ta chẳng cảm nhận được gì cả..." Tả Văn Diệu hơi cạn lời.

Tả Văn Diệu không hề nghi ngờ Lâm Tinh Hải mà hắn dùng dị năng cũng không cảm nhận được, dùng lực cảm ứng cũng chẳng phát hiện được gì. Điều này chỉ có thể chứng minh rằng cấp độ năng lượng của khoảng không gian này quá cao, căn bản là hắn còn chưa chạm tới.

Nếu Lâm Tinh Hải không có dị năng thời gian vô cùng thần bí thì chỉ sợ hắn cũng chẳng cảm nhận được gì.

"Hiện tại chúng ta chẳng biết là đã xảy ra chuyện gì cả, hơn nữa người khác cũng không hề cảm nhận được nó, nhìn thì có vẻ vô hại. Trong trường hợp này, chúng ta cũng khó mà thuyết phục được cao tầng quân đội hành động." Tả Văn Diệu nhíu mày truyền âm.

Dù sao hắn có thể tin tưởng Lâm Tinh Hải vô điều kiện nhưng quân đội thì chưa chắc.

Lâm Tinh Hải thoáng suy tư rồi nhắn trong máy tính đeo tay: "Ngươi có thể liên hệ được với cường giả Thần Ma cảnh có dị năng hệ không gian không? Có lẽ họ có thể cảm nhận được đôi chút."

Nghe thấy yêu cầu của Lâm Tinh Hải, Tả Văn Diệu chẳng nói hai lời đã lấy máy liên lạc gọi tới một số.

"Lão Hồ, ta muốn nhờ ngươi giúp một việc rất quan trọng..." Tả Văn Diệu lập tức kể lại mọi chuyện.

Không lâu sau, một đạo sư trung niên mặc đồng phục nhanh chóng bước tới từ đằng xa.

Nhìn thấy đối phương, Tả Văn Diệu vẫy vẫy tay đồng thời thấp giọng thì thầm bên tai Lâm Tinh Hải: "Đây là Hồ Hải Phong, Thần Ma cảnh hậu kỳ đến từ Đại học Thủ Đô, dị năng của hắn chính là xé rách không gian."

Nghe Tả Văn Diệu giới thiệu xong, trên mặt Lâm Tinh Hải rõ ràng lộ vẻ kinh ngạc.

Sao Tả Văn Diệu lại không hiểu Lâm Tinh Hả đang nghĩ gì, hắn bèn giải thích, "Các trường cạnh tranh nhau chỉ là một mặt thôi, thật ra quan hệ riêng tư giữa những đạo sư như chúng ta vẫn khá tốt. Huống chi ngoài thân phận đạo sư, chúng ta đều là quân nhân, hắn cũng là một thiếu tướng đó."

Nghe xong, Lâm Tinh Hải gật đầu tỏ vẻ hắn hiểu. Bất luận ra sao, họ đều có chung một kẻ thù là Abyssal Plane nên dù nội bộ có cạnh tranh đến mức nào nhưng lúc cần nhất trí đối ngoại, họ vẫn sẽ lập tức đoàn kết lại với nhau.

"Lão Tả, rốt cuộc có chuyện gì mà trong máy liên lạc ngươi ra vẻ thần bí thế?" Hồ Hải Phong vừa đến đã lập tức hỏi.

"Ta chỉ nhờ ngươi dùng dị năng cảm nhận thử xem khoảng không gian trước mặt này có vấn đề gì không thôi." Tả Văn Diệu lập tức chỉ vào khoảng không trước mặt rồi nói.

Hồ Hải Phong nhìn Tả Văn Diệu, mặc dù hắn vẫn chưa hiểu đối phương đang bày trò gì nhưng vẫn làm theo.

Sau đó họ trông thấy cảnh đối phương vừa duỗi tay một cái là khoảng không gian trước mặt dần rách ra từ giữa, để lộ một vết nứt không gian đen sì.

Nhìn vết nứt không gian đen sì kia, Lâm Tinh Hải bỗng thấy sợ cả hết hồn, nhưng hắn cũng không nén nổi tò mò muốn biết rốt cuộc đằng sau những vết nứt không gian là gì.

Chương 1105 - Lực cảm ứng dự báo nguy hiểm (4)

Lực cảm ứng dự báo nguy hiểm (4)

Vậy nên hắn phóng một chút lực cảm ứng vào bên trong để dò xét.

Nhưng khi lực cảm ứng của hắn chạm đến vết nứt không gian kia, lực cảm ứng vô hình bỗng chốc bị xé nát, khiến đầu hắn đau như búa bổ.

Việc này khiến Lâm Tinh Hải thấy hơi kinh hãi, đây là lần đầu tiên lực cảm ứng của hắn bị thương.

May mà Lâm Tinh Hải chỉ phóng ra rất ít lực cảm ứng, nếu không hắn đã đau đến mức không thiết sống nữa rồi.

Nhưng đồng thời hắn cũng phát hiện ra rằng mặc dù dường như vết nứt không gian đen sì kia có thể thôn phệ mọi thứ nhưng nó lại chẳng ảnh hưởng gì tới dị năng của hắn, dị năng thời gian cũng có thể thoải mái bao trùm lên nó.

Cảm giác này rất huyền diệu, Lâm Tinh Hải yên lặng trải nghiệm.

Mà ở một bên khác, sau khi cảm nhận kĩ càng, Hồ Hải Phong hơi hoài nghi nhìn về phía Tả Văn Diệu, "Ngươi gọi ta tới đây để tiêu khiển đấy à! Ta có cảm nhận được gì đâu."

"Xem ra dị năng xé rách không gian của ngươi cũng chưa đủ mạnh rồi." Tả Văn Diệu nhỏ giọng lẩm bẩm.

Hồ Hải Phong sắp tức tới mức bật cười, "Đây là lần đầu tiên ta nghe thấy có người bảo dị năng hệ không gian của ta còn chưa đủ mạnh đấy, vậy ngươi nói xem dị năng mạnh tới đâu mới được xem là đủ?"

Tả Văn Diệu không đáp mà đưa mắt nhìn về phía Lâm Tinh Hải, "Ngươi cũng thấy rồi đấy, ngay cả dị năng hệ không gian cũng không tìm ra được vấn đề, ngươi còn cách nào khác không?"

Hồ Hải Phong khẽ nhíu mày, trước đó hắn thật sự không hề chú ý tới Lâm Tinh Hải. Giờ vừa nhìn sang rồi so sánh với tư liệu trong đầu, hắn nhận ra đây là ai ngay.

Hơn nữa dựa vào những gì Tả Văn Diệu nói với đối phương để phán đoán, hình như tình huống dị thường ở đây là do Lâm Tinh Hải phát hiện ra trước. Kết hợp với lời Tả Văn Diệu vừa nói, chẳng lẽ cấp độ dị năng của hắn cao lắm sao?

Lúc này hắn lại nghĩ tới chiến tích dũng mãnh đêm qua của Tả Văn Diệu với Trần Vũ Thạch và điểm tích lũy tăng vọt của Lâm Tinh Hải, trong lòng hắn mơ hồ xuất hiện một suy đoán không thể tưởng tượng nổi.

Bên kia sau một hồi suy tư, Lâm Tinh Hải lắc đầu, "Ta cũng hết cách rồi, chỉ có thể báo cáo lên quân bộ xem họ xử lý ra sao thôi, nếu họ không tin thì ta cũng chịu."

Tả Văn Diệu khẽ nhíu mày rồi thở dài, "Xem ra cũng chỉ còn cách đó, hi vọng không gian kì lạ này chỉ có tác dụng phụ trợ như sương độc màu xanh thôi."

Đương nhiên ngoài miệng thì Tả Văn Diệu nói thế nhưng trên thực tế trong lòng hắn cũng không tin.

Nếu mọi điều Lâm Tinh Hải nói đều là sự thật thì loại thủ đoạn này cao siêu đến mức chỉ mỗi dị năng thời gian mới cảm ứng được, vậy nên đối phương đã không phát động thì thôi chứ một khi phát động chắc chắn sẽ long trời lở đất.

Sau đó Tả Văn Diệu báo cáo chuyện này lên cấp trên còn cả đám chỉ có mỗi một việc là chờ đợi thôi.

Trên thực tế, không chỉ có mỗi Tả Văn Diệu và Trần Vũ Thạch ở lại cùng Lâm Tinh Hải mà ngay cả Hồ Hải Phong vừa chạy tới cũng ở lại.

"Lão Hồ, ngươi có việc phải làm thì về mà làm đi! Chuyện này coi như ta nợ ngươi một ân tình nhỏ vậy." Thấy đối phương chưa về, Tả Văn Diệu còn tưởng đối phương đòi trả công nên tức giận nói.

"Ta là loại người như vậy sao? Hơn nữa chút chuyện nhỏ này chưa đến mức nợ nhân tình đâu, ta tò mò nên muốn ở lại xem đó là thứ gì mà ta lại không phát hiện ra được thôi." Hồ Hải Phong thản nhiên đáp.

Sau khi Tả Văn Diệu báo cáo việc ở đây lên cấp trên, bộ tham mưu cũng khá xem trọng việc này, chẳng mấy chốc đã phái tới một tiểu đội.

Tiểu đội này không hề có cường giả nhưng các thiết bị mà họ mang theo lại khá đắt đỏ, đặc biệt là không ít thiết bị không gian mới được phát minh.

Nhưng khi họ sử dụng các loại thiết bị để dò xét nơi mà Lâm Tinh Hải chỉ ra thì lại phát hiện số liệu không có vấn đề gì cả.

"Nếu chỗ này có vấn đề thật thì có khả năng đó không phải vấn đề về mặt không gian đâu, bằng không những dụng cụ này không thể không có phản ứng gì được." Cuối cùng tiểu đội trưởng phụ trách việc dò xét bèn nói.

Trên thực tế lời này hoàn toàn là vì nể mặt đám Tả Văn Diệu thôi, đổi lại là người khác, hắn đã sớm chửi ầm lên rồi.

Lâm Tinh Hải thấy vậy chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài, "Đã vậy thì hết cách rồi, để ta tự cảm nhận thật kĩ là được."

Trên thực tế nếu đổi lại là người khác thì hắn muốn khiến một cường giả Thần Ma cảnh tin tưởng mình còn khó ấy chứ. Tin tức tình báo kiểu này mà báo cáo lại cho quân bộ xong không điều tra được gì thì dễ bị phán là báo cáo sai quân tình lắm.

Cũng may nhờ có uy tín cá nhân và đủ loại thủ đoạn cực kì khó tin mà hắn từng thể hiện trước đây nên mọi người mới tin tưởng hắn thôi.

Chương 1106 - Lực cảm ứng dự báo nguy hiểm (5)

Lực cảm ứng dự báo nguy hiểm (5)

Nhưng Lâm Tinh Hải không ngờ được rằng hình như quân bộ cũng khá chú ý tới chuyện này. Cuối cùng hắn nhận được tin là Thượng tướng Hoắc Phi Đằng, người đang tọa trấn tuyến đầu cũng muốn đích thân tới đây.

"Vậy chúng ta đợi thêm một lúc nữa đi! Nếu không phải vấn đề về cấp bậc không gian thì có lẽ chính là vấn đề thực lực. Biết đâu Thượng tướng Hoắc Phi Đằng lại cảm nhận được gì thì sao." Tả Văn Diệu nói.

Hắn nói vậy không phải để an ủi. Hoắc Phi Đằng là một Thần Ma cảnh đỉnh phong, hơn nữa hai năm trước hắn đã là Thần Ma cảnh đỉnh phong rồi, chắc giờ đối phương cũng đã tu luyện gần xong Tụy Phủ cảnh, bất cứ lúc nào hắn cũng có thể thăng cấp.

Nếu đối phương tới đây, thật sự có khả năng hắn sẽ nhìn ra vấn đề.

...

10 phút sau, khi Hoắc Phi Đằng tới, hắn chỉ thấy mỗi Tả Văn Diệu cô đơn lẻ loi đứng đó.

"Những người khác đâu!" Hoắc Phi Đằng hơi nghi ngờ hỏi.

"5 phút trước, khoảng không gian kì lạ kia bỗng lan rộng ra thêm 1 km bằng một tốc độ nhanh đến chóng mặt, mấy người Lâm Tinh Hải đã lùi về một khu phố khác rồi." Tả Văn Diệu nghiêm nghị đáp.

Khi nghe tin không gian kì lạ kia còn có thể mở rộng thì ngoài sự ngạc nhiên, trên mặt Hoắc Phi Đằng cũng hiện vẻ nghiêm nghị.

Hai người không nói gì thêm, chẳng mấy chốc họ đã gặp được mấy người Lâm Tinh Hải ở khu phố bên cạnh.

Lúc này Lâm Tinh Hải sắc mặt tái nhợt, hắn bị vậy hoàn toàn là vì sợ hãi.

Đúng vậy chính là sợ hãi, vừa nãy khi không gian kì lạ kia mở rộng, Lâm Tinh Hải bỗng cảm thấy ớn lạnh trước nay chưa từng có.

Khoảnh khắc ấy hắn có cảm giác như thể mình có thể mất mạng bất cứ lúc nào.

Cảm giác mãnh liệt đó khiến hắn lập tức xoay người bỏ chạy, cũng chính vì vậy nên hắn mới tránh thoát được sự bành trướng của không gian kì lạ kia.

Hơn nữa Lâm Tinh Hải còn phát hiện ra rằng không gian kì lạ kia không chỉ mở rộng diện tích mà dường như nó còn được tăng cường ở một mức độ nhất định.

Ít nhất so với lúc trước khi bành trướng, hiện tại khoảng không gian này có tác dụng áp chế dị năng Tăng Tốc Thời Gian của hắn mạnh hơn.

Tất cả những việc đã xảy ra càng khiến Lâm Tinh Hải hạ quyết tâm, hắn tuyệt đối không thể tiến vào khoảng không gian kì lạ kia.

Mặc dù mấy người Tả Văn Diệu đều tiến vào rồi, thoạt nhìn thì chẳng có chuyện gì nhưng họ không hề cảm nhận được nguy hiểm, biết đâu không gian này chỉ nhằm vào một ai đó thì sao.

Người khác đi vào chẳng sao chứ hắn thì chưa chắc.

"Ngươi không sao chứ!" Hoắc Phi Đằng trông thấy bộ dạng của Lâm Tinh Hải nên quan tâm hỏi.

Đây là lần đầu tiên Lâm Tinh Hải nhìn thấy Hoắc Phi Đằng. Mặc dù đối phương đã hơn 40 tuổi nhưng trông không hề già chút nào, đặc biệt là đôi mắt sắc bén tạo cho người ta cảm giác phong mang tất lộ của đối phương.

"Không sao!" Lâm Tinh Hải vội vàng lắc đầu.

Lúc tới nơi, Hoắc Phi Đằng đã tìm hiểu qua về tình hình ở đây rồi nên hắn cũng không nhiều lời thừa thãi mà chỉ hỏi thăm phạm vi khuếch tán của khu vực kia rồi trực tiếp bước tới, cẩn thận dò xét.

Hoắc Phi Đằng có dị năng Trì Hoãn, đương nhiên không phải trì hoãn thời gian mà là trì hoãn cảm giác. Nói cách khác, đây là một loại dị năng thuộc hệ cảm ứng.

Cũng chính vì có được dị năng kiểu này nên lực cảm ứng của Hoắc Phi Đằng dễ dàng hơn người bình thường, hắn có thể phát hiện ra rất nhiều thứ mà người khác không phát hiện được.

Thậm chí hắn còn là một trong số mấy cường giả có thể đếm được trên đầu ngón tay đã nghiên cứu ra bí pháp lực cảm ứng.

Hiện tại hắn đang phóng thích lực cảm ứng đồng thời thi triển dị năng bao trùm cả khu vực này, ngoài ra hắn còn thi triển một loại bí pháp có thể tăng cường lực cảm ứng.

Nhờ vậy, lực cảm ứng của hắn như được lột xác, giúp hắn có thể nhìn thấy đồ vật có cấp độ sâu hơn.

"Ồ!"

Đột nhiên Hoắc Phi Đằng khẽ ồ lên.

Thực ra lúc đến, trong lòng hắn vẫn còn nghi ngờ việc Lâm Tinh Hải nói rằng khu vực trung tâm gần như đã bị bao trùm bởi một không gian kì lạ.

Bởi lúc vừa nghe thấy tin đó, hắn cũng đã dùng cách tương tự để dò xét qua nhưng chẳng hề phát hiện ra không gian kì lạ nào cả.

Nhưng giờ đây khi đứng tại giao điểm giữa khu vực trung tâm và không gian kì lạ đó, khi có vật tham chiếu để so sánh, hắn mới phát hiện ra một số điều kì lạ thật.

Những người khác vừa trông thấy vẻ mặt của Hoắc Phi Đằng, trong lòng lập tức căng thẳng.

"Hoắc Thượng tướng, chẳng lẽ khoảng không gian này thật sự có vấn đề sao?" Người đầu tiên mở miệng đặt câu hỏi chính là Hồ Hải Phong.

Bởi thực ra hắn vẫn luôn không tin vào việc không gian dị thường.

"Nếu nói khoảng không gian này có vấn đề thì chẳng bằng nói, trong không gian này ẩn chứa một loại năng lượng kỳ lạ."

Chương 1107 - Đảo mắt đã qua ba ngày

Đảo mắt đã qua ba ngày

"Ta không biết đó là loại năng lượng gì nhưng rất khó phát hiện ra nó. Nếu ta không đứng ngay tại điểm giao giới để so sánh thì ta cũng chẳng phát hiện nổi." Hoắc Phi Đằng nhíu mày nói.

"Vậy Hoắc thượng tướng, với tình hình hiện tại, chúng ta nên làm gì đây?" Lần này người hỏi chính là Tả Văn Diệu.

Giờ trong lòng hắn cũng coi như thở phào nhẹ nhõm rồi. Lần này giày vò nhau một hồi rồi mà vẫn không điều tra được gì thì dù là hắn cũng có chút áp lực, thậm chí có khả năng sẽ bị người khác chỉ trích.

Hiện tại nếu Hoắc Phi Đằng đã xác nhận rồi thì họ báo cáo chuyện này lên mới thực sự hữu hiệu, chẳng những không hề phạm sai lầm mà ngược lại còn có thể lập được đại công.

Về phần công trạng ra sao thì hoàn toàn phụ thuộc vào tầm quan trọng của việc này.

"Ta sẽ bắt tay vào chuẩn bị nhưng cơ bản vẫn sẽ duy trì tình trạng hiện tại." Hoắc Phi Đằng thoáng trầm tư rồi nói.

"Hoắc Thượng tướng, ta thấy có lẽ loại năng lượng đặc biệt này cực kỳ nguy hiểm, lẽ nào chúng ta không rút lui sao?" Lần này người hỏi chính là Lâm Tinh Hải.

Hắn có thể khẳng định rằng năng lượng đặc biệt này mà bộc phát thì chắc chắn sẽ có rất nhiều người mất mạng, thậm chí hắn đoán ngay cả cường giả Thần Ma cảnh cũng chẳng chống đỡ nổi.

"Không thể rút lui được." Hoắc Phi Đằng lúc này lại lắc đầu, hắn giải thích: "Chúng ta trả một cái giá đắt như vậy để đánh một trận với Abyssal Plane chứ không phải là để rút lui."

"Thậm chí dù biết rõ đây là một cái bẫy, chúng ta cũng phải nhảy xuống, cố gắng vượt qua mọi thủ đoạn của đối phương, trừ phi chúng ta thực sự không thể chống đỡ được nữa."

"Các ngươi đều biết thủ đoạn của Abyssal Plane quỷ dị đến mức nào rồi đấy, vậy mà chúng lại có thể giở trò khiến tất cả chúng ta đều không thể phát hiện ra Tụy Phủ cảnh."

"Còn cả năng lượng quỷ dị này nữa, nếu đồng chí Lâm Tinh Hải không sớm phát hiện ra nó thì chỉ sợ đối phương bộc phát rồi chúng ta vẫn chẳng biết gì."

"Nhưng càng như vậy, chúng ta càng không thể lùi bước mà nhất định phải tiếp tục thực hiện 'Kế Hoạch Xác Sống'. Chỉ khi biết rõ mọi thủ đoạn của đối phương, chúng ta mới có một tia hy vọng chiến thắng trong trận đại quyết chiến."

"Nếu không đối phương có thể thâm nhập nội bộ, tìm hiểu rõ tình hình bên phía chúng ta mà chúng ta lại chẳng biết gì về Abyssal Plane thì chúng ta sẽ chết một cách từ từ mà thôi. Vậy thì giờ ta thà dùng mạng người cũng phải thử hết mọi thủ đoạn của đối phương." Giờ phút này, ngữ khí của Hoắc Phi Đằng khiến người ta không dám chất vấn.

Những người đang có mặt đều trầm mặc không nói, chẳng ai dám hó hé thêm.

Tất cả mọi người đều hiểu được rằng lựa chọn Hoắc Phi Đằng là đúng, thủ đoạn của Abyssal Plane càng quỷ dị, "Kế Hoạch Xác Sống" của họ càng phải thực hiện đến cùng.

Hoắc Phi Đằng nói xong thì ngập ngừng nhìn về phía Lâm Tinh Hải, ngữ khí cũng nhẹ nhàng hơn: "Chúng ta đều không biết tác dụng cụ thể của năng lượng này là gì cả, cho nên tiếp theo ngươi đừng tiến vào phạm vi khu trung tâm."

"Những người khác có thể hi sinh, kể cả ta cũng có thể hi sinh nhưng ngươi thì không."

"Thời đại bây giờ khác xưa rồi. Thực lực của những sinh vật đến từ Abyssal Plane càng ngày càng mạnh, còn vũ khí nóng của chúng ta lại càng ngày càng vô dụng. Thậm chí ta nghi ngờ rằng phía Abyssal Plane đã có Chí cường giả có thể chống lại được vũ khí hạt nhân rồi."

"Cho nên sau này, võ lực cấp cao sẽ ảnh hưởng ngày càng lớn tới toàn chiến trường, mà ngươi chính là người có khả năng đạt đến đỉnh cao nhất đó."

Hoắc Phi Đằng nói hết sức chân thành, Lâm Tinh Hải cũng kinh ngạc ngẩng đầu nhìn đối phương, hắn không ngờ vị đại lão này lại coi trọng mình tới vậy.

Đương nhiên cho dù đối phương không nói, chắc chắn Lâm Tinh Hải cũng không dám tiến vào khu vực này.

Mà giờ nhận được mệnh lệnh, hắn lập tức gật đầu đáp: "Vâng, ta hiểu."

Sau khi phía quân đội biết được sự tình, tiếp đó không còn việc của Lâm Tinh Hải nữa rồi.

Hơn nữa bởi mọi việc diễn ra với hiệu suất siêu nhanh nên sau đó, Lâm Tinh Hải trở về nghỉ ngơi hơn nửa tiếng thật mới để mọi người tiếp tục nhận nhiệm vụ.

Sau một tiếng nghỉ ngơi, tinh thần và thể lực của tất cả các thành viên đến từ những đội trực thuộc học viện Đông Hải đều khôi phục trạng thái đỉnh phong.

Lần nghỉ ngơi này khác với lần nghỉ ngơi lúc mới bắt đầu, dù sao thực ra lúc đó trong lòng những học viên này đều rất thấp thỏm nên chẳng có mấy ai ngủ được.

Nhưng giờ lại khác, ai cũng yên tâm mà đánh một giấc.

Thậm chí Tiểu Bàn Tử còn dặn mọi người ăn trưa trước đi, như vậy thì dù có tác chiến trong thời gian dài cũng chẳng sao.

Mọi việc sau đó chẳng có gì đáng nói, từng đội ngũ trực thuộc học viện Đông Hải đều nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, Lâm Tinh Hải thì vẫn trợ giúp họ tiêu diệt zombie biến dị.

Chương 1108 - Đảo mắt đã qua ba ngày (2)

Đảo mắt đã qua ba ngày (2)

Thời gian vẫn cứ trôi. Ba tiếng sau, Đại học Thủ Đô và Đại học Ma Đô thật sự lại có thêm hai người đột phá lên Thần Ma cảnh.

Ngay sau đó, một đội ngũ siêu cường gồm 5 cường giả Thần Ma cảnh, 25 Tố Thể cảnh có dị năng không gian đã được ra đời với tên gọi chiến đội Phá Hải.

Rõ ràng là cái tên này nhằm thẳng vào học viện Đông Hải.

Các thành viên trong đội này không chỉ mạnh mà trang bị của họ cũng rất xa hoa, tất cả đều được phân phối cơ giáp cấp hiếm.

Tố Thể cảnh bình thường sao có thể mua nổi cơ giáp cấp hiếm, hiển nhiên hai trường đã tập trung mọi nguồn tài nguyên mới gom góp đủ.

Hai trường hào phóng đến thế đương nhiên sẽ thu hút sự chú ý của mọi người, đặc biệt là trong lần đầu tiên họ nhận nhiệm vụ. Học viên ba trường hàng đầu đều không tự chủ được mà chú ý tới họ, thậm chí ngay cả Lâm Tinh Hải cũng vậy.

Chiến đội có tới 5 cường giả Thần Ma cảnh đó đã nhận một nhiệm vụ cấp 4 đỉnh cấp, đó là nhiệm vụ càn quét trong khu vực trung tâm.

Tổng điểm tích lũy của nhiệm vụ này lên tới 5.000.000.

Đương nhiên ai mà chẳng biết phần thưởng nhiệm vụ chỉ là thứ yếu, cái quan trọng nhất vẫn phải xem trong vòng một giờ đội họ có thể tiêu diệt được bao nhiêu zombie biến dị.

Một tiếng sau, các thành viên của chiến đội Phá Hải vừa về, Tiểu Bàn Tử lập tức vận dụng mọi mối quan hệ, thậm chí còn cáo mượn oai hùm, mượn danh Lâm Tinh Hải để lấy được tin tức cụ thể từ chỗ Nhiệm Vụ Đường.

Lần này thành tích của chiến đội Phá Hải giống hệt khẩu hiệu của họ. Chỉ trong một tiếng đồng hồ, họ đã tiêu diệt được tổng cộng 11 zombie biến dị cấp 4.

Mặc dù trong số 11 zombie biến dị cấp 4 đó có tới 8 con zombie sơ cấp, 3 con zombie trung cấp, họ chọn toàn quả hồng mềm để đánh, nhưng điểm tích lũy họ đạt được lại là thật.

Phải biết rằng tiêu diệt được 1 zombie biến dị cấp 4 cũng có ít nhất 1.000.000 điểm tích lũy rồi, nếu là "Tử Trảo" còn có giá tới 2.000.000 điểm tích lũy, bình quân mỗi con cũng phải gần 1.500.000 điểm tích luỹ.

Như vậy 11 con sẽ là 16.500.000 điểm tích lũy, cộng thêm 5.000.000 điểm tích lũy từ nhiệm vụ cấp 4, nói cách khác chuyến này tổng cộng chiến đội Phá Hải kiếm được 21.500.000 điểm tích lũy.

Đấy là họ chỉ có đúng một tiếng thôi chứ nếu có cả một ngày thì thực sự không dám tưởng tượng.

Lâm Tinh Hải không buồn nghe Tiểu Bàn Tử thao thao bất tuyệt trong máy liên lạc nữa, hắn trực tiếp nhấn vào 3 video chiến đấu mà đối phương gửi tới.

Trong đó, video đầu tiên chính là cảnh họ chiến đấu với một con "Hunter".

"Hunter" cấp 4 có tốc độ cực nhanh. Theo lý mà nói, Thần Ma cảnh sơ kỳ căn bản không thể nào dễ dàng chạy trốn khi đối phó với "Hunter" được.

Nhưng trong chiến đội Phá Hải có dị năng giả hệ không gian, hơn nữa không chỉ một.

Mà dị năng hệ không gian cũng được phân thành rất nhiều loại, trong đó có một loại là dị năng không gian giam cầm, nó chắc chắn phải thuộc top 1 top 2 trong số các dị năng hệ khống chế.

Lúc này, qua video Lâm Tinh Hải trông thấy khi con "Hunter" kia một kích không trúng nên muốn trốn xa, bỗng có 3 cơ giáp cấp hiếm bước tới đồng thời phát động dị năng.

Sau đó không gian xung quanh con "Hunter" kia như biến thành thể rắn, đóng đinh nó ngay tại chỗ.

Đương nhiên “Hunter” cấp 4 đâu dễ giam cầm đến vậy. Gần như chỉ một giây sau khi cảm thấy sai sai, "Hunter" bộc phát nguyên lực khổng lồ khiến cả một khoảng không gian lung lay sắp đổ sau đó nhanh chóng vỡ vụn.

Nhưng dù vậy, đối phương cũng bị giam cầm tại chỗ một giây rồi mới thuận lợi trốn thoát.

Một giây nghe thì có vẻ không dài nhưng trong lúc giao chiến với Thần Ma cảnh lại có thể làm được rất nhiều việc.

Ít nhất nó cũng đủ để những cường giả Thần Ma cảnh như Vạn Phi Dương, Hứa Thành Văn tới gần con "Hunter" đó.

Khi một con "Hunter" yếu ớt bị áp sát, kết cục của nó vô cùng dễ đoán. Chỉ mười mấy giây sau, nó đã bị vây đánh tới chết.

Toàn bộ video rất ngắn, còn chưa tới nửa phút. Sau khi Lâm Tinh Hải xem xong, hắn khẽ nhíu mày.

Hắn ngạc nhiên không phải vì chiến lực của những cường giả Thần Ma cảnh như Vạn Phi Dương. Đương nhiên thân là thiên tài của 3 học viện hàng đầu, sức chiến đấu của họ quả thực cũng rất khủng bố, dù chỉ là Thần Ma cảnh sơ kỳ nhưng không hề thua kém Thần Ma cảnh trung kỳ bình thường.

Ngược lại, Lâm Tinh Hải lại chú ý tới những dị năng giả hệ không gian ở bên cạnh giúp đỡ.

Hắn biết rằng dị năng hệ không gian có uy lực rất lớn, phải thuộc top 1 top 2 trong số những dị năng cấp hiếm.

Nhưng điều khiến hắn ngạc nhiên chính là khi các dị năng hệ không gian có cùng thuộc tính, dị năng lại có thể chồng chất lên nhau, bộc phát ra uy lực mạnh mẽ hơn.

Để xác định suy đoán này, Lâm Tinh Hải nhanh chóng ấn mở video thứ 2.

Trong video này, đối thủ của Vạn Phi Dương là một con "Huyết trùng".

Chương 1109 - Đảo mắt đã qua ba ngày (3)

Đảo mắt đã qua ba ngày (3)

Thủ đoạn công kích chủ yếu của "Huyết trùng" chính là giáp trùng huyết sắc trong cơ thể chúng, mà giáp trùng huyết sắc trong cơ thể "Huyết trùng" cấp bậc Thần Ma cảnh đều to ngang nắm tay. Chúng có thể dễ dàng cắn thủng cả hợp kim sinh vật cấp 3, quanh thân tỏa ánh kim loại, lực phòng ngự rõ ràng đã được tăng cường.

Chiến lực cá nhân của mỗi một con giáp trùng huyết sắc thuộc cấp bậc này thực ra đều chẳng kém gì zombie cao cấp .

Chỉ cần 10 con liên hợp lại với nhau là có thể địch nổi một Huyết Khí cảnh, trên trăm con có thể đối phó được với Tụy Phủ cảnh, nếu có tới hàng nghìn con là có thể đối phó được với Tố Thể cảnh.

Nếu có tới hàng chục nghìn con thì trên lý luận là có thể địch nổi Thần Ma cảnh.

Đương nhiên việc này cần có một tiền đề là võ giả đối chiến với nó không hề sử dụng vũ khí nóng hay dị năng mà chỉ vật lộn cận thân với giáp trùng huyết sắc thôi.

Dù vậy, "Huyết trùng" vẫn rất đáng sợ. Dù sao trong cơ thể chúng cũng có tới hơn trăm nghìn con giáp trùng huyết sắc, bình thường nếu gặp phải Thần Ma cảnh ngang cấp thì dù đối phương có sử dụng dị năng cũng chưa biết được phần thắng sẽ rơi vào tay ai đâu.

Nhưng khi đám giáp trùng huyết sắc này gặp phải chiến đội Phá Hải, tình hình trận chiến lại nghiêng hẳn về một phía.

Mà lần này người hiển uy vẫn là những học viên Tố Thể cảnh nắm giữ dị năng hệ không gian kia, chiến đội này có tới 10 học viên am hiểu về chấn động không gian.

Khi 10 học viên có dị năng chấn động không gian liên thủ lại với nhau, không gian xung quanh họ chấn động kịch liệt, những con giáp trùng huyết sắc vừa bò tới gần là chết như ngả rạ.

Hiệu suất chém giết nhanh tới mức chẳng kém gì 5 cường giả Thần Ma cảnh kia.

Trông thấy cảnh này, Lâm Tinh Hải lại càng ngạc nhiên hơn.

10 võ giả Tố Thể cảnh võ bình thường có thể sánh ngang 5 Thần Ma cảnh ư?

Đó đương nhiên là chuyện không thể.

Bình thường chỉ cần 1 cường giả Thần Ma cảnh cũng đủ sức xử gọn 10 Tố Thể cảnh rồi.

Nhưng cảnh tượng trước mắt khiến trong lòng Lâm Tinh Hải có thêm khá nhiều ý tưởng.

Sau khi xem xong video thứ hai, Lâm Tinh Hải nhanh chóng mở tiếp video thứ ba.

Lần này đối thủ của họ chính là một con "Tử Trảo" cấp 4 trung kỳ. So với hai video trước, video này đáng giá hơn nhiều.

Với lực phòng ngự và sinh khí của "Tử Trảo", cho dù năm Thần Ma cảnh trung kỳ cùng nhau vây công cũng chẳng thể giết được nó trong một khoảng thời gian ngắn.

Lần này trọng điểm chú ý của Lâm Tinh Hải vẫn không phải cường giả Thần Ma cảnh như Vạn Phi Dương mà là những võ giả Tố Thể cảnh có dị năng hệ không gian kia cơ.

Những học viên Tố Thể cảnh này quả nhiên không hề khiến Lâm Tinh Hải thất vọng. Tuy chỉ có 25 học viên Tố Thể cảnh nhưng khi phối hợp với nhau, chiến lực mà họ bạo phát ra thực sự khiến người ta phải ghé mắt mà nhìn.

Học viên có dị năng xé rách không gian chủ công, học viên có dị năng chấn động không gian thì giúp đỡ và quấy nhiễu, học viên có không gian giam cầm có nhiệm vụ giữ chân, còn có mấy học viên có màng chắn không gian thì phụ trách việc phòng ngự.

Tổng chiến lực của họ gần như tương đương với hai cường giả Thần Ma cảnh, hơn nữa còn là hai Thần Ma cảnh toàn năng giỏi cả tấn công, phòng ngự, phụ trợ lẫn quấy nhiễu.

"Thật không thể tin nổi!" Xem hết video thứ ba, Lâm Tinh Hải thầm thán phục trong lòng.

Đồng thời việc này cũng khiến hắn ý thức được rằng khi những dị năng giả hệ không gian phối hợp với nhau, họ có thể bạo phát ra chiến lực khủng đến mức nào.

Phải biết rằng mặc dù các học viên có thể phối hợp với nhau nhưng khi đó sức chiến đấu mà họ có thể bạo phát ra thực sự có hạn.

Ví dụ như khi hai dị năng giả hệ Hỏa đều có dị năng hỏa diễm cùng phóng thích dị năng, cuối cùng uy lực mà họ có thể phát huy cũng chỉ như 1+1=2 mà thôi.

Đấy còn là trạng thái lý tưởng nhất, đôi khi do không đủ sức khống chế dị năng nên dẫn đến việc dị năng mà hai người phóng ra xuất hiện xung đột hoặc phối hợp không tốt. Nếu vậy 1+1 sẽ còn nhỏ hơn 2, nhiều khi chỉ được khoảng 1.7 mà thôi.

Nhưng khi phối hợp dị năng không gian thì gần như hoàn toàn sẽ không xảy ra tình huống đó. Chiến lực của hai dị năng giả hệ không gian có cùng thuộc tính khi họ kết hợp với nhau đại khái sẽ là 1+1=3 hoặc 1+1=4.

Hơn nữa nhân số càng nhiều thì uy lực càng tăng khủng.

Về phần tại sao lại thế thì Lâm Tinh Hải cũng không biết đáp án chính xác. Đương nhiên trong lòng hắn vẫn có một số suy đoán, khả năng là liên quan đến mức độ ổn định của không gian.

Chẳng hạn như nếu ngươi sử dụng dị năng không gian xé rách thì khi người đầu tiên thi triển dị năng, không gian vẫn rất ổn định. Cho nên đầu tiên ngươi phải xé rách không gian trước thì uy lực của dị năng mới có thể bộc phát được.

Chương 1110 - Đảo mắt đã qua ba ngày (4)

Đảo mắt đã qua ba ngày (4)

Mà để xé rách được không gian thì sẽ phải tiêu hao rất nhiều dị năng.

Nếu hai người có dị năng xé rách không gian cùng nhau thi triển thì khi người thứ hai phóng thích dị năng, khoảng không gian trước mặt hắn vốn đã bị xé rách rồi, vậy nên dị năng của đối phương có thể bạo phát hoàn toàn.

Đương nhiên thực ra cách giải thích này vẫn còn tồn tại một vấn đề, đó là khi có người thứ 3 thứ 4 gia nhập, tại sao uy lực lại có thể tiếp tục tăng gấp mấy lần.

Nhưng Lâm Tinh Hải không phải chuyên viên nghiên cứu khoa học nên dù trong lòng hắn vẫn còn thắc mắc nhưng sau một hồi nghĩ mãi không thông, hắn không nghĩ nữa, hiện tại việc quan trọng là hắn đã phát hiện ra tình huống này rồi.

Vậy nên hắn muốn điều chỉnh lại một số kế hoạch trong tương lai.

Lâm Tinh Hải đã xác nhận lại rồi, chẳng bao lâu nữa đơn xét duyệt của hắn sẽ được thông qua, đến lúc đó hắn sẽ có tư cách xây dựng quân đội độc lập.

Vốn dĩ trong tưởng tượng của hắn, sau này quân đoàn do hắn xây dựng phải cố gắng lấy những học viên tinh anh làm chủ thì mới họ đủ tiềm năng phát triển.

Nhưng bất kì một học viên tinh anh nào bước ra từ các trường Đại học đều sẽ trở thành đối tượng tranh giành của các phe. Dù danh tiếng của hắn có thể giúp hắn lôi kéo được một số người nhưng cũng không quá nhiều, hiện tại hắn cảm thấy mình đã tìm được một lối thoát khác rồi.

Phải biết rằng người có dị năng hệ không gian chưa chắc đã có thiên phú cực cao, ví dụ như Phương Thiên Hoà, người vẫn đang chôn chân trong khu lánh nạn Tinh Thuẫn chẳng hạn. Mặc dù hắn là đoàn trưởng đoàn dong binh nhưng bất kì một học viên nào của ba học viện hàng đầu đều có thiên phú cao hơn hắn nhiều.

Nhưng dị năng Liệt Thiên của Phương Thiên Hoà cũng là một loại dị năng xé rách không gian. So với những người có cùng cấp bậc, chiến lực của hắn không hề yếu chút nào.

Vậy nên sau này lúc thành lập quân đoàn, hắn hoàn toàn có thể đến các chỗ tránh nạn lớn để tìm kiếm dị năng giả hệ không gian.

Trong đầu Lâm Tinh Hải xuất hiện vô số ý tưởng nhưng chẳng mấy chốc, hắn đã ném chúng ra sau đầu, giờ không phải lúc để nghĩ tới những chuyện này.

Sau khi xem xong mấy video kia, hắn lại tán gẫu với Tiểu Bàn Tử trong chốc lát.

"Đại ca giờ phải làm sao đây? Ta vừa sai người thống kê hết tổng điểm tích lũy của các trường học trong một tiếng qua rồi."

"Tổng điểm tích lũy của Đại học Thủ Đô đang dẫn trước chúng ta hơn 1.500.000, còn Đại học Ma Đô mặc dù vẫn đang xếp sau chúng ta nhưng cũng chẳng chênh lệch là bao, họ chỉ kém chúng ta có hơn 300.000 điểm tích lũy thôi." Tiểu Bàn Tử vội vàng hỏi.

Phải biết rằng đây chỉ là khoảng cách trong vòng một tiếng, nếu kéo dài thời gian ra thành một ngày thì khoảng cách này sẽ rất khủng bố.

"Yên tâm, tình hình này sẽ không kéo dài quá lâu đâu. Ta đoán có lẽ chẳng mấy chốc, phía Abyssal Plane sẽ kịp phản ứng lại thôi, đến lúc đó sẽ không thể thu hoạch điểm tích lũy với hiệu suất cao như vậy nữa đâu."

"Huống chi chẳng phải chúng ta còn có đám Thạch An Chí sao? Đợi ba người họ đột phá lên Thần Ma cảnh rồi đến lúc đó, chúng ta hoàn toàn có thể thành lập một đội chỉ chuyên nhận toàn nhiệm vụ cấp 4 sau đó nhẹ nhàng san bằng cách biệt này thôi." Lâm Tinh Hải lại chẳng buồn để tâm mà đáp.

Nghe được những lời này của Lâm Tinh Hải, đám Tiểu Bàn Tử không quá lo nữa.

Sau khi đuổi Tiểu Bàn Tử đi, Lâm Tinh Hải suy tư một hồi rồi gửi cho Tả Văn Diệu một tin nhắn.

Nội dung chủ yếu nói về chiến đội Phá Hải, đương nhiên hắn không hề khiếu nại hay oán trách mà ngược lại, hắn còn bảo Tả Văn Diệu dặn quân bộ chú ý tới sự an toàn của chiến đội Phá Hải.

Trong đội ngũ này có quá nhiều dị năng giả hệ không gian, hơn nữa họ đều là những thiên tài có khả năng đột phá lên Thần Ma cảnh, nếu họ bị zombie biến dị tập kích rồi tử trận thì đáng tiếc quá.

Việc này đối với Lâm Tinh Hải chỉ là tiện tay gửi một tin nhắn nhưng ngay cả bản thân hắn cũng không ngờ rằng tin nhắn này lại ảnh hưởng tới tương lai của họ.

Diễn biến tiếp theo không khác là mấy so với dự đoán của Lâm Tinh Hải. Một tiếng tiếp theo, số lượng zombie biến dị mà đối phương tiêu diệt được giảm từ 11 xuống còn 9 con.

Một tiếng sau đó nữa, số lượng giảm còn 7 con.

Đến tiếng thứ 5 thì trong một tiếng đồng hồ, chiến đội Phá Hải chỉ tiêu diệt được có 5 con zombie biến dị.

Với tình hình này, dù tính cả điểm tích lũy từ nhiệm vụ cấp 4 thì số điểm tích lũy mà chiến đội Phá Hải kiếm được trong một tiếng đã giảm mạnh xuống còn khoảng 12.500.000.

Chia đều cho hai trường thì chỉ còn 6.250.000.

Trong lúc đó, học viện Đông Hải đã vượt mặt hai trường còn lại.

Điều quan trọng hơn là khi đến tiếng thứ 5, ba người Thạch An Chí, Chu Kiến và Khương Hạo đều thành công đột phá lên Thần Ma cảnh.

Chương 1111 - Đảo mắt đã qua ba ngày (5)

Đảo mắt đã qua ba ngày (5)

Mà yêu cầu của Lâm Tinh Hải với ba người họ cũng không cao, chỉ cần ba người có thể thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ cấp 4 là họ có thể nhanh chóng tạo ra cách biệt với hai trường Đại học khác thêm một lần nữa.

Sau đó, ba người Thạch An Chí lại lập đội.

Đương nhiên thực lực của chiến đội này chắc chắn không sánh được với chiến đội Phá Hải của mấy người Vạn Phi Dương.

Nhưng mục tiêu của họ không phải là tiêu diệt những zombie biến dị cấp 4 kia mà chỉ đơn giản là hoàn thành nhiệm vụ cấp 4 mà thôi.

Xét về mặt lý luận, thực ra bình thường chỉ cần có một cường giả Thần Ma cảnh dẫn đội là có thể hoàn thành nhiệm vụ cấp 4 rồi.

Bởi không phải tất cả nhiệm vụ cấp 4 đều chắc chắn sẽ gặp được zombie biến dị cấp 4, đa số đều là hợp tác với quân đội.

Cho nên những nhiệm vụ cấp 4 mà ba người Thạch An Chí nhận đều rất dễ hoàn thành. Dù có gặp phải zombie biến dị cấp 4 nhưng chỉ cần không đụng độ với zombie biến dị cấp bốn trung kỳ hoặc hậu kỳ thì ba người họ liên thủ lại là giải quyết được tất.

Cho dù không địch lại chúng, họ cũng có thể cố thủ chờ cường giả Thần Ma cảnh bên phía quân đội đến cứu viện.

Cho dù có gọi cứu viện, nhiệm vụ cấp 4 mà họ nhận cũng sẽ không bị tính là thất bại mà chỉ bị khấu trừ một phần điểm tích lũy mà thôi.

Nhờ có hàng loạt biện pháp bảo đảm tính mạng nên đối với đám Thạch An Chí, việc hoàn thành nhiệm vụ cấp 4 căn bản chẳng chút khó khăn.

Nhưng trước khi mấy người họ lên đường, Lâm Tinh Hải vẫn nhắc nhở đối phương về tình hình quỷ dị trong khu vực trung tâm để họ đề phòng và chú ý hơn, một khi ba người thấy có chỗ nào hơi sai sai là phải lập tức rút lui.

Trong lúc đó, thậm chí Lâm Tinh Hải còn lén đi quan sát. Trong mấy tiếng đồng hồ qua, mỗi giây mỗi phút năng lượng quỷ dị kia vẫn luôn không ngừng lan rộng ra ngoài, hiện tại nó đã lan hết khu trung tâm, tràn sang cả khu trung gian rồi.

Khi đám Thạch An Chí nghe xong tin tức Lâm Tinh Hải nói ra, dù có hơi kinh ngạc nhưng chẳng mấy chốc, họ đã nhanh chóng điều chỉnh lại tâm thái.

Trong suy nghĩ của họ, trong khu vực trung tâm có nhiều cường giả Thần Ma cảnh như vậy, trời sập xuống cũng đã có người cao đỡ, họ chẳng sợ gì cả.

Sau đó nhờ có sự gia nhập của đội Thạch An Chí, tổng điểm tích lũy của học viện Đông Hải đang nhanh chóng tạo ra cách biệt khá lớn với hai trường khác.

Vốn dĩ Lâm Tinh Hải cứ tưởng chiến thắng trong giải đấu vòng tròn giữa các trường Đại học lần này chắc chắn sẽ thuộc về học viện Đông Hải rồi.

Nhưng một tiếng sau lại truyền tới hai tin tức khiến hắn cảm thấy có chút bất ngờ.

Tin đầu tiên là chiến đội Phá Hải do Vạn Phi Dương dẫn đầu đã bị tập kích.

Hơn nữa kẻ tập kích bọn họ còn là hai con zombie biến dị cấp 4 đỉnh phong "Cự Tí" và "Tử Trảo".

Bất kỳ một đội ngũ nào gặp phải tình cảnh này đều khá nguy hiểm nhưng chiến đội Phá Hải lại không hề rơi xuống thế hạ phong khi giao chiến với hai con zombie biến dị cấp 4 đỉnh phong, ngược lại còn có qua có lại.

Họ nhẹ nhàng chèo chống đến khi cường giả Thần Ma cảnh bên phía quân đội tới chi viện, sau đó song phương cùng nhau liên thủ và tiêu diệt được hai con zombie biến dị cấp 4 đỉnh phong đó.

Còn tin tức thứ hai chính là sau khi trở về, chiến đội Phá Hải lại chuyển toàn bộ điểm tích lũy sang cho Đại học Thủ Đô.

Hiển nhiên hai trường đã ngầm thỏa thuận với nhau cả rồi.

Nhưng không thể không nói, đây quả là một lựa chọn sáng suốt đối với cả hai.

Từ khi học viện Đông Hải có thêm chiến đội Thần Ma cảnh của Thạch An Chí, Đại học Ma Đô không còn bất cứ cơ hội nào để san bằng cách biệt nữa rồi.

Với tình hình hiện tại, nếu họ toàn lực hiệp trợ Đại học Thủ Đô giành được ngôi vị quán quân của giải đấu vòng tròn giữa các trường Đại học lần này, có lẽ họ còn có thể đạt được chút lợi ích.

Chẳng hạn như một số thỏa thuận ngầm mà song phương đã hứa hẹn với nhau.

Sau khi Đại học Thủ Đô nhận được toàn bộ điểm tích lũy của chiến đội Phá Hải, tốc độ kiếm điểm của họ lại trở nên ngang tài ngang sức với học viện Đông Hải.

Không chỉ vậy, vì lần này họ đã thể hiện một chiến tích kinh người nên họ dự định tiếp tục tăng cường chiến lực cho chiến đội Phá Hải.

Hai người Vạn Phi Dương và Hứa Văn Thành lần lượt mời chào tất cả học viên có dị năng hệ không gian trong trường gia nhập chiến đội Phá Hải.

Chẳng mấy chốc, chiến đội với 30 thành viên này không ngừng mở rộng, cuối cùng biến thành một chiến đội có tới 65 thành viên.

Trong đó có tận 60 Tố Thể cảnh có dị năng hệ không gian.

Mà khi 60 dị năng giả hệ không gian này phối hợp với nhau, chiến lực mà họ có thể bạo phát ra gần như chẳng hề thua kém 6 cường giả Thần Ma cảnh.

Chương 1112 - Đảo mắt đã qua ba ngày (6)

Đảo mắt đã qua ba ngày (6)

Chắc chắn chiến lực của chiến đội Phá Hải sẽ lại tăng vọt về chất.

Sau khi nghe được tin này, chân mày Lâm Tinh Hải khẽ nhíu, nguyên nhân khiến hắn cau mày không phải vì đối thủ quá khó chơi.

Mà là vì đối phương đã tập hợp quá nhiều dị năng giả hệ không gian lại, nếu xảy ra vấn đề gì thật thì tổn thất sẽ quá lớn.

Nhưng lúc trước hắn đã nhắn tin cho Tả Văn Diệu rồi nên hắn cũng chẳng quản nhiều làm chi, mọi chuyện cứ giao hết cho quân đội là được.

Sau đó thời gian trôi qua rất nhanh, đảo mắt đã đến tối.

Khi đêm xuống, Lâm Tinh Hải bảo Tiểu Bàn Tử hạ lệnh cho cả đội nghỉ ngơi, hơn nữa một khi đã nghỉ là nghỉ hẳn tám tiếng.

Tin tức này lập tức dọa cho Tiểu Bàn Tử ngạc nhiên đến ngây người.

"Đại ca, nghỉ ngơi lâu như vậy liệu điểm tích lũy chúng ta có bị vượt mặt hay không, hơn nữa về sau khó san bằng lắm đấy!" Tiểu Bàn Tử vội vàng nói trong máy liên lạc.

"Không sao đâu, ban đêm độ nguy hiểm sẽ tăng cao, cố chấp thực hiện nhiệm vụ sẽ chỉ khiến xác suất thương vong gia tăng mà thôi."

"Hơn nữa gần hai ngày nay mọi người đều không được nghỉ ngơi tử tế rồi, giờ cũng đến lúc nên nghỉ ngơi cho thật khỏe. Như vậy sáng mai làm việc mới có hiệu suất cao, thực ra chênh lệch cũng không lớn lắm đâu." Lâm Tinh Hải không quan tâm lắm mà đáp.

Nghe vậy, Tiểu Bàn Tử há hốc miệng, nhất thời hắn cũng không tìm được lý do gì để phản bác, hơn nữa Lâm Tinh Hải nói vậy quả thực cũng có lý.

Cho nên cuối cùng sau một hồi suy tư, hắn vẫn truyền đạt lại mệnh lệnh này xuống.

Sau khi nghe thấy mệnh lệnh này, những đội trực thuộc học viện Đông Hải đều rất kinh ngạc.

Sau khi xác nhận đi xác nhận lại rằng mệnh lệnh này là do chính Lâm Tinh Hải tuyên bố, các đội đều nhao nhao đi nghỉ ngơi.

Dù sao sau hai ngày chiến đấu với cường độ cao, rất nhiều người đều rất buồn ngủ.

Khi tin toàn bộ học viên học viện Đông Hải đều đang nghỉ ngơi truyền đến tai hai trường Đại học khác, họ cũng tỏ vẻ kinh ngạc. Cuối cùng sau một hồi thương lượng, đám Vạn Phi Dương cũng quyết định nghỉ ngơi.

Nhưng thời gian nghỉ ngơi của họ chắc chắn sẽ không dài tới 8 tiếng, cuối cùng họ quyết định nghỉ ngơi 4 tiếng, lợi dụng 4 tiếng còn lại để san bằng cách biệt.

Cách làm của họ quả thực cũng có hiệu quả. Thực ra một trường Đại học mà không chấp hành nhiệm vụ trong một tiếng sẽ bị tụt hậu rất nhiều, thậm chí có thể mất tới 30 đến 40 triệu điểm tích lũy.

Sau 4 tiếng đồng hồ, cách biệt gần như có thể lên tới 150 triệu điểm tích lũy.

Nhưng đúng như những gì hắn biểu hiện, Lâm Tinh Hải chẳng hề sốt ruột, thái độ của hắn cũng ảnh hưởng tới những người khác.

Thời gian cứ chậm rãi trôi, chớp mắt đã qua ba ngày.

Hôm nay đã là ngày thi đấu thứ năm trong giải đấu vòng tròn giữa các trường Đại học rồi, ba ngày qua không hề xảy ra chuyện lớn gì cả.

Ngay cả năng lượng đặc biệt mà Lâm Tinh Hải vẫn luôn cảnh giác và chú ý cũng không có biến hóa gì lớn mà chỉ tiếp tục lan rộng mà thôi.

Nhưng khi phạm vi không ngừng mở rộng, tốc độ bành trướng của năng lượng đặc biệt kia cũng chậm lại, đồng thời những người tiến vào cũng chẳng gặp chuyện không may nào cả.

Chuyện này khiến Lâm Tinh Hải thấy hơi nghi ngờ, chẳng lẽ hắn đoán sai rồi sao, lẽ nào đây thực sự chỉ là một thủ đoạn dò xét thôi ư?

Đương nhiên bất luận suy đoán lúc trước của mình là đúng hay sai, Lâm Tinh Hải tuyệt đối sẽ không đặt chân tới khu vực đó dù chỉ nửa bước.

Bởi theo thời gian trôi, cảm giác nguy hiểm mà khu vực đó đem lại cho Lâm Tinh Hải càng ngày càng mãnh liệt.

Lúc trước hắn còn phải tới gần sau đó dùng dị năng thời gian bao trùm thì mới có thể dò xét được vị trí chính xác của khu vực đó.

Nhưng giờ Lâm Tinh Hải gần như đã cách nơi đó hơn trăm mét nhưng hắn vẫn cảm nhận được rõ sự nguy hiểm.

So với việc phỏng đoán, hắn tin vào dự cảm của mình hơn.

Thậm chí hắn còn cảm thấy tình hình hiện tại rất có thể chỉ là bình yên trước cơn bão mà thôi.

Mà trong ba ngày qua, sự chênh lệch giữa điểm tích luỹ của ba học viện cũng đang dần được nới rộng.

Hiện tại đứng đầu bảng xếp hạng chính Đại học Thủ Đô, đối phương đang dẫn trước 130 triệu điểm tích lũy.

Đương nhiên theo lẽ thường thì Đại học Thủ Đô không thể nào chỉ dẫn trước chừng ấy điểm tích lũy được.

Dù sao mỗi ngày chênh nhau 4 tiếng nên chỉ cần một ngày cũng đủ để họ kiếm thêm 150 triệu điểm tích lũy rồi, ba ngày cộng lại kiểu gì cũng có 450 triệu mới đúng.

Nhưng tình hình thực tế thường không được lạc quan đến vậy đâu.

Đại học Thủ Đô duy trì việc chiến đấu với cường độ cao trong một thời gian dài nên số người thương vong cũng siêu khủng, gần như phải gấp học viện Đông Hải khoảng 10 - 20 lần.

Chương 1113 - Sự thật được vén màn (1)

Sự thật được vén màn (1)

Không cần nghi ngờ số liệu này đâu bởi dưới sự giúp đỡ của Lâm Tinh Hải, học viện Đông Hải còn chẳng có mấy người bị thương chứ nói chi là tử vong.

Dù có bị thương cũng chỉ là vết thương nhẹ mà thôi.

Nhưng ở Đại học Thủ Đô, việc gặp phải zombie biến dị rồi bị thương là chuyện bình thường như cơm bữa, thậm chí chỉ cần sơ ý chút thôi là mất mạng như chơi.

Mà bị thương thì cần phải nghỉ ngơi dưỡng thương, việc này sẽ khiến nhân số sụt giảm, độ nguy hiểm khi chấp hành nhiệm vụ cũng tăng theo, đây chính là một vòng tuần hoàn ác tính.

So với Đại học Thủ Đô, trường họ hoàn toàn không hề xảy ra tình huống như vậy.

Dù phải chiến đấu với cường độ cao nhưng mỗi ngày họ đều có tới 8 tiếng nghỉ ngơi để có thể hồi phục hoàn toàn, hơn nữa không chỉ nghỉ ngơi mà chừng ấy thời gian còn là để những người bị thương có thể đi trị liệu.

Gần như mỗi ngày, học viên của học viện Đông Hải đều có thể ra ngoài thực hiện nhiệm vụ với trạng thái tinh thần tốt nhất, hiệu suất hoàn thành nhiệm vụ cũng trở nên cao hơn.

Tình hình này cứ thế kéo dài, cách biệt giữa tổng điểm tích lũy của hai trường chẳng những không hề gia tăng mà ngược lại còn đang giảm dần.

Về phần Đại học Ma Đô hiện đang đứng hạng thứ ba, giờ tổng điểm tích lũy của họ đã kém học viện Đông Hải tận 1,5 tỷ rồi.

Họ đã mất hết hi vọng rồi.

Đương nhiên họ đâu phải hạng chót, dù sao lần này vẫn còn một số trường khác nữa mà.

Nhưng đó chỉ các trường Đại học trực thuộc một vài căn cứ cỡ lớn mới được xây dựng, học viên mà những trường đó có thể chiêu mộ phần lớn đều là người trong căn cứ hoặc mấy chỗ tránh nạn tầm trung gần đó.

Cho nên bất luận là số lượng hay chất lượng của họ đều không cùng một đẳng cấp với ba học viện lớn, điều này hoàn toàn không cần phải so sánh.

"Đại ca, hôm nay chúng ta đến khu vực nào thực hiện nhiệm vụ đây?" Sau khi ăn xong bữa sáng, Tiểu Bàn Tử lập tức qua hỏi.

Bởi tốc độ chấp hành nhiệm vụ của học viện Đông Hải rất nhanh nên gần như cứ cách ba tiếng họ sẽ thay đổi khu vực một lần, làm vậy mới có thể đảm bảo trong khu vực đó luôn có đủ nhiệm vụ để nhận và lựa chọn.

Mỗi buổi sáng, Lâm Tinh Hải sẽ nói với Tiểu Bàn Tử khu vực hắn đã chọn, mọi chuyện sau đó hắn cũng chẳng cần quản nữa.

Lâm Tinh Hải mở máy tính đeo tay ra, tiện tay vẽ mấy vòng tròn trên đó rồi nói: "Tạm thời xác định mấy khu này đi!"

Nhìn vào phạm vi Lâm Tinh Hải vẽ ra, Tiểu Bàn Tử thoáng ngập ngừng rồi nói: "Đại ca, có đội phản ánh với ta rằng họ muốn nhận một số nhiệm vụ khó hơn, tốt nhất là nhiệm vụ cấp 3 đỉnh cấp ở vùng giáp ranh giữa khu trung gian và khu trung tâm."

Dưới áp lực mạnh từ việc mấy ngày nay vẫn luôn chiến đấu cường độ cao, tốc độ tiến bộ của mọi người vốn đã cực nhanh.

Hơn nữa rất nhiều học viên biết mình không còn hy vọng cạnh tranh trên bảng điểm tích lũy cá nhân nên đều dùng điểm tích lũy để mua tài nguyên tu luyện.

Dù tiêu hết điểm tích lũy cá nhân sẽ ảnh hưởng tới bảng điểm tích lũy cá nhân và đoàn đội nhưng lại không ảnh hưởng gì tới bảng tổng điểm tích phân của trường vì bảng này được tính toán dựa trên lịch sử điểm tích luỹ chứ không phải điểm tích lũy trong tay mỗi người.

Trong hoàn cảnh như vậy, tốc độ tiến bộ của mọi người có thể tưởng tượng được.

Mặc dù không so được với tốc độ hấp thu huyết nang lúc trước nhưng trong hoàn cảnh đó, chỉ sau ba ngày đã có rất nhiều người đều tiến bộ thêm một đẳng cấp nhỏ.

Cho nên Lâm Tinh Hải cũng không thấy lạ đối với việc những người này có dã tâm muốn nhận nhiệm vụ cấp cao hơn.

Nhưng sau một hồi suy tư, hắn lại lắc đầu, "Giờ đến gần khu vực trung tâm sẽ rất nguy hiểm, ta không kiến nghị. Dù sao hiện tại chúng ta chỉ cần tiến hành tuần tự từng bước là có thể vượt qua vòng một giải đấu vòng tròn giữa các trường Đại học rồi."

"Đương nhiên nếu họ muốn mạo hiểm thì ta cũng không phản đối, họ có thể tự nhận những nhiệm vụ có độ khó cao kia nhưng ta không sẽ đến hỗ trỡ đâu."

Sau mấy ngày bành trướng, hiện tại năng lượng đặc biệt thần bí kia không chỉ đã tràn ngập toàn bộ khu trung tâm mà thậm chí cả khu trung gian vực cũng sắp bị bao phủ hết một phần tư rồi.

Cũng chính vì vậy, mỗi ngày địa điểm Lâm Tinh Hải chấp hành nhiệm vụ cũng càng lúc càng cách xa khu trung tâm.

Nhưng sau khi nghe Lâm Tinh Hải nói vậy, trên mặt Tiểu Bàn Tử đứng cạnh lại lộ vẻ hơi mê mang và thấy hơi khó hiểu.

Thấy thế, Lâm Tinh Hải chỉ có thể qua loa kể lại chuyện về năng lượng đặc biệt kia cho Tiểu Bàn Tử nghe.

"Còn có chuyện như vậy sao? Nhưng trong khu trung tâm có nhiều Thần Ma cảnh lắm! Ngay cả đám Thạch An Chí lần nào cũng vào đó chấp hành nhiệm vụ nhưng có gặp nguy hiểm gì đâu!" Tiểu Bàn Tử có cảm giác càng nghe càng mơ hồ.

Chương 1114 - Sự thật được vén màn (2)

Sự thật được vén màn (2)

"Ta cũng chẳng rõ nhưng ta sẽ không bao giờ đi vào đó đâu, những người khác thì tùy." Lâm Tinh Hải giang tay ra nói.

Tiểu Bàn Tử bỗng chốc cạn lời, nếu Lâm Tinh Hải không đi thì đội khác có giãy dụa thế nào cũng vô dụng thôi.

Chẳng mấy chốc, mệnh lệnh mới đã được truyền đạt xuống dưới, phía Lâm Tinh Hải thi hành kế hoạch đâu vào đấy.

Nhưng phía Abyssal Plane thì khác.

...

Lúc này Ảnh Ma vương đang ngồi xếp bằng gần lối đi vực thẳm, khí tức trên người hắn rõ ràng suy yếu hơn mấy ngày trước rất nhiều.

Ba hôm nay, không giây phút nào hắn không truyền Quy Tắc chi lực về phía Earth Plane.

Nhưng Quy Tắc chi lực của hắn truyền tới càng nhiều, hắn cũng có thể cản nhận được ý chí của Earth Plane đang phản kháng càng ngày càng kịch liệt, khiến mỗi giây mỗi phút hắn đều phải dùng nhiều Quy Tắc chi lực hơn để duy trì.

Với thực lực và cảnh giới của hắn, nếu chỉ duy trì trong mấy tiếng, thậm chí mười mấy tiếng cũng chẳng thành vấn đề.

Nhưng nếu hơn một ngày thì mức độ tiêu hao thực sự không thể coi thường được, huống chi hắn đã duy trì suốt ba ngày liền.

Hơn nữa để tìm được nhân vật mục tiêu, hắn không chỉ duy trì mà còn đang không ngừng mở rộng lĩnh vực quy tắc của mình.

"Rốt cuộc chuyện quái gì đang xảy ra vậy? Tại sao đã ba ngày rồi mà tên Lâm Tinh Hải kia lại chưa từng bước vào khu vực trung tâm dù chỉ một lần? Hơn nữa ngươi khống chế nhiều người như vậy, không thể sai họ nghĩ cách lừa đối phương tiến vào đó ư?" Ảnh Ma vương lại phóng thích thêm một đạo Quy Tắc chi lực rồi rót nó vào trong cơ thể một con zombie biến dị, sau đó hắn nhìn về phía Mị Vương cách đó không xa lạnh giọng nói.

Nghe Ảnh Ma vương nói vậy, Mị Vương đang đứng đằng xa trông về phía lối đi vực thẳm không thể không liếc mắt nhìn qua.

"Ngươi tưởng ta không biết điều này sao? Thực ra những học viên trong học viện Đông Hải bị ta khống chế đều đã liên danh thỉnh cầu rằng muốn nhận nhiệm vụ cấp cao hơn để dụ dỗ Lâm Tinh Hải qua đó rồi đấy chứ."

"Nhưng ta không hiểu là hắn đã phát hiện ra điều gì thật hay hắn thực sự chỉ muốn bình an nên mới trực tiếp cự tuyệt." Trong giọng điệu của Mị Vương cũng có chút bất đắc dĩ và không kiên nhẫn.

Nghe vậy, Ảnh Ma vương khẽ nhíu mày, "Giờ hắn mới chỉ là Tụy Phủ cảnh, còn chưa tới Quy Tắc cảnh, sao hắn có thể phát hiện ra Quy Tắc chi lực được?"

"Ngươi đừng quên hắn là khí vận chi tử đó, có khi ý chí thế giới đã cảnh báo hắn rồi." Mị Vương nói ra một suy đoán.

"Mặc dù không thể loại trừ khả năng này nhưng cảnh báo của ý chí thế giới chỉ là một cảm giác yếu ớt thôi, chẳng lẽ chỉ vì đôi chút bất thường mà hắn mãi không tiến vào khu trung tâm ư, nếu vậy hắn nhát gan quá đấy! Không phải những thiên tài như hắn đều rất kiêu ngạo hay sao?" Ảnh Ma vương nhíu mày sâu hơn.

Mà ở bên kia, Mị Vương cũng rơi vào trầm tư.

"Ngươi có cách gì không?" Ảnh Ma vương phá vỡ trầm mặc hỏi.

"Ta khuyên ngươi nên thử chủ động xuất kích xem sao, ta nói cho ngươi biết vị trí của đối phương, ngươi trực tiếp truyền Quy Tắc chi lực về hướng hắn." Mị Vương nói.

"Cách này không tồi nhưng hẳn ngươi cũng biết rõ rằng chủ động khống chế phương hướng khuếch tán sẽ tốn sức hơn vô thức khuếch tán rất nhiều. Nếu làm vậy thật, chỉ sợ nguyên khí của ta sẽ trọng thương mất."

Nói đến đây Ảnh Ma vương bỗng khựng lại, hắn híp mắt nhìn về phía Mị Vương rồi nói: "Nếu ta nhớ không lầm thì hình như ngươi vẫn còn thừa mảnh vỡ quy tắc phải không!"

Nghe Ảnh Ma vương nói vậy, Mị Vương không nhịn được mà chửi thầm trong lòng, nàng biết có lẽ trong lòng đối phương có hơi khó chịu, dù sao nàng chỉ cần cung cấp thông tin còn đối phương lại phải không ngừng tiêu hao Quy Tắc chi lực trong cơ thể, mà giờ vẫn mãi chưa thành công.

Nếu nàng không chịu bỏ ra thêm thứ gì thì liên minh đơn giản chỉ được duy trì bằng lợi ích giữa họ có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.

Nghĩ tới đây, Mị Vương nở một nụ cười xinh đẹp, "Ảnh ca ca xem ngươi nói kìa, người ta sao có thể để ngươi mất công vô ích được!"

Nàng vừa nói, trong lòng bàn tay vừa xuất hiện một mảnh vỡ dài hơn 10 centimet. Mảnh vỡ này vừa xuất hiện, nhiệt độ xung quanh bỗng chốc giảm mạnh. Giờ phút này, trên người những zombie biến dị trong phạm vi mấy cây số quanh đó lập tức xuất hiện băng sương sau đó chúng hoàn toàn bị đông cứng tại chỗ.

"Ta chỉ có mỗi mảnh vỡ quy tắc hàn băng này thôi, không phù hợp lắm đâu..."

"Không sao, đưa đây đi!" Chẳng đợi Mị Vương nói xong, trong lòng bàn tay Ảnh Ma vương đã sinh ra một lực hút, hắn trực tiếp cách không cướp lấy mảnh vỡ. Trên người hắn cũng xuất hiện một năng lượng màu đen bao phủ rồi thôn phệ luôn mảnh vỡ.

Mị Vương lưu luyến không rời thu hồi ánh mắt, mà khí tức trên người Ảnh Ma vương lại đột nhiên tăng vọt với một tốc độ khủng khiếp.

Bình Luận (0)
Comment