Giữa lốc xoáy, dòng khí hỗn loạn cuồng bạo sinh lực ly tâm đem Dương An 'vung qua vung lại'. Dương An chỉ cảm thấy từng trận choáng váng kịch liệt, loại cảm giác này so với ngồi trên tàu lượn siêu tốc còn 'kích thích' hơn trăm ngàn lần.
Vô lực 'theo gió phiêu lãng', Dương An chỉ có thể cố gắng co người hết mức tránh phần nào dòng khí hỗn loạn cắt xé, có điều dưới gió như lưỡi đao còn đất đá bay như đạn thì cố gắng cũng không mấy hiệu quả.
Lúc này Dương An có một loại ảo giác giống như bị quẳng vào một cái máy xay thịt vậy.
Sát thương dính phải dù không cao, mỗi lần chỉ ba bốn mươi điểm, nhưng kiến cắn chết voi, cho dù Dương An có tới gần 2000 HP so được với cả chức nghiệp kiếm sĩ cũng không chịu nổi thời gian dài.
Có điều hắn vô lực phản kháng. HP lấy tốc độ nước chảy thoáng cái đã đi hơn 1000 điểm, mà đây còn là dưới trạng thái mở cả hai đại kỹ năng gia tốc mới tăng thật lớn xác suất né tránh, nếu không chắc giờ hắn đã về thành dưỡng sức.
- Má ơi, không phải cứ thế này mà đi chứ!
Dương An hai tay ôm đầu, cố cuộn tròn thân thể, rất không cam lòng, không nghĩ đi dẫn boss thôi lại gặp ngay lốc xoáy.
- Không, nhất định không thể chết ở đây, mình còn muốn lên tới tầng năm!
Dương An cắn chặt răng, khát vọng sinh tồn khiến hắn trấn định một chút.
Thông qua Lý Nhĩ Tư chi nhãn, Dương An mơ hồ quan sát toàn cảnh, chỉ thấy nơi nơi cát bay đá bắn, không có chút biện pháp trốn, chỉ có thể cố sức cắn máu mà kiên trì.
Quyết định, Dương An cắn răng một cái, uống vào một bình hồi HP khẩn cấp, lượng máu lập tức đầy lại, sau đó...
Ám Nguyệt Phá!
HP vừa đầy, Dương An mở ra 'Ám Nguyệt Phá', toàn bộ thuộc tính tức thì tăng lên 100%, HP đạt tới hơn bốn nghìn điểm, cao hơn cả thuẫn giáp chiến sĩ 4x thông thường, năng lực phòng ngự cũng tăng gấp đôi.
Phòng ngự tăng trên diện rộng, thụ thương cũng giảm, tốc độ tiêu hao HP chậm hơn rất nhiều.
- Ơ?
Lý Nhĩ Tư chi nhãn trên vai Dương An thu tới hình ảnh một con quái vật vừa bay vèo sát qua hắn rồi biến mất ở một góc khác giữa cơn lốc.
- Kia chẳng phải là Song Vĩ Kỳ Tập Độc Hạt sao? Cả nó cũng bị hút lên!
Dương An vừa nhìn liền nhận ra lai lịch thân ảnh kia. truyện được lấy tại truyenggg.com
Không biết qua bao lâu, hoặc giả là mới ngắn ngủi trong nháy mắt, Dương An cũng không rõ, hắn chỉ nghĩ mình phải cố không thể chết.
Bỗng Dương An đột nhiên cảm giác dòng khí hỗn loạn cào xé quanh thân đã biến mất.
Lốc xoáy tới nhanh, đi càng không chậm, có thể lập tức bành trướng, cũng lập tức tiêu tán, hết thảy đều thật kỳ quái.
- Gió ngừng!
Đây là ý nghĩ đầu tiên của Dương An, Lý Nhĩ Tư chi nhãn vọt ra giúp hắn quan sát toàn cảnh. Thật sự gió xoáy tan rồi, mà hắn còn phát hiện con Song Vĩ Kỳ Tập Độc Hạt kia đang ngay bên dưới mình, cách khoảng 3 mét, không nhúc nhích, sống chết không rõ, còn hắn vẫn đang ở giữa không trung tầm 300 mét.
- Aaaa!
Ngay sau đó, Dương An cấp tốc rơi xuống. Dù là trong hiện thực hay là trong trò chơi, không có phương pháp đặc thù, nhân loại không thoát khỏi được sức hút của trái đất.
Vừa mới thoát khỏi lốc xoay, giờ lại gặp ngay nguy cơ trí mạng, rơi xuống từ độ cao này, mười Dương An cũng không đủ chết.
"Vút ~ vút ~ "
Tiếng gió gào thét bên tai, thân thể rơi thẳng một đường, tốc độ càng lúc càng nhanh.
- Người khác đều nói đại nạn không chết tất có hậu phúc, mình bị lốc xoáy cuốn trúng cũng không chết, nhất định sẽ gặp may.
Tránh được nạn đầu tiên, Dương An giờ càng thêm không chịu thua.
- Ý!
Đại não đột nhiên linh quang chợt lóe, Dương An nghĩ tới một kế hoạch cực kỳ mạo hiểm mà xác suất thành công cực thấp:
- Dù sao cũng là chết, liều thôi!
Dương An tâm thần ngưng tụ, hoàn toàn trấn tĩnh lại!
Không còn vây trong lốc xoáy, quyền khống chế thân thể cũng trở về, Dương An điều chỉnh góc độ rồi làm một tư thế quái dị, giống như con ếch quỳ rạp trên mặt đất.
Cái tư thế này là Dương An từng nghe một người bạn làm vận động viên nhảy dù nói qua, có thể chỉnh hướng trên không trung.
Hắn cố gắng hết mức học cách chỉnh hướng rơi rồi nhích từng chút tới gần phía trên Song Vĩ Kỳ Tập Độc Hạt, sau đó co người rơi nhanh hơn cho thân thể rơi thẳng lên cái lưng rộng lớn của Song Vĩ Kỳ Tập Độc Hạt.
Bởi vì Dương An cùng Song Vĩ Kỳ Tập Độc Hạt khoảng cách cũng không lớn, cho nên rơi ở trên lưng nó xung lượng cũng không lớn.
Vững vàng đáp trên lưng Boss, thấy mặt trên nó vẫn còn một tầng băng sương mỏng, hẳn là tác dụng của Hàn Băng Tiễn còn chưa hết, chứng tỏ thời gian lốc xoáy cuốn cả hai vừa rồi là rất ngắn...
Dương An cẩn thận ổn định lại rồi đứng lên trên lưng Boss, sau đó đeo vào Hổ Vương diện giáp. Rơi quá nhanh khiến hắn không mở nổi mắt, mà 'Mắt nhỏ' tầm nhìn lại không đủ rộng, hiện tại có Hổ Vương diện giáp bảo hộ hai mắt, Dương An tức thì khôi phục tầm mắt.
Nói thì chậm thật ra tất cả chỉ trong mấy giây.
Một người một quái cấp tốc rơi xuống, chỉ chốc lát đã cách mặt đất không đến 200 mét...
Dương An đứng ở trên lung Song Vĩ Kỳ Tập Độc Hạt, nỗ lực cân bằng ngụ lại, sau đó bắt đầu ngưng tụ kỹ năng, kỹ năng này từ lúc có được đến đến nay hắn còn chưa từng thi triển qua!