Tu Tiên Bất Bại, Chia Đều Vạn Vật (Dịch)

Chương 104 - Chương 104 - Bạch Cốt Sinh Cơ Đan

Chương 104 - Bạch Cốt Sinh Cơ Đan
Chương 104 - Bạch Cốt Sinh Cơ Đan

Đại Mộng Chân Phật cười một tiếng: "Lời ấy không sai, người tu hành chúng ta, không phải vì tiêu sái tự tại sao?"

"Không sai." Lý Chu Quân gật gật đầu.

Giờ phút này, đám người Thạch Nghị thấy thế, dù có ngốc cũng biết, Lý Chu Quân có thể trò chuyện với Đại Mộng Chân Phật, rất có khả năng chính là loại tiên nhân chân chính trong truyền thuyết, cũng chính là Chân Tiên kia!

Theo Đại Mộng Chân Phật trò chuyện xong rồi cáo từ Lý Chu Quân rời đi.

Lúc này, ánh mắt đám người Thạch Nghị nhìn Lý Chu Quân đã thay đổi, chỉ thấy đáy mắt bọn họ tràn ngập sùng kính.

Lý Chu Quân thấy thế rất bất đắc dĩ, hắn biết, đám người này lại coi mình là cao thủ.

Đương nhiên, ở Thanh Châu, tu vi Hóa Thần của hắn cũng được coi là tiểu cao thủ, chỉ là không đạt tới trình độ như bọn họ nghĩ.

"Lúc trước mắt kém, có mắt không biết Thái Sơn, mong tiên nhân thứ lỗi."

Thân là gia chủ của Nạp Lan gia, lúc này Nạp Lan Tài vô cùng cung kính nói với Lý Chu Quân.

"Nạp Lan gia chủ, không cần để ý." Lý Chu Quân phất phất tay, biểu thị không có việc gì lớn.

Mọi người thấy thế, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Giờ phút này Thạch Nghị trở nên vui vẻ, lại nói hắn là người từng đã từng giao lưu với tiên nhân trong truyền thuyết, nếu như nói việc này ra, chẳng phải mình sẽ lợi hại lắm sao?

Nghĩ tới đây, trong lòng Thạch Nghị vui vẻ.

Một đêm trôi qua rất nhanh.

Sáng sớm, trời tờ mờ sáng, mưa nhỏ bên ngoài vốn đang rơi đã ngừng lại.

Tối hôm qua đám người Nạp Lan Tài nghỉ ngơi không tệ, rất an tâm.

Dù sao có tiên nhân ở đây, người nào dám tới đây làm càn?

Về phần vì sao bọn họ lại tin tưởng Lý Chu Quân như vậy, bởi vì vị tiên nhân này nếu muốn giết chết bọn họ, bọn họ cho dù tỉnh cũng vô dụng.

Mà mọi người thấy Lý Chu Quân đứng dậy, đi ra ngoài phòng.

"Tiên nhân đi thong thả!"

Mọi người hô to sau lưng Lý Chu Quân.

Cứ như vậy, Lý Chu Quân chậm rãi ẩn vào núi rừng trong mắt đoàn người.

Tất cả những gì họ trải qua tối hôm qua dường như đều là mộng cảnh, nhưng những mảnh vụn thi thể bên ngoài lại nói cho họ biết, tất cả những gì xảy ra tối qua đều là thật.

Cùng lúc đó, Lý Chu Quân chậm rãi đi trên con đường nhỏ trong núi.

Dưới chân là con đường hẹp quanh co.

Trong núi có con đường như vậy, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, là do người hái thuốc vào núi dẫm thành.

Bành!

Đột nhiên, một bóng người giáng xuống từ trên trời, ngã ở trước mặt Lý Chu Quân.

Lý Chu Quân sửng sốt tại chỗ.

Đùa cái gì vậy?

Ngẩng đầu nhìn thoáng qua bên trên, có hai vách núi, còn có hai cỗ khí tức cực tốc đi xa.

Sau đó Lý Chu Quân lại nhìn người ngã xuống.

Là thiếu niên.

Quần áo tả tơi.

Còn thở.

Nhưng hít vào nhiều, thở ra thì ít.

Hiển nhiên không ai quản, không bao lâu nữa sẽ đi đời nhà ma.

[Ting: Phát hiện ra khí vận chi tử, kích phát lựa chọn.]

【 Một: Lựa chọn cứu khí vận chi tử, đồng thời trở thành lão gia gia của hắn, ký chủ sẽ đạt được tu vi Hư Tiên. 】

【 Hai: Lựa chọn coi như không thấy, coi như cái gì cũng chưa phát sinh, không có phần thưởng gì. 】

Nhìn hai lựa chọn này, Lý Chu Quân bất lực than thở: "Ta khẳng định sẽ chọn cái thứ nhất. Dựa vào chính ta tu luyện, còn có treo máy tu luyện tới Hư Tiên, cũng không biết phải tu luyện đến ngày tháng năm nào."

Lại nói Lý Chu Quân thân là người đứng đầu một sơn Đạo Thiên Tông, muốn cứu một tu sĩ cấp thấp gặp nguy nan, vẫn không thành vấn đề, dù sao thứ hắn không thiếu nhất, chính là linh đan diệu dược.

Kiểm tra thương thế của thiếu niên này.

Tu vi Luyện Khí tầng năm.

Hỏa linh căn thánh phẩm.

Gân mạch đứt hoàn toàn.

Hay lắm, Lý Chu Quân đã có thể tưởng tượng ra trải nghiệm của vị khí vận chi tử này.

Thiếu niên này chắc chắn sinh ra trong chi mạch của đại gia tộc, thiên phú như vậy rất có khả năng trở thành gia chủ chủ mạch, chắc chắn chủ mạch là không đồng ý, cho nên muốn lấy mạng của hắn.

[Ting: Ký chủ đừng tưởng tượng nữa, nếu không cứu người, sẽ chết mất.]

"Ách." Lý Chu Quân lấy lại tinh thần, lúng túng nói: "Không cần để ý những chi tiết này."

Dứt lời, Lý Chu Quân nhét một viên đan dược vào trong miệng thiếu niên này.

Đan dược cho thiếu niên ăn, tên là Bạch Cốt Sinh Cơ Đan.

Nghe nói có thể khiến bạch cốt sinh ra máu thịt, kinh mạch trùng sinh tự nhiên không nói chơi.

Đương nhiên, đan dược này có lợi hại như lời đồn không, Lý Chu Quân cũng không biết, dù sao hắn ta cũng chưa từng thử để bạch cốt ăn đan dược.

Lại nói bạch cốt có thể ăn đan dược sao?

Không phải sẽ đổ hết ra ngoài sao?

Chẳng qua thiếu niên kia sau khi phục dụng đan dược, khí tức vốn uể oải, mắt thường có thể thấy được tăng trưởng.

Lý Chu Quân nhìn chung quanh, trực tiếp nhấc thiếu niên này tới dưới một thân cây.
Bình Luận (0)
Comment