Chương 174 - dị biến phát sinh
Ngụy Chân Quân cười khổ nói: "Lúc trước khi Tử Vân thượng tiên giảng đạo, Ngụy mỗ cũng ở đó."
"Thì ra là thế." Lý Chu Quân gật gật đầu nói.
[Ting: Hệ thống tuyên bố nhiệm vụ, đánh dấu trước Vũ Hóa Chi Môn!]
【 Tinh: Hoàn thành nhiệm vụ, có thể đạt được tu vi Hợp Thể cảnh viên mãn! 】
【 Vũ Hóa Chi Môn 】: Trong truyền thuyết, cánh cửa có thể khiến người ta thông qua, vũ hóa thành tiên tại chỗ.
Nhìn nhiệm vụ hệ thống đột nhiên tuyên bố, Lý Chu Quân hơi ngây người.
Cùng lúc đó.
Hai người Ngụy Chân Quân, Hồng Tuyết Chân Quân thấy Lý Chu Quân trầm mặc, bọn họ cũng không dám thở mạnh, sợ chọc giận vị Chân Tiên này, dẫn tới họa sát thân.
"Không cần căng thẳng như vậy." Lúc này, Lý Chu Quân cười khẽ nói với hai người.
Ngụy Chân Quân, Hồng Tuyết Chân Quân nghe vậy, trong lòng đều thở phào nhẹ nhõm.
"Ngươi có biết vị trí của Vũ Hóa Chi Môn nằm ở nơi nào không. Bản tọa có chút tò mò cánh cửa có thể khiến người ta trong khoảnh khắc vũ hóa thành tiên trong truyền thuyết kia." Lý Chu Quân cười hỏi Hồng Tuyết Chân Quân.
"Bẩm thượng tiên, tiểu nữ biết rõ vị trí của Vũ Hóa Môn." Hồng Tuyết Chân Quân cung kính nói.
Đối mặt với cường giả cấp bậc Chân Tiên, nàng căn bản không thể sinh ra một tia tâm lý lừa dối.
Dù sao đối mặt với Ngụy Chân Quân, nàng còn có năng lực chống lại.
Nhưng đối mặt với Chân Tiên, nếu nàng nói láo, Chân Tiên sẽ nổi giận.
Cho dù là một ngàn người như nàng ở đây, ở trước mặt Chân Tiên cũng không có lực hoàn thủ.
Có một câu nói rất hay, bảo vật tuy tốt, nhưng phải có mệnh hưởng.
"Vị trí của Vũ Hóa Chi Môn nằ ở Thừa Thiên Sơn! Tiểu nữ nguyện ý dẫn đường cho Thượng Tiên!" Hồng Tuyết Chân Quân vội vàng nói.
Nàng muốn đánh cược một lần, vị thượng tiên này chỉ tò mò về sự tồn tại của Vũ Hóa Chi Môn.
Mà không phải muốn tiến vào trong đó.
Dù sao vị thượng tiên này đã là Chân Tiên cảnh, có tiến vào cũng không có tác dụng.
Hơn nữa Vũ Hóa Chi Môn vô cùng thần bí, ai cũng không biết bên trong đến tột cùng sẽ có tồn tại như thế nào, vị Chân Tiên trước mắt này, hẳn không cần vì tò mò mà đi vào mạo hiểm chứ?
Cùng lúc đó, Ngụy Chân Quân mở to hai mắt nhìn.
Rất rõ ràng, Hồng Tuyết Chân Quân và vị Chân Tiên này vốn không quen biết!
Đây là đang mượn cơ hội để thoát khỏi sự truy đuổi của gã.
Nữ nhân này, tính toán thật sâu!
Nhưng để không bỏ lỡ cơ duyên lần này, Ngụy Chân Quân vội vàng kiên trì, nói với Lý Chu Quân: "Ngụy mỗ nguyện đi theo thượng tiên, phân ưu giải nạn trên đường cho thượng tiên!"
Hiển nhiên, gã cũng cho rằng Lý Chu Quân sẽ không mạo hiểm tiến vào Vũ Hóa Chi Môn.
Mà Hồng Tuyết Chân Quân nghe vậy, không thể tưởng tượng nổi liếc nhìn Ngụy Chân Quân.
Người này ngày thường cao cao tại thượng, hôm nay lại mặt dày mày dạn như vậy?
Chân Tiên người ta cần ngươi phân ưu giải nạn sao?
Thật nực cười?
Nhưng Lý Chu Quân chỉ cười tủm tỉm nhìn hai người, không nói gì.
Hồng Tuyết Chân Quân, Ngụy Chân Quân thấy thế, đều bị ánh mắt này của Lý Chu Quân làm cho trắng bệch, đáy lòng sợ hãi.
Đặc biệt là Ngụy Chân Quân.
Gã đã tận mắt nhìn thấy vị thượng tiên cười tủm tỉm này, trực tiếp bày ra Tỏa Tiên Đại Trận thần không biết quỷ không hay, vây khốn Quỷ Minh Đạo Nhân không ai bì nổi đi xuống từ Tiên Giới.
Cho nên đối mặt với nụ cười này của Lý Chu Quân.
Đáy lòng Ngụy Chân Quân thật sự phát lạnh.
Sợ vị thượng tiên này hiện tại cười hì hì với ngươi, giây tiếp theo sẽ bẻ cổ ngươi.
"Vậy hai người các ngươi đi theo ta đi." Lý Chu Quân cười ha ha nói.
Vừa lúc, hắn cũng lười động não suy nghĩ con đường đến Thừa Thiên Sơn.
Dù sao đây cũng là bản đồ cổ đại, không biết đã vẽ được bao lâu rồi.
Trên đường đi chắc chắn có chút thay đổi.
Đã có người nguyện ý dẫn đường, Lý Chu Quân cũng vui vẻ tiếp nhận.
Không chỉ có như thế, hai người này đi theo mình, còn có thể hài hòa chung sống một đoạn đường, mình không phải liền trở thành người tốt?
"Đa tạ thượng tiên!"
Thấy Lý Chu Quân đồng ý.
Hồng Tuyết Chân Quân, Ngụy Chân Quân đều vui mừng.
Cứ như vậy, ba người bắt đầu khởi hành, đi tới Thừa Thiên Sơn.
Thừa Thiên Sơn nằm ở cực đông Nam Châu.
Lúc ba người đi đến nơi đây.
Đã mười ngày trôi qua.
"Thật là một chỗ quỷ phủ thần công." Lý Chu Quân nhìn Thừa Thiên Sơn trước mắt, phát ra một tiếng tán dương.
Thừa Thiên Sơn cũng không phải là sinh ra từ trong đất.
Ngược lại giống như một hình tam giác khổng lồ ngã ngược, lơ lửng giữa không trung.
Hồng Tuyết Chân Quân, Ngụy Chân Quân trông thấy một màn trước mắt, cũng có chút khiếp sợ.
Nhưng vào lúc này, dị biến phát sinh ——
Oanh!
Chỉ thấy một bàn tay lớn che trời, mạnh mẽ vươn ra từ trên Thừa Thiên Sơn, đánh về phía ba người Ngụy Chân Quân, Hồng Tuyết Chân Quân, Lý Chu Quân.
Trong quá trình này.