Chương 193 - phiền muộn
Lý Chu Quân cầm xiên cá, đứng trong Thái Thượng Điện, ngơ ngác chớp chớp mắt. Ngay sau đó hắn phát hiện ra, trong linh khí ngưng kết thành sương mù trước mắt có một tấm bia đá như ẩn như hiện.
Lý Chu Quân tập trung nhìn vào, trên đó viết ba chữ "Vân Ẩn Giới".
Bên cạnh còn viết một hàng chữ nhỏ, "Người tiến vào cần nắm giữ Thái Thượng Lệnh, Tông Chủ Lệnh."
"Thì ra lệnh bài thân phận của Thái Thượng trưởng lão chính là chìa khoá." Lý Chu Quân ngây ngốc tại chỗ.
Điều này cũng không thể trách Lý Chu Quân.
Dù sao ngay từ đầu, tất cả mọi người đều cho rằng hắn là Chân Tiên ngũ phẩm.
Chân Tiên ngũ phẩm tự nhiên có thể tùy ý xuyên thẳng qua tiểu thế giới, tự nhiên cũng không có nói công năng của Thái Thượng Lệnh cho hắn.
Thật khổ cho Chân Vân Tử.
Nhưng lúc này Chân Vân Tử lại có chút phiền muộn đứng tại chỗ.
Không thể phủ nhận, cá nướng của tiểu vương bát đản kia thực sự rất ngon, các loại gia vị chưa từng thấy hòa quyện vào nhau, có lẽ trên đời khó tìm được món thứ hai.
Cưỡng ép đưa tiễn tiểu vương bát đản này đi, Chân Vân Tử đột nhiên có chút luyến tiếc.
Vì thế lão đau lòng nhìn những vò rượu còn chôn dưới đất chưa bị đào lên kia, xem ra lần sau muốn ăn cá nướng, lại phải chấp nhận làm ăn lỗ vốn rồi...
Mà lúc này, toàn thân Lý Chu Quân cũng lóe lên quang mang, khôi phục bộ dạng phiêu dật mặc một bộ thanh sam ngày xưa. Sau khi đi ra khỏi Thái Thượng Điện, hắn thuấn di một cái, đi tới Vân Cư Cung.
"Ô ô ô, nữ nhân này quá không phải người! Trước đó thì kết làm đạo lữ với nam tu sĩ này, còn sống ngọt ngào thế, cuối cùng lại trở thành mẹ kế của nam tu sĩ này, quá máu chó, quá máu chó, rốt cuộc là tên khốn nạn nào viết sách này, ta phải chém hắn!"
Khi Lý Chu Quân trở lại Vân Cư Sơn.
Liền thấy Tô Nam nằm trên võng giữa hai cây trong sân, tay cầm một cuốn sách màu xanh, đôi chân nhỏ không mang giày, chân này đặt lên chân kia, đong đưa qua lại, vừa khóc vừa chửi.
Lý Chu Quân thấy một màn như vậy, khóe miệng giật giật: "Giữa đạo lữ còn có chuyện máu chó hơn nữa kìa."
"Còn có gì có thể máu chó hơn nữa?" Tô Nam không chút nghĩ ngợi đáp.
"Giấu diếm giới tính." Lý Chu Quân nhếch miệng cười nói.
"Trời đất, ngươi chơi biến thái như vậy sao?" Tô Nam lập tức nhảy dựng lên khỏi võng, khi thấy người đến là Lý Chu Quân, Tô Nam sững sờ, sau đó lật mắt: "Đói quá, ta ba mươi ngày không ăn cơm rồi, đói muốn ngất."
Nói xong, bịch một tiếng, ngã xuống.
Lý Chu Quân đi tới, nắm chặt lỗ tai của nàng.
"Ai u sư phụ! Đau đau!"
Tô Nam bị Lý Chu Quân nắm lỗ tai, nhe răng nhếch miệng đứng lên từ võng.
"Ngươi không thể học tập sư muội ngươi nhiều hơn sao? Để vi sư bớt lo một chút." Lý Chu Quân thở dài nói.
Ầm! Ngay khi Lý Chu Quân vừa dứt lời.
Phòng luyện đan phía bên kia nổ tung.
"Khụ khụ khụ!"
Ngay sau đó, Lỗ Thao Ngưng bị hun đen mặt, tay nhỏ quạt quạt khói đen từ miệng ho ra, chạy từ phòng luyện đan ra.
"Sư phụ, thật ra... ta cảm thấy... ta vẫn ổn..." Lúc này, Tô Nam uất ức nói với Lý Chu Quân.
"Ngươi vẫn còn đắc ý sao? Sư muội ngươi mặc dù luyện đan thất bại, nhưng người ta có lòng cầu tiến, còn ngươi? Ngươi đang làm gì?" Khóe miệng Lý Chu Quân giật giật, không nghĩ tới đánh mặt lại đến nhanh như vậy, nhưng làm sư phụ, vẫn phải có uy nghiêm.
"A Ngưng, vừa rồi ngươi luyện đan gì vậy? Thất bại cũng không sao, dù sao thất bại cũng là mẹ thành công, quan trọng nhất là trong thất bại, phải rút kinh nghiệm." Lý Chu Quân cười nói với Lỗ Thao.
Mặt nhỏ của Lỗ Thao Ngưng đỏ lên: "Sư phụ, sư tỷ nuôi ta ra bụng mỡ, ta đang luyện chế Sấu Thân Đan..."
Ba! Lý Chu Quân dùng bàn tay to che mặt, hai hàng nước mắt trong veo chảy ra từ dưới tay.
"Hai người các ngươi dọn dẹp phòng luyện đan cho ta, sau đó phạt đứng bên ngoài phòng luyện đan một ngày!" Lý Chu Quân lộ vẻ mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói.
Giờ phút này, Lý Chu Quân cuối cùng cũng hiểu được nỗi lòng của một người cha già.
Dứt lời, Lý Chu Quân lắc đầu đi về phía viện nghỉ ngơi của mình, bóng lưng có vẻ hơi cô đơn.
Thấy Lý Chu Quân rời đi, Tô Nam thở phào nhẹ nhõm, vỗ vỗ ngực nói: "Làm ta sợ muốn chết."
"Sư tỷ, sư phụ sẽ không bị chúng ta chọc giận mà xảy ra chuyện chứ?" Lỗ Thao Ngưng hỏi Tô Nam.
Tô Nam cười nói: "Sư phụ là cường giả cấp Chân Tiên, sao có thể bị chúng ta chọc tức đến phát bệnh được? Tối nay chúng ta pha trà kính sư phụ, thành tâm nhận lỗi, sư phụ ngài sẽ hết giận."
"Các ngươi thì thầm cái gì đó? Còn không mau đi dọn dẹp phòng luyện đan?" Trong viện Lý Chu Quân ở, vang lên tiếng thúc giục của hắn.
"A, sư phụ! Chúng ta đi ngay!" Tô Nam cao giọng đáp, sau đó nói với Lỗ Thao Ngưng: "Đi thôi, chúng ta nhanh đi quét dọn vệ sinh, nếu không sư phụ sẽ tức giận thật!"