Tu Tiên Bất Bại, Chia Đều Vạn Vật (Dịch)

Chương 208 - Chương 208 - Mất Mặt

Chương 208 - mất mặt
Chương 208 - mất mặt

"Chu Quân, khi nào thì đi xông xáo một lần?" Chân Vân Tử cười tủm tỉm hỏi Lý Chu Quân.

"Qua một thời gian ngắn nữa đi, việc cấp bách hiện nay vẫn là tìm ra Bạch Cốt Yêu Quân kia." Lý Chu Quân nói, ban thưởng nhiệm vụ hai của hệ thống, hắn rất thèm thuồng.

"Cũng đúng, sau khi những tên gia hỏa này trọng thương, sẽ thường xuyên gây tai họa cho nhân gian, để cầu tu vi nhanh chóng khôi phục." Chân Vân Tử cảm khái nói. Sau đó lão tiếp tục hỏi Lý Chu Quân: "Có đầu mối gì không?"

Lý Chu Quân lắc đầu nói: "Tạm thời không có, nhưng Chu Quân muốn đi tìm một phen."

"Ừm, cũng chỉ có thể như vậy." Chân Vân Tử gật đầu nói.

"Lão sơn chủ, vậy Chu Quân cáo từ trước." Lý Chu Quân chắp tay với Chân Vân Tử nói.

"Đi đi, nhớ cẩn thận." Chân Vân Tử cười nói.

"Được." Lý Chu Quân đáp, sau đó xoay người đi vào trong hư không.

"Thật không hổ là Thái Thượng trưởng lão trẻ tuổi nhất Đạo Thiên Tông, thực lực như thế đủ để ngạo thị tuyệt đại đa số thế hệ trước. Nếu Thủ Mộ nhất tộc chúng ta cũng có thể xuất hiện cường giả như thế, thật tốt biết bao..." Theo Lý Chu Quân rời đi, Trang lão cảm khái nói trong lòng.

"Vị Lý Thái Thượng này không hổ là tiên nhân tiêu dao thiên địa, nếu đổi lại là ta, giờ phút này đã sớm bắt đầu hưởng thụ thổi phồng."

"Cho nên ngươi chỉ có thể ở trên vị trí hiện tại của mình."

Chúng sinh Lan Thương Thành nhìn Lý Chu Quân rời đi, sôi nổi cảm khái.

"Đi ngay sao?" Thánh Nữ Linh Tâm Tông, Chân Nguyệt Linh ngơ ngẩn nhìn theo hướng Lý Chu Quân rời đi.

Tâm Kiếm Chân Nhân bên cạnh như nhìn ra tâm tư của thiếu nữ, lắc đầu cười khổ nói: "Thánh Nữ, tiên nhân tiêu dao thiên địa như Lý Thái Thượng, tu sĩ chúng ta có thể chiêm ngưỡng tiên dung của hắn, đó là may mắn lớn nhất đời người."

"Ừm." Chân Nguyệt Linh nói khẽ, nhưng trong đầu không thể quên được đạo thân ảnh thanh sam phong hoa tuyệt đại kia.

...

Lúc này Lý Chu Quân đi xuyên qua hư không, hỏi hệ thống: "Hệ thống, định vị Bạch Cốt Yêu Quân cho ta."

【 Tinh: Hệ thống gửi định vị, "Tuyệt Âm Sơn!" 】

Ngay khi Lý Chu Quân đang nhanh chóng bay đến Tuyệt Âm Sơn.

Lúc này, đại chiến giữa Quỷ Quân và Bạch Cốt Yêu Quân đang diễn ra vô cùng ác liệt.

Chỉ thấy sương đen bốc lên trên người Quỷ Quân, trong phút chốc ngưng tụ thành mười tám thanh trường thương.

"Cho ngươi nếm thử Hắc Vân Thập Bát Thương của bản tọa!"

Quỷ Quân gầm lên một tiếng, vung tay áo. Mười tám thanh trường thương do sương mù đen ngưng kết thành như hóa thành mười tám đầu hắc long, lao về phía Bạch Cốt Yêu Quân.

"Chút tài mọn mà cũng dám múa rìu qua mắt thợ?"

Bạch Cốt Yêu Quân cười nhạo nói. Nếu là một ngày trước, chỉ dựa vào chút thủ đoạn nhỏ này, dù gã có đứng yên bất động, để thần thông của Quỷ Quân điên cuồng oanh tạc, cũng không thể khiến gã bị thương một sợi tóc gáy!

Nhưng Bạch Cốt Yêu Quân cũng không trầm mê trong quá khứ huy hoàng, tuy trong lòng tức giận nhưng gã cũng biết, nếu hiện tại không dốc toàn lực ứng phó, rất có thể sẽ bị thua trong tay hậu bối này.

"Ngưng!"

Bạch Cốt Yêu Quân quát lên, đồng thời đầu ngón tay điểm về phía trước. Chỉ thấy đầu ngón tay gã tuôn ra mây máu, sau đó ngưng tụ thành một tấm chắn, ngăn ở trước mặt gã.

Oanh!

Oanh!

Oanh!

Mười ba thanh trường thương của Quỷ Quân đâm đầu vào Huyết Thuẫn, bộc phát ra khí tức kinh khủng.

Tuy Huyết Thuẫn của Bạch Cốt Yêu Quân đã đỡ được mười ba thanh trường thương, nhưng trên tấm thuẫn cũng đã xuất hiện vết rạn.

Rốt cục khi thanh Hắc Vân Thương thứ mười bốn đâm vào Huyết Thuẫn của Bạch Cốt Yêu Quân.

Huyết Thuẫn cũng không ngăn cản nổi, hóa thành tro bụi.

"Sao có thể mạnh như vậy?!"

Ánh mắt của Bạch Cốt Yêu Quân lộ ra vẻ khiếp sợ.

Nhưng ngay sau đó, năm thanh trường thương phía sau liên tiếp đánh vào pháp lực hộ thể của gã.

"Phốc!"

Bạch Cốt Yêu Quân phun ra một ngụm máu tươi, thân hình bay ngược ra ngoài. Oanh một tiếng, ngọn núi sau lưng bị đánh ra một cái động lớn, bụi bặm phô thiên cái địa cũng bay lên.

Quỷ Quân thấy thế, lộ vẻ mặt nghiêm túc: "Không hổ là cường giả Độ Kiếp viên mãn, cho dù chỉ là nửa tàn phế, cũng có thể đón lấy mười tám thương của bản tọa mà không chết."

"Tiểu bối, ngươi muốn chết!" Bạch Cốt Yêu Quân nổi giận, gã đây là thật sự nổi giận.

Vạn năm trước bị đại năng Đạo Thiên Tông trấn áp, gã nhịn.

Đánh không lại Lý Chu Quân hơn bốn mươi tuổi, gã nhịn.

Bị Chân Tiên cửu phẩm Đạo Thiên Tông một kiếm chém bản thể, gã cũng nhịn.

Phóng tầm mắt nhìn tới.

Cuộc đời của gã dường như thất bại xuyên suốt.

Nhưng dù sao đối thủ cũng là cấp Chân Tiên, thua cũng không mất mặt như vậy.

Nhưng hiện tại, ngay cả hang ổ của gã cũng bị một hậu bối tà đạo Độ Kiếp cảnh cướp đoạt, gã thật sự không nhịn nổi nữa!

Trong mắt Bạch Cốt Yêu Quân bốc cháy lên ngọn lửa đỏ rực, móc ra một bình ngọc màu đỏ từ trong lòng, nhét hết vào trong miệng, cắn xuống, răng rắc một tiếng, bình ngọc trực tiếp bị gã cắn nát.
Bình Luận (0)
Comment