Tu Tiên Bất Bại, Chia Đều Vạn Vật (Dịch)

Chương 235 - Chương 235 - Chấp Mê Bất Ngộ

Chương 235 - chấp mê bất ngộ
Chương 235 - chấp mê bất ngộ

"Thật sự cho rằng đỡ một kích tiện tay của bản tọa, ngươi có thể kiêu ngạo trước bản tọa sao?" Hắc Long hừ lạnh nói, đương nhiên gã không tin một lão quái vật sống không biết bao nhiêu năm như mình lại ngay cả một tên tiểu tử chưa tới trăm tuổi cũng không ép được.

Tuy Hắc Long không muốn thừa nhận, nhưng khí tức Lý Chu Quân phát ra lúc này, hoàn toàn không kém gã chút nào.

Cho nên Hắc Long cũng không dám sơ suất.

Chỉ thấy pháp lực toàn thân Hắc Long bộc phát, trong chốc lát một cột sáng linh lực màu đen xông thẳng lên trời, lực lượng cường đại khiến thiên địa run rẩy.

"Rống!"

Linh quang tán đi, một thân ảnh Hắc Long to như cự sơn xuất hiện trước mắt mọi người.

Lúc này Hắc Long đã hiển lộ chân thân, đầu rồng ngửa mặt lên trời phát ra tiếng gào thét vang vọng thế gian, trong khoảnh khắc linh lực vô cùng vô tận như cơn bão quét ra.

Ánh mắt Ngao Vũ và mấy Chân Tiên Hải tộc lộ ra vẻ kinh hãi, thân hình nhanh chóng chạy trốn ra ngoài vạn dặm.

Cho dù bọn hắn là Chân Tiên thất phẩm, nhưng nếu tới gần cơn lốc linh lực kia, bọn hắn vẫn sẽ bị xoắn nát!

"Nửa bước Thiên Tiên chỉ là toả ra khí tức, liền có thể khiến mấy vị Chân Tiên thất phẩm Hải tộc chạy trối chết, chuyện này cũng quá kinh khủng!"

Thương sinh Thanh Châu đều không ngoại lệ, đều khiếp sợ trước sự cường đại của Hắc Long.

Cho dù là Chân Vân Tử, Tuyết Mỗ, một đám Chân Tiên thượng thừa Đạo Thiên Tông mới vừa xuất quan, lúc này cũng đều động dung.

Hắc Long cường đại vượt xa tưởng tượng của bọn họ!

"Chết!"

Đôi mắt to lớn của Hắc Long, giống như nhật nguyệt, nhìn chằm chằm Lý Chu Quân, phát ra âm thanh ẩn chứa uy năng lớn lao, nhộn nhạo về phía giữa thiên địa.

Sau một khắc, Hắc Long bay lên trời, giãn ra thân rồng vạn trượng mênh mông vô bờ, đánh thẳng về phía Pháp Thiên Tượng Địa vạn trượng của Lý Chu Quân.

"Cần gì chấp mê bất ngộ?"

Lý Chu Quân thở dài, Pháp Thiên Tượng Địa sau lưng lại bộc phát ra thần quang chói mắt, tựa như một vị Cổ Thần đỉnh thiên lập địa.

Oanh!

Pháp Thiên Tượng Địa nâng lên một nắm tay tựa như cự sơn, một quyền đập tới đầu Hắc Long.

Linh lực bạo ngược vô cùng, tàn sát bừa bãi chu thiên, phát ra một trận thanh âm tựa như thiên băng địa liệt, khí thế không yếu hơn chút nào so với bản thể Hắc Long.

Oanh!

Khi quyền của Lý Chu Quân va chạm với đầu của Hắc Long, trong chớp mắt, thiên địa run rẩy, càn khôn điên đảo, cuồng phong gào thét.

Lần này hai người giao thủ, cân sức ngang tài!

Trong mắt Hắc Long hiện lên vẻ ngoan lệ, gào thét một tiếng, sau đó quay đầu há to miệng có thể nuốt cả sơn hà, trực tiếp cắn tới bả vai Pháp Thiên Tượng Địa của Lý Chu Quân.

Nhưng ngay sau đó, trong con ngươi to lớn của Hắc Long lộ ra vẻ khiếp sợ. Gã không cắn nổi Pháp Thiên Tượng Địa của Lý Chu Quân, điều này sao có thể?!

Lý Chu Quân nở nụ cười.

Lúc này hắn và Hắc Long đang chia năm năm, Hắc Long sao có thể cắn hắn?

Trừ phi Hắc Long đập nồi dìm thuyền, dồn lực mạnh đến mức làm vỡ răng, lấy thương đổi thương, mới có thể gây thương tích cho hắn.

Nhưng hiển nhiên Hắc Long không biết năng lực này của Lý Chu Quân.

Chỉ cho rằng Lý Chu Quân rèn luyện Pháp Thiên Tượng Địa vô cùng ngưng thực.

Nhưng hiển nhiên Hắc Long cũng là một nhân vật hung ác, gã không tin miệng có thể nuốt núi sông của mình, còn không cắn nổi pháp tướng của Lý Chu Quân.

Vì vậy Hắc Long dùng sức cắn mạnh, răng rắc!

"Đậu xanh, ác như vậy?!" Cảm nhận được bả vai Pháp Thiên Tượng Địa bị cắn nát, Lý Chu Quân không nhịn được thốt một câu thô tục. Pháp Thiên Tượng Địa đưa tay bắn ra thần quang chói mắt, đánh về phía khuôn mặt dữ tợn của Hắc Long.

Oanh!

Một tiếng vang thật lớn, trên mặt Hắc Long trúng một quyền nặng nề, lập tức váng đầu hoa mắt, nhưng cũng thuận thế trực tiếp xé rách linh lực trên vai Pháp Thiên Tượng Địa của Lý Chu Quân, thân hình lui nhanh ra ngoài.

"Pháp Thiên Tượng Địa của Lý Thái Thượng lại bị cắn nứt!"

"Quả nhiên, Lý Thái Thượng vẫn thua do quá trẻ, nhưng cho dù thua, Lý Thái Thượng cũng đủ chứng minh sự cường đại của hắn trong trận chiến này. Dù sao hắn cũng có thể ở độ tuổi trăm tuổi lièn giao thủ với Hắc Long nửa bước Thiên Tiên, thử hỏi trong thiên hạ còn có ai có thể làm được?"

Thương sinh Thanh Châu thấy thế cảm khái nói.

"Không đúng, các ngươi mau xem miệng của Hắc Long!"

Đột nhiên, có người quát lớn.

Chỉ thấy trong miệng Hắc Long, từng giọt máu Chân Long nhỏ xuống theo khóe miệng dữ tợn của gã, mỗi một giọt máu đều tản ra khí tức khủng bố, nặng như Thái Sơn!

"Cho nên, đây có thể tính là lưỡng bại câu thương, Lý Thái Thượng cũng không thua sao?"

Chúng sinh Thanh Châu lập tức hít vào một hơi thật sâu.

Trên Linh Tuyết Sơn, Mộ Dung Tuyết nhìn Lý Chu Quân tái nhợt, chỉ cảm thấy đau lòng vô cùng.
Bình Luận (0)
Comment