Tu Tiên Bất Bại, Chia Đều Vạn Vật (Dịch)

Chương 237 - Chương 237 - Ngao Đại Hắc

Chương 237 - Ngao Đại Hắc
Chương 237 - Ngao Đại Hắc

Tất cả những điều này thật sự phá vỡ nhận biết của hai người.

"Tu vi của ngươi là Tiên Quân?"

Da mặt Hắc Long giật giật.

Lúc này, so với Chân Vân Tử và Tuyết Mỗ, Hắc Long càng thêm ngơ ngác.

Lão tử vậy mà đánh tới đánh lui với Tiên Quân?

Ngươi dám tin?

Rất rõ ràng trận chiến này mình đã coi thành đại chiến sinh tử, kết quả người ta lại chơi với mình!

Lúc này trên mặt Giang Tiêu Bạch lộ ra nụ cười thư thái, rốt cục sư phụ lão nhân gia không giả vờ nữa, trực tiếp ngả bài, hiện tại hẳn những Hải tộc này đã run lẩy bẩy rồi chứ?

"Cái gì?!"

"Ta không nghe lầm chứ? Hắc Long nói Lý Thái Thượng, là tu vi Tiên Quân?"

Thương sinh Thanh Châu, lúc này đều nghẹn họng nhìn trân trối.

Vốn tưởng rằng có thể nhìn thấy Chân Tiên, nửa bước Thiên Tiên đại chiến, cả đời này bọn họ cũng đủ để ghi khắc việc này.

Ai có thể ngờ được Lý Thái Thượng lại là Tiên Quân trong truyền thuyết!

Một ý niệm của Tiên Quân, hoàn toàn đủ để phá hủy toàn bộ Thanh Châu!

Mọi người trong Đạo Thiên Tông, cũng sau một hồi thất thần ngắn ngủi, như cục đá rơi xuống nước, nổ tung.

"Lý Thái Thượng này quả thực chính là yêu nghiệt! Biến thái!"

Một vị sơn chủ Đạo Thiên Tông không nhịn được tuôn ra lời thô tục.

"Đâu chỉ là yêu nghiệt, biến thái? Ta thấy hắn là yêu nghiệt biến thái!"

Một vị sơn chủ khác đáp lại.

Mộ Dung Tuyết nhìn Lý Chu Quân giơ cao cánh tay, bàn tay hội tụ lực lượng Thiên Đạo, tựa như thần linh, trên mặt lộ ra vẻ kinh hỉ, một giây sau đã nở một nụ cười khổ.

Lý Chu Quân cường đại như thế, hiện tại mình xứng với hắn sao?

Thật sự rất may mắn vì không ở bên cạnh hắn, nếu không mình sẽ trở thành chướng ngại vật của hắn nhỉ?

Mộ Dung Tuyết thầm nghĩ, nhưng nàng cũng không nản lòng. Nàng tin sau này mình có thể đứng bên cạnh Lý Chu Quân, chia sẻ một chút với hắn.

Mà cùng lúc đó, Lý Chu Quân cũng không trả lời câu hỏi nghi ngờ của Hắc Long.

Bởi vì lực lượng Thiên Đạo trong tay, vào lúc này hội tụ thành một tờ giấy trắng.

Tờ giấy trắng chợt lóe lên, một hàng chữ vàng hiện ra.

Những chữ vàng này, chính là hiệp ước Hải Tộc không được xâm phạm Thanh Châu.

Trên thiên thượng mà chúng sinh không thể chạm tới.

Có một lão giả cúi đầu nhìn lực lượng Thiên Đạo hội tụ trong tay Lý Chu Quân, lau lau nước mắt chảy xuống khóe mắt, thì ra là hắn cướp lực lượng Thiên Đạo của ta!

Lão giả này là Thiên Đạo hóa thân của Thiên Đạo Thiên Nguyên Giới.

Thật ra từ lúc Lý Chu Quân giao thủ với Dao Tiên Quân Tiên Quân thất phẩm xuống từ Tiên Giới, Thiên Đạo đã chú ý tới hai người, nhưng cường độ của lão chỉ tương đương với Tiên Quân nhất phẩm. Hai người đại chiến, lão chỉ có thể run rẩy trốn tránh.

Hơn nữa từ sau khi Dao Tiên Quân đi, lão cũng không dám dùng Thiên Đạo Chi Nhãn giám thị Lý Chu Quân. Dù sao người ta cũng là Tiên Quân thất phẩm, nếu mình giám thị hắn, lỡ như người ta nổi giận, muốn hủy diệt thế giới thì phải làm sao bây giờ?

Nói trở lại.

Đến giờ lão vẫn nhớ, trong buổi tối đen kịt kia, có một giọng nói hỏi lão mượn lực lượng Thiên Đạo, sau đó lão không cho mượn, tiếp theo, lão bị thương khắp người, dâng ra lực lượng Thiên Đạo.

Cho đến khi lực lượng Thiên Đạo của lão bị lấy đi, lão cũng không biết là ai lấy đi.

Hơn nữa lão muốn hỏi một câu.

Đây là mượn sao?

Đây rõ ràng là đánh cướp!

Hơn nữa đến nay lão vẫn không hiểu, từ khi nào Thiên Nguyên Giới lại xuất hiện một tồn tại tà ác không nói đạo lý như vậy, rõ ràng tất cả đều nằm trong lòng bàn tay của mình mà...

Hình ảnh trở lại chỗ Lý Chu Quân.

Chỉ thấy hắn lúc này cười tủm tỉm đưa tờ giấy tới trước mặt Hắc Long: "Cắn ngón tay, ký một lần?"

Da mặt Hắc Long giật giật, tuy thế lực sau lưng gã cường đại, cũng không e ngại tồn tại cấp Tiên Quân.

Nhưng vạn nhất tên tiểu tử trước mắt nghĩ không thông, dùng một bàn tay đập chết mình thì làm sao bây giờ?

Cho dù thế lực sau lưng báo thù cho mình, mình cũng đã chết rồi, báo thù lại có ích lợi gì?

Nghĩ tới đây, Hắc Long không chút do dự hóa thành hình người, cắn rách ngón trỏ, dùng tinh huyết ký tên mình là ‘Ngao Đại Hắc’ lên tờ giấy do lực lượng Thiên Đạo hóa thành.

Theo cái tên rơi xuống.

Hắc Long có thể cảm nhận được rõ ràng, một luồng sức mạnh uy nghiêm khóa chặt gã, chỉ cần gã dám vi phạm hiệp tước trên giấy, tuyệt đối thập tử vô sinh!

Lý Chu Quân nhìn thoáng qua chữ Ngao Đại Hắc mà Hắc Long viết, than thở: "Sống mấy vạn năm, sao viết chữ, còn xiêu xiêu vẹo vẹo, còn không bằng chữ ta viết lúc ba tuổi."

Ngao Đại Hắc: "..."

Ngươi là Tiên Quân!

Ta nhịn!

Ta nhịn!

Sau đó Lý Chu Quân lại chạy tới trước mặt Ngao Vũ và mấy Chân Tiên Hải tộc để bọn hắn ký tên.

Đám người Ngao Vũ thấy Ngao Đại Hắc cũng ký, nào còn dám do dự, cũng lập tức dùng tinh huyết của mình, trực tiếp ký tên của mình.
Bình Luận (0)
Comment