Tu Tiên Bất Bại, Chia Đều Vạn Vật (Dịch)

Chương 245 - Chương 245 - Mặc Văn Phàm

Chương 245 - Mặc Văn Phàm
Chương 245 - Mặc Văn Phàm

"Xin Tiên Quân chờ ở đây một lát, Mặc Hiên Hòa đi báo cho tộc trưởng."

"Làm phiền." Lý Chu Quân gật đầu.

Mặc Hiên Hòa cung kính cáo lui.

Đối mặt với Lý Chu Quân, Mặc Hiên Hòa không dám chậm trễ chút nào. Dù sao cường giả Tiên Quân tuyệt đối có được thực lực có thể phá hủy toàn bộ Mặc Thành, thậm chí là tiểu thế giới chỉ trong một ý niệm!

Chờ một lát ở trong đại điện.

Mặc Hiên Hòa dẫn theo một vị trung niên, vội vàng đi vào trong đại điện.

"Tộc trưởng Thủ Mộ nhất tộc, Mặc Văn Phàm, bái kiến Lý Tiên Quân." Nam nhân trung niên Mặc Hiên Hòa tiến vào, sau khi nhìn thấy Lý Chu Quân, chắp tay bái nói:

"Mặc tộc trưởng, không cần đa lễ." Lý Chu Quân cười đặt chén trà trong tay lên trên mặt bàn bên cạnh.

"Ta đã nghe Hiên Hòa trưởng lão nói, Lý Tiên Quân đến Thủ Mộ nhất tộc chúng ta là muốn xông vào mộ Tiên Quân sao?" Mặc Văn Phàm cung kính hỏi.

"Đúng vậy." Lý Chu Quân gật đầu nói.

"Lý Tiên Quân muốn xông mộ Tiên Quân, tự nhiên không có vấn đề." Mặc Văn Phàm vội vàng nói: "Chỉ là Tiên Quân tới đây đường xa mệt mỏi, có cần nghỉ ngơi một chút rồi hẵng vào không?"

"Không cần, trực tiếp đi vào là được." Lý Chu Quân cười lắc đầu.

"Vậy xin mời Lý Tiên Quân đi theo ta." Mặc Văn Phàm cũng không lề mề, lập tức muốn dẫn đường cho Lý Chu Quân.

"Làm phiền." Lý Chu Quân nói.

"Tiên Quân khách khí." Mặc Văn Phàm vội nói. Sau đó hắn phân phó Mặc Hiên Hòa tiếp tục trông coi cửa vào Thủ Mộ nhất tộc, còn hắn thì dẫn đường cho Lý Chu Quân.

Trên đường đi, Mặc Văn Phàm cười nói với Lý Chu Quân: "Trăm năm trước, đa tạ Tiên Quân ra tay cứu tiểu nữ."

"Ừm?" Trên mặt Lý Chu Quân lộ ra một chút nghi hoặc, hắn cũng không nhớ rõ, đã từng gặp nữ nhi của Mặc Văn Phàm, cho nên càng đừng nói tới chuyện cứu nàng.

Mặc Văn Phàm cười nói: "Tiểu nữ Mặc Lưu Nhi, lúc trước bởi vì cần rèn luyện nên được Chung gia ở Lan Thương Thành thu dưỡng, đổi tên thành Chung Lưu Nhi. Nhưng nàng chưa từng nghĩ tới chuyện bị Bạch Cốt Yêu Quân đồ thành. Người bảo vệ tiểu nữ cũng không phải đối thủ của Bạch Cốt Yêu Quân. Sau đó vẫn là Lý Tiên Quân và Chân Vân Thái Thượng ra tay, tiểu nữ và toàn bộ Lan Thương Thành mới có thể may mắn còn sống sót."

"Thì ra là thế." Lý Chu Quân bừng tỉnh đại ngộ. Bảo sao, vô duyên vô cớ sao lại có một vị Chân Tiên Thủ Mộ nhất tộc giao thủ với Bạch Cốt Yêu Quân.

Trong lúc nói chuyện, Lý Chu Quân theo Mặc Văn Phàm, một đường đi qua rất nhiều cung điện, sau đó cưỡi mây tới trên một đỉnh núi.

Trên mặt đất trên đỉnh núi, có một cửa động sâu không thấy đáy, phảng phất như dã thú há miệng nuốt người.

"Lý Tiên Quân, nơi này là nơi đ thông tới mộ Tiên Quân. Từ ngày Thủ Mộ nhất tộc chúng ta sinh ra, Lý Tiên Quân là người duy nhất đến nơi đây mà không phải người Thủ Mộ nhất tộc." Mặc Văn Phàm cười nói, trong lòng cũng bất đắc dĩ, đoán chừng Lý Chu Quân cũng là người đầu tiên nhìn thấy thi hài Tiên Quân.

Dù sao tu vi của Lý Chu Quân vốn là Tiên Quân, những thứ trong mộ của Mặc Ngọc Tiên Quân – người đi xuống từ Tiên Giới, căn bản không thể ngăn được Lý Chu Quân.

Mặc Văn Phàm nói xong, liếc nhìn cửa động sâu không thấy đáy kia. Dù với tu vi Chân Tiên cảnh của hắn, giờ phút này hắn vẫn cảm thấy một tia sợ hãi bất an phát ra từ nội tâm.

Lý Chu Quân lại là kẻ tài cao gan lớn, sau khi hơi chắp tay với Mặc Văn Phàm, trực tiếp nhảy vào cửa động vực sâu kia.

Gió rít bên tai.

Thân thể rơi nhanh xuống

Chẳng qua Lý Chu Quân cũng không hốt hoảng.

Mà cùng lúc đó.

Bên cạnh cửa động.

Một nữ tử xinh đẹp như hoa, đi tới bên cạnh Mặc Văn Phàm, nhẹ giọng hỏi: "Cha, nghe nói Lý Tiên Quân đến xông mộ Tiên Quân?"

"Ừm, sao vậy nha đầu?" Mặc Văn Phàm cười nói.

Nữ tử tới này, chính là thiếu nữ Chung gia ở Lan Thương Thành lúc trước, Chung Lưu Nhi, hiện giờ là thiên kim Thủ Mộ nhất tộc, Mặc Lưu Nhi.

"Lúc trước Lý Tiên Quân cứu ta một mạng, đương nhiên là phải cảm tạ một phen." Mặc Lưu Nhi cười nói.

"Ha ha ha, đương nhiên, chẳng qua lúc này Lý Tiên Quân đã xuống dưới." Mặc Văn Phàm gật gật đầu cười nói, đột nhiên, vẻ mặt Mặc Văn Phàm cứng lại: "Nha đầu, nói thật, lúc trước ta không để ngươi và Chung Đống ở bên nhau, phái người cưỡng ép chia rẽ các ngươi, ngươi không trách vi phụ chứ?"

"Hiện tại sẽ không trách." Mặc Lưu Nhi cười khổ lắc đầu.

Hiện tại nàng đã thành thân với thiên kiêu trong tộc, lại đã làm mẹ, có trách thì có ích gì?

"Ài, Chung Đống dù sao cũng chỉ sinh ra trong một tiểu gia tộc, mặc dù có chút cơ duyên, nhưng lấy thiên phú của hắn, cũng khó có thể đạt tới cảnh giới Hư Tiên, mà hiện tại ngươi đã đạt tới cảnh giới Hư Tiên. Vi phụ phỏng chừng, hiện tại có thể tu đến Hóa Thần đã không tệ rồi. Tuổi thọ của Hư Tiên dài hơn Hóa Thần quá lâu, vi phụ không muốn nhìn ngươi thủ tiết." Mặc Văn Phàm thở dài nói.
Bình Luận (0)
Comment