Chương 254 - lấy cái chết tạ tội
Hàng vạn kiếm ảnh ngay lập tức đâm vào cơ thể dung nham của Chiến Ma Hoàng.
Nhưng lại như đá chìm đáy biển, không hề tạo nên một gợn sóng nào.
Mà cùng lúc đó, trên mặt Mặc Ngọc Tiên Quân hiện lên một tia tái nhợt, khí tức cũng càng thêm uể oải, tựa như một ngọn lửa chập chờn, sẽ dập tắt bất cứ lúc nào.
Bản mệnh phi kiếm của nàng, ngay khoảnh khắc đâm vào trong cơ thể Chiến Ma Hoàng, không ngờ lại trực tiếp bị hòa tan!
Đây chính là Tiên Hoàng sao?!
Mặc Ngọc Tiên Quân cười khổ.
Lý Chu Quân kinh ngạc nhìn Mặc Ngọc Tiên Quân, trong lúc nhất thời không đoán được ý nghĩ của nàng.
Cùng lúc đó.
Chiến Ma Hoàng thấy thần thông Dung Nham Trường Hà của mình cũng không làm gì được Lý Chu Quân, lúc này đang chuẩn bị tế ra sát chiêu một lần nữa.
Dị biến đột nhiên phát sinh.
"Chiến Ma Hoàng, lần này ngươi chạy không thoát đâu." Một giọng nữ vang lên bên ngoài đại điện nơi Chiến Ma Hoàng đang đứng.
"Lưu Ly Tiên Hoàng? Chết tiệt, nhất thời phẫn nộ quên mất tiện nhân này vẫn luôn đuổi giết bổn hoàng." Sau khi Chiến Ma Hoàng nghe thấy giọng nói của nữ tử này, sắc mặt âm tình bất định.
Quá nửa là động tĩnh do mình ra tay làm bại lộ vị trí của mình.
Nghĩ vậy, Chiến Ma Hoàng không cam lòng liếc nhìn Lý Chu Quân, sau đó thu hồi thần thông, gần như trong khoảnh khắc đã biến mất trước mặt Lý Chu Quân.
Mà theo Chiến Ma Hoàng biến mất, một giây sau, Lý Chu Quân xuyên qua khe hở hư không, nhìn thấy một nữ tử cũng mặc áo xanh giống hắn xuất hiện ở chỗ ngoài đại điện mà Chiến Ma Hoàng vừa đứng.
Nữ tử áo xanh nhìn Lý Chu Quân trên người còn tản ra uy thế cuồn cuộn của Tiên Hoàng, thân thiện gật đầu với hắn.
Sau đó nữ tử áo xanh này cũng biến mất trước mắt Lý Chu Quân.
Khe nứt này cũng đóng lại vào lúc này, khí tức trên người Lý Chu Quân cũng trở về như lúc bình thường.
Lý Chu Quân thấy thế nhẹ nhàng thở ra.
Nếu không phải nữ Tiên Hoàng kia đột nhiên xuất hiện, e là mình có đánh với Chiến Ma Hoàng một trăm năm, cũng không thể phân ra thắng bại!
Hơn nữa nhìn dáng vẻ, dường như nữ Tiên Hoàng này đang đuổi giết Chiến Ma Hoàng, Chiến Ma Hoàng cũng rất kiêng kỵ nàng.
Mặc kệ những thứ này.
Ánh mắt của Lý Chu Quân rơi vào trên người Mặc Ngọc Tiên Quân khí tức uể oải, hai mắt híp lại.
Mặc Ngọc Tiên Quân thấy thế, trong lòng cười khổ một tiếng. Nàng biết mặc kệ lúc này Lý Chu Quân có ra tay với nàng hay không, nàng cũng không thể sống nổi.
Bởi vì lực lượng tiên hồn của nàng vốn còn có thể chèo chống ba năm, sau khi bản mạng phi kiếm bị hủy, bị phản phệ kịch liệt. Giờ chỉ còn một chút xíu, sắp cạn kiệt. Lúc này trừ phi Tiên Đế ra tay, nếu không cho dù là Tiên Hoàng cũng không thể xoay chuyển tình thế.
Mặc Ngọc Tiên Quân ôm quyền nói với Lý Chu Quân: "Lúc trước là Mặc Ngọc liên thủ với Tiên Hoàng chém giết Chiến Lan, lòng sinh ý xấu."
"Mặc Ngọc không còn mặt mũi đối mặt với Tiên Hoàng, hy vọng Tiên Hoàng nể tình Mặc Ngọc ra tay với Ma Hoàng, không nên giận chó đánh mèo lên Thủ Mộ nhất tộc. Bọn họ không có công lao, cũng có khổ lao, nếu không phải bọn họ trông coi mộ Tiên Quân nhiều thế hệ, chỉ sợ Chiến Lan đã sớm đoạt xá người đến đây thăm mộ, làm hại giới này."
"Đối với sai lầm lúc trước phạm phải, Mặc Ngọc nguyện lấy cái chết tạ tội."
"Bảo vật tích góp nhiều năm trên người Mặc Ngọc, cũng nguyện ý hiến cho Tiên Hoàng."
Ngay khi giọng nói vừa rơi xuống.
Chỉ thấy hai tay Mặc Ngọc Tiên Quân nâng nhẫn trữ vật vừa cởi ra, hai mắt cũng dần dần trống rỗng, sinh cơ toàn thân cũng biến mất hầu như không còn.
Rất hiển nhiên, lúc này Mặc Ngọc Tiên Quân đã thiêu đốt tiên hồn vốn còn thừa không nhiều lắm, triệt để tử vong, chỉ để lại một bộ tiên khu.
Một vị Tiên Quân cứ như vậy vẫn lạc trước mặt Lý Chu Quân.
"Người tốt người xấu, đều chỉ cách nhau một ý niệm." Lý Chu Quân thổn thức lắc đầu.
Từ việc Mặc Ngọc Tiên Quân ngăn chặn Chiến Lan vô số năm tháng, cùng với vừa rồi nguyện ý ra tay với Chiến Ma Hoàng, có lẽ bản tính của nàng cũng không xấu, chỉ là nhất thời động ý niệm lệch lạc, đi lầm đường.
Nhân tính chính là phức tạp như thế.
Đồng thời, điều này cũng làm mới nhận thức của Lý Chu Quân về Tiên Quân.
Có lẽ trong mắt người Hạ Giới, Tiên Quân là lạch trời không có cách nào vượt qua.
Nhưng ở Tiên Giới, có vẻ như cũng chỉ như vậy.
Lúc trước thấy Tiên Quân Diêu gia vênh váo như vậy, không biết là tên này đang giả làm đại lão, hay là trong gia tộc có lão quái vật tồn tại.
Lý Chu Quân yên lặng than thở trong lòng.
【 Tinh: Chúc mừng ký chủ đánh dấu thành công trước di hài Tiên Quân, thưởng cho ký chủ tu vi tăng lên Chân Tiên cảnh nhị phẩm! 】
Theo âm thanh hệ thống rơi xuống.
Lý Chu Quân cảm giác được pháp lực trong cơ thể tăng trưởng mấy lần, mà cường độ thân thể cũng tăng lên mấy cấp độ vào thời khắc này.