Chương 265 - liều một phen
"Sư muội, ngươi!" Thấy Kế Tư Đan trực tiếp cầu xin tha thứ, Đặng Dật Thần lộ sắc mặt kinh hãi, sư muội này sao có thể nhanh hơn hắn một bước.
Tiếp đó Đặng Dật Thần dứt khoát quỳ trên mặt đất, khóc hô với Lý Chu Quân: "Đế Tử, thật ra chúng ta cũng muốn làm người tốt! Nhưng nếu trong vòng một năm, chúng ta không thể lừa năm vị Chân Tiên đi đào mỏ cho tông môn, kết cục của chúng ta sẽ rất thảm! Cho nên chúng ta cũng rất bất đắc dĩ!"
Vì mạng sống, quỳ xuống không mất mặt.
Đế Tử?
Lý Chu Quân cũng hơi sửng sốt khi hai người xưng hô với mình như vậy.
Đế Tử không phải là nhi tử của Tiên Đế sao?
Những người này vô duyên vô cớ khiến mình có thêm một người cha, sao có thể nhịn được?
Trong lòng Lý Chu Quân khó chịu, đang định thi triển nước cờ thứ hai - Tinh Vẫn, nhưng lại phát hiện ra pháp lực trong cơ thể không đủ để thi triển nước cờ thứ hai.
Lý Chu Quân hít vào một hơi thật sâu. Phải biết rằng, pháp lực trong cơ thể hắn mạnh hơn rất nhiều so với Chân Tiên tam phẩm bình thường. Nhưng dù vậy, cũng chỉ đủ duy trì nước cờ thứ nhất trong một thời gian ngắn.
Có lẽ chỉ khi chia năm năm cùng với Tiên Đế, đạt được cảnh giới Tiên Đế, mới có thể hoàn toàn thi triển uy lực chân chính của môn Đế Pháp này.
Như thế xem ra, hôm nay vẫn là phải vô nhân tính một lần, dùng Phi Kiếm Ngạo Tuyết vừa lên tới Chân Tiên Khí ngũ phẩm tru sát hai người.
Cùng lúc đó, Đặng Dật Thần cảm nhận được áp lực trên người dường như càng ngày càng nhỏ, trong ánh mắt vốn đang vẫy đuôi mừng chủ của hắn, lộ ra một tia tham lam.
Tên tiểu tử này dùng cảnh giới Chân Tiên thi triển pháp môn Tiên Đế, chỉ sợ pháp lực trong cơ thể hiện tại đã không còn nhiều.
Chỉ cần giết hắn, sẽ có thể đạt được Đế Pháp!
Về phần Lý Chu Quân có phải Đế Tử hay không, hắn cũng mặc kệ.
Bởi vì cái gọi là gan lớn no bụng, nhát gan chết đói, có vài người ở trước mặt hấp dẫn to lớn, là sẽ thật sự mất đi lý trí, bất chấp tất cả.
Điều này giống như những người cướp ngân hàng ở kiếp trước của Lý Chu Quân, biết rất có thể sẽ bị đạn bắn thành cái sàng nhưng vẫn dám ra tay.
Hơn nữa cho dù là Đế Tử chân chính, cũng không phải không có kẻ liều mạng dám có ý đồ xấu, chỉ là không có cơ hội mà thôi.
Bởi vì Đế Tử xuất hành, bình thường đều khá cẩn thận, cho dù ra tay, cũng không thể vừa lên đã mở đại chiêu, hao hết pháp lực trong cơ thể mình, hơn nữa bình thường bên cạnh Đế Tử đều có người hộ đạo cường đại đi theo.
Nhưng nếu Đế Tử lạc đàn, sẽ thật sự có người dám động thủ.
Dù sao Tiên Giới rộng lớn, tổng cộng có năm đại vực, phân biệt là Tiên Bắc Vực, Tiên Nam Vực, Tiên Trung Vực, Tiên Đông Vực, Tiên Tây Vực.
Trong năm đại vực này lại có vô số trung tiểu vực, mỗi trung vực hoặc tiểu vực đều có diện tích có thể so với một thế giới ở Hạ Giới, cho nên nếu Tiên Đế không lưu lại thủ đoạn trên người Đế Tử, cũng khó tìm được người.
Mà ở trong Tiên Giới, từng có một vị Tiên Đế tên là Đọa Đạo Nhân, trước khi chưa thành Tiên Đế, khi chưa thành Tiên Đế, gặp một vị Đế Tử vừa mới trải qua đại chiến, người hộ đạo đã chết, đồng thời đã dùng hết toàn bộ thủ đoạn hộ thân của Tiên Đế, vả lại toàn thân đều bị thương.
Đế Tử kia khoa tay múa chân với vị Đọa Đạo Nhân kia, mà vị Đọa Đạo Nhân kia cũng là người nóng tính, không kiềm được trực tiếp giết vị Đế Tử kia, còn lấy được tài nguyên tu hành trên người Đế Tử kia, sau đó mai danh ẩn tích, trốn đông trốn tây mấy chục vạn năm, thẳng đến khi tu luyện tới Tiên Đế mới xuất thế, trực tiếp bước lên đỉnh Tiên Giới, tôn hiệu Đọa Tiên Đế, vạn tiên triều bái!
Đương nhiên, đây chỉ là ví dụ, phần lớn người ra tay với Đế Tử đều chết rất thảm.
Nhưng cho dù chỉ là ví dụ, cũng đại biểu cho việc này có thể thành công, cho nên sẽ có người điên cuồng vì nó!
"Sư muội, hiện tại pháp lực trong cơ thể hắn đã cạn kiệt, ngươi liên thủ với ta cùng nhau giết hắn. Bảo vật trên người hắn chúng ta chia đều!"
Đặng Dật Thần lộ vẻ điên cuồng, truyền âm với Kế Tư Đan.
Kế Tư Đan nghe vậy, ánh mắt lộ ra vẻ không thể tin được: "Sư huynh, hắn biết Đế Pháp, rất có thể là Đế Tử của đế triều nào đó, hoặc là Thánh Tử của đại thánh địa. Nếu chúng ta động thủ với hắn, e là chết cũng không biết chết như thế nào đúng không?"
Đặng Dật Thần hừ lạnh một tiếng: "Hồ đồ, hiện tại chúng ta đã đắc tội hắn, cho dù không giết hắn, đợi sau khi hắn trở lại thế lực sau lưng, phái cường giả tới, chỉ sợ toàn bộ Ngọc Thịnh Vực chúng ta đều sẽ bị diệt, dù sao cũng phải chết, vì sao không liều một phen?!"
Nghe được lời Đặng Dật Thần nói, trên mặt Kế Tư Đan hiện lên một tia giãy giụa, nhưng cuối cùng vẫn là điên cuồng chiến thắng lý trí.