Tu Tiên Bất Bại, Chia Đều Vạn Vật (Dịch)

Chương 281 - Chương 281 - Không Lầm Chứ?

Chương 281 - Không lầm chứ?
Chương 281 - Không lầm chứ?

Sau đó, hắn nhìn thấy Liêm Bằng Vân đang chờ hắn ở bên ngoài.

Lý Chu Quân nhíu mày.

Lúc này Liêm Bằng Vân cười nói: "Huynh đài, có thể từ bỏ thứ yêu thích của mình không..."

"Không được." Lý Chu Quân không chút suy nghĩ, cự tuyệt, lập tức xoay người đi về phía Tiên Lai quán trọ.

Liêm Bằng Vân nhìn Lý Chu Quân đi về phía Tiên Lai quán trọ, trong mắt lập tức âm trầm như nước.

Lý Chu Quân đẹp trai vô cùng.

Điều này khiến Liêm Bằng Vân cảm thấy nguy cơ to lớn.

Mà Lý Chu Quân mua cây trâm, lại đi về phía quán trọ Tiên Lai. Liêm Bằng Vân cho rằng, Lý Chu Quân đang theo đuổi Đường Hoàng Nhi.

Liêm Bằng Vân đang giận dữ, hừ lạnh nói: "Huynh đài, ta mặc kệ ngươi có bối cảnh gì, nhưng ta khuyên ngươi một câu, cách xa Đường Hoàng Nhi một chút."

Lý Chu Quân dừng bước, quay đầu liếc nhìn Liêm Bằng Vân, cười tủm tỉm hỏi: "Ngươi đây là đang uy hiếp ta sao?"

"Lý Tiên Quân!"

Đột nhiên, giọng nói của lão giả cắt ngang cuộc giằng co giữa hai người Lý Chu Quân và Liêm Bằng Vân.

Chỉ thấy một bóng người lão giả vội vàng đi tới.

Người này không phải ai khác, chính là trưởng lão La Thiên Tông đã nhận bảy trăm bảy mươi vạn viên tiên tinh của Liêm gia, Bách Chí Thành.

Bách Chí Thành tới đây là vì lão biết, nơi này có một cửa hàng bán pháp bảo Thiên Tiên.

Cho nên lão muốn tới đây chọn lựa một món pháp bảo cửu phẩm Thiên Tiên có thuộc tính phòng ngự.

Lại không ngờ đụng phải Liêm Bằng Vân đang buông lời hung ác với Lý Chu Quân.

Một màn này có thể nói là dọa cho Bách Chí Thành hồn phi phách tán.

Lão đã tận mắt nhìn thấy vị Lý Tiên Quân này ra tay, là một vị cường giả Tiên Quân hàng thật giá thật.

Nếu như mình nhận một người đắc tội Tiên Quân làm đệ tử, e là ngay cả ngủ cũng không yên tâm!

Liêm Bằng Vân nhìn thấy Bách Chí Thành đi đến, trong lòng vui mừng, chỗ dựa của mình đến rồi!

Thế nhưng sau khi hắn nghe được xưng hô của Bách Chí Thành đối với Lý Chu Quân, vẻ mặt lập tức trì trệ, Lý Tiên Quân?

Thanh niên áo xanh trước mắt này là cường giả Tiên Quân?

Không lầm chứ?

Nhưng trưởng lão La Thiên Tông Bách Chí Thành, tu vi là Thiên Tiên cửu phẩm, hẳn là sẽ không phạm loại vấn đề cấp thấp này đúng không?

Vậy chẳng phải là nói, vừa rồi mình đang giằng co với một vị Tiên Quân?

Sắc mặt của Liêm Bằng Vân trắng nhợt.

Không có khả năng!

Tuyệt đối không có khả năng!

Nếu hắn thật sự là Tiên Quân, sao lại lăn lộn cùng một chỗ với mấy vị Chân Tiên Đường Hoàng Nhi, Đường Ngọc Nhi, Liễu Đạo Phong?

Nhưng ngay khi Liêm Bằng Vân đang suy nghĩ viễn vông.

Bách Chí Thành đã đi tới giữa hai người, chắp tay nói với Lý Chu Quân: "Lão hủ Bách Chí Thành, xin ra mắt Lý Tiên Quân."

Lý Chu Quân gật đầu, sau đó nhìn Bách Chí Thành, Liêm Bằng Vân nói: "Các ngươi quen biết?"

"Sao có thể? Chúng ta không biết." Bách Chí Thành thề thốt phủ nhận: "Ta thấy Lý Tiên Quân ở đây, mới tới chào hỏi."

Một màn này khiến Liêm Bằng Vân sững sờ tại chỗ.

Trong lòng lập tức nổi giận, nhưng hắn không dám phát tác.

Dù sao thân phận Thiên Tiên cửu phẩm của Bách Chí Thành vẫn bày ở nơi đó.

Sở dĩ Bách Chí Thành nói không biết Liêm Bằng Vân, hoàn toàn là vì không muốn vì bảy trăm bảy mươi vạn viên tiên tinh này mà đắc tội với một vị cường giả Tiên Quân.

Tuy nói La Thiên Tông cũng có cường giả Tiên Quân tọa trấn.

Nhưng sợ nhất là, vị Lý Tiên Quân này là người thù dai.

Vạn nhất ngày nào đó mình đơn độc rời khỏi tông môn làm nhiệm vụ, bị vị Lý Tiên Quân này bắt gặp, tuyệt đối thập tử vô sinh!

"Không biết là tốt nhất." Lý Chu Quân cười nhìn thoáng qua Liêm Bằng Vân.

Lúc này Liêm Bằng Vân nhìn tình huống trước mắt, đã không dám nói lời nào.

Chỉ đứng tại chỗ với khuôn mặt trắng bệch.

"Bách trưởng lão, ngươi đi làm việc của mình đi. Lý mỗ có việc trong người, không tiện ở lại lâu." Lý Chu Quân nói xong, liền xoay người rời khỏi nơi đây.

Mà cùng lúc đó.

Tại cửa hàng pháp bảo, trong thiên phòng.

Lão giả dáng người cường tráng kia tựa như cách tường, cũng có thể nhìn thấy một màn này.

"Tiên Quân?" Lão giả tự lẩm bẩm: "E là không đơn giản như vậy..."

"Tiểu Thu." Lão giả thản nhiên nói.

"Lão gia." Tiểu thị nữ thò đầu vào thiên phòng, nhìn về phía lão giả cười nói: "Lão gia có gì phân phó?"

"Đi thăm dò một chút, xem thân phận người mua ngọc trâm lúc nãy." Lão giả nói.

"Vâng, lão gia." Tiểu thị nữ cười ngọt ngào, nhưng trong lòng có chút kinh ngạc. Rốt cuộc là hạng người gì mà có thể khiến lão gia nhà mình coi trọng như vậy?

Thanh niên kia không đơn giản...

Mà cùng lúc đó.

Lý Chu Quân đã trở về Tiên Lai quán trọ.

Trước cửa hàng pháp bảo.

Liêm Bằng Vân mặt không chút máu nhìn về phía Bách trưởng lão, nói: "Bách trưởng lão..."

"Dừng." Bách Chí Thành lạnh giọng ngắt lời Liêm Bằng Vân, nói: "Từ nay về sau, ngươi và ta không có bất cứ quan hệ gì, ta cũng sẽ không thu ngươi làm đệ tử."
Bình Luận (0)
Comment