Chương 301 - người hiểu chuyện
"Phụt!" Diêu Văn Bân nghe vậy, vội vã bụm miệng muốn phun máu tươi: "Ngươi thật không coi mặt mũi của lão phu ra gì sao!"
Diêu Hoàng Tồn lập tức có chút ủy khuất nói: "Lão tổ, ta thế nhưng đã hứa với sư phụ của Tiêu Bạch, Tiêu Bạch có thể phi thăng Tiên Giới trước trăm tuổi, liền có thể cưới Đào Nhi mà!"
"Còn có việc này?" Trên mặt Đế Tử Thừa Thủy Đế Triều Tạ Văn Tuấn lập tức có chút khó chịu, hắn đường đường là Đế Tử, lại trở thành kẻ thứ ba?
"Đế Tử bớt giận!" Diêu Văn Bân thấy thế, lộ ra sắc mặt kinh hãi nói.
Hiện tại lão hận không thể xé miệng Diêu Hoàng Tồn!
"Người nọ và Đào nhi đã thành thân chưa." Tạ Văn Tuấn hỏi.
"Bẩm Đế Tử, còn chưa." Diêu Văn Bân vội nói.
"Chưa thành thân à, vậy không sao." Tạ Văn Tuấn gật đầu nói: "Mọi chuyện cần chú ý cạnh tranh công bằng, để bản Đế Tử xem thử người bên cạnh Đào Nhi hiện nay là ai."
Hắn đã từng có duyên gặp mặt Diêu Đào vài lần.
Trong lòng hắn đã không thể chứa nổi nữ tử khác.
Cho dù là làm chuyện nam nữ với những nữ tử khác, trong đầu cũng đều là Diêu Đào khiến hắn hồn xiêu phách lạc.
"Được được." Lúc này Diêu Văn Bân vội vàng nói.
Lão vung tay lên, trực tiếp bắt lấy Giang Tiêu Bạch đang tu luyện.
Giang Tiêu Bạch đột nhiên xuất hiện ở đại sảnh đãi khách Diêu gia, trên mặt còn có chút phát mộng.
"Diêu gia chủ, Diêu lão tổ." Giang Tiêu Bạch cung kính hành lễ với hai người Diêu Hoàng Tồn, Diêu Văn Bân.
"Tiêu Bạch, không cần đa lễ." Diêu Hoàng Tồn cười nói.
"Hừ." Diêu Văn Bân hừ lạnh một tiếng.
"Ngươi chính là vị hôn phu của Đào nhi?" Cùng lúc đó, Tạ Văn Tuấn nhìn Giang Tiêu Bạch đột nhiên xuất hiện, khóe miệng khẽ nhếch lên: "Chân Tiên lục phẩm?"
"Ngươi là?" Giang Tiêu Bạch nhìn Tạ Văn Tuấn, trong lòng có dự cảm không tốt.
"Đế Tử Thừa Thủy Đế Triều, Tạ Văn Tuấn." Tạ Văn Tuấn nói.
"Thì ra là Tạ Đế Tử, không biết Đế Tử muốn làm gì?" Giang Tiêu Bạch hỏi.
"Nếu ngươi thật sự yêu Diêu Đào, ngươi nên để nàng rời khỏi ngươi, hưởng thụ cuộc sống tốt hơn." Tạ Văn Tuấn nhìn Giang Tiêu Bạch, lộ ra vẻ mặt cao cao tại thượng nói.
Giang Tiêu Bạch dù ngốc đến đâu, lúc này cũng hiểu được, Tạ Văn Tuấn đây là muốn cướp vợ mình!
Lúc này, Diêu Văn Bân cũng lạnh nhạt mở miệng: "Giang Tiêu Bạch, nếu ngươi thức thời, hãy tự mình rời khỏi Diêu Đào, đến lúc đó Diêu gia chúng ta tự sẽ bồi thường cho ngươi."
"Tiểu tử ngốc đừng sợ, bản quân sẽ luôn ở phía sau ủng hộ ngươi." Diêu Hoàng Tồn tranh thủ thời gian truyền âm cho Giang Tiêu Bạch.
Giang Tiêu Bạch vốn còn chút loạn trận cước, sau khi nghe Diêu Hoàng Tồn truyền âm, nội tâm hơi bình tĩnh lại một chút.
Ánh nhìn Diêu Văn Bân với ánh mắt trong trẻo, nói: "Diêu lão tổ, ta và Đào Nhi đã ở bên nhau vài chục năm rồi, ngài cảm thấy Đào Nhi gả cho vị Đế tử này, sẽ thật sự hạnh phúc sao?"
Diêu Văn Bân cười ha ha nói: "Ta thà để hậu bối nhà ta ngồi trên kiệu rồng khóc, còn hơn cười trên lưng ngựa."
"Diêu lão tổ quả nhiên là người hiểu chuyện." Tạ Văn Tuấn lập tức vỗ tay khen ngợi.
Giang Tiêu Bạch nắm chặt nắm tay.
Thực lực!
Nói trắng ra là thực lực!
Đến Tiên Giới, Giang Tiêu Bạch mới ý thức được sự nhỏ bé của mình.
Cho dù thiên phú tốt đến đâu, trong gần một trăm năm hắn cũng chỉ mới tu luyện tới Chân Tiên lục phẩm, ngay cả Chân Tiên thất phẩm thượng thừa cũng chưa đạt tới.
Nếu như mình có tu vi Tiên Đế, người của Thừa Thủy Đế Triều còn dám kiêu ngạo như vậy sao?
"Giang tiểu tử, ta cũng là vì tốt cho Diêu Đào, hy vọng ngươi có thể hiểu." Lúc này Diêu Văn Bân nói với vẻ mặt cảm khái.
Giang Tiêu Bạch nghe vậy, cười nói: "Giang Tiêu Bạch ta cả đời này, ghét nhất chính là loại người như các ngươi, lấy danh nghĩa vì người khác, nhưng lại làm những việc có lợi cho mình!"
"Làm càn!" Diêu Văn Bân thấy một con kiến Chân Tiên nho nhỏ cũng dám phát ngôn bừa bãi ngay trước mặt mình, lập tức giận tím mặt.
"Chậc chậc, thật sự là tiểu tử nhanh mồm nhanh miệng." Lúc này Tạ Văn Tuấn chậc chậc lắc đầu nói: "Ngươi không cảm thấy ngươi như vậy, rất bi ai sao? Chỉ biết dùng miệng để trút sự tức giận trong lòng, nếu có bản lĩnh thì đánh bại bản Đế Tử, chứng minh ngươi có năng lực, để Diêu Đào có cuộc sống mà nàng muốn."
Ngay khi Tạ Văn Tuấn vừa dứt lời.
Trên người hắn đột nhiên bộc phát ra khí tức Thiên Tiên cửu phẩm!
Giang Tiêu Bạch thấy thế, con ngươi co rụt lại.
"Đừng nói bản Đế Tử bắt nạt ngươi, cho dù áp chế cảnh giới ở cùng cảnh giới với ngươi, ngươi cũng còn lâu mới là đối thủ của bản Đế Tử." Vẻ tự tin trên mặt Tạ Văn Tuấn tăng vọt.
Đương nhiên đây không phải là sự tự tin mù quáng.
Hắn có thể ở lại Thừa Thủy Đế Triều, trở thành Đế Tử, đương nhiên phải quét ngang người cùng thế hệ mới có tư cách.
Hơn nữa hắn có Đế Pháp bên người, một Chân Tiên nho nhỏ sao có thể là đối thủ của hắn?