Tu Tiên Bất Bại, Chia Đều Vạn Vật (Dịch)

Chương 314 - Chương 314 - Nhờ Hỗ Trợ

Chương 314 - Nhờ hỗ trợ
Chương 314 - Nhờ hỗ trợ

"Chuyện gì cứ từ từ nói, đừng nóng vội. Ta và Đoán lão tiên sinh có giao tình không tồi, nếu có thể giúp một tay, Lý mỗ đương nhiên sẽ không từ chối." Lý Chu Quân ngồi dậy nói.

Lúc này Nhan Huyền Thanh đắng chát nói: "Ngay hôm qua, có một nữ tử tới Đoán Thiên Điện chúng ta, chỉ đích danh yêu cầu sư phụ ta rèn một kiện Đế Khí. Sư huynh của ta thấy nàng gọi thẳng tên sư tôn, không chút suy nghĩ đã từ chối.

Không ngờ nữ tử kia kiêu ngạo ngang ngược, mở miệng liền nhục mạ sư huynh ta. Sư huynh ta tính tình nóng nảy, cho nên đánh nữ tử kia gần chết ngay tại chỗ, ném ra khỏi Đoán Thiên Điện.

Sau đó chúng ta mới biết, nữ tử này chính là con gái út của Vô Cấu Tiên Đế, một trong mười Tiên Đế mạnh nhất Tiên Giới, xếp hạng thứ mười.

Vô Cấu Tiên Đế nổi danh bao che con cháu.

Chỉ sợ không tới hai ngày, Vô Cấu Tiên Đế sẽ tìm tới cửa.

Khi sư tôn tới tham gia hôn lễ của đồ nhi Lý tiên sinh, đã từng dặn dò, chuyện này không thể để Lý tiên sinh ngài biết.

Nhưng ta lo lắng bản thể của sư phụ đang luyện hóa Phần Thiên Thần Viêm, nếu vì việc này mà xảy ra chuyện..."

Nói đến phần sau, Nhan Huyền Thanh lo lắng không thôi.

Sư phụ tuy có tu vi không yếu trong số các Tiên Đế, nhưng so với mười đại Tiên Đế mạnh nhất vẫn còn kém xa.

Lý Chu Quân nghe xong lời của Nhan Huyền Thanh, vẻ mặt nghiêm lại: "Cho nên ý của ngươi là muốn ta ra tay, cùng với Đoán lão tiên sinh đối phó với Vô Cấu Tiên Đế?"

Nhan Huyền Thanh nghe vậy, cho rằng Lý Chu Quân không muốn giúp đỡ, liền vội vàng nói: "Huyền Thanh biết, việc này sẽ khiến Lý tiên sinh vô cớ đắc tội với Vô Cấu Tiên Đế, cho nên dù Lý tiên sinh không đồng ý, Huyền Thanh cũng không oán trách gì."

"Yên tâm đi, chuyện này Lý mỗ đồng ý hỗ trợ." Lý Chu Quân nhìn Nhan Huyền Thanh có chút luống cuống tay chân, không khỏi mỉm cười nói.

【 Tinh: Hệ thống tuyên bố nhiệm vụ, chia năm năm với Vô Cấu Tiên Đế, ký chủ sẽ nhận được phần thưởng phong phú! 】

Nhìn nhiệm vụ hệ thống tuyên bố, Lý Chu Quân nở nụ cười.

Mà cùng lúc đó, Nhan Huyền Thanh thấy Lý Chu Quân đồng ý, sắc mặt không khỏi vui mừng: "Huyền Thanh đa tạ Lý tiên sinh!"

"Không cần khách khí." Lý Chu Quân cười nói: "Dù sao Đoán lão tiên sinh còn thiếu Lý mỗ một món Tiên Đế Khí đây, nếu ông ta xảy ra chuyện, ai sẽ giúp ta chế tạo Tiên Đế Khí?"

Nhìn Lý Chu Quân, người không hề có phong thái cao ngạo của Tiên Đế, nho nhã hiền hòa, bình dị gần gũi.

Nhan Huyền Thanh không khỏi sinh lòng hảo cảm với Lý Chu Quân.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, đối với Vô Cấu Tiên Đế, Lý tiên sinh lại có thể biểu hiện bình thản như vậy, chẳng lẽ thực lực của hắn đã đạt tới trình độ của mười đại Tiên Đế?

Giờ phút này, trong lòng Nhan Huyền Thanh không khỏi suy đoán.

Dù sao mười đại Tiên Đế ở Tiên Giới, cũng đại diện cho chiến lực đỉnh cao nhất của Tiên Giới.

"Được rồi, ngươi về sớm đi, nếu không sư phụ ngươi sẽ lo lắng." Lúc này Lý Chu Quân cười nói.

"Vậy Huyền Thanh xin cáo lui trước." Nhan Huyền Thanh khẽ khom người với Lý Chu Quân, sau đó rời khỏi nơi đây.

"Vô Cấu Tiên Đế sao..." Lúc này Lý Chu Quân cũng đứng lên, lộ vẻ mặt chờ mong.

...

Tại Đoán Thiên Điện.

Trong một đại viện.

Đoán Thương Khung tức giận nhìn Nhan Huyền Hồng bị treo trên cây nói: "Tiểu tử thối, biết sai chưa?"

"Sư phụ, ta sai chỗ nào!" Nhan Huyền Hồng quay mặt qua một bên: "Cùng lắm ta để tiểu nữ nhi của Vô Cấu Tiên Đế đánh lại ta là được."

"Ồ, lợn chết không sợ nước sôi đúng không?" Đoán Thương Khung giận quá hoá cười: "Ngươi thật sự cho rằng, vi sư tức giận vì ngươi đắc tội với Vô Cấu Tiên Đế sao? Vi sư tức giận chính là cái tính khí xấu xa của ngươi, rốt cuộc lúc nào mới có thể thay đổi? Ngươi cứ tiếp tục như vậy, vi sư sớm muộn gì cũng có ngày bị ngươi chọc tức chết, ngươi có thể học theo sư muội ngươi không?"

"Không sửa được." Nhan Huyền Hồng nói như chém đinh chặt sắt.

"Được được được, không sửa được đúng không, vậy thì ngươi cứ treo trên cây tiếp đi, đến khi nào ngươi nghĩ thông suốt thì thôi." Đoán Thương Khung suýt nữa tức chết, đây quả thực là nghiệt đồ!

Lời vừa dứt.

Đoán Thương Khung phất tay áo rời đi.

Không lâu sau.

Nhan Huyền Thanh rời khỏi chỗ ở của Lý Chu Quân, đi tới nơi này.

Nhìn Nhan Huyền Hồng bị treo trên cây, Nhan Huyền Thanh không khỏi che trán: "Đại ca, ngươi không thể để sư phụ bớt lo một chút sao? Ngươi nhận sai, sư phụ chẳng phải sẽ thả ngươi xuống?"

Hai người là thân huynh muội, lúc không có người ngoài, hai người sẽ xưng hô là huynh muội.

Lúc này Nhan Huyền Hồng mới nhe răng trợn mắt nói: "Tiểu muội, đừng nói nữa, mau thả ta xuống, ta bị treo mỏi tay quá."

Nhan Huyền Thanh bất đắc dĩ nói: "Huynh cứ treo trên đó, suy nghĩ lại cẩn thận một chút đi."

Dứt lời, Nhan Huyền Thanh rời khỏi tiểu viện này mà không quay đầu lại.

...
Bình Luận (0)
Comment