Tu Tiên Bất Bại, Chia Đều Vạn Vật (Dịch)

Chương 323 - Chương 323 - Long Thân Ngọc

Chương 323 - Long Thân Ngọc
Chương 323 - Long Thân Ngọc

Sống lâu như vậy, đã sớm không có người nào có thể trở thành bằng hữu của hắn.

Dù sao giữa các tu sĩ phần lớn đều coi trọng lợi ích, muốn tìm được một vị bằng hữu đáng để kết giao, thật sự rất khó.

Huống chi là nhân vật tu luyện đến cảnh giới Tiên Đế như ông ta.

"Đoán lão tiên sinh nói quá lời." Lý Chu Quân lắc đầu cười nói.

"Lý tiên sinh tiếp theo định đi đâu?" Đoán Thương Khung hỏi Lý Chu Quân.

"Tiên Giới rất lớn, Lý mỗ muốn đi ngắm nhìn thật kỹ." Lý Chu Quân nói.

"Ha ha ha, Lý tiên sinh nhàn vân dã hạc, lão phu thật hâm mộ." Đoán Thương Khung cảm khái.

Nhưng Đoán Thương Khung dường như nghĩ đến điều gì đó, lấy ra nửa miếng ngọc bội, đưa cho Lý Chu Quân nói: "Đúng rồi, Lý tiên sinh, nếu ngươi đã thích vân du tứ hải, lão phu sẽ tặng nửa miếng Long Thân Ngọc này cho ngươi."

"Đây là?" Lý Chu Quân nhận lấy ngọc bội, quan sát kỹ ngọc bội trong tay, trên mặt có chút nghi hoặc.

Đoán Thương Khung cười giải thích: "Nửa miếng ngọc bội này, nghe nói là do một vị Long Đế lưu lại, tổng cộng có hai nửa, một miếng khắc sừng rồng, một miếng khắc thân rồng. Ngọc bội khắc thân rồng kia cũng chính là miếng trên tay Lý tiên sinh này, nghe nói hai miếng ngọc bội này hợp hai làm một, có thể mở ra Hóa Hoá Long Huyết Trì. Lại nói hai nửa ngọc bội này lưu lạc Tiên Giới, dưới cơ duyên xảo hợp lão phu nhận được ngọc bội thân rồng này, lão phu cũng không biết ngọc bội sừng rồng kia ở đâu, chẳng qua nếu Lý tiên sinh yêu thích dạo chơi bốn biển, nói không chừng tương lai sẽ gặp được ngọc bội sừng rồng kia. Đúng rồi, nếu Long Giác Ngọc gặp Long Thân Ngọc trong một phạm vi nhất định, sẽ có cảm ứng lẫn nhau. Long Thân Ngọc này đặt ở chỗ lão phu cũng đã vạn năm, xem ra không phải cơ duyên của lão phu. Cho nên Lý tiên sinh cứ nhận lấy đi, không cần khách sáo với lão phu."

"Thì ra là thế." Lý Chu Quân chợt hiểu ra, sau đó cười nói: "Vậy Lý mỗ cung kính không bằng tuân mệnh."

Trong lúc hai người nói chuyện, cũng đi xuống từ trên không trung giống như đi xuống cầu thang, một bước một đám mây rơi vào trước Đoán Thiên Điện.

"Lý mỗ sẽ không quấy rầy Đoán lão tiên sinh nữa." Lúc này Lý Chu Quân cũng định cáo từ.

"Được, khi Lý tiên sinh rời đi, cũng có thể đi dạo trong Thương Khung Vực này, xem thử lão phu kinh doanh Thương Khung Vực này như thế nào." Đoán Thương Khung cười nói.

"Lý mỗ đương nhiên sẽ không bỏ qua phong cảnh phồn hoa của Thương Khung Vực." Lý Chu Quân mỉm cười nói.

Sau đó ở trong mắt Đoán Thương Khung, Nhan Huyền Thanh, lưu lại một bóng lưng áo xanh càng lúc càng xa.

"Sư phụ, Lý tiên sinh đi rồi sao?" Nhan Huyền Thanh nhìn bóng lưng Lý Chu Quân rời đi, theo bản năng lên tiếng hỏi.

"Sao vậy, không nỡ à?" Đoán Thương Khung có chút buồn cười nhìn Nhan Huyền Thanh: "Không nỡ thì ngươi đi bắt Lý tiên sinh lại đi."

Nhan Huyền Thanh nghe vậy, khuôn mặt đỏ lên: "Vậy thì thôi, có duyên sẽ gặp lại."

Đoán Thương Khung lắc đầu cười.

"Đúng rồi sư phụ, đại ca ta hắn..."

"Để hắn tiếp tục treo." Đoán Thương Khung nghe Nhan Huyền Thanh nhắc đến Nhan Huyền Hồng, sắc mặt lập tức lạnh đi. Nghiệt đồ này, không để hắn chịu chút tội thì sẽ không nhớ lâu.

"Được rồi..." Nhan Huyền Thanh thầm mặc niệm cho đại ca.

Nói thế nào đại ca mình cũng là Tiên Tôn cửu phẩm, hơn nữa còn rất sĩ diện, nếu như chuyện này truyền ra, hắn không phải sẽ mất hết mặt mũi sao?

Ở bên kia.

Lý Chu Quân rời khỏi Đoán Thiên Điện, một đường nhàn nhã dạo bước, đi lại giữa thiên địa, nhưng gần như chỉ trong chớp mắt, thân hình đã xuất hiện ở ngoài mấy dặm.

Hiện tại hắn đã là Thiên Tiên nhị phẩm.

Đặt ở một số tiểu vực vắng vẻ trong Tiên Giới, đã là tồn tại cấp bậc bá chủ.

Cũng không lâu lắm, trước mắt Lý Chu Quân xuất hiện một tòa đại thành.

Hắn đi vào.

Trên đường phố, nhân sinh ồn ào, phồn hoa như gấm.

"Bên phía Đoán Thiên Điện, trận chiến cấp Tiên Đế hình như đã dừng lại."

"Cũng không biết hiện tại Đoán Thiên Điện thế nào rồi..."

Lúc này, đám người trên đường phố đều đang thảo luận về trận chiến Tiên Đế vừa rồi.

Rất nhiều người đều có chút lo lắng.

Dù sao từ khi Đoán Thiên Điện được sáng lập, Thương Khung Vực vẫn thái bình không lo, mọi người an cư lạc nghiệp.

Cho nên bọn họ đương nhiên không hy vọng Đoán Thiên Điện xảy ra chuyện.

Đối với điều này, Lý Chu Quân khẽ mỉm cười.

Cho đến khi ánh mắt của hắn bị hấp dẫn bởi một quầy hàng tỏa ra mùi gà nướng.

Vì thế Lý Chu Quân tự thưởng cho mình một con gà nướng.

Ngay khi Lý Chu Quân ngồi trước cửa hàng gà nướng, chuẩn bị ăn gà.

Hắn phát hiện ra Long Thân Ngọc mà Đoán Thương Khung tặng cho hắn dường như đột nhiên có phản ứng.

"Ồ, vận khí của ta sẽ không thật sự tốt như vậy chứ?" Lúc này Lý Chu Quân nhất thời sửng sốt, ngay cả con gà nướng thơm phức trong tay cũng quên ăn.
Bình Luận (0)
Comment