Chương 480 - Cung Tuyền
Mà Trác Cảnh Việt, chính là thanh niên tuấn tú dẫn đầu này.
Nói đến việc bọn họ xuất hiện ở đây, là vì vừa hoàn thành một nhiệm vụ, đang trên đường trở về Đạo Thiên Tiên Cung.
"Các hạ, hình như lão phu và nha đầu này không có đắc tội ngươi?Làm sao đến mức này?" Hạo Hoàng lúc này có chút bất an nhìn về phía Trác Cảnh Việt nói.
"Hừ hừ, chỉ là hai tiểu yêu, cũng xứng nói đạo lý với ta sao?" Trác Cảnh Việt hừ lạnh một tiếng, rút kiếm ra định chém Hạo Hoàng, Ứng San San.
Nghe thấy Trác Cảnh Việt gọi mình là "tiểu yêu", sắc mặt của Hạo Hoàng và Ứng San San trắng bệch vì tức giận. Dù sao thì trước đây ở Thiên Nguyên Giới, bọn họ cũng là những tồn tại đỉnh cao, làm sao có thể chịu đựng được sự coi thường như vậy?
Tuy nhiên, lúc này Hạo Hoàng và Ứng San San không còn tâm trí để ý đến những chuyện đó nữa. Hiện tại, bảo toàn tính mạng mới là quan trọng nhất. Kẻ ra tay tuy kiêu ngạo nhưng thực lực quả thật rất mạnh, đã đạt đến cảnh giới Thiên Tiên ngủ phẩm.
Mà Hạo Hoàng cũng chỉ mới đột phá Thiên Tiên nhất phẩm, làm sao có thể là đối thủ của đối phương?
Xoạt!
Trác Cảnh Việt chém ra một đạo kiếm khí kinh thiên, cuồn cuộn bổ về phía Hạo Hoàng và Ứng San San.
Đối mặt với đạo kiếm khí này, trong lòng Hạo Hoàng và Ứng San San tràn ngập tuyệt vọng.
Quá mạnh, căn bản không thể chống lại!
Lúc này, trong lòng hai người vô cùng khó chịu. Vừa mới phi thăng lên đây, đã phải mất mạng rồi sao?
Thật là quá bi thảm!
Nhưng đúng lúc này, đột nhiên có biến cố xảy ra. Chỉ thấy trong đám đệ tử nội môn của Đạo Thiên Tiên Cung, có một nữ đệ tử như quỷ mị xuất hiện trước mặt Hạo Hoàng và Ứng San San, trực tiếp đưa bàn tay trắng nõn ra, dễ dàng hóa giải được một kiếm mạnh mẽ của Trác Cảnh Việt.
"Cung Tuyền, ngươi có ý gì?!" Trác Cảnh Việt nhìn thấy nữ đệ tử nội môn Đạo Thiên Tiên Cung ra tay chắn một kiếm cho Hạo Hoàng và Ứng San San, sắc mặt lập tức trầm xuống.
"Trác sư huynh, người có thiện ác, yêu cũng có tốt xấu, không thể đánh đồng tất cả chứ? Ta thấy hai tiểu yêu này cũng chỉ vừa mới phi thăng lên đây, trên người không có chút lệ khí nào, ngược lại trên người sơn yêu này còn có một tia thần tính nhàn nhạt, rõ ràng là thần linh ở hạ giới."
Cung Tuyền thản nhiên nói, lúc này khí tức trên người nàng thế mà không hề yếu hơn Trác Cảnh Việt chút nào.
"Vậy thì sao?" Trác Cảnh Việt có chút không kiên nhẫn liếc nhìn Cung Tuyền một cái: "Mau tránh ra, nếu không ta không ngại cho ngươi một chút giáo huấn."
"Đúng vậy Cung sư tỷ, sao phải cầu xin cho hai tiểu yêu này, đắc tội với Trác sư huynh làm gì?" Lúc này, có một đệ tử Đạo Thiên Tiên Cung khuyên nhủ Cung Tuyền.
Tuy nhiên, Cung Tuyền không hề bị lay chuyển.
"Đa tạ vị cô nương này ra tay cứu giúp." Lúc này, Hạo Hoàng và Ứng San San đều hướng Cung Tuyền nói lời cảm tạ.
"Đủ rồi, ngươi muốn ta hát vai ác, ngươi hát vai thiện, hiệu quả đã đạt được, đừng dây dưa nữa, mau giải quyết sớm đi." Đột nhiên, đúng lúc này, Trác Cảnh Việt truyền âm nói với Cung Tuyền.
Thực ra, khi nhìn thấy Hạo Hoàng và Ứng San San, Cung Tuyền đã nảy ra ý định với hai người bọn họ.
Nàng là đệ tử của Ngự Yêu Điện thuộc Đạo Thiên Tiên Cung, vừa hay có thể thu nhận Hạo Hoàng và Ứng San San, hai mầm mống tốt của Yêu tộc có thể phi thăng từ hạ giới lên đây, vào dưới trướng mình bồi dưỡng thành ngự yêu của mình, từ đó tăng cường thực lực bản thân.
Vừa hay, Trác Cảnh Việt còn nợ nàng một ân tình, nàng liền truyền âm cho Trác Cảnh Việt, bảo hắn phối hợp với mình diễn một màn kịch, để Hạo Hoàng và Ứng San San cam tâm tình nguyện trở thành Yêu tộc dưới trướng của nàng.
Trác Cảnh Việt tuy rằng cha mẹ chết dưới tay Yêu tộc, nhưng hắn cũng không phải là người cố chấp, căm ghét tất cả Yêu tộc, dù sao trong Đạo Thiên Tiên Cung cũng có rất nhiều linh thú tồn tại, mà linh thú nói cho cùng cũng thuộc về Yêu tộc.
Nói đi cũng phải nói lại. Trác Cảnh Việt cũng nguyện ý giúp Cung Tuyền việc này, dù sao ân tình nợ Cung Tuyền, sớm muộn gì cũng phải trả, hơn nữa chỉ là diễn vai ác, vẫn rất đơn giản.
"Được." Cung Tuyền truyền âm đáp lại một tiếng, sau đó mở miệng nói với Trác Cảnh Việt: "Trác sư huynh, huynh cũng biết ta là đệ tử nội môn của Ngự Yêu Điện, ta muốn thu hai yêu này vào dưới trướng bồi dưỡng, mong Trác sư huynh nể mặt."
Ứng San San nghe vậy, sắc mặt lập tức trắng bệch.
Thì ra nữ nhân tên Cung Tuyền này, ra tay cứu nàng và lão gia, cũng không phải là không có mục đích.
Nhưng điều này cũng rất bình thường, dù sao nếu nàng và lão gia vô dụng với Cung Tuyền, Cung Tuyền sẽ ra tay cứu hai người bọn họ sao?
Rõ ràng là không thể nào!
"Lão gia, chúng ta phải làm sao?" Ứng San San lúc này truyền âm hỏi Hạo Hoàng.