Chương 524 - Không hề sợ hãi chút nào?
Thành thật mà nói, hắn lúc đầu thật sự xem thường Lý Chu Quân, dù sao cách xuất hiện của tên này thực sự quá lôi thôi.
Ai có thể ngờ đây mẹ nó lại là một vị Tiên Tôn chứ?
Dù sao trong ấn tượng của Khôi Vương, Tiên Tôn từng người từng người đều oai phong lẫm liệt, bức cách cao lớn, toàn là những kẻ thích làm màu.
Lúc này, trên xe ngựa, Nam Sương Nhi đang đeo mặt nạ, trong lòng vốn tuyệt vọng, sau khi nhìn thấy một màn này, trong lòng lập tức nảy sinh một tia hy vọng, Tiên Tôn? Chẳng lẽ mình được cứu rồi?
Nói đến, thanh niên áo xanh đột nhiên xuất hiện này, cũng khá tuấn tú đẹp trai……
"Khụ khụ, Tiên Tôn đại nhân, trước đó là ta có mắt như mù, đắc tội Tiên Tôn đại nhân, mong Tiên Tôn đại nhân thứ tội, tiểu vương... Tiểu vương hiện đang xử lý một số việc."
Lúc này, Khôi Vương vốn còn hung ác, kiêu ngạo vô cùng, trực tiếp cúi đầu khom lưng nói với Lý Chu Quân.
Mặc dù nói, hắn có đường chủ phân đường của Huyết Tế Ma Điện ở Nam Đẩu Thành làm chỗ dựa, nhưng hắn cũng không muốn cứ như vậy lãng phí một tấm lệnh bài này.
Dù sao đường chủ của phân đường Huyết Tế Ma Điện, là một vuh Ma Tôn, cũng không thể nào cứ ra tay giúp mình, cơ hội chắc chắn là dùng một lần thì mất một lần, chuyện này không cần nghĩ cũng biết.
Chọc giận người ta, phỏng chừng sẽ trực tiếp giết mình luôn.
Cùng lúc đó.
Trên xe ngựa, Nam Sương Nhi đeo mặt nạ, và các tướng sĩ của Ngân Chiến Quân đoàn nhìn thấy một màn này, chỉ cảm thấy vô cùng hả dạ.
"Hừ, sao nào, Lý mỗ ta ban nãy định đi rồi, ngươi lại ngăn cản không cho ta đi, giờ hối hận rồi? Muộn rồi." Lúc này, Lý Chu Quân cười khẩy.
Lời vừa dứt, Lý Chu Quân định một hơi thổi bay toàn bộ đám sát thủ áo đen này lên trời cho khuất mắt.
Giờ đây, cảnh giới của Lý Chu Quân đã đạt tới Tiên Tôn bát phẩm, tự nhiên cũng có thể chơi được nhiều trò hơn.
"Tiên Tôn đại nhân xin dừng tay!"
Lúc này, Khôi Vương thấy Lý Chu Quân định thổi bay cả mình lên trời, lập tức sợ tới mức mặt cắt không còn giọt máu, vội vàng lấy ra tấm lệnh bài đen có khí tức của Ma Tôn tam phẩm mà đường chủ phân đường Huyết Sát Ma Điện Nam Đẩu Thành đã đưa cho hắn, lắc lắc trước mặt Lý Chu Quân:
"Tiên Tôn đại nhân, sau lưng ta có đường chủ phân đường Huyết Sát Ma Điện Nam Đẩu Thành, một vị Ma Tôn tam phẩm chống lưng, chỉ cần ta bóp nát tấm lệnh bài này, vị Ma Tôn tam phẩm đó sẽ lập tức tới đây, chẳng lẽ Tiên Tôn đại nhân thật sự định gây xung đột với Ma Tôn đại nhân sau lưng ta sao?"
"Huyết Sát Ma Điện?" Nghe thấy Huyết Sát Ma Điện, Lý Chu Quân bật cười, sau đó trực tiếp giật lấy tấm lệnh bài trong tay Khôi Vương, đặt trong tay, năm ngón tay dùng sức bóp chặt.
Rắc!
Tấm lệnh bài đen trong tay Khôi Vương lập tức bị Lý Chu Quân bóp nát.
Lúc này Khôi Vương nhìn Lý Chu Quân, khóe mắt giật giật, người này, mạnh mẽ như vậy sao? Không hề sợ hãi chút nào?
Nam Sương Nhi ở trên xe ngựa, cùng với những tướng sĩ của Ngân Chiến Quân Đoàn, lúc này trực tiếp bị hành động của Lý Chu Quân dọa cho mặt mày tái mét.
Ma Tôn tam phẩm đối với bọn họ, chính là tồn tại như thần linh!
Cùng lúc Lý Chu Quân bóp nát lệnh bài đen, một luồng ma khí ngập trời từ phía chân trời ập tới, đột nhiên, những luồng ma khí này hội tụ lại, hóa thành một nam tử mặc áo đen, sắc mặt trắng bệch, xuất hiện bên cạnh Khôi Vương.
"Khôi Vương, nhanh như vậy đã cần bản tọa ra tay rồi?" Nam tử sắc mặt trắng bệch cười ha hả nói với Khôi Vương.
"Tiểu vương bái kiến Lưu đường chủ!" Khôi Vương vội vàng chắp tay cúi đầu với nam tử vừa tới.
Người tới này, chính là đường chủ phân đường Huyết Sát Ma Điện Nam Đẩu Thành, Ma Tôn tam phẩm, Lưu Ngôn Xương!
"Ngươi, chính là đường chủ phân đường của Huyết Sát Ma Điện?" Lúc này Lý Chu Quân nhìn Lưu Ngôn Xương vừa tới, cười khẩy nói.
"Lưu đường chủ, lệnh bài không phải do tiểu vương bóp nát, chính là hắn cướp đi bóp nát!" Lúc này, Khôi Vương đã có chỗ dựa, chỉ tay vào Lý Chu Quân đầy phẫn nộ: "Hành vi của hắn, là không hề coi Lưu đường chủ và Huyết Sát Ma Điện ra gì!"
Cùng lúc đó, Lưu Ngôn Xương nhìn Lý Chu Quân với vẻ mặt lạnh lùng: "Ngươi thật to gan."
"Hừ, ngươi mới to gan, ngay cả Phù Tham Ma Đế nhà ngươi cũng không dám nói chuyện với ta như vậy." Lý Chu Quân không chịu thua kém, cười nhếch mép đáp trả.
“Ngươi láo xược!” Lưu Ngôn Xương nghe vậy tức giận nói.
Phù Tham Ma Đế chính là tín ngưỡng của ta, con mèo con chó chui ở đâu ra cũng dám to gan nói bừa như vậy sao, còn nói Phù Tham Ma Đế cũng không dám nói với hắn như thế, thằng nhãi này nằm mơ giữ ban ngày à?
Khôi Vương lúc này cũng vui vẻ cười ha hả.
Vị Tiên Tôn này thật sự không biết sống chết là gì, Phù Tham Ma Đế là ai chứ?