Tu Tiên Bất Bại, Chia Đều Vạn Vật (Dịch)

Chương 55 - Chương 55 - Chiến Thì Chiến

Chương 55 - Chiến thì chiến
Chương 55 - Chiến thì chiến

Dường như chú ý tới vẻ mặt của Ân Diệu Diệu, Diệp Thiên Minh bất đắc dĩ nói: "Lúc đầu ta cũng không muốn động thủ, nhưng ngày đó là phụ thân ngươi muốn đẩy ta vào chỗ chết ta mới động thủ."

Nhưng Ân Diệu Diệu không trả lời hắn, chỉ đứng sững tại chỗ.

Hẳn là bị đả kích không nhẹ.

Dù sao đầu tiên là gia tộc bị diệt, sau đó mới biết được còn là bị người mình yêu diệt, sao nàng có thể chấp nhận được điều này?

"Nực cười, vì sao phụ thân ta lại đẩy ngươi vào chỗ chết, ngươi còn không rõ sao?" Lúc này Ân Chí Hàng có chút kích động nói: "Lúc trước Ân gia chúng ta, ôn tồn khuyên ngươi rời xa muội muội ta, nhưng ngươi không cảm kích chút nào, còn mở miệng chọc giận phụ thân ta, nói Ân gia chúng ta đều là loại tiện chủng mắt chó coi thường người khác, không giết ngươi thì giết ai?"

"Đáng tiếc, cuối cùng Ân gia các ngươi lại bị diệt." Diệp Thiên Minh nhún vai, không quan tâm nói.

"Là Ân gia chúng ta động thủ với ngươi trước, Ân gia chúng ta sai trước, bị ngươi diệt là đáng đời, nhưng vì sao ngươi lừa gạt muội muội ta, còn giá họa cho ta? Vì sao ngươi không chịu thoải mái thừa nhận?" Lúc này Ân Chí Hàng nghiến răng nghiến lợi nói.

"Tông chủ, lão tổ, việc này cũng không hoàn toàn do đồ nhi của lão hủ, đều là do Ân gia kia sai trước, nếu không đồ nhi ta cũng không thể ra tay diệt sát Ân gia. Dù sao nó vẫn còn là con nít, xuống tay không biết nặng nhẹ là điều khó tránh khỏi, lão hủ trở về sẽ dạy dỗ thêm!"

Lúc này, Hà Hưng Hỏa thấy tình hình không đúng, vội vàng nói với Đoàn Vô Nhai, lão vẫn rất quan tâm đến Diệp Thiên Minh.

Lúc này, Đoạn Vô Nhai nhíu mày: "Chuyện của thế hệ trẻ cứ giao cho thế hệ trẻ giải quyết đi, mấy lão gia hỏa chúng ta không cần nhúng tay vào, ngươi nói có đúng không, đạo hữu?"

Nói đến phần sau, Đoàn Vô Nhai nhìn về phía Lý Chu Quân cười hỏi.

Ý của Đoạn Vô Nhai rất rõ ràng, đó là để Ân Chí Hàng và Diệp Thiên Minh tự giải quyết, chúng ta không được nhúng tay.

Hơn nữa, có thể thấy, lúc này Đoàn Vô Nhai muốn bảo vệ Diệp Thiên Minh.

Dù sao Diệp Thiên Minh có thể lấy cảnh giới Luyện Khí, diệt một gia tộc Trúc Cơ cảnh, trên người tất nhiên sẽ có đại bí mật gì đó, nếu như đoạt bí mật này tới tay, nói không chừng mình cũng có thể vượt cấp chiến đấu.

Lý Chu Quân sao lại không nhìn ra suy nghĩ của Đoàn Vô Nhai lúc này, nhưng cũng không vạch trần, mà cười nói: "Như vậy rất tốt."

Lúc này, trong lòng Lý Chu Quân cảm thán, Diệp Thiên Minh không hổ là người có hào quang nhân vật chính, chỉ trong chốc lát ngắn ngủi đã khiến Đoàn Vô Nhai thay đổi ý định muốn bảo vệ hắn.

Đáng tiếc hôm nay mình ở chỗ này, Diệp Thiên Minh hẳn phải chết.

Bởi vì nếu Diệp Thiên Minh không chết, bây giờ khó chịu là Ân Chí Hàng. Sau đó, người khó chịu chính là mình, người đã giúp đỡ Ân Chí Hàng.

"Hừ, Diệp Thiên Minh, lúc trước ngươi phế gân mạch của ta, hiện tại có dám đánh với ta một trận nữa không?" Lúc này, Ân Chí Hàng nghe Đoạn Vô Nhai và Lý Chu Quân nói chuyện với nhau, trực tiếp hạ chiến thư về phía Diệp Thiên Minh.

Nói xong, trên người Ân Chí Hàng bộc phát ra khí tức Trúc Cơ cảnh sơ kỳ.

Sắc mặt của Diệp Thiên Minh trở nên khó coi.

Bản thân hắn chỉ mới Luyện Khí tầng bảy mà thôi, muốn vượt qua một đại cảnh giới giết người, không có Hôi lão tương trợ, là tuyệt đối không thể nào.

Nhưng hiện tại, bởi vì có Hư Tiên ở đây, Hôi lão đã rơi vào ngủ say, ẩn giấu đi, mình lấy gì đánh với Ân Chí Hàng?

Lúc này ánh mắt của Đoạn Vô Nhai nhìn chòng chọc vào Diệp Thiên Minh, hắn muốn xem thử lát nữa Diệp Thiên Minh có thể từ Luyện Khí cảnh bạo phát đến Trúc Cơ cảnh viên mãn hay không.

Nếu có thể, như vậy nói cái gì mà hôm nay cũng không thể để Diệp Thiên Minh chết ở chỗ này, cho dù phải chết, cũng phải chờ mình đào ra bí mật mới được.

"Thiên Minh, chuyện vi sư có thể giúp ngươi chỉ có thể đến đây. Kế tiếp ngươi phải dựa vào chính mình. Lão tổ cũng đã nói, ân oán của các ngươi liền do các ngươi giải quyết, nhưng ngươi không cần giết Ân Chí Hàng, giữ lại mạng cho hắn. Như vậy có thể khiến lão tổ coi trọng ngươi hơn, hãy nhớ kỹ."

Lúc này, Hà Hưng Hỏa truyền âm nói với Diệp Thiên Minh.

Trong lòng Diệp Thiên Minh rất khó chịu, nhưng cũng biết, không thể không ứng chiến, giao thủ với Ân Chí Hàng, dù sao cũng tốt hơn giao thủ với Hư Tiên chứ?

Thực lực!

Diệp Thiên Minh thật sự rất khát vọng thực lực, nếu như mình có thực lực, tất cả những chuyện ngày hôm nay sẽ không phát sinh.

Về phần Hư Tiên trợ giúp Ân Chí Hàng.

Đừng để sau này bản thân mình có khả năng xoay người, nếu không nhất định sẽ giẫm ngươi dưới chân!

"Chiến thì chiến!" Diệp Thiên Minh hừ lạnh một tiếng, nói với Ân Chí Hàng, đồng ý đánh trận chiến này.

"Chiến thì chiến!"

Theo giọng nói của Diệp Thiên Minh rơi xuống.
Bình Luận (0)
Comment