Chương 590 - nhân tài
"Thật là có cốt khí." Lý Chu Quân cảm thán một tiếng, trong nháy mắt đã đến trước mặt Ôn Tinh Xán, một tay nắm lấy cổ áo Ôn Tinh Xán, tay kia trực tiếp tát một cái vào mặt Ôn Tinh Xán.
Bốp!
"Hừ, đánh ta đi, đánh chết ta cũng sẽ không hầm canh gà cho ngươi."
Bốp!
"Đến, có gan thì tiếp tục đi!"
Bốp!
"Ngươi thật sự tiếp tục sao..."
"Bốp!"
"Ta hầm..."
Vừa dứt lời, nước mắt Ôn Tinh Xán không ngừng tuôn rơi, hắn thề với lòng sau này sẽ không bao giờ đến Vĩnh Hằng Tiên Giới này nữa.
Lần đầu tiên bị người ta đánh lén, thân thể Tiên Đế bị nổ tung cũng không nói làm gì.
Lần thứ hai lại bị người ta xách cổ áo cho ăn tát trước mặt mọi người, còn bắt hắn hầm canh, thật sự quá mức...
Phong Ngọc Anh ở bên cạnh Ôn Tinh Xán chứng kiến cảnh này, chỉ biết im lặng ngậm miệng, không dám nói một lời vì sợ rước họa vào thân.
Lý Chu Quân thấy Ôn Tinh Xán cuối cùng cũng chịu khuất phục nên dừng tay.
Lúc này mặt Ôn Tinh Xán đã sưng vù như đầu heo.
"Cứ thế mà tha cho bọn họ, không giết hai người này sao?" Táng Thiên Tiên Đế lúc này nghi hoặc nhìn Lý Chu Quân hỏi.
Lời vừa dứt.
Ôn Tinh Xán trợn tròn mắt, nhìn chằm chằm Táng Thiên Tiên Đế nói: "Ta và ngươi không oán không cừu, tại sao ngươi lại muốn giết ta?!"
"Đúng vậy, người gác cổng năm xưa đã bị ngươi đánh rớt khỏi Hỗn Độn Thiên, không còn tung tích, ngươi còn muốn thế nào nữa?!" Phong Ngọc Anh lúc này cũng nhìn Táng Thiên Tiên Đế tức giận nói.
"Giết hết người của Thần Khuyết Cung các ngươi." Táng Thiên Tiên Đế nở một nụ cười nói.
"Táng Thiên Tiên Đế, oan oan tương báo đến khi nào mới dứt?" Phong Ngọc Anh lúc này khuyên nhủ: "Năm xưa sư phụ ta muốn giết ngươi, nhưng ngươi có biết ai là người cứu ngươi không? Chính là cường giả sau lưng thế lực Thần Khuyết Cung chúng ta, ngươi nếu diệt Thần Khuyết Cung chúng ta, vậy cường giả sau lưng Thần Khuyết Cung sẽ nghĩ thế nào? Cứu một con sói mắt trắng sao?"
Thực ra Phong Ngọc Anh cũng không chắc chắn người cứu Táng Thiên Tiên Đế năm xưa có phải là cường giả sau lưng thế lực Thần Khuyết Cung hay không.
Nhưng bây giờ chỉ có thể chết đuối vớ được cọc.
Táng Thiên Tiên Đế nghe vậy, hai mắt híp lại.
Rõ ràng nàng đang suy nghĩ về khả năng trong lời nói của Phong Ngọc Anh.
Tuy nhiên Lý Chu Quân không nghĩ nhiều như vậy, phần thưởng của mình còn chưa nhận được, bèn nói thẳng với Ôn Tinh Xán: "Ngây ra đó làm gì? Mau hầm gà đi! Có muốn bị đánh nữa không?"
"Làm ngay, làm ngay." Ôn Tinh Xán vội vàng nói.
Táng Thiên Tiên Đế nhìn thấy cảnh này, trên mặt lại nở nụ cười.
Có lẽ đôi khi, muốn trả thù đối phương, cũng không cần lấy mạng đối phương.
Thế là Táng Thiên Tiên Đế bèn bảo Phong Ngọc Anh: "Ngươi cũng đi hầm gà cho Thanh Đế đi."
"Cái gì?!" Phong Ngọc Anh trợn tròn mắt, hầm gà cho một kẻ hạ giới, chuyện này mà truyền đến Hỗn Độn Thiên, e rằng bọn họ sẽ thành trò cười cho các cường giả ở đó, điều này thật sự còn khó chịu hơn cả chết.
Đó cũng là lý do lúc đầu Ôn Tinh Xán nhất quyết không chịu hầm gà cho Lý Chu Quân.
Mà Ôn Tinh Xán thấy cảnh này, bỗng vui vẻ.
Vừa rồi mình bị đánh, vị sư tỷ này chỉ đứng bên cạnh xem, chắc trong lòng đang hả hê lắm?
Dù sao thì sư tỷ đệ bọn họ bề ngoài hòa thuận, nhưng thực chất lại là đối thủ cạnh tranh, ai cũng muốn làm cung chủ Thần Khuyết Cung.
Nếu sư phụ biết, mình xuống hạ giới, bị kẻ hạ giới tát tai không nói, còn đi hầm gà cho người ta, vậy mình coi như hết cơ hội làm cung chủ Thần Khuyết Cung rồi.
Nhưng giờ sư tỷ cũng đi hầm gà cho kẻ hạ giới, vậy sư phụ dù có biết, cũng sẽ không nói gì nữa.
Nghĩ đến đây, Ôn Tinh Xán bỗng thấy trong lòng dễ chịu hơn một chút, dù sao cũng có người chịu khổ cùng, mình không phải chịu một mình.
Cứ thế, Ôn Tinh Xán và Phong Ngọc Anh, ở dưới sự chứng kiến của chúng sinh Vĩnh Hằng Tiên Giới, giữa thanh thiên bạch nhật bắt một con gà, kiếm một cái nồi, hầm canh gà cho Thanh Đế.
Một màn kịch tính như vậy, khiến chúng sinh Vĩnh Hằng Tiên Giới không biết nói gì cho phải.
Chỉ có thể trách Thanh Đế quá mạnh mà thôi.
Đồng thời, chuyện này cũng khiến Tần Thiên Nhất ở Đạo Thiên Thánh Cung tại Hỗn Độn Thiên dở khóc dở cười.
Tên tiểu tử này, đúng là một nhân tài.
Nhưng Tần Thiên Nhất vẫn phải giúp Lý Chu Quân thu dọn tàn cuộc.
Dù sao Thanh Đế lần này khiến hai người kế thừa cung chủ Thần Khuyết Cung mất mặt lớn như vậy, sau khi họ về Hỗn Độn Thiên, khó tránh khỏi trong lòng khó chịu.
Nếu đối xử bất công với Vĩnh Hằng Tiên Giới, Vĩnh Hằng Tiên Giới sẽ chịu khổ, lỡ như ngày nào đó đệ tử mình phi thăng Hỗn Độn Thiên trong lúc mình bế quan, bị người Thần Khuyết Cung âm thầm giết chết, vậy thì không biết đi nơi nào khóc.
Thế là Tần Thiên Nhất bèn cho gọi cung chủ Uẩn Thần Cung đến gặp mình.