Tu Tiên Bất Bại, Chia Đều Vạn Vật (Dịch)

Chương 623 - Chương 623 - Trẻ Nhỏ Dễ Dạy

Chương 623 - trẻ nhỏ dễ dạy
Chương 623 - trẻ nhỏ dễ dạy

"Ồ, hóa ra là tên tép riu à." Hùng Tam làm ra vẻ bừng tỉnh đại ngộ.

"Tìm chết!" Mã Cực Ý dù có kiềm chế giỏi tới đâu, nhưng liên tiếp bị hai kẻ mà gã coi như con kiến hôi nhạo báng, còn nói hậu bối của lão già kia ra mặt dọa chết mình? Chuyện này cũng tạm bỏ qua đi, bọn hắn còn dám mắng gã là tép riu, gã thật vất vả tu luyện mới đạt đến ngày hôm nay, chuyện này có thể nhịn được sao?

Thế là, Mã Cực Ý ra tay, chỉ thấy gã nắm chặt bàn tay, tức thì mấy tia sấm sét từ tay gã bắn ra, hóa thành mấy sợi roi điện quang lách tách, quất về phía Chân Vân Tử, Hùng Tam.

Linh Điệp Tiên Tử biến sắc.

Nếu Chân Vân Tử xảy ra chuyện ở chỗ nàng, e là bên phía vị Thanh Đế kia khó mà ăn nói được!

Thế là Linh Điệp Tiên Tử chuẩn bị liều mạng cứu Chân Vân Tử.

Cùng lúc đó.

Chân Vân Tử nhìn mấy sợi roi điện quang quất tới, cũng sợ đến tái mặt, nếu bị thứ này quất trúng, chết mười lần cũng không đủ!

Thế là Chân Vân Tử dốc toàn lực, mặt đỏ bừng hét lớn: "Chu Quân cứu ta!"

"Tới rồi, lão sơn chủ." Ngay khi tiếng hét của Chân Vân Tử vừa dứt.

Một tiếng cười khẽ vang lên.

Tiếp đó, mấy sợi roi điện quang mà Mã Cực Ý quất ra trực tiếp tan biến.

Trong khoảnh khắc tiếp theo, một thanh niên áo xanh nho nhã, thân hình nửa trong suốt, mỉm cười đứng trên mây, bất đắc dĩ nói: "Lão sơn chủ, ngươi còn không bằng theo ta về Đạo Thiên Tiên Cung đi, dù sao cũng có môi trường tu luyện ổn định."

"Thanh, Thanh Đế..." Khi Mã Cực Ý nhìn thấy người tới, sắc mặt đã bắt đầu trắng bệch.

Gã thời gian trước vừa đột phá Tiên Tôn không lâu, đã gặp phải Lý Chu Quân và Tư Không Đồ giao thủ, gã lấy hết can đảm, dùng tiên hồn đi xem, dù sao loại cường giả này giao thủ, nếu gã xem được, đối với tu luyện trăm lợi không một hại, chỉ là lúc xem có thể toi mạng.

Nói đi cũng phải nói lại, cũng chính vì vậy, Mã Cực Ý tự nhiên nhận ra dung mạo của Thanh Đế.

Khi Mã Cực Ý thấy Thanh Đế nói chuyện với lão già kia khách sáo như vậy, còn nói muốn đưa lão già này về Đạo Thiên Tiên Cung, gã càng thêm kinh hãi.

Hậu bối của lão già này, là Thanh Đế?

Lúc này đầu óc Mã Cực Ý ong ong, lão già này sao ngươi không nói sớm?

Đương nhiên, hình như có nói thì gã cũng sẽ không tin...

Cùng lúc đó.

Linh Điệp Tiên Tử thấy Thanh Đế vậy mà thật sự vì Chân Vân Tử lại ra tay một lần nữa, trong lòng càng thêm xác định, Thanh Đế đối với Chân Vân Tử thật sự rất để ý.

Hùng Tam lúc này nhìn Mã Cực Ý đứng ngây ra tại chỗ, đầu óc ong ong, cười ngây ngô nói: "Ta đã nói rồi mà, hậu bối của Chân Vân Tử lão tiên sinh vừa lộ diện, tiểu tử ngươi sẽ bị dọa ngốc, nhìn xem, không phải đã ngốc rồi sao?"

"Ây da, Chu Quân, ngươi phải tin ta chứ, ngươi xem ta không phải đã đột phá Thiên Tiên rồi sao?" Chân Vân Tử hướng Lý Chu Quân cười nói.

Lý Chu Quân bất đắc dĩ gật đầu: "Cũng được."

"Đúng rồi Chu Quân, gần đây sống thế nào?" Lúc này, Chân Vân Tử hướng Lý Chu Quân cười hỏi.

"Cũng không tệ." Lý Chu Quân cười nói.

Mà theo Chân Vân Tử và Lý Chu Quân làm như không có ai hỏi han ân cần, trong lòng Mã Cực Ý càng thêm phát lạnh.

Xong đời, lần này thật sự xong đời rồi.

Lão già này và Thanh Đế quan hệ thật sự tốt như vậy?

Vậy tại sao lão già này là tiền bối của Thanh Đế, lại phế vật như vậy?!

Đây không phải là trò đùa sao?!

"Được rồi Chu Quân, hôm nay lại làm phiền ngươi rồi, ngươi đi bận rộn việc của mình đi." Chân Vân Tử lúc này hướng Lý Chu Quân cười nói.

Lý Chu Quân cười gật đầu, cũng biết Chân Vân Tử đây là đang mượn thế của mình, nhưng dù sao Chân Vân Tử là lão sơn chủ của mình, có thể làm sao? Chiều theo thôi, chỉ cần không đi đường sai là được.

Thế là Lý Chu Quân sau khi trêu tức nhìn Mã Cực Ý run lẩy bẩy một cái, liền tản đi phân thân này.

"Khụ khụ." Lúc này Chân Vân Tử hắng giọng một cái, sau đó nhìn về phía Mã Cực Ý, cười tủm tỉm hỏi: "Ngươi là tiểu Mã đúng không?"

Tiểu Mã?

Mã Cực Ý nghe được cách gọi này, cả người trong nháy mắt trở nên không thoái mái.

Nhưng nghĩ đến, người trước mặt này lại là tiền bối của Thanh Đế, Mã Cực Ý nhịn xuống đồng thời trên mặt lộ ra nụ cười nịnh nọt hướng Chân Vân Tử cười nói: "Ây da, đúng rồi lão tiên sinh, ngài nói không sai, ta chính là tiểu Mã, đúng rồi, ngài nói muốn để ta chuẩn bị cống phẩm cho Tiên Dược Tông đúng không? Ta sẽ lập tức đi chuẩn bị, mỗi năm, à không, mỗi tháng..."

"Ta sẽ dâng tặng bảo vật cho Tiên Dược Tông!"

"Ừm, không tồi, trẻ nhỏ dễ dạy." Chân Vân Tử thấy vậy, cười tủm tỉm gật đầu nói.

Bị một tu sĩ vừa đột phá Thiên Tiên không lâu chỉ trỏ gọi là trẻ nhỏ, Mã Cực Ý lúc này sắp nghiến nát hàm răng.
Bình Luận (0)
Comment