Tu Tiên Bất Bại, Chia Đều Vạn Vật (Dịch)

Chương 625 - Chương 625 - Khó Xử

Chương 625 - khó xử
Chương 625 - khó xử

"Yên tâm đi, chuyện nhỏ này, ta vẫn có thể làm tốt." Nguyệt Thanh Đái cười nói.

"Đa tạ." Lý Chu Quân vừa dứt lời, liền rời khỏi nơi này, chạy tới nơi có lối vào Hỗn Độn Thiên, để lại Nguyệt Thanh Đái với vẻ mặt thất thần.

Nhưng trên đường đi, Lý Chu Quân lại tình cờ gặp Phù Tham Ma Đế cũng muốn đi Hỗn Độn Thiên.

"Sao, ngươi cũng muốn đi Hỗn Độn Thiên?" Lý Chu Quân cười hỏi Phù Tham Ma Đế.

"Ta nói không, ngươi có tin không?" Phù Tham Ma Đế giật giật khóe miệng.

Mình đây là xui xẻo tám đời rồi!

Như vậy mà cũng có thể gặp phải vị Thanh Đế này?

Vừa nghĩ đến Lý Chu Quân, má Phù Tham Ma Đế bây giờ vẫn còn hơi đau.

"Không tin." Lúc này Lý Chu Quân mới trả lời câu hỏi của Phù Tham Ma Đế.

"Không tin ngươi còn hỏi? Ngươi có phải có chỗ nào... Ừm, có chỗ nào không thoải mái không?" Phù Tham Ma Đế nói.

Trong lòng đã toát mồ hôi lạnh.

Vốn muốn mắng Lý Chu Quân có phải bị bệnh gì không.

Nhưng nghĩ lại, vị Thanh Đế này chỉ cần người khác mắng hắn, hắn liền sẽ xắn tay áo lên đánh đối phương, Phù Tham Ma Đế vội vàng sửa lời.

Nghĩ vậy, Phù Tham Ma Đế âm thầm khen ngợi sự nhanh trí của mình.

"Nhìn thấy ngươi ta toàn thân trên dưới đều không thoải mái." Lý Chu Quân nói.

Phù Tham Ma Đế: "..."

Cũng vào lúc này, hai người đã đến lối vào Hỗn Độn Thiên, là một nơi hư vô, chỉ có một chiếc gương được đặt ở đó.

"Người tới là ai? Muốn đi Hỗn Độn Thiên, phải vượt qua khảo nghiệm mới được." Lúc này, một bà lão xuất hiện.

Bà ta chính là người canh cửa Vĩnh Hằng Tiên Giới, một vị Thánh Nhân nhất phẩm.

Nhưng khi bà lão nhìn thấy Lý Chu Quân, thần sắc rõ ràng có chút sửng sốt: "Thanh Đế? Ta sẽ mở đường cho ngài ngay!"

Thấy Lý Chu Quân, bà lão vội vàng nói như vậy.

Bà ta cung kính với Lý Chu Quân như vậy, hiển nhiên là người của Thần Khuyết Cung đã báo tin cho bà ta.

Phù Tham Ma Đế thấy vậy, trong lòng ghen tị, có người chống lưng thật tốt, không biết mình có thể đi theo tên ngốc này không...

"Đúng rồi, ta và gã không thân, để gã tự mình vượt qua thử thách rồi hãy đến Hỗn Độn Thiên." Lúc này, Lý Chu Quân chỉ vào Phù Tham Ma Đế nói.

"Lão thân hiểu, lão thân hiểu." Bà lão vội vàng gật đầu.

Phù Tham Ma Đế: "..."

"Hiểu là tốt." Lý Chu Quân khẽ mỉm cười.

Sau đó, bà lão đánh một tia Hỗn Độn chi khí vào gương, Lý Chu Quân cứ thế đi qua.

Tiếp đó, bà lão lạnh lùng nhìn Phù Tham Ma Đế: "Muốn bước vào Hỗn Độn Thiên, hãy dựa vào thực lực của chính ngươi."

Lúc này, Phù Tham Ma Đế chỉ muốn chửi tục.

Nhưng Phù Tham Ma Đế kiêu ngạo quen rồi, thấy bà lão này khinh thường mình, trong lòng cảm thấy rất khó chịu.

Phù Tham Ma Đế khẽ cười nói: "Lão thái bà, ngươi có nghe rõ lời Thanh Đế nói không? Hắn và ta không thân, nhưng không có nghĩa là hắn và ta không quen biết, không chỉ vậy, sự thật hoàn toàn ngược lại, chính vì ta và hắn rất thân, cho nên mục đích của hắn là muốn mượn lần thử thách này, tôi luyện bản đế, bản đế nói đến đây rồi, lão thái bà ngươi tin hay không tùy ngươi."

Lúc này, bà lão bị lời nói của Phù Tham Ma Đế làm cho sững sờ.

Lời của tên này, rốt cuộc có thể tin được không?

Dù sao thì tên này tự tin gọi mình là lão thái bà, có vẻ như thật sự có quan hệ tốt với Thanh Đế.

Điều này khiến bà lão nhất thời khó xử.

Nếu tin, nhỡ đâu là giả, chẳng phải mình sẽ bị người ta coi là kẻ ngốc sao?

Nếu không tin, nhỡ đâu là thật, tên này nếu xảy ra chuyện trong thử thách, Thanh Đế tính sổ lên đầu mình thì sao?

"Như vậy đi, ta sẽ âm thầm hạ thấp độ khó của thử thách, đảm bảo ngươi có thể bình an vô sự đi đến Hỗn Độn Thiên." Lúc này, bà lão nghĩ ra một biện pháp dung hòa nói với Phù Tham Ma Đế.

"Không hổ là cường giả Thánh Cảnh, nghĩ thật chu đáo." Phù Tham Ma Đế cười nói: "Vậy chúng ta bắt đầu đi."

Thực ra, lúc này, trong lòng Phù Tham Ma Đế cũng hoảng sợ lắm.

Nhỡ lời nói của mình không hù được bà lão này, thì kết cục của gã chắc chắn sẽ rất thảm.

Thấy bà lão nói có thể điều chỉnh độ khó của thử thách, đảm bảo gã an toàn tiến vào Hỗn Độn Thiên, Phù Tham Ma Đế lúc này chỉ muốn nhanh chóng đến Hỗn Độn Thiên, rồi chuồn đi.

Bà lão quả nhiên cũng điều chỉnh độ khó của thử thách, để Phù Tham Ma Đế an toàn đến được Hỗn Độn Thiên.

Nhưng Phù Tham Ma Đế vừa bước chân vào Hỗn Độn Thiên với vẻ mặt phấn khích, thì lập tức dừng lại.

Bởi vì lúc này gã thấy Lý Chu Quân đang đứng ở lối vào với nụ cười toe toét, nhe răng cười với Phù Tham Ma Đế: "Mượn thế của ta có thoải mái không?"

"Khụ khụ, cũng được." Phù Tham Ma Đế lúng túng đáp, không ngờ bị bắt tại trận, đúng là hơi xấu hổ.

"Được rồi, đã lên đây rồi thì hãy tu luyện cho tốt, Hỗn Độn Thiên cường giả vô số, sau này ngươi hành sự vẫn nên khiêm tốn một chút." Lý Chu Quân lúc này nói với Phù Tham Ma Đế.
Bình Luận (0)
Comment