Chương 63 - Cũng được
Dư Tử Nhạc nghe vậy cười khổ nói: "Trước mặt thượng tiên, ta không dám tự cho mình là lão tiên sinh. Thượng tiên, đây không phải là làm khó lão già này sao?"
Nói thật, hiện tại Dư Tử Nhạc cũng không dám tin, lúc sinh thời, lão lại có thể nhìn thấy một vị Đại Thừa Chân Tiên sống sờ sờ..
Hơn nữa vị Chân Tiên này còn cứu mình.
"Không cần để ý những chi tiết này, ân tặng ô này Lý mỗ đã báo đáp, cũng nên đi, thế giới này còn có không ít phong cảnh, chờ Lý mỗ đi xem." Lúc này, Lý Chu Quân cười nói.
"Tính tình thượng tiên thật tốt, Dư lão đầu thật hâm mộ." Dư Tử Nhạc cười nói.
"Đa tạ thượng tiên lần này ra tay, nếu thượng tiên không chê, có thể dời giá đến phủ đệ Lỗ gia chúng ta uống chén trà, để Lỗ lão đầu cảm tạ thượng tiên một phen không?" Lúc này, Lỗ Vô Hận vội vàng nói với Lý Chu Quân.
Dư Tử Nhạc thấy bộ dáng của lão hữu như thế, trong lòng đã đoán được, lão hữu của mình đang tính toán gì.
Tiểu nha đầu Lỗ Thao Ngưng của Lỗ gia, tuy chỉ là Thủy linh căn thượng phẩm, nhưng đã thức tỉnh một loại thể chất, gọi là Thái Âm Chi Thể, tu sĩ có được thể chất này, thiên phú cực cao, nghe nói Thái Âm Tiên Tử thượng cổ chính là thức tỉnh loại thể chất này.
Mà vị lão hữu này muốn mời vị Chân Tiên này về nhà làm khách, e là muốn vị Chân Tiên này thu cháu gái của mình làm đồ nhi?
Đương nhiên, chuyện Lỗ Thao Ngưng là Thái Âm Tiên Thể, Lỗ Vô Hận cũng chỉ nói cho một mình Dư Tử Nhạc lão mà thôi.
"Cũng được." Lý Chu Quân thấy Lỗ Vô Hận muốn mời mình uống trà, suy nghĩ một chút rồi cười đồng ý.
Thấy Lý Chu Quân đồng ý, trên mặt Lỗ Vô Hận lộ ra vẻ vui mừng. Dù sao Chân Tiên giáng lâm Lỗ gia, Lỗ gia có thể nói là vô cùng vẻ vang!
Hơn nữa nếu vị Chân Tiên này có thể coi trọng cháu gái của mình, thu cháu gái của mình làm đồ đệ, như vậy đến lúc đó có thể nói Lỗ gia ở Thanh Châu, thậm chí ở châu vực khác, đều có thể nghênh ngang đi.
Như vậy mình cũng có thể an tâm rời khỏi thế gian này.
"Xin thượng tiên hãy đi theo ta!"
Lỗ Vô Hận làm dấu mời, rồi dẫn Lý Chu Quân và Dư Tử Nhạc trở về Lỗ gia.
"Sư phụ ngươi không sao chứ?"
Mọi người vừa đáp xuống đất, Tiêu Thạch đã vội vàng đi tới.
Khi nhìn thấy Lý Chu Quân, Tiêu Thạch sững sờ: "Lý tiên sinh?!"
"Tiêu Thạch..."
Dư Tử Nhạc đang muốn quát lớn Tiêu Thạch, nên gọi Lý Chu Quân là thượng tiên.
Lại bị Lý Chu Quân phất tay ngăn lại, sau đó cười nói với Tiêu Thạch: "Tiểu hữu, lại gặp mặt."
Thấy thế, Dư Tử Nguyệt nhẹ nhàng thở ra.
Đồng thời, lão già thành tinh lão cũng hiểu, Lý Chu Quân không muốn thân phận Chân Tiên của mình, huyên náo đến mức mọi người đều biết.
"Đúng vậy." Tiêu Thạch nở nụ cười chất phác.
"Vận khí của đồ đệ ngươi thật không tệ, xem ra vị Chân Tiên này có ấn tượng không tệ với hắn. Đây là cơ duyên to lớn." Lỗ Vô Hận truyền âm cho Dư Tử Nhạc nói.
Dư Tử Nhạc mỉm cười.
Bỗng nhiên Lý Chu Quân như nhận ra điều gì, hơi sững sờ nói: "Ở đây dường như có một loại trận pháp nào đó?"
"Lý tiên sinh có nhãn lực tốt, chính là trận pháp mà Dư lão đầu bố trí lúc trước." Dư Tử Nhạc cười nói.
"Bởi vì cháu gái của ta, tam hồn của nàng bị lưu lại trong một động phủ Hư Tiên, cho nên Lỗ lão đầu mới nhờ Tử Nhạc ra tay." Lúc này Lỗ Vô Hận nói.
"Thì ra là thế, không biết tình huống cháu gái của Lỗ lão tiên sinh hiện tại thế nào?" Lý Chu Quân hỏi.
"Vừa rồi còn kém một bước cuối cùng, vị Thái Thượng Hoàng của Thần Vũ hoàng triều kia liền đến." Dư Tử Nhạc nói.
"Thì ra là thế, như vậy Lý mỗ đến lúc này, e là đã quấy rầy hai vị." Lý Chu Quân nói.
"Thượng... Lý tiên sinh nói gì vậy, Lý tiên sinh có thể tới Lỗ gia chúng ta làm khách, là Lỗ gia chúng ta trèo cao tiên sinh!" Lỗ Vô Hận vội vàng nói.
Lúc này, Tiêu Thạch thấy hai vị tu sĩ Hóa Thần sư phụ mình và Lỗ thúc khách khí với vị Lý tiên sinh này như vậy, chẳng lẽ tu vi của vị Lý tiên sinh này đã đạt đến cảnh giới Hư Tiên rồi sao?
Nghĩ tới đây, trong lòng Tiêu Thạch khiếp sợ không gì sánh nổi. Dù sao sư phụ cũng đã từng nói, tu sĩ Hóa Thần và Hư Tiên chênh lệch một cảnh giới, nhưng lại khác nhau một trời một vực.
Tại Thanh Châu, tu sĩ Hư Tiên được cho là Lục Địa Thần Tiên, là nhân vật trong truyền thuyết.
"Hai vị cứ đi bận rộn đi, Lý mỗ có thể tùy ý xem ở đây." Lý Chu Quân cười nói.
"Hả?" Lỗ Vô Hận sững sờ.
Lý Chu Quân không đi, vậy làm sao để lộ thiên phú của cháu gái mình cho vị Chân Tiên này thấy?
Vậy vị Chân Tiên này còn thu đồ đệ thế nào?
Dư Tử Nhạc nhìn ra chỗ quẫn bách của lão hữu, suy nghĩ một chút rồi cung kính nói với Lý Chu Quân: "Mong Lý tiên sinh tha thứ cho Lý lão đầu mạo muội. Đối với việc này, Dư lão đầu nắm chắc không nhiều, mong rằng Lý tiên sinh ở bên cạnh chỉ điểm đôi chút."