Chương 67 - Trận Linh tà ác
"Không sai, tiểu nha đầu có chí khí!" Lỗ Vô Hận nhếch miệng cười với Lỗ Thao Ngưng, giơ ngón tay cái lên.
Nhưng trong lòng lại có chút thương cảm.
Lão đầu ta chỉ sợ là không thể nhìn thấy ngày tiểu nha đầu ngươi bảo vệ Lỗ gia.
Nghĩ đến đây, Lỗ Vô Hận lấy một con chó rơm ra, đưa cho Lỗ Thao Ngưng: "Còn nhớ thứ này không?"
"Đương nhiên nhớ rõ! Đây là ông nội tặng cho ta khi ta còn bé, khi bị mất ta đã đau lòng rất lâu, thì ra ở chỗ ông nội!" Hai mắt Lỗ Thao Ngưng sáng ngời nói.
"Lúc ấy thứ này bị rơi trên đường, ông nội thấy ngươi khóc mãi, bèn quay đầu tìm kiếm, đúng là tìm được. Có điều con chó này đã hơi rách nát, ông nội mang đi sửa lại, không ngờ tới đi lại quên mất, hôm nay mới nhớ ra còn có thứ đồ chơi như vậy." Lỗ Vô Hận cười nói: "Lần này ngươi phải cất kỹ, nếu không sau này ông nội không thể tìm giúp ngươi được."
"Biết rồi ông nội!"
Lỗ Thao Ngưng vui vẻ nhận lấy con chó rơm trong tay Lỗ Vô Hận, vui vẻ như một đứa trẻ.
"Được rồi, nghỉ ngơi cho tốt, chờ đến ngày mai, ngươi sẽ có đại lễ bái sư." Lỗ Vô Hận nói xong, rời khỏi phòng.
Đêm đó.
Màn đêm buông xuống.
Lý Chu Quân đi dạo ở Giang Thành hồi lâu, sau đó quay trở về Lỗ gia, trở lại phòng khách chuẩn bị nghỉ ngơi.
Lỗ Thao Ngưng thì còn đang trong giấc mộng.
Lỗ Vô Hận sắc mặt tái nhợt ngồi xếp bằng trong mật thất, điều dưỡng thương thế của mình, cố gắng khiến mình sống lâu hơn một chút.
Đột nhiên.
Một linh thể thân hình hư ảo bay tới trên không Lỗ gia, chỉ thấy nó vẻ mặt tái nhợt, không thấy rõ khuôn mặt, không phân biệt được giọng nam nữ lẩm bẩm: "Khí tức của nha đầu kia dường như đang ở ngay nơi này..."
"Không sai, nha đầu đó ở ngay đây, ha ha, cuối cùng cũng tìm được!"
Dường như xác định được khí tức nào đó, ánh mắt linh thể này lộ ra vẻ hưng phấn điên cuồng.
Cùng lúc đó.
Lỗ Thao Ngưng đang ngủ mơ, dường như nhận ra điều gì, mở bừng hai mắt ra, lộ vẻ mặt hoảng sợ nói: "Sao có thể? Trận Linh kia sao có thể ra khỏi động phủ Hư Tiên?!"
Lỗ Thao Ngưng cảm thụ được uy áp đến từ trên không Lỗ gia, khuôn mặt nhỏ nhắn trong nháy mắt trở nên tái nhợt vô cùng.
Lỗ Vô Hận vốn đang ở trong mật thất điều dưỡng thương thế, vào lúc này cũng trợn to mắt.
Gần đây Lỗ gia gặp phải nghiệt gì vậy?
Vừa đưa tiễn một Hư Tiên, lại thêm một Hư Tiên tới?
Cùng lúc đó.
Lý Chu Quân đang nghỉ ngơi trong phòng, đương nhiên cũng nhận ra luồng khí tức cấp Hư Tiên không chút che giấu này.
Chỉ nghe hệ thống nhắc nhở.
【 Đinh: Kiểm tra được Trận Linh tà ác cấp Hư Tiên, chuẩn bị xuống tay với nữ đồ đệ tương lai của ký chủ. Hệ thống tuyên bố nhiệm vụ, ký chủ tiến hành xua đuổi vật này, sẽ thu được phần thưởng phong phú! 】
"Trận Linh này là không chịu từ bỏ ý đồ." Lý Chu Quân mỉm cười, bấm tay bắn ra, kiếm quang lập tức bay ra, hóa thành Ngạo Tuyết Phi Kiếm, thẳng đến chỗ Trận Linh kia.
Trận Linh vốn đang ở trên không, đắc ý quên hình, điên cuồng cười to, đột nhiên nhìn thấymột đạo kiếm quang bay ra từ trong phòng, chém thẳng đến chính mình.
"Thủ đoạn ngự kiếm nho nhỏ, lại có thể làm gì được ta... mẹ nó! Tiên kiếm cửu phẩm?!"
Trận Linh vốn đang cười khẽ, khi cảm nhận được khí tức của thanh phi kiếm kia chém tới, lập tức kinh hãi trừng to mắt.
Đánh chết nó, nó cũng nghĩ không thông, vì sao trong một Lỗ gia nho nhỏ lại cất giấu một vị Chân Tiên?
Bá!
Một đạo kiếm quang giản dị tự nhiên hiện lên, Trận Linh tu vi Hư Tiên, thậm chí không kịp phản ứng, đã bị chặt đứt ngang, hai đoạn thân thể cũng bắt đầu dần dần tiêu tán.
"Ta không cam lòng..." Trước khi chết, ánh mắt Trận Linh lộ ra vẻ oán độc, nhưng cũng không làm được gì. Dù sao đối mặt với Chân Tiên, một Hư Tiên nho nhỏ như nó hoàn toàn không đủ tư cách.
Mà Phi Kiếm Ngạo Tuyết sau khi chém Trận Linh này, trong chớp mắt đã bay trở về trong cơ thể Lý Chu Quân, đến nhanh mà đi cũng nhanh.
【 Đinh: Chúc mừng ký chủ đã thành công tiêu diệt Trận Linh tà ác cấp Hư Tiên! 】
[Ting: Hệ thống ban thưởng: Cực Hàn Kiếm Trận lục phẩm!]
[Ting: Hệ thống ban thưởng: Tu vi Hóa Thần cảnh trung kỳ!]
【 Cực Hàn Kiếm Trận 】: Linh Trận lục phẩm, có thể vây giết cường giả Hư Tiên!
"Quả nhiên là thứ tốt!" Lý Chu Quân thấy thế, lập tức vui mừng.
"Khí tức của Trận Linh kia đã biến mất?"
Cùng lúc đó, Lỗ Thao Ngưng cảm nhận được luồng khí tức thuộc về Trận Linh tà ác đang dần dần biến mất, vẻ mặt không khỏi sững sờ.
Mà Lỗ Vô Hận đang ở trong mật thất há to miệng.
Lão dùng đầu ngón chân cũng có thể đoán được, chắc chắn là vị Lý tiên sinh kia ra tay, cũng chỉ có cường giả Chân Tiên mới ra tay lưu loát như vậy, giết Hư Tiên như bóp chết một con kiến.
Nghĩ tới đây, Lỗ Vô Hận lại vui vẻ thay cho cháu gái của mình.