Tu Tiên Chi Chưởng Môn Nhân Một Phái

Chương 12 - Gặp Mặt Võ Nguyên Quang

-“Câu hỏi đầu tiên: Khai sơn tổ sư của Thanh Vân Môn là ai? Có lai lịch như thế nào?” Người đàn ông thần bí đó nhìn Dương Văn Đức một hồi sau đó đưa ra câu hỏi đầu tiên.

-“Thưa tiền bối, câu hỏi đầu tiên của tiền bối vãn bối trả lời như sau: Khai sơn tổ sư của Thanh Vân Môn là Vân Huyền Nguyệt tổ sư, được hậu bối suy tôn là Huyền Nguyệt thái linh tổ. Người xuất thân trong một gia tộc tu tiên nhỏ ở Thanh Hà thành, năm mười tuổi bắt đầu tu tiên, gia nhập vào môn phái Cổ Nguyệt Nữ Tông, tu luyện ở Cổ Nguyệt Nữ Tông cho đến khi ngài rời khỏi tông môn ra ngoài rèn luyện; hai trăm năm sau thì thành lập nên môn phái Thanh Vân Môn ở dãy núi Tiên Vân, sau khi ngài trở thành một vị Linh Anh kỳ tu sĩ.” Dương Văn Đức suy nghĩ một hồi rồi nói với người đàn ông thần bí đó.

Người đàn ông thần bí đó nghe xong câu trả lời của Dương Văn Đức liền cất tiếng nói: “Vân Huyền Nguyệt tổ sư không phải là người thành lập nên Thanh Vân Môn, mà là người thành lập nên Thanh Vân Nguyệt Nữ Tông-tiền thân của Thanh Vân Môn, chính là tông môn tồn tại thứ hai ở dãy núi Tiên Vân sau Thanh Nguyên Tông.”

-“Vậy Hoàng Nguyên chưởng môn rốt cuộc là ai? Ta thấy hậu bối Thanh Vân Môn suy tôn là khai sơn tổ sư của Thanh Vân Môn, liệu có gì đó sai sao? Vì theo như những gì ghi chép trong một thư tịch cổ thì Huyền Nguyệt thái linh tổ là người lập nên Thanh Vân Môn, mà tên gọi Thanh Vân Môn chỉ xuất hiện ở đời Hoàng Nguyên chưởng môn trở về sau.” Dương Văn Đức hỏi người đàn ông thần bí sau khi người đàn ông này dứt lời.

-“Hoàng Nguyên chưởng môn hả? Người này là chưởng môn cuối cùng của Thanh Vân Nguyệt Nữ Tông, đồng thời là chưởng môn đầu tiên của Thanh Vân Môn, cho nên được hậu bối suy tôn làm khai sơn tổ sư của Thanh Vân Môn. Vì vậy mới có chuyện lịch sử của Thanh Vân Môn được chia làm hai giai đoạn chính: trước Vân Thu Huyền và hậu Thanh Hoàng Nguyên.” Người đàn ông thần bí đó rất nhanh liền cất tiếng nói.

Không lâu sau, người đàn ông đó tiếp tục lên tiếng nói:

-“Tiếp, trấn tông công pháp của Thanh Vân Môn là công pháp nào? Công pháp đó là công pháp có thuộc tính hay vô thuộc tính?” Câu hỏi thứ hai nhanh chóng được người đàn ông thần bí đó đưa ra.

-“Là Thanh Vân Tiên Đạo Quyết, không rõ cấp bậc, vô thuộc tính.”

Người đàn ông tiếp tục đưa ra câu hỏi, Dương Văn Đức trả lời đến cùng, hơn nữa tất cả các câu trả lời mà Dương Văn Đức đưa ra hoàn toàn chính xác.

Lúc này Dương Văn Đức nhìn chằm chằm vào người đàn ông thần bí đó, không nhịn được nữa nên cất tiếng hỏi người đàn ông đó.

-“Tiền bối rốt cuộc là ai? Tại sao tiền bối lại biết được hộ tông linh thú của Thanh Vân Môn, cái tin này chỉ có cao tầng Thanh Vân Môn biết thôi.”

-“Vì ta từng giữ chức đại trưởng lão của Thanh Vân Môn, cho nên toàn bộ lịch sử lẫn quá khứ cùng những gì xảy ra đối với Thanh Vân Môn ta đều biết hết.” Người đàn ông đó sau khi nghe được câu hỏi của Dương Văn Đức liền nở nụ cười, sau đó cất tiếng nói với Dương Văn Đức.

“Nếu ngài từng giữ chức vụ đại trưởng lão của môn phái, vậy đồ vật này ngài có biết không?” Dương Văn Đức lúc này mới biết người đàn ông này là ai, suy nghĩ một hồi rồi từ trong chưởng môn giới chỉ lấy ra chưởng môn lệnh bài đưa tới trước mặt người đàn ông này, sau đó cất tiếng nói với Vũ Nguyên Quang.

Vũ Nguyên Quang đương nhiên nhận biết cái lệnh bài màu nâu cũ mà Dương Văn Đức đang cầm, trong lòng ngờ vực nhưng rất nhanh Vũ Nguyên Quang cung kính nói với Dương Văn Đức: “Vân Linh Phong chưởng toạ Vũ Nguyên Quang, Vĩnh Nam thành đương nhiệm thành chủ tham kiến chưởng môn. Nguyện gia sức hỗ trợ chưởng môn dẫn dắt Thanh Vân Môn phát triển, sớm trở thành thế lực mạnh nhất Vân Thiên thế giới.”

-“Đứng dậy đi Nguyên Quang trưởng lão. Hồi còn làm đệ tử của tiền nhiệm chưởng môn, ta thường được sư phụ nhắc tới thanh danh của Nguyên Quang trưởng lão đặc biệt là những công lao to lớn của người đối với Thanh Vân Môn chúng ta. Giờ Thanh Vân Môn chúng ta là một môn phái yếu, còn là phụ thuộc môn phái nhưng ta tin sau này Thanh Vân Môn chúng ta nhất định trở thành thế lực mạnh nhất Vân Thiên thế giới, thậm chí trở thành thế lực rất nổi danh ở bên ngoài Vân Thiên thế giới, trong các thế giới cao cấp đang tồn tại ở mênh mông bao la vũ trụ này.” Dương Văn Đức nhìn Vũ Nguyên Quang nói.

Vũ Nguyên Quang nghe Dương Văn Đức nói xong liền cất tiếng nói với Dương Văn Đức: “Chưởng môn, vị nữ tử bên cạnh chưởng môn là?”

-“Nàng là thê tử của ta, tên là Thanh Mẫn Nguyệt. Nàng còn là đương nhiệm chưởng môn của Nguyệt Nữ Cốc.” Dương Văn Đức liền giới thiệu Thanh Mẫn Nguyệt cho Vũ Nguyên Quang biết.

-“Mời chưởng môn và chưởng môn phu nhân vào trong phòng nghị sự của phủ để nói chuyện.” Vũ Nguyên Quang cung kính nói với Dương Văn Đức và Thanh Mẫn Nguyệt, sau khi Vũ Nguyên Quang nghe hết lời nói của Dương Văn Đức.

Vũ Nguyên Quang vừa dứt lời liền xoay người mở cửa phòng nghị sự, sau đó nhanh chóng đi vào bên trong phòng, Dương Văn Đức và Thanh Mẫn Nguyệt cũng ngay sau đó theo Vũ Nguyên Quang đi vào bên trong phòng nghị sự và nhanh chóng xuất hiện ở trong phòng.

Họ di chuyển tới mấy cái ghế ở trong phòng nghị sự, lựa chọn ngồi ở hai cái ghế cạnh nhau, Dương Văn Đức ngồi ở bên trái Thanh Mẫn Nguyệt-thuộc hàng ghế bên phải của chiếc ghế mà thành chủ của Vĩnh Nam thành thường ngồi, khi tổ chức họp ở bên trong phòng nghị sự của phủ thành chủ.

Một lúc lâu sau, Vũ Nguyên Quang đặt hai cốc linh trà ở trên cái bàn gỗ đặt ở chính giữa hai chiếc ghế mà Dương Văn Đức và Thanh Mẫn Nguyệt đang ngồi, sau đó Vũ Nguyên Quang quay trở lại ghế của mình rồi nhanh chóng ngồi xuống ghế, sau đó Vũ Nguyên Quang nói với Dương Văn Đức:

“Không biết chưởng môn và chưởng môn phu nhân lần này tới phủ là có chuyện gì vậy?”

-“Việc riêng có mà việc chung cũng có. Nói chung, bọn ta đều có chuyện muốn nhờ Nguyên Quang trưởng lão giúp đỡ.” Dương Văn Đức nói sau khi hắn nghe hết giọng nói truyền âm của Thanh Mẫn Nguyệt.

-“Nguyệt Nữ Cốc hiện giờ hao hụt nhiều công pháp, nguyên kỹ, đan dược các loại đặc biệt là đan dược hỗ trợ đột phá cảnh giới, nguyên thú phi hành cùng với linh cốc. Lần này xuất cốc, ta mong Nguyên Quang trưởng lão có thể thay Nguyệt Nữ Cốc thu mua những loại đồ vật trên, nguyên thạch ta mang đủ nếu thiếu ta có thể dùng một vài loại nguyên dược cao cấp để đổi lấy nguyên thạch trả cho Nguyên Quang trưởng lão.” Thanh Mẫn Nguyệt lúc này cất tiếng nói với Võ Nguyên Quang, sau khi Dương Văn Đức vừa dứt lời.

-“Mẫn Nguyệt chưởng môn xin hãy yên tâm, Nguyên Quang nhất định hoàn thành lời đề nghị của người. Nguyệt Nữ Cốc chính là nhà bên vợ của ta, hai bên có mối quan hệ thông gia lâu đời, cho nên giúp đỡ Nguyệt Nữ Cốc phát triển chính là bổn phận của một người đàn ông làm rể ở Nguyệt Nữ Cốc như ta.” Võ Nguyên Quang cung kính nói với Thanh Mẫn Nguyệt, lời nói rất thân thiện dễ gần giống như nói chuyện với người thân trong nhà.

Phải biết Võ Nguyên Quang là một cường giả tu sĩ, thực lực càng đạt tới Thiên Linh trung kỳ, rất nổi danh ở trong Thanh Nguyên châu không vì thực lực mạnh thì cũng vì phẩm chất làm người của Võ Nguyên Quang. Võ Nguyên Quang còn là đương nhiệm thành chủ của Vĩnh Nam thành, dưới sự dẫn dắt của ông thì Vĩnh Nam thành giờ là một toà tiên thành nổi bật ở khu vực phía Nam của Thanh Nguyên châu, cho nên Võ Nguyên Quang được người dân của Vĩnh Nam thành yêu quý, không tỏ ra kiêu ngạo khi đối mặt với những người khác nhưng lại rất thích trừng phạt kẻ ác nếu họ gây nguy hiểm cho những người thân thuộc của mình.

-“Vậy người chị vợ này thay mặt cho môn hạ đệ tử Nguyệt Nữ Cốc cũng như cao tầng của Nguyệt Nữ Cốc, xin cảm ơn lòng giúp đỡ của em vợ. Quả thật không uổng công, khi xưa kia gia đình đồng ý gả Thanh Nguyệt Kiều cho ngươi, dù thực lực của ngươi khi đó mới ở Trúc Tuyền trung kỳ.” Thanh Mẫn Nguyệt nói với Võ Nguyên Quang.

Dương Văn Đức ở bên cạnh nghe Thanh Mẫn Nguyệt và Võ Nguyên Quang nói chuyện, hắn từ trong cuộc nói chuyện của hai người biết được một số chuyện nhưng hắn muốn biết thêm, vì vậy đã lên tiếng hỏi Võ Nguyên Quang: “Nguyên Quang trưởng lão, không biết mối quan hệ thông gia lâu đời giữa Thanh Vân Môn chi mạch Vân Linh Phong với Nguyệt Nữ Cốc kéo dài được bao lâu rồi?”

“Hết năm nay là tròn ba nghìn ba trăm ba mươi mốt năm, bắt đầu từ đời thứ mười ba chưởng môn của Thanh Vân Môn kéo dài cho đến hiện tại, đã trải qua mười bốn đời chưởng môn và giờ đang ở đời thứ mười lăm chưởng môn.” Võ Nguyên Quang nói với Dương Văn Đức.

-“Chàng nói cho Nguyên Quang trưởng lão biết đi.” Võ Nguyên Quang vừa dứt lời, Thanh Mẫn Nguyệt liền cất tiếng nói.

-“Có hai chuyện ta muốn nhờ Nguyên Quang trưởng lão: Thứ nhất, ta muốn tìm hiểu cách đột phá Ngọc Thanh thập trọng, vì giờ ta muốn tăng cường thực lực của mình lên nhưng lại không biết cách đột phá Ngọc Thanh thập trọng. Thứ hai, ta muốn Nguyên Quang trưởng lão sắp xếp chỗ ở cho một trăm ba mươi tám người còn sống sót của An Nhiên thôn sau trận hạo kiếp diễn ra vào hai hôm trước; chuyện thứ hai này đồng thời là chuyện chung của ta và Thanh Mẫn Nguyệt.” Dương Văn Đức lúc này mới nói cho Võ Nguyên Quang biết nguyên nhân mà hắn tới phủ thành chủ của Vĩnh Nam thành.

Bình Luận (0)
Comment