Tu Tiên Chi Chưởng Môn Nhân Một Phái

Chương 20 - Bế Quan Tu Luyện

“Rút thăm trúng thưởng lần này tổng cộng được 12 loại đồ vật trong đó 9 loại đồ vật là công pháp cùng phụ trợ pháp thuật. Ba loại đồ vật còn lại là huyết mạch Long Tiên (Hỗn Nguyên cấp bậc), Hỗn Nguyên Giới Châu(không gian pháp bảo chứa đựng vật sống, cấp bậc Linh cấp có thể tiến hoá), lễ bao trang phục. Về phần 9 loại công pháp, pháp thuật phụ trợ kia đã được hệ thống chuyển vào Tàng Kinh Các của môn phái.” Hệ thống thanh âm vang lên ở trong đầu của Dương Văn Đức.

Bảng thông tin của toàn bộ vật phẩm mà Dương Văn Đức nhận được sau khi lần đại rút thăm trúng thưởng này xảy ra nhanh chóng xuất hiện ở trước mặt của Dương Văn Đức. Dương Văn Đức nhìn vào bên trong một cái bảng hình chữ nhật dài, xem xét nội dung bên trong bảng đó.

“Thuỷ Sóng Linh Khống Kinh: thuỷ thuộc tính pháp quyết tu chân, tu sĩ tu luyện cuốn pháp quyết này hoàn toàn làm chủ được thuỷ hệ nguyên tố, dùng thuỷ để tấn công kẻ khác cũng như để bảo vệ bản thân trước những đòn tấn công của kẻ thù, uy lực của nó rất mạnh thừa sức dập tắt được đám cháy lớn do hỏa hệ nguyên tố gây ra; nó còn có một bộ linh kỹ có tên là Khống Thuỷ Liên Hoàn Kích-linh kỹ tấn công, khi thi triển nó những cột nước khổng lồ tấn công liên hoàn vào đối thủ có thể nhấn chìm được đối thủ nếu đối thủ không chống đỡ được uy lực của nó.”;

“Nguyệt Ảnh Vô Song Quyết: Ám thuộc tính, cấp bậc tôn cấp, từng là trấn tông công pháp của Nguyệt Ảnh tộc. Bộ công pháp này mạnh đến mức có thể làm cho người tu luyện tàn hình chỉ trong vòng một thời gian rất ngắn liền ngay cả khí tức cũng biến mất sau khi người tu luyện sử dụng nó, người khác rất khó phát hiện ra người sử dụng khi họ dùng đến nó. Rất thích hợp tu luyện vào ban đêm, khi tu luyện nó vào ban đêm tốc độ tu luyện đẩy nhanh hơn so với khi tu luyện nó vào ban ngày. Nó còn có một bộ công pháp tu luyện, nhưng cuốn công pháp này là cuốn mà tu sĩ ám hệ dùng để nâng cao thực lực của bản thân lên, có tên là Ám Nguyên Khí Thiên Quyết.”;

“Thiên Kim Thánh Linh Công: Kim hệ thuộc tính, giúp tu sĩ kim hệ hấp thu kim linh khí trong trời đất, từ đó nâng cao thực lực của mình lên.”;

Nửa canh giờ sau, Dương Văn Đức xem xong thông tin cơ bản của chín loại công pháp mà hắn nhận được. Trong chín loại công pháp đó, Dương Văn Đức hắn ấn tượng “Vạn Mộc Trường Sinh Kinh”, “Hỏa Huyền Vạn Linh Quyết” cùng “Lôi Khí Thiên Công” nhưng hắn ấn tượng nhất chính là “Vạn Mộc Trường Sinh Kinh”.

Khi đọc đến thông tin cơ bản của “Vạn Mộc Trường Sinh Kinh”, hắn đã ấn tượng về nó bởi vì công pháp này có thể khôi phục vết thương và chữa trị chỉ trong vòng một thời ngắn liền ngay cả vết thương trí mạng nguy hiểm đến tính mạng của tu sĩ khi tu sĩ đó sử dụng thì vết thương trí mạng đó nhanh chóng được phục hồi. Ngoài việc kinh ngạc về khả năng chữa trị cao cường và khả năng khôi phục vết thương siêu phàm của “Vạn Mộc Trường Sinh Kinh”, Dương Văn Đức còn kinh ngạc về chuyện nó có tận hai công pháp tu luyện phụ trong đó có một loại công pháp kiếm thuật. Có thể nói, “Vạn Mộc Trường Sinh Kinh” là một cuốn công pháp có uy lực rất mạnh, không rõ phẩm chất công pháp cho nên tu sĩ khi tu luyện nó không thể biết được uy lực thực sự của nó trừ khi tu sĩ gặp được người sáng tạo ra “Vạn Mộc Trường Sinh Kinh”.

Dương Văn Đức không lâu sau liền hồi phục tinh thần, hắn sau đó từ không gian chứa đồ của hệ thống lấy ra “Hỗn Nguyên Giới Châu”, rất nhanh một viên ngọc châu màu cam hiện ở trong lòng bàn tay phải của hắn. Hắn nhanh chóng tiến hành trích huyết nhận chủ đối với Hỗn Nguyên Giới Châu, rất nhanh hắn trở thành chủ nhân của Hỗn Nguyên Giới Châu.

Do là một cái pháp bảo có đẳng cấp cao cho nên “Hỗn Nguyên Giới Châu” hoàn toàn che dấu được, mặc dù đẳng cấp nó hiện giờ thuộc loại trung nhưng “Hỗn Nguyên Giới Châu” là một loại pháp bảo đặc thù vì nó không phải là đồ vật của Cổ Nguyên vũ trụ mà là một cái thần bảo ở một vi diện cao cấp hơn Cổ Nguyên vũ trụ.

Hắn liền cất “Hỗn Nguyên Giới Châu” vào hệ thống không gian, sau đó hắn đứng dậy rời khỏi phòng của chưởng môn, đi tới Tàng Kinh Các của Thanh Vân Môn.

Đối với các thế lực ở Vân Thiên Tinh nói chung, Tàng Kinh Các là nơi quan trọng nhất bởi vì đó là nơi cất giữ nhiều loại thư tịch, bí thuật, công pháp, linh kỹ…Bên trong đó có nhiều công pháp có uy lực rất mạnh thừa sức diệt nhiều cường giả khác nhau chỉ trong vòng một thời gian ngắn, được nhiều tu luyện giả thèm muốn trong đó có cả tu luyện giả cấp cao. Vì vậy, Tàng Kinh Các được canh giữ rất nghiêm ngặt, không có sự cho phép của người canh giữ Tàng Kinh Các thì không được phép tiến vào bên trong Tàng Kinh Các trừ khi được chưởng môn đồng ý.

Tàng Kinh Các của Thanh Vân Môn so với Tàng Kinh Các của các thế lực khác, tương tự nhau về công năng. Nhưng, nếu so về bề dày lịch sử thì Tàng Kinh Các của Thanh Vân Môn có lịch sử tồn tại lâu dài gần vạn năm rưỡi kể từ lúc nó được kiến tạo cho đến thời kỳ hiện giờ của nó ở môn phái Thanh Vân Môn. Nói về Tàng Kinh Các của Thanh Vân Môn, thì nó chính là một kiện kiến trúc pháp bảo cao cấp đạt tới trình độ của một kiện tam tinh tiên bảo, thuộc về một môn phái từng tồn tại ở Vân Tiên dãy núi cách đây hơn vạn năm trước, bị phong ấn trong một thời gian dài từ lúc môn phái đó biến mất khỏi Vân Thiên Tinh cho đến thời kỳ hiện tại khi Thanh Vân Môn trở thành thế lực mới chiếm giữ Vân Tiên dãy núi, thì phong ấn của Tàng Kinh Các chưa được mở ra.

Nửa canh giờ sau, Dương Văn Đức xuất hiện ở phía trước Tàng Kinh Các, cách Tàng Kinh Các ba trăm mét. Hắn nhìn thấy ba mươi vị nữ tu sĩ mà bản thân hắn cứu ở trong một buổi đấu giá hội, đứng cùng nhau ở trước cửa ra vào của Tàng Kinh Các, ngoài ba mươi hai vị nữ tu sĩ đó ra thì còn có những vị đệ tử khác của tiền nhiệm chưởng môn cùng ba đệ tử tạp dịch.

Lý Phương Ánh nhìn thấy chưởng môn sư đệ đang di chuyển về phía Tàng Kinh Các của môn phái, nhanh chóng cất tiếng nói: “Tàng Kinh Các của chúng ta tại sao nó như thế này nhỉ?”

“Tàng Kinh Các của Thanh Vân Môn thay đổi là do sư đệ cởi bỏ lớp phong ấn của Tàng Kinh Các, giờ sư đệ mới cởi được lớp phong ấn đầu tiên.” Dương Văn Đức nhìn bốn mươi mốt người ở trước mặt mình một hồi, sau đó nói với đại sư tỷ Lý Phương Ánh.

Nói xong, ánh mắt của Dương Văn Đức nhìn về phía ba vị tạp dịch đệ tử, sau đó cất tiếng nói: “Từ bây giờ trở đi, ba người các ngươi chính thức trở thành ngoại môn đệ tử của Thanh Vân Môn. Ta mong các người hãy cố gắng tu luyện, tăng cường thực lực của mình, thường xuyên đến nhiệm vụ các của môn phái nhận nhiệm vụ; các ngươi đừng có ý định phải bội môn phái, hoặc công bố bí mật của môn phái ra bên ngoài, ai vi phải môn phái căn cứ theo môn quy xử lý có thể trục xuất tuỳ thuộc vào mức độ vi phạm.”

Trong đầu của Dương Văn Đức đột nhiên vang lên một giọng nói quen thuộc: “Đinh, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ ẩn. Khen thưởng Thanh Vân Môn phục sứ các loại một ngàn bộ, một ngàn cái thân phận lệnh bài, một cơ hội suy diễn Thanh Vân Môn trấn tông công pháp, Tố Linh Đan năm trăm viên, năm ngàn hạ phẩm linh thạch, một ngàn cân linh cốc, Linh Thú Đan đan phương một cái và một ngàn trữ vật giới chỉ.”

Dương Văn Đức nghe hết hệ thống thanh âm, liền cất tiếng hỏi hệ thống: “Nhà ngươi không cho ta biết nội dung, thì ta làm sao biết được ta hoàn thành nhiệm vụ ẩn như thế nào?”

“Nội dung của nhiệm vụ ẩn như sau: Ba vị tạp dịch đệ tử Nam Cung Như Ngọc, Lâm Thanh và Nguyễn Hoàng Nam đã có một thời gian dài phục vụ môn phái; trong suốt thời gian làm tạp dịch đệ tử, cả ba người luôn hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ được giao, được cao tầng Thanh Vân Môn như tiền nhiệm chưởng môn, chúng trưởng lão đánh giá cao. Xét theo môn quy của Thanh Vân Môn, ba người Nam Cung Như Ngọc, Lâm Thanh và Nguyễn Hoàng Nam đã đủ điều kiện trở thành ngoại môn đệ tử của Thanh Vân Môn. Nay Thanh Vân Môn đang thiếu người, thân là đương nhiệm chưởng môn của môn phái phải có trách nhiệm trong việc duy trì Thanh Vân Môn bằng cách tuyển thêm người mới cho môn phái, trong tông hiện giờ có ba người đủ điều kiện trở thành Thanh Vân Môn đệ tử nên mong ký chủ cho ba người đó trở thành Thanh Vân Môn đệ tử.” Âm thanh máy móc của hệ thống vang lên ở trong đầu của Dương Văn Đức.

Dương Văn Đức thầm nghĩ sau khi nghe được lời giải thích của hệ thống: “Hoá ra là vậy? Mình rốt cuộc hiểu nguyên nhân vì sao mà mình hoàn thành nhiệm vụ ẩn mà hệ thống giao cho.”

Hắn sau khi thầm nghĩ xong liền từ trong chưởng môn giới chỉ lấy ra năm mươi bản sao chép công pháp “Thanh Vân Tiên Đạo Quyết”(Thanh Vân Tiên Đạo Quyết phiên bản mới, suy diễn đến cảnh giới Nguyên Tiên cảnn), giao cho nhóm người Lý Phương Ánh cùng với ba mươi hai vị tu sĩ mới gia nhập vào Thanh Vân Môn, sau đó đưa hết các bản sao chép công pháp “Thanh Vân Tiên Đạo Quyết” còn thừa cho đại sư tỷ Lý Phương Ánh rồi nói với đại sư tỷ Lý Phương Ánh: “Thanh Vân Tiên Đạo Quyết phiên bản mới, tu luyện giả có thể tu luyện cuốn công pháp này đến Nguyên Tiên cảnh. Sư tỷ cầm lấy hai bản, sau đó đưa cho vợ chồng Triệu bá, các bản khác sư tỷ giữ lấy và bảo quản nó cho thật tốt.”

Dương Văn Đức sau khi giao nhiệm vụ cho đại sư tỷ Lý Phương Ánh, quay sang nhìn ba mươi lăm vị tu sĩ một hồi sau đó nói: “Bản công pháp mà quý vị đang cầm chính là công pháp tu luyện chính của các thành viên trong Thanh Vân Môn, nó có tên là Thanh Vân Tiên Đạo Quyết-một cuốn công pháp vô thuộc tính, phù hợp tư chất của nhiều tu sĩ hoặc những người chuẩn bị bước chân vào con đường tu chân. Cuốn công pháp có các giai tương tự như tu vi của quý vị, khi tu luyện nó quý vị không cần lo lắng chuyện linh khí không tương thích với tư chất của mình, cứ yên tâm mà tu luyện nó, mọi thứ liên quan đến thuộc tính cứ để nó giải quyết. Đây là công pháp nội bộ, chỉ được lưu truyền ở trong môn phái, không được phép xuất hiện ở bên ngoài; ai vi phạm nghiêm trị không tha, có thể trục xuất môn phái nếu như công dụng của công pháp được nhiều tu sĩ ở bên ngoài biết đến.”

“Tuân lệnh chưởng môn! Tuyệt đối không truyền thụ công pháp ra bên ngoài khi chưa được cao tầng môn phái đặc biệt là chưởng môn cho phép. Nếu chẳng may vi phạm nội quy môn phái, xử lý theo môn quy, tuyệt đối không kêu ca và mặc cho môn phái xử lý.” Ba mươi hai vị tu sĩ mới gia nhập vào Thanh Vân Môn và ba vị tân ngoại môn đệ tử sau khi nghe Dương Văn Đức nói, liền đồng thanh đáp.

Họ đã tạo ra một cảnh tượng hết sức náo nhiệt ở bên ngoài Tàng Kinh Các của Thanh Vân Môn. Cảnh tượng đó khiến một vài môn phái chiếm giữ các linh phong khác của Thanh Vân Môn lẫn một số tu sĩ chiếm giữ vòng ngoài dãy núi Tiên Vân biết, quyết định trong ngay mai lên Thanh Vân Môn tìm hiểu thực hư; mà những thế lực đó cùng các tu sĩ khác không biết rằng Dương Văn Đức cố tình làm như vậy để thu hút người gia nhập vào Thanh Vân Môn, quyết định đó của Dương Văn Đức là một quyết định hoàn toàn đúng khi chỉ trong vòng một ngày Dương Văn Đức đã thu được hơn hai trăm người gia nhập vào Thanh Vân Môn.

Dương Văn Đức không lâu sau quay sang nói với đại sư tỷ Lý Phương Ánh: “Sư tỷ, làm phiền sư tỷ lấy thông tin của ba mươi lăm vị tu sĩ này trong đó có ba vị tân ngoại môn đệ tử của môn phái, căn cứ vào thực lực của họ để sắp xếp chức vụ của họ ở trong môn phái. Sắp xếp xong thì phân pháp trang phục, tài nguyên, thân phận lệnh bài cùng trữ vật giới chỉ cho họ; rồi an bài chỗ ở cho họ. Từ giờ đến cuối chiều hôm nay là phải xong, khi nào xong thì sư tỷ hãy đến chưởng môn động phủ báo cáo cho đệ biết.”

-“Chưởng môn sư đệ yên tâm, sư tỷ nhất định hoàn thành tốt nhiệm vụ mà đệ giao.” Lý Phương Ánh nghe Dương Văn Đức nói xong, gật đầu một cái, sau đó nàng chắp tay cung kính nói với Dương Văn Đức.

Lý Phương Ánh vừa dứt lời, Dương Văn Đức gật đầu một cái sau đó hắn quay sang nói với chúng sư đệ sư muội: “Các vị phối hợp với đại sư tỷ hoàn thành tốt nhiệm vụ. Mọi việc do đại sư tỷ quyết định khi ta không có mặt, ai không tuân theo mệnh lệnh của đại sư tỷ, xử lý theo môn quy về việc thành viên môn phái không tuân theo mệnh lệnh cấp trên.”

-“Chưởng môn sư huynh, huynh đi đâu thế? Lần trước huynh đi ra ngoài rèn luyện gần một tháng mới về, bây giờ huynh đi tiếp thì không biết khi nào huynh mới quay trở về môn phái?” Tiểu sư muội của Dương Văn Đức nhanh chóng cất tiếng nói, sau khi Dương Văn Đức dứt lời và trước khi đại sư tỷ Lý Phương Ánh đáp lại Dương Văn Đức.

-“Tiểu sư muội, muội có thôi ngay không? Không biết đây là nơi nào sao, chúng đệ tử và trưởng lão đang nhìn chúng ta đây này. Gần một tháng nay, muội chỉ có chơi thôi, không chịu tu luyện gì cả; về phòng tu luyện ngay cho tỷ.” Lý Phương Ánh rốt cuộc không nhịn được tính trẻ con của Trương Tuyết liền cất tiếng nói.

-“Ngoan nào tiểu sư muội, ta lần này không có rời khỏi môn phái mà là bế quan tu luyện ở Thanh Huyền động phủ. Đợi ta xuất quan, ta nhất định đưa muội xuống núi chơi được không?” Dương Văn Đức đi tới trước mặt tiểu sư muội Trương Tuyết, tay phải xoa xoa đầu của tiểu sư muội, sau đó nhẹ giọng nói với tiểu sư muội của mình.

“Sư huynh nhất định phải giữ lời. Nếu sư huynh nuốt lời, muội nhất định bảo Thu Ngọc sư tỷ đánh huynh một trận, cho chừa thói bắt nạn người khác.” Tiểu sư muội Trương Tuyết rất hưởng thụ khi được Dương Văn Đức xoa đầu, nàng rất nhanh liền nói với đại sư huynh Dương Văn Đức với một giọng điệu vui vẻ y như khi nàng gặp một chuyện vui nào đó vào hơn nửa tháng trước, lúc đó Dương Văn Đức vẫn chưa trở về môn phái, vẫn đang rèn luyện ở bên ngoài môn phái.

Dương Văn Đức sau khi nghe tiểu sư muội nói hết liền rời khỏi Tàng Kinh Các, đi tới Thanh Huyền động phủ của môn phái để bế quan tu luyện sau khi hắn đặt chân tới Thanh Huyền động phủ. Nhưng trước khi đến Thanh Huyền động phủ thì Dương Văn Đức ghé qua Dược Các của môn phái, lấy đi một cái ngũ phẩm lò luyện đan còn dùng được cùng với nhiều phần dược liệu của các đan dược khác nhau, tổng cộng hơn năm mươi phần dược liệu; hắn không có lấy không, thay vào đó hắn dùng điểm tích luỹ của mình ở trong môn phái để đổi lấy số phần dược liệu cùng cái ngũ phẩm lò luyện đan đó, lần này hắn đã tiêu ba nghìn năm trăm điểm tích luỹ, dù tiêu hao nhiều điểm tích luỹ như vậy nhưng cũng đáng vì hắn dùng số phần dược liệu đó để luyện chế một số loại đan dược trong đó có cả đan dược chuyên nâng cao thực lực của tu sĩ Ngọc Thanh, Linh Nguyên, Trúc Tuyền,…trong số đó có cả Uẩn Linh Đan-đan dược nhị phẩm mà tu sĩ Ngọc Thanh cực giai thường xuyên sử dụng.

Sau một lúc chuẩn bị nguyên liệu, Dương Văn Đức xuất hiện ở bên ngoài Thanh Huyền động phủ. Hắn nhìn trước mặt mình toà động phủ một hồi, sau đó tiến vào bên trong Thanh Huyền động phủ, không lâu sau liền xuất hiện ở bên trong Thanh Huyền động phủ; hắn sau đó bắt tay vào việc thiết lập một cái cấm trận ở bên ngoài Thanh Huyền động phủ, bày cấm trận trong khoảng một khắc thì hắn bày trận xong, hắn lúc này mới yên tâm bế quan tu luyện.

Bình Luận (0)
Comment