Bách Niêu sơn mạch, ngoại vi, cách Thanh Vân Môn không xa.
Trong một khu rừng nhỏ nằm gần Thanh Vân Môn đang có một người đang chạy trốn khỏi sự truy đuổi của chưởng môn Dương Văn Đức, đằng sau là Dương Văn Đức cùng với Phượng Diễm Vy.
Hai người Phượng Diễm Vy cùng Dương Văn Đức truy đuổi một lúc thì mất dấu Chu Hoàng Vũ. Hai người đứng ở một khu vực có rất nhiều cây cối ở xung quanh, cẩn thận nhìn xung quanh, không lâu sau hai người đều cảm nhận được từ đằng trái họ đang có một mũi tên nay về phía họ với một tốc độ nhanh; hai người đều cảm nhận được nguy hiểm đang đến với họ, lập tức thi triển “Ngự Phong Quyết” để né tránh mũi tên nước đó, rất nhanh họ thành công né tránh được đòn tấn công của Chu Hoàng Vũ.
Dương Văn Đức sau khi thành công né tránh được mũi tên nước do Chu Hoàng Vũ tấn công, lập tức thi triển “Hộ Thân Bảo Vệ Quyết” bảo hộ cơ thể của chính mình, sau đó lấy ra Vô Song Kiếm rồi cầm chặt ở tay phải của mình; sau đó hắn toàn lực vận chuyển công pháp “Thanh Vân Tiên Đạo Quyết”, rót một phần linh lực vào bên trong Vô Song Kiếm sau đó khống chế pháp bảo Vô Song Kiếm của mình.
Vô Song Kiếm sau khi được linh lực của chủ nhân tiếp sức, nó hoá thành một thanh lam kiếm, rồi lơ lửng ở trên không trung và bay xung quanh người của Dương Văn Đức.
Chu Hoàng Vũ núp ở đằng sau một cái cây cổ thụ, thấy hành động của Dương Văn Đức lập tức thi triển liên tục linh kỹ thuỷ hệ “Thuỷ Tiễn Linh Động Thuật”, rất nhiều linh tiễn được Chu Hoàng Vũ bắn ra và hướng thẳng về phía cơ thể của Dương Văn Đức mà tấn công.
Đôi mắt của Dương Văn Đức đang được hồn lực gia trì đã nhìn thấy được vị trí ẩn núp của Chu Hoàng Vũ, đồng thời thấy được quá trình Chu Hoàng Vũ liên tục thi triển thuỷ hệ linh kỹ “Thuỷ Tiễn Linh Động Thuật” để tấn công hắn, dùng “Ngự Phong Thuật” né tránh những mũi tên nước đó đồng thời phản công bằng nhiều hỏa cầu lớn.
Trong vòng một thời gian ngắn, hai luồng năng lượng khác hệ đã va chạm vào nhau, tạo ra một vụ nổ năng lượng, khói đen nhanh chóng xuất hiện ở trong vụ nổ và bao phủ một khu vực của khu rừng.
Hỏa Linh Phượng thấy vậy lập tức vỗ cánh, không lâu sau khói đen trong vụ nổ năng lượng vừa rồi đã bị thổi đi.
Chu Hoàng Vũ từ trong túi trữ vật lấy ra một cái linh phù sau đó dán lên người của mình, sau đó lao về phía Dương Văn Đức mà tấn công với một tốc độ rất nhanh.
Hắn nhanh chóng thấy được Chu Hoàng Vũ đang tấn công về phía hắn với một tốc độ rất nhanh, lập tức ra lệnh cho Hoả Linh Phượng: “Hoả Linh Phượng, hướng thẳng về phía cơ thể của tên kia mà dùng chiêu hỏa chữ đại.”
Hỏa Linh Phượng thấy chủ nhân ra lệnh cho bản thân mình, nhanh chóng tụ tập năng lượng hỏa thuộc tính rồi phun ra một cột lửa khổng lồ hình con chim phượng thẳng hướng của tên nhân tộc tu sĩ kia.
Tốc độ di chuyển rất nhanh với lại hơi bất ngờ, đã khiến cho vị nhân tộc tu sĩ kia trở tay không kịp vận chuyển công pháp bảo vệ cơ thể, cho nên hắn ta rất nhanh liền va chạm với đòn tấn công của yêu thú Hoả Linh Phượng.
Chu Hoàng Vũ nhanh chóng điều động thủy hệ linh lực của bản thân, để làm giảm độ nóng của đòn tấn công đến từ yêu thú Hoả Linh Phượng. Một lúc sau hắn đã dập tắt được cột lửa khổng lồ mà chỉ yêu thú đó vừa phun ra, cuối cùng hắn bị thương khá nặng, nhanh chóng lấy ra một viên Hồi Nguyên Đan rồi lập tức hồi phục cấp tốc linh nguyên lực bị tiêu hao.
Không lâu sau hắn khôi phục hoàn tất linh nguyên lực bị tiêu hao, sau đó hắn đứng dậy, rồi lấy ra một cái cờ màu đen, tế luyện cái cờ đen bằng chính huyết của mình. Rất nhanh hắn kích hoạt thành công cái cờ màu đen đó, mà cái cờ màu đen này chính là pháp khí Độc Huyết Cờ của huyết.
“Được lắm Lam Ngân Phái, dung túng cho môn nhân tu luyện ma đạo pháp khí Độc Huyết Cờ.” Dương Văn Đức tức giận nói sau khi hắn nhìn thấy cái cờ màu đen to lớn ở đằng sau lưng của Chu Hoàng Vũ.
“Phật Quang Diệt Tà Chưởng.” Dương Văn Đức nhìn thấy nhiều độc huyết đang lao thẳng đến chỗ của hai người, lập tức thi triển ra một bộ linh kỹ mà hắn học thành công.
Rất nhanh hư ảnh của một tôn phật xuất hiện ở đằng sau lưng của Dương Văn Đức. Hai bàn tay to dài vươn về phía độc huyết, nắm thật chặt, một lúc sau cả hai bàn tay đó đánh bay rất nhiều độc huyết từ “Độc Huyết Cờ”.
Dương Văn Đức lập tức tăng tốc độ, cầm Vô Song Kiếm chém thẳng tới cơ thể của Chu Hoàng Vũ, đồng thời tiếp tục sử dụng tứ phẩm linh kỹ “Phật Quang Diệt Tà Chưởng” ngăn chặn độc huyết từ tam phẩm pháp khí “Độc Huyết Cờ”.
“Độc Huyết Cờ” không lâu sau bị hắn đánh vỡ, làm cho Chu Hoàng Vũ nhổ ra một ngụm máu tươi. Nhân cơ hội này, hắn lập tức dùng linh kỹ “Trảm Đao Kiếm Diệt”, hướng về phía Chu Hoàng Vũ mà chém.
Cuối cùng hắn đã thành công tiêu diệt được Chu Hoàng Vũ. Sau khi thành công giết chết Chu Hoàng Vũ, hắn lục lọi một hồi và nhanh chóng lấy ra hai cái túi trữ vật ở trên người của Chu Hoàng Vũ, sau đó hắn mới thiêu hủy thi thể của vị tu sĩ đến từ Lam Ngân Phái này. Một lúc lâu sau, hắn và Phượng Diễm Vy mới rời khỏi hiện trường, thẳng hướng đi trở về Thanh Vân Môn.
…
Bên trong một sơn động có một thiếu niên đang ngồi khôi phục linh lực bị tiêu hao trong quá trình chiến đấu với một vị tu sĩ, bên cạnh vị thiếu niên này là một vị nữ tử mặc y phục màu đỏ.
Linh khí ở bốn phía xung quanh nhanh chóng bị thiếu niên dùng công pháp hấp thu vào cơ thể, sau đó bị thiếu niên chuyển hoá thành linh lực rồi đưa linh lực lưu trữ ở trong đan điền của thiếu niên. Quá trình này diễn ra lặp đi lặp lại, theo thời gian không ngừng trôi đi thì tốc độ chuyển hoá linh khí thành linh lực của thiếu niên ngày càng tăng, linh lực xuất hiện càng nhiều ở trong đan điền của thiếu niên.
Hai tiếng đồng hồ sau, thiếu niên mở to đôi mắt đang nhắm ra, sau đó từ bên trong không gian giới chỉ lấy ra một viên Cố Linh Đan rồi nhanh chóng sử dụng viên đan dược này. Đan dược vừa vào bên trong miệng liền nhanh chóng tan thành nồng đậm dược lực, không ngừng được chuyển hoá thành linh lực rồi chảy xuống đan điền của thiếu niên, thực lực của thiếu niên bắt đầu được gia tăng.
“Rắc, rắc”
Âm thanh vỡ vụn liên tục vang lên, đan điền của thiếu niên không ngừng được mở rộng hơn rồi không lâu sau chỗ đó bị rất nhiều linh lực lấp đầy.
Nhanh chóng đạt tới trạng thái bão hoà trong vòng hai canh giờ. Hắn sau đó tiến hành vận chuyển vòng tròn linh lực, vòng tròn thứ nhất hắn hoàn thành trong vòng một khắc, vòng thứ hai lại đến vòng thứ ba,…cứ thế tiếp tục kéo dài.
Không biết thời gian trôi qua bao lâu, nhưng Dương Văn Đức vẫn miệt mài tu luyện. Lúc này tu vi của hắn đang ở bán Nguyên Linh cảnh, toàn bộ linh lực trong cơ thể đang được hắn chuyển hoá thành linh nguyên lực. Hắn lấy ra một viên Uẩn Linh Đan, lập tức dùng viên đan dược Uẩn Linh Đan đó rồi tiếp tục công việc đột phá cảnh giới Nguyên Linh cảnh.
Trong đan điền của Dương Văn Đức hiện giờ, một bên là linh dịch còn một bên vẫn là linh lực. Nhưng sau khi dược lực của viên Uẩn Linh Đan được Dương Văn Đức luyện hoá, thì thay đổi khu vực năng lượng ở trong đan điền của Dương Văn Đức, khu vực chứa đựng linh lực ngày càng giảm còn khu vực chứa đựng linh nguyên lực ngày càng tăng.
Mấy tiếng sau.
Dương Văn Đức cảm thấy thực lực của mình gia tăng rất nhiều sau khi hắn thành công chuyển toàn bộ linh lực thành linh nguyên lực, ngoài ra linh nguyên lực của hắn còn tiếp tục gia tăng sau khi hắn tiến hành luyện hoá viên thứ hai Uẩn Linh Đan.
Khoảng hai tiếng sau, hắn dừng việc tu luyện lại sau khi hắn củng cố xong thực lực của bản thân mình. Trong lòng hắn thở dài một tiếng vì cuối cùng hắn đã trở thành một vị tu sĩ Nguyên Linh cảnh, hơn nữa còn đạt tới Nguyên Linh cảnh trung kỳ.
“Thực lực của mình dù đột phá tới Nguyên Linh cảnh trung kỳ, nhưng thực lực của mình vẫn còn yếu đuối cần phải nỗ lực tu luyện.” Không lâu sau, Dương Văn Đức thì thào nói.
“Chúc mừng thiếu gia đã thành công đột phá tu vi, trở thành một vị tu sĩ Nguyên Linh cảnh trung kỳ.” Bên cạnh hắn vang lên giọng nói của Phượng Diễm Vy.
Hắn nghe xong Phượng Diễm Vy nói liền gật đầu một cái, sau đó hắn rời khỏi sơn động này, rất nhanh hắn xuất hiện ở bên ngoài sơn động. Một lúc sau, Phượng Diễm Vy cũng xuất hiện ở bên ngoài sơn động, sau đó Dương Văn Đức cùng với Phượng Diễm Vy quay trở về Thanh Vân Môn sau khi hắn đã tiêu diệt được Chu Hoàng Vũ, đặc biệt là thực lực tu sĩ của hắn đã đạt tới Nguyên Linh cảnh trung kỳ.