Dạ Long Thành đêm khuya bóng tối bao trùm trong tiếng người gác đêm vang lên khắp con ngõ.
“Đêm đến cẩn thận củi lửa, không nên ra khỏi thành.”
Phủ Thiên Dược Các, trong phòng Đá Quý ngồi ngay ngắn tu luyện, chuẩn bị cho ngày mai cùng mọi người vào lãnh thổ Yêu Tộc, linh khí xung quanh cậu trầm ổn, không có dấu hiệu gì khác thường, luyện đến canh ba mới bắt đầu nghỉ ngơi.
Sáng hôm sau, mọi người cùng cậu đến phòng chính, cùng lão nhân gia bàn về chuyện tiến vào Yêu Tộc làm nhiệm vụ tìm kiếm tin tức Diệp Vân và anh trai Lĩnh Bạch. Lão gia nhìn về phía cậu, đặt hết niềm tin lên cậu hơn là đứa con trai mình.
“Cháu đã chuẩn bị xong chưa, ta giao hai đứa nó lại cho cháu dẫn dắt.”
Cậu cuối người chào lão gia, hứa sẽ tìm ra chân tướng vụ việc, đưa mọi ngời trở về an toàn, cậu cùng Tiểu Nghịch, Tiểu Ảnh, Hạ Hải Cẩu, Diệp Vân, Thiên Quyền và Lĩnh Bạch hướng về rừng Hóa Tinh. Ở trên mặt đất Hạ Hải Cẩu rất lười đi, cậu đành đưa nó vào không gian, để Tiểu Nghịch ngồi trên người Tiểu Ảnh.
Vài giờ sau họ cách xa Cổng Thành hơn mười dặm, lúc này có hai người bước vào phủ Thiên Dược Các, lão nhân gia vội ra chào hỏi.
“Lão Đại, huynh xử lý xong việc chưa, sao rảnh rỗi sang đây chơi.”
Triều Sơn cười vui vẻ đáp lời.
“Nhờ mấy đứa nhỏ nhà đệ, ta đã bắt hắn được rồi, ta đến đây có việc quan trọng, vị này là Đại Công Yêu Tiên đến tìm tiểu nữ hoàng ta từng kể với đệ. ta nghe nói con dâu đệ sống trong rừng gần Yêu Tộc nên ta đẫn vị Yêu Tiên đến kiểm tra xem không biết thế nào.”
Đại Công Yêu Tiên tiến lên trước hỏi.
“Buổi tối ta cảm nhận được linh khí Yêu Tộc tiểu nữ hoàng, không biết tối qua tiểu nữ có ra ngoài không.”
Lão nhân gia trầm tư suy nghĩ.
“Để ta nhớ lại xem…! A hình như là có, tối qua con bé dẫn theo đứa nhỏ đi mua kẹo hồ lô.”
Đại Công Yêu Tiên vui mừng, chắc chắn là cô bé không nhầm được.
“Vậy tiểu nữ đi đâu rồi?”
“Bọn nhỏ đi vào khu rừng khoảng ba bốn tiếng trước.” Vừa nói lão nhân gia chỉ về phía khu rừng.
Vừa có được thông tin tiểu nữ hoàng, Đại Công Yêu Tiên xòe cánh quạt nhẹ, lơ lửng không trung nhìn về hướng xa xa vù… một tiếng, trong vài tích tắc tốc độ đạt cực đại cả hai người bên dưới đều không kịp nhìn theo bóng dáng.
Khoảng hai ngày sau, phía nam cách khu rừng Hóa Tinh hai mươi dặm, mọi người vừa bước vào Lãnh Thổ Không Vũ, phía xa có dãy núi lớn, mây trắng thấp thoáng có vài tia lôi đánh xuống hồ nước ầm ầm, không trung xuất hiện các vùng đất lơ lửng.
Yêu Tộc có 700 năm lịch sử, hình thái cơ thể chúng giống loài người, có vài phần còn sót lại của yêu thú, phát triển chậm hơn Nhân Tộc, phân làm ba loài chính: Phong sống ở vùng đất trên không trung, Yêu sống ở dưới mặt đất, Hải sống ở trong hồ nước, mỗi loài có sức mạnh khác biệt, cùng cung phụng Phong Thần và Lôi Thần.
"Mọi người chúng ta tới lãnh thổ Yêu Tộc rồi?"
Cách đó không xa có năm con yêu đi tuần, dẫn đầu là một yêu mình người đầu sói đi bằng hai chân vác trên vai một cái gậy lớn, mũi liên tục khịt khịt về phía trước, sau lưng nó là một đầu nai liên tục phát ra âm thanh.
"Oo... Yo..."
"Phía trước có con người, yêu binh theo ta." đầu sói dẫn đầu tiến về phía họ.
Các binh lính Yêu, Phong được lệnh từ cấp trên yêu cầu tăng cường binh lực rà soát tránh trường hợp như vài hôm trước có kẻ đột nhập, gặp kẻ khả nghi tra hỏi bắt về, trước kia yêu tộc rất thù ghét nhân tộc nhưng vài năm trở lại đây hai bên đang dần thỏa hiệp hòa bình nên chúng được lệnh không được tùy tiện giết người.
"Ở kia hình như có thứ gì đó đang đi tới chúng ta thì phải." nói xong tay cậu chỉ về hướng đó.
Thiên Quyền nhìn theo cánh tay cậu, khoảng cách với chúng càng ngày càng gần, bóng dáng đầu sói cầm gậy lớn theo sau là vài con yêu, "Là Yêu binh!" cậu ta nói lớn.
"Yêu binh là gì?" Diệp Vân thắc mắc hỏi.
Lĩnh Bạch chuẩn bị tư thế chiến đấu, Thiên Quyền vội ngăn lại giải thích.
"Chúng là binh lính Yêu Tộc đi tuần tra, dẫn đầu là một con nói tiếng người tu vi không cao chỉ Trúc Cơ, có hiệp ước hòa bình nên mọi người không cần căng thẳng, bình tĩnh để ta giải quyết."
Đám yêu binh bước đến, tên đầu sói gầm gừ hỏi.
"Các ngươi là ai, tại sao lại bước vào lãnh thổ Yêu Tộc, mục đích là gì."
Thiên Quyền lấy trong nhẫn không gian ra một túi đan dược đưa cho tên đầu sói.
"Bọn ta là người qua đường đi giao dịch mua thảo dược, linh dược và bán đan dược. Không biết trong lãnh thổ các hạ có khu mua bán không."
"Ồ thì ra là thương nhân, các ngươi theo ta, chỗ bọn ta rất cần đan dược của con người, thảo dược thì có đầy, các ngươi muốn trao đổi như thế nào."
Yêu Tộc không thể luyện đan, không có đan dược, chúng thường sử dụng trực tiếp thảo dược, linh dược nhưng trong đó chứa độc tố rất cao nên đa số yêu tộc ảnh hưởng đột phá cảnh giới thất bại rất nhiều, nếu sử dụng đan dược do con người luyện chúng hạn chế được rủi ro này, nhưng giá cả con người mua bằng Tinh Thạch mà Yêu Thú không có Tinh Thạch và không biết sử dụng, vài năm gần đây hai tộc giao thương, cấp cao Yêu Tộc trao đổi thảo dược, linh dược cấp cao để lấy đan dược ở nhân tộc, nhờ vậy tốc độ tăng tu vi của cả tộc mới tăng cao.
Theo chân Yêu binh bọn họ tới một khu vực rìa của loài yêu, nơi ở chúng được xây dựng bằng cây gỗ, nền nhà làm bằng lá cây, trên mấy cái cây có vài ngôi nhà nhỏ bằng gỗ, bóng dáng nhỏ nhắn của một đầu sóc nhấp nhô ra cửa nhìn bọn họ. Dọc đường đi họ bắt gặp vài đầu tinh tinh, cáo, trâu,... rất nhiều đầu có hình dáng khác lạ, ở đây cũng có các sạp chợ bán hoa quả, rau xanh, thịt yêu thú,...
Đi một đoạn, chợt cậu phát hiện thứ gì đó vừa quen vừa lạ lẫm, một con yêu tai thỏ, đang bày một sạp hàng, bên trong là những vật dụng của con người, tay nải, kiếm, quần áo,... và một cái vòng tay, bên trong nó có khắc một viên đá nhỏ, màu sắc có vẻ giống với viên trên sợi dây chuyền.
"Chậm đã mảnh ghép Tinh Không." hồn phách Ma Sát phát ra tiếng kêu cậu dừng lại trước sạp.
Đầu sói thắc mắc hỏi "Anh chàng này ưng ý thứ gì ở đây hả?"
Cậu chỉ vào cái vòng tay hỏi đầu sói giá bán hay trao đổi như thế nào, hắn hỏi người bày sạp.
"Tiểu thố, ngươi đổi cái vòng này lấy thứ gì?"
"Zotas...aa.." người bày sạp nói một tiếng gì đó.
Đầu sói quay sang hỏi mọi người.
"Hắn bảo đổi lấy mười cây thảo dược Bảo Bắp Thảo hoặc thứ gì đó tương đương."
Bảo Bắp Thảo là một loại cây cỏ dạng thẳng đứng hoa ở giữa dược gia tăng linh khí ở cảnh giới Luyện Khí.
Thảo dược thì cậu có, nhưng loại này rất hiếm hiện tại trong không gian cậu không có nên hỏi lại.
"Ta có hai cây Linh Mộc Bảo giá trị tương đương."
Linh Mộc Bảo là linh dược dạng nấm nhưng gia tăng linh khí cao gấp năm lần Bảo Bắp Thảo.
Nói xong cậu lấy hai cây linh dược ra, vừa thấy nó tên tai thỏ chộp lấy, dúi cái vòng vào tay cậu, hắn gật đầu lia lịa. Cậu cầm lên xem xét cái vòng, đeo thử vào tay, một cảm giác mát lạnh run người truyền từ trong chiếc vòng ra, tâm trí cậu lạc vào đoạn ký ức nào đó.
Cổ Lục vạn năm, vùng đất được cai trị bởi các vị Thần, trong đó nơi cao nhất chính là dãy núi Vĩnh Hằng.
Trên đỉnh núi lúc này xuất hiện lỗ không gian bị xé rách, từ bên trong bước ra một chàng trai khoác trên mình bộ hắc bào rách tả tơi, thân thể thương tích không ít, theo sau hắn là một con cự thú to lớn, dường như họ vừa mới trải qua thập tử nhất sinh.
Vẻ mặt chàng trai mệt mỏi, sức lực bị rút hết trong trận chiến, chân vừa chạm đất đã ngã quỵ xuống.
Hắn dùng hơi thở cuối cùng châm chọc con vật đi theo sau mình "Xem ra nhiệm vụ của ngươi thất bại thảm hại rồi. Hồn phách ngốc nghếch ha ha! Ngươi có tin nó tồn tại không?”.
Con cự thú gật đầu lia lịa, hắn mãn nguyện mà ra đi...
Đoạn ký ức đến đây bỗng dưng đứt đoạn, cậu rất muốn biết đoạn ký ức này là sao, muốn hỏi Ma Sát nhưng hắn đang trọng thương nên không hiện diện được, vừa nãy hắn có nói mảnh ghép Tinh Không? không lẽ liên quan đến Tinh Không Thú, Thần Thú vượt không gian đưa cậu và hắn đi trong vũ trụ sao?
"Đại Ca, huynh sao thế?"
"Ca, huynh nhớ tới ai vậy?"
"Quý huynh, có sao không?
"Sư Phụ!"
"Gú.."
Cả đám rất lo lắng cho cậu, tự nhiên cậu đeo vòng tay vào và đứng bất động, cậu chợt bừng tỉnh.
"A! Ta không sao, ta nhớ đoạn ký ức gì đó rất lạ. Chúng ta đi tiếp thôi."
Chiến Linh Điện nơi ở của nữ hoàng Yêu tộc, nằm trong khu trung tâm, binh lính rất nhiều, canh phòng nghiêm ngặt hơn rìa ngoài, ở đây nơi ở, tường thành được làm từ xương, đầu lâu yêu thú kích cỡ lớn nhỏ.
Bọn họ di chuyển mất hơn hai ba canh giờ mới tới nơi, vừa vào tường thành khu trung tâm, cả nhóm bất ngờ trước đống xương chất thành núi, bước vào cổng cả đám chú ý đến phía trên Chiến Linh Điện, những bộ xương to nhỏ được đắp lên hình thành bóng dáng một cô gái, mái tóc mọc từ cây cỏ, ánh mắt được làm từ vỏ ốc lấp lánh, trước ngực một lớp lông vũ che đi toàn thân, trên tay cầm một cái đầu lâu lớn. Theo truyền thuyết kể rằng đó là Lôi Thần người tạo ra khu trung tâm và Chiến Linh Điện, 90% xương ở đây đều là địch nhân ngàn năm trước bị tiêu diệt. Còn một truyền thuyết nữa ở yêu tộc có nhắc đến Phong Thần, người tạo ra các vùng đất trôi nỗi trên không trung, không muốn nhiễm bụi trần hóa thân thành mây trắng biến mất không rõ tung tích từ ngàn năm trước.
Tiến thẳng về khu giao dịch, bọn họ bắt gặp vài thương nhân đang trao đổi hàng hóa, vải vóc trên người sang trọng, tay đeo các trang sức đẹp, tu vi không cao lắm chỉ có trúc cơ. khắp khu trung tâm binh lính yêu tộc cảnh giới trúc cơ khá nhiều, trong đó vài tướng lĩnh Kim Đan và có vài người không thể xem rõ cảnh giới.