Tu Tiên Đá Thần

Chương 63 - Tiến Vào Chiến Linh Điện

Bên tường thành bóng dáng hai người lén lút leo lên lưng Tiểu Ảnh đi vào, bước qua tường cậu thu nó vào không gian, cả hai tiến về phía trước lẻn qua các ngách, xa xa có vài Yêu binh đi tuần tra.

Trước đó ông lão có giải thích các khu vực ở trong Chiến Linh Điện phân làm ba khu.

Nhà tù nơi giam giữ các tù nhân.

Khu Vương khuân viên rộng các toàn nhà xương to lớn, mỗi căn nhà lớn đều là nơi ở của các Vương có chức vụ quan trọng.

Cung Điện nơi ở của Nữ Hoàng, có toà Linh Điện to lớn nơi hợp mặt Vương.

Lão có nhắc nhở hai nơi đừng nên vào, đó là nhà tù và Cung Điện, nhà tù rất hẹp dễ bị phát hiện, Cung Điện có các Yêu Tướng canh giữ rất khó vào.

Cả hai bước tới khu Vương, trước cổng có hai tên Yêu binh canh giữ, một đầu heo và tai sói. Hai người lén lút leo tường vào, tường ở đây không cao lắm, cậu nhảy lên nắm lấy vách là lên được, cuối xuống đưa tay.

"Bạch cô nương lên đi."

Lĩnh Bạch nắm tay cậu leo lên, hai người ngồi trên tường xem xét bên dưới, cả hai cùng nhảy xuống, cũng may là tường không cao nên xuống dễ và không phát ra âm thanh.

Cả hai Lén lút men theo vách tường, gần đó có vài tên Yêu binh đi ra vào hành lang, đợi chúng bước vào phòng, hai người đi thám thính xung quanh hơn nữa tiếng ở khu Vương đa số là hành lang với khuôn viên, họ không dám vào các nhà ở, lo sợ Yêu Tướng, Yêu Vương có bên trong.

Dọc theo hành lang hai người tới một cánh cửa thay ca của Yêu binh, cậu áp tai vào nghe.

"Đến các ngươi đi tuần rồi, nhớ canh giữ kỹ, khu vực phía tây có vài tên mà Vương Hồ Yêu thích thú, đừng để bọn hắn trốn đi nữa, bắt lại rất mệt, có vài tên tu vi khá cao, cũng may là đại nhân khóa tu vi chúng lại."

Đá Quý thầm suy nghĩ "Phía tây sao, ở đó có ai nhỉ?"

"Bạch cô nương theo ta." Cậu đi nhẹ nhàng về phía trước.

Lĩnh Bạch theo sau cậu, dọc theo hành lang hai người tới một khuôn viên khác, bước sang một hành lang song song, cậu thấy có hai tên đang đứng gác trước một căn phòng ở cuối hành lang này.

Hai tên này tu vi Trúc cơ sơ kỳ, muốn đánh chết chúng rất dễ, nhưng cậu sợ phát ra tiếng động lớn, sẽ có Yêu binh khác tới, cậu thắc mắc hỏi Bạch cô nương.

"Có cách nào đánh ngất chúng không?"

"Ta hình như có mang theo thảo dược gây mê trong nữa tiếng." Cô nói xong lấy ra hai lọ dịch dược, thứ này phải ném trúng mặt Yêu binh mới có tác dụng.

Hai tên Yêu binh có vẻ ngủ gật, mắt chúng nhắm lại, tay vẫn cầm binh khí, hai người mỗi người cầm một bình, ném thằng về khuôn mặt chúng.

"Bốp, Bốp."

Nước dịch trong lọ chảy đầy khuôn mặt, chúng ngã xuống đất bất tỉnh, tranh thủ thời gian hai người bước vào, bên trong phòng có ba người bị trói, vẻ mặt sợ sệt, cậu bình tĩnh trấn an bọn họ.

"Mọi người đừng phát ra tiếng động, tôi cởi trói cho."

Hai người bước đến vừa cởi trói cho họ vừa hỏi.

"Mọi người còn ai bị bắt nữa không.?"

Lĩnh Bạch vẫn chưa thấy ca ca mình, cô lo lắng.

"Có ai nhìn thấy một người giống ta không."

Tên được cởi trói đầu tiên hắn không nói được, đập vai cậu chỉ về hướng cánh cửa bên cạch, rồi chạy ra bên ngoài, hai tên còn lại cũng nói ở đó có người họ cần tìm rồi chạy mất.

Bước tới mở cánh cửa, hai người đi xuống một căn hầm, mùi ẩm mốc ở đây rất nồng, xung quanh cỏ khô rất nhiều, tiến thêm vài bước họ thấy vài cái xương khô, bên cạnh là một chàng trai đang được tra tấn trên hai sợi dây treo lơ lửng trên không trung, mở cửa bước vào cậu kiểm tra, anh ta đã chết.

Tiến vào sâu hơn, thấy có hơn ba bốn người, mỗi người ở phòng khác nhau, bên trái là chàng trai mà ông lão nhắc đến có vết bớt ở tay, cậu tiến tới hỏi.

"Xin chào, anh có phải là con trai Khã lão không."

"P..h..ả..i.." Âm thanh yếu ớt phát ra.

Cậu mở trói cho anh ta và ba người còn lại, triệu hồi Tiểu Ảnh ra dặn dò đi theo hướng chỉ dẫn đưa hắn về đến nhà lão Khả và quay lại đợi ở ngoài tường thành.

Lĩnh Bạch bước đến phòng cuối cùng, vừa mở cánh cửa ra, cô ấy òa khóc lao đến ôm lấy chàng trai bị hai cái đinh sắt đóng vào hai tay, chân bị còng lại.

"Hu hu, ca ca."

Đá Quý chạy đến mở khóa và rút hai cái đinh ra, dìu Lĩnh Hách bước đi, không sao may mắn anh ta chỉ bất tỉnh.

Trước đó cả đám người chạy ra ngoài bị Yêu binh phát hiện rượt đuổi, một con Yêu Tướng chạy tới đây, hắn nhìn hai tên nằm trên đất, dùng chân đá mạnh lên chúng.

Hai tên tỉnh dậy nhìn vào cánh cửa thấy mở toang liên tục xin lỗi.

"Yên Tướng tha mạng, chúng ta không biết tại sao lại bị bất tỉnh, có kẻ đột nhập rồi."

Yêu Tướng tu vi Kim Đan trung kỳ có hai tai giống ngư, cả người có lớp vảy cá, tay cầm một khúc xương dài ở trên đầu có đính một viên đá san hô lớn.

Hai tên Yêu binh cúi người đi về phía căn hầm dẫn đường.

Lúc này Đá Quý cùng Bạch cô nương dìu Lĩnh Hách bước ra, cả ba giáp mặt với đám Yêu tộc.

"Các ngươi là ai? cả gan dám đột nhập vào lãnh địa Yêu Vương, mau đưa tay chịu trói." Hai tên Yêu binh hét lên rút binh khí.

Cậu đưa tay rút thanh Ma Kiếm từ trong không gian ra, linh khí tụ lại xung quanh nó, một nhát chém hình chữ X lao thẳng về phía trước, sức mạnh khoảng hai phần ba thực lực của cậu, tốc độ rất nhanh đã tới gần hai tên Yêu binh đứng trước, chúng dùng binh khí kết hợp đỡ lấy.

Keng... Rầm...

Hai tên Yêu binh đỡ không nổi một nhát lao vào tường bất tỉnh, tên Yêu Tướng bất ngờ chấn kinh, rất nhanh tinh thần hắn ổn định, cầm cây gậy xương san hô ra lao đến, hai tay đưa vũ khí lên cao đập mạnh về phía ba người họ.

Cậu đẩy hai người ra, đưa kiếm đỡ lấy một gậy mạnh mẽ hất văng cậu vào tường.

Ầm...

Trong vài giây ngắn ngủi, cậu bình tĩnh đưa ra Thập Nhị Đá Trận, mười hai viên đá quay vòng quanh bản thân, tụ khí kéo chúng hình thành đường thẳng tạo ra thanh kiếm lớn lao đến tên Yêu tộc.

"Bạch cô nương, chạy đi!" Cậu hét lớn.

Lĩnh Bạch nhận thấy tình hình không ổn, ở lại cũng không giúp được nhiều, tu vi Kim Đan rất mạnh trước đó bản thân từng chứng kiến chiêu thức ca ca đánh ra, uy lực rất mạnh, một chiêu cô cũng đỡ không nổi.

Cô dìu ca ca mình tới cửa ra vào quay lại nói.

"Quý huynh bảo trọng."

Đối đầu với Yêu Tướng tu vi Kim Đan trung kỳ rất khó giành được thế thượng phong, cậu không chắc có thể đảm bảo an toàn cho hai người họ, tạo một Đá Trận hình kiếm lớn như thế rất tốn linh khí, đợi hai người rời đi cậu sẽ dùng đại chiêu để tên Yêu tộc đỡ lấy trong lúc đó tranh thủ thời cơ chạy trốn.

Hai người đánh nhau ầm ầm, tiếng động lớn làm cho đám Yêu binh từ ngoài nhao nhao lên.

"Khu phía tây có đánh nhau?"

"Tới đó nhanh, phòng giam các Nhân tộc song tu của Yêu Vương."

May mắn Bạch cô nương dẫn anh trai mình vừa rời khỏi đám yêu binh mới tới, sau nữa tiếng chạy trốn cô và ca ca mình đã tới cổng tường thành, tường khá thấp cô tìm mọi cách nhưng không thể đưa ca ca mình qua được, Lĩnh Hách dần tỉnh dậy.

"Tiểu muội, cảm ơn! Để ta tự lên được."

Hai người leo qua tường, bắt gặp Tiểu Ảnh đang đứng đợi, cô đỡ ca ca mình ngồi lên nó.

"Đi thôi, chúng ta cần về gọi Quyền, Vân cứu Quý huynh."

"Còn người chưa chạy ra sao?" Lĩnh Hách thắc mắc hỏi.

Lĩnh Bạch giải thích cho ca ca mình.

"Ca, người đi cùng muội đến đây là một vị lãng khách muội từng cứu, tu vi Trúc Cơ viên mãn. Để báo đáp cậu ấy đồng ý dẫn muội đến đây cứu huynh, vừa nãy bọn muội gặp Yêu Tướng tu vi Kim Đan trung kỳ, cậu ấy đối đầu với nó để cho chúng ta chạy thoát."

Nghe muội muội mình kể, Lĩnh Hách cảm thán. "Trời ơi! cậu ta Trúc Cơ dám đánh trực diện với Yêu Tướng sao."

Lĩnh Hách cũng từng giao chiến với Yêu Tướng, trung bình chúng tu vi khá cao từ Kim Đan sơ kỳ đến viên mãn, gặp cảnh giới sơ kỳ thì dễ chiến thắng chứ trung kỳ đến viên mãn là một cuộc chiến khó. Cảnh giới Trúc Cơ vượt cấp đánh Kim Đan sơ kỳ anh ta từng gặp qua rất ít người như vậy, không ngờ muội muội mình quen được một thiên tài.

Trở lại cuộc chiến, Đá Quý bị không ít vết thương, tên Yêu Tướng chỉ xây xác nhẹ, vết thương từ những cú đánh mạnh làm cậu văng vào tường, uy lực quá lớn cậu không đỡ nỗi, cứ mỗi lần ăn một cú là vết thương trên lưng ngày càng nghiêm trọng hơn, tình hình này kéo dài cậu sẽ nằm tại đây mất.

Đã hơn nữa tiếng trôi qua từ lúc hai người họ rời đi, cậu thầm nghĩ "Có lẽ họ đã ra khỏi khu Chiến Linh Điện rồi."

Từ ngoài cổng âm thanh binh lính Yêu Tộc kéo vào.

"Qoơ...ơ...a"

Vừa bước vào trông thấy cậu, tên Yêu Binh hét lớn.

"Xông lên, bắt sống hắn."

Cậu cậm cụi mò dậy trong đống xương đổ nát từ căn nhà.

Tên Yêu Tướng đưa gậy lên vai quát lớn.

"Nhân loại, ngươi rất mạnh nhưng đáng tiếc gặp ta chỉ có chết."

Cậu cười to, nói lớn.

"Ha Ha! Giết ta, các ngươi mơ đi."

Vừa nói dứt câu, một mảng lớn đá hình thành sau lưng cậu lao về phía chúng.

Tên Yêu Tướng đưa gậy phá tan vài viên đá hướng tới mình.

"Hừ, trò vặt vãnh."

Vài viên đá nhỏ chỉ để che mắt, cục đá to lớn đập thẳng vào mặt tên Yêu Tướng, gậy trên tay hắn đập mạnh vào.

Rầm... Cục đá to lớn bị đập văng thẳng vào tường Ầm... bức tường xương vỡ nát, hiện rõ khung cảnh bên ngoài hành lang và khuôn viên, cậu nhanh nhẹn nhảy qua cái lỗ lớn đó bỏ trốn, thấy vậy cả đám yêu tộc đuổi theo.

Chút ít Linh Khí còn sót lại, cậu tung ra đại chiêu lớn của mình, lúc nãy trong nhà quá nhỏ để tung chiêu, hàng vạn viên đá từ trên không trung hiện ra, như một cơn mưa rơi xuống, cảnh tượng hùng vĩ.

Biết tình cảnh này Yêu Vương sẽ xuất hiện, cậu nhanh chóng triệu hồi Hạ Hải Cẩu, vừa xuất hiện nó vẻ mặt ngờ nghệch, cậu leo lên lưng nó hét lớn.

"Chạy nhanh."

Bình Luận (0)
Comment