Tu Tiên Đá Thần

Chương 99

Canh năm, bóng tối bao phủ khắp gia viên, khi mọi người đắm chìm trong giấc ngủ, một căn phòng lấp lóa ánh sáng, bên trong xuất hiện bóng người hấp tấp đẩy cánh cửa.

Cả đêm ngủ không ngon giấc, cứ nằm xuống Lĩnh Bạch lại gặp ác mộng, trong mơ cô nhìn thấy ca ca mình bị đám Yêu Tộc hành hạ thân xác, khắp người chỗ nào cũng có vết thương, đôi mắt cứ nhìn chầm chầm cô như muốn cầu cứu.

Vừa tỉnh dậy khuôn mặt cô tái xanh thần sắc sợ hãi, bước ngay xuống giường vội vã chạy sang phòng kế bên, đập mạnh cánh cửa kêu gọi dữ dội.

“Đá Quý huynh...!”

Tỉnh dậy từ sớm không có việc gì làm, cậu vào không gian Đá Thần tán gẫu với Tiểu Ảnh và kiểm tra toàn bộ những thứ có ở đây, trong Huyền Cảnh Ma Sát từng giết rất nhiều người nhưng không hề lấy một thứ gì từ bọn chúng, nắm quyền kiểm soát thân thể cậu chỉ thu hoạch các loại dược liệu.

Muốn tiến cấp lên Kim Hóa Đan cậu không ngừng hấp thu tinh thạch, kết quả không thể đột phá mà còn tốn gần rất nhiều tinh thạch, hiện tại trong không gian chỉ có năm trăm viên hạ phẩm và hai mươi viên trung phẩm, số lượng rất ít không đủ dùng trong một ngày.

Thảo Dược: Vạn Liêu Thảo x148, Tiêu Linh Thảo x22, Xuân Mộc Thảo x236, Bách Hoa Thảo x70, Sắc Liễu Thảo x10, Minh Long Thảo x105, Bảo Hắc Thảo x89, Xích Dạ Thảo x4, Liên Hoa Thảo x20, Đào Hoa Thảo x3, Ngũ Linh Thảo x1, Huyết Tinh Thảo x3.

Linh Dược cấp 1: Đào Linh Châu x23, Tiết Lục Linh x17, Tiêu Linh Hồng x10, Tảo Khắc Linh x 189, Cỏ Linh Đồng x148, Lan Linh Túc x27, Cúc Linh Dương x30, Liễu Linh Đào x9, Tuế Linh Chướng x1.

Linh Dược cấp 2: Thanh Linh Quả x20, Hổ Linh Quả x9, Long Linh Quả x11, Cổ Thụ Quả x2, Mạnh Linh Quả x7, Đào Linh Quả x13, Hồng Mao Quả x6, Liễu Linh Quả x1.

Linh Dược cấp 3: Bạch Linh Sâm x2, Đạo Linh Sâm x3, Liễu Linh Sâm x5, Nhân Linh Sâm x2.

Dược liệu rất nhiều, có lẽ cậu nên bán chúng sớm hơn, chứ không cứ để hoài trong không gian Linh Khí sẽ bị hao mòn hết.

Số còn lại có vài lọ Dịch Đan, Linh Đan cấp 5 Thổ Đan x2, Kiếm Pháp Hóa Kiếm, cây Đọa Ma Kiếm, viên Đá Si Tình không biết từ lúc nào đã xuất hiện ở đây.

Nghe âm thanh sợ hãi truyền vào, cậu rời khỏi không gian bước đến mở cửa, hai mắt sửng sốt khi thấy Lĩnh Bạch đứng bên ngoài rung cầm cập, quần áo ngủ còn chưa thay đã chạy sang không biết gặp phải chuyện gì, cậu lấy chiếc áo móc cạnh cửa khoác lên vai dìu cô vào phòng.

“Có chuyện gì xảy ra với muội vậy?.”

Đặt Lĩnh Bạch nằm trên giường, cậu tiến tới cái bàn rót một ly nước ấm quay lại cạnh giường đưa cho cô, uống xong sắc mặt cô có vẻ tốt hơn mở lời.

“Muội vừa gặp ác mộng, nhìn thấy ca ca rời bỏ muội.”

Không ngờ Lĩnh Bạch lo lắng cho ca ca mình đến nỗi ngủ không yên giấc, cậu tìm cách xua tan nỗi sợ hãi giúp cô ấy.

“Không sao đâu, ta tin chắc huynh ấy biết cách giữ an toàn cho mình.”

Nghe xong cô gái có vẻ yên tâm hơn, nằm trên giường mệt mỏi chợp mắt đi, dáng vẻ đáng yêu như chú cún con khi ngủ, hai tay cậu vuốt mái tóc mềm mượt cảm thán, thật là một cô gái nhỏ đáng yêu.

Nữa giờ sau, phía đối diện căn phòng bọn họ, đám hộ vệ bắt đầu công việc cho ngày mới, như thường ngày vị quản gia phải gọi Lĩnh Bạch dậy, vừa bước đến phòng nhìn thấy cánh cửa mở toan, bên trong không một bóng người, hớt hải chạy đi thông báo mọi người tìm kiếm, gọi khắp cả gia viên nhưng vẫn không thấy bóng dáng đâu.

“Lĩnh Bạch tiểu thư...”

Nghe bên ngoài có vẻ ồn ào cậu dứng dậy bước ra mở cửa, từ xa Tá Mão vội vã chạy đến hấp tấp hỏi.

“Đá Quý huynh đệ, cậu có thấy tiểu thư nhà chúng tôi đi đâu không?”

Quên mất tiểu thư bọn họ còn ngủ trong phòng mình vậy mà lại để họ tốn công sức tìm kiếm, chợt nghĩ đến cô nam quả nữ chung một phòng, xem ra cậu phải lựa lời nói cho hợp lý mới được.

“Tá Mão quản gia cứ yên tâm, Lĩnh Bạch cô nương buổi tối gặp ác mộng nên sang phòng ta ngủ nhờ, huynh xem kia kìa.”

Nhìn theo cánh tay cậu chỉ, Tá Mão thở phào một hơi nhẹ nhõm, quay lại với công việc chăm sóc đám dược liệu ở gia viên, buổi sáng lúc hơi nước từ không khí bám lên tán lá cây không tốt đối với dược liệu cần phải sử lý chúng, số nước đó có lợi vào nhiều việc khác nên cần phải giữ lại, xắp xếp mọi thứ trong Lĩnh Bạch Viện đã đâu vào đấy, vị quản gia chờ đợi ở cổng.

Vừa tỉnh dậy Lĩnh Bạch tỏ vẻ ngại ngùng vội chạy ngay về phòng mình, khi bước ra ngoài phong thái thay đổi, diện mạo trang điểm thêm phần xinh đẹp, ánh mắt tươi sáng thần sắc vui vẻ, đi cùng Đá Quý hướng ra cổng chính.

Tập hợp đầy đủ hơn mười mấy người tiến về phía Thiên Dược Các, dọc đường đi cậu mua hai que kẹo hồ lô, dưa cho Lĩnh Bạch một que, cầm lấy nó cô thắc mắc hỏi.

“Còn dư một que kẹo hồ lô huynh để cho ai vậy?”

Dáng cười vui vẻ đáp lời.

“À! Huynh để lại cho đệ tử mình, nó rất thích kẹo hồ lô đường này.”
Bình Luận (0)
Comment