Vài tháng sau, ký túc xá nữ sinh, Đại học Long Hải.
"Nha, đây chẳng phải Lư đại tiểu thư quyến rũ của chúng ta sao, sao thế, hôm nay đi hẹn hò còn về ký túc xá, không đi tận hưởng thế giới riêng của hai người à?"
Lô Tuyết Mai vừa bước vào ký túc xá, đã nghe thấy một giọng nói âm dương quái khí vang lên, nhìn kỹ thì ra là đối thủ một mất một còn của mình, Chu Tiểu Hoa.
Mối quan hệ giữa người với người là một chuyện rất phức tạp, đặc biệt là với những nữ sinh giàu cảm xúc, lấy ví dụ như ký túc xá sáu người này, một phòng ký túc xá, sáu nữ sinh, lại có đến mười mấy nhóm liên lạc lớn nhỏ.
Có thể thấy mối quan hệ giữa người với người phức tạp đến mức nào.
Đối mặt với lời nói âm dương quái khí của Chu Tiểu Hoa, Lô Tuyết Mai - không để ý đến, chỉ lặng lẽ trở về giường của mình.
Nhưng lúc này tác dụng của bạn thân liền thể hiện ra.
"Tuyết Mail"
Cô bạn thân Lý Song Song đi tới bên giường Lô Tuyết Mai, giả vờ nói lớn với cả ký túc xá: "Hôm nay đi hẹn hò, Giang Đào tặng gì cho cậu thê, lại đi đầu lăng mạn vậy?"
Lô Tuyết Mai nghe vậy, trên mặt cuối cùng cũng nở nụ cười, nhưng vần làm ra vẻ e thẹn: "Có gì lãng mạn đâu, chỉ là buổi hẹn hò bình thường thôi, cậu đừng hỏi linh tỉnh."
"Ây dài"
Nhìn phản ứng của cô, với tư cách là bạn thân, Lý Song Song hiểu ý, càng thêm phổi hợp, lại kêu lớn: “Cậu nói đi mà, để cho những cầu độc thân bọn tớ nghe một chút, không ăn được thì nhìn cũng được, mọi người nói có đúng không?"
Trong câu nói, mấy từ "cẩu độc _ thân”, “không ăn được” được nhân mạnh rất rõ, thậm chí còn khiêu khích nhìn về phía Chu Tiểu Hoa. "Ngươi... "
Vừa rồi còn mặt mày tươi cười, âm dương quái khí, Chu Tiểu Hoa nhất thời bị chọc tức đến tái mặt.
Toàn bộ ký túc xá, thậm chí toàn bộ lớp, ai cũng biết nàng Chu Tiểu Hoa thẩm mền Giang Đào.
Giờ Lô Tuyết Mai và Giang Đào công khai hẹn hò, hai người vồn ngày thường đã không hợp nhau, càng trở nên như nước với lửa.
May mắn thay, thứ gọi là bạn thân, không chỉ Lô Tuyết Mai có. Mắt thấy Lý Song Song trợ trận cho Lô Tuyết Mai, Chu Tiểu Hoa liền gọi hảo tỷ muội Mông Thiển Thiển nhảy ra ngoài.
"Nói thật, ai cũng biết Lư đại hoa khôi của chúng ta mị lực kinh người. Trước đây có một kẻ liềm cầu cứ bám theo từ trung học đến đại học. Giờ lại dính vào đại tá cỏ Long Hải của chúng ta. Bản lĩnh này không phải người thường có được, mọi người nghe kĩ, thỉnh giáo một phen, sau này cũng tốt thông đồng nam nhânl" "Ngươi...!"
Lời vừa ra như đạn pháo, khiến Lô Tuyêt Mai biên sắc.
"Hảo tỷ muội!"
Thấy bạn thân ra tay tìm lại danh dự, Chu Tiểu Hoa cũng lên tiếng, giọng điệu châm biểm: "Đúng đúng, thông đồng nam nhân, còn có bản lĩnh huấn luyện liếm cẩu, thật khiến người ta cam bái hạ phong, người thường làm sao so được."
"Ăn trong chén, nhìn lấy trong nổi, ăn nhiều mà không mập, lợi hại thật!"
"Càn Tiến phải không? Rất ôn nhu, quan tâm một người, sớm hơn bảy giờ đã đưa bữa sáng dưới lầu, buổi tối còn đưa đón về ký túc xá. Ngày lễ ngày tết có các loại lễ vật, liếm cẩu hợp cách như thế, đốt đèn lồng cũng khó tìm!"
"Đáng tiếc, chó cũng chỉ là chó, vĩnh viên không có tư cách lên bàn. Người ta chỉ cần xuất hiện liền bị đá bay ra ngoài, vân là vào đêm Giáng Sinh, đáng thương đáng thương."
"Nghe nói gia cảnh hắn không giàu có, vì duy trì chỉ tiêu xa xỉ của bạn gái, một người làm ba công việc, cũng không sợ tự đánh chết mình." "Khổ công làm việc thì cũng thôi đi, nhưng hết lần này tới lần khác lại nuôi bạn gái, còn vụng trộm cùng nam nhân khác dắt tay. Ngươi nói, có thương hại hay không, có oan uống hay không?"
"Hắn hình như đã thôi học, ngươi. xem bị đả kích sâu đền vậy, liệu hắn có nghĩ quần mà tự sát không?" "Chuyện này thật khó nói chắc. Lúc trước hắn mất tích vài ngày, khiền ban phụ đạo viên lo lắng phát sợ, khắp nơi đi tìm vì sợ hãn nghĩ quấn." "Ai, vì loại người như vậy mà làm gì chứi"
" "
Chu Tiểu Hoa và Mông Thiến Thiến kẻ xướng người họa, giọng điệu châm biểm, tập trung công kích vào phẩm đức của Lô Tuyết Mai, khiển nàng ta không khỏi biển sắc. Lý Song Song vốn muốn giúp hảo tỷ muội lây lại danh dự, nhưng nghĩ mãi cũng không biết phản bác thế nào, vì sự việc này về tình về lý đều không thể chối cãi, đành chuyển đề tài. "Nói đến yêu đương, lại không kết hôn, chẳng lẽ không cho người ta cơ hội lựa chọn sao, nhất định phải chết treo trên một gốc cây?"
"Hiện nay là thời đại nào rồi, vẫn còn một số người phong kiến như vậy, không hiểu luyến ái tự do, mau về mà bó chân nhỏ đi!"
"Có câu nói không sai, liếm cẩu thật đáng thương, nhất là những kẻ mong muốn đơn phương. Người ta rõ ràng không thích ngươi, ngươi còn muốn tự mình đa tình tiếp cận, vậy đừng trách người cho ngươi một cú đá, ngươi nói có đúng không?"
"Đáng thương, thật đáng thương!" " "
Thấy hai bên đại lão ra tay, lời lẽ đanh thép đánh cho đại đạo vỡ nát, hai nữ sinh trung lập trong phòng ngủ run lầy bây nhưng lại hưng phần xem cuộc đôi đầu.
Cuối cùng, cả hai bên đều tổn thương, không ai vui nhưng cũng - không thể dừng lại, vì đã đền giờ tắt đèn, đành tạm thời bãi binh, trở lại giường mà hậm hực.
"Hừ, tiểu kỹ nữ!"
"Hôm nay ngươi có thể vung người khác, ngày mai người khác cũng có thể vung ngươi!"
Chu Tiểu Hoa oán hận một tiếng, mở điện thoại di động, muôn chuyển sự chú ý để giảm bớt phiền muộn.
Ngay lúc này... "Tiểu Hoa, ngươi nhìn này!"
Mông Thiến Thiến từ giường trên nhô đầu ra, đưa qua một cái máy tính bảng.
"Nhìn gì?"
Chu Tiểu Hoa không hiểu, nhận màn hình, mở ra xem liền thầy video phát ra.
"Chuyện này... 2"
Nhìn nội dung video, Chu Tiểu Hoa cũng ngần ngơ.
"Thế nào?"
Thấy vậy, hai nữ sinh trung lập cũng tò mò, thăm dò ánh mặt về phía máy tính bảng trong tay nàng.
"Đây là...?" "Càn Tiến?"