Tu Tiên: Khi Ngươi Làm Một Việc Đến Cực Hạn (Dịch)

Chương 139 - Chương 139: Tu Tiên Giả |

Chương 139: Tu Tiên Giả | Chương 139: Tu Tiên Giả |Chương 139: Tu Tiên Giả |

 

 

Vì sao bị diệt nhiều lần mà họ vẫn không biết mệt mỏi, thậm chí còn làm nhiều hơn?

 

 

Bởi vì họ cũng bất lực!

 

 

Cá lớn nuốt cá bé, cá bé ăn tôm tép. Họ chỉ là những con cá nhỏ ở giữa, quyển quyết định không năm trong tay họ.

 

 

Vì vậy, họ muốn làm thì phải làm, không muốn làm cũng phải làm. Điều này đã tạo thành một hệ thống chặt chẽ như kim tự tháp.

 

 

Bộ máy vận hành này cũng chính là lợi ích, dù sao cướp đoạt tiên duyên là một khoản đầu tư có tỷ lệ lợi nhuận cực cao, không trúng thì không mất gì, trúng thì lời to, thử hỏi ai không muốn làm?

 

 

Tất nhiên phải làm! Vì vậy, tình trạng khắc nghiệt đến vặn vẹo này đã xuât hiện.

 

 

Rất nhiều người vì vậy mà gia đình tan nát.

 

 

Hứa Dương cải trang xuất thủ, cứu. giúp không ít cô nhỉ như vậy, truyền thụ võ công cho họ để họ đi báo thù mổi huyết thù.

 

 

Đây là bước đi đầu tiên.

 

 

Ngoài ra, Hứa Dương còn phát hiện ra vài điều, một điều tốt và một điều xầu.

 

 

Tin tốt là thế giới này, Cương Khí là giới hạn của võ đạo, không có cảnh giới Ngưng Thần hay Hợp Đạo.

 

 

Tin xấu là thế giới này tuy không có võ giả Cương Khí trở lên, nhưng lại có... Tu chân giả.

 

 

Đúng vậy, chính là tu tiên giả! Thông qua việc thu thập thông tin từ nhiều nguồn khác nhau và tự mình điều tra, Hứa Dương xác định rằng tu chân giả tổn tại.

 

 

Đồng thời, tu chân giả này còn có sức chiến đấu vô cùng cao minh, có một lần hắn thậm chí còn đụng phải một kẻ sử dụng phi kiếm, giao chiến cùng với một kẻ có tiên duyên, trực tiếp phá hủy một bức tường thành cao vài trượng.

 

 

Sức chiến đấu này gần sánh ngang với cảnh giới Bão Đan Hợp Đạo của hắn sau khi hấp thu xá lợi Tà Đế ở thế giới Đại Đường.

 

 

Như vậy có thể thấy được, những người tu chân này lợi hại đến mức nào.

 

 

May mắn thay, qua quan sát, Hứa Dương phát hiện ra rằng phần lớn các tu chân giả đều không thích sống trong thế giới phầm tục, thực lực càng mạnh càng như vậy. Chỉ khi những "Tiên duyên giả" xuất hiện, mới có thể dẫn dụ tu chân giả mạnh mẽ xuất hiện.

 

 

Ví dụ như người sử dụng phi kiếm vừa nói, cũng là do một Tiên duyên giả liên tục diệt mấy bang phái, thậm chí huyết tẩy quan phủ, náo động quá lớn, mới dân dụ tu chân giả sử dụng phi kiếm kia xuất hiện.

 

 

Nói cách khác, chỉ cần ngươi không phải là Tiên duyên giả, không gây ra chuyện gì ầm†ï, thì những tu chân giả kia hầu như sẽ không đến tìm ngươi gây phiền phức.

 

 

Hứa Dương rất hài lòng với điều này, hăn là một người thật thà, xưa nay không thích chủ động gây chuyện.

 

 

Ít nhất là trong thế giới hiện thực. Thu nhận vài đệ tử, truyền thụ chút võ công, thăm dò đường, dò la sâu cạn, vậy là đủ.

 

 

Tiếp theo, vùi đầu làm ruộng, tiếp tục phát triển.

 

 

Hứa Dương chống thuyền nhỏ, tiến vào trong hổ, rât nhanh biên mât trong làn sương mù mênh mông. 800 dặm hồ Động Đình, khói sông mênh mông.

 

 

Câu nói này miêu tả địa thế và cảnh trí của Động Đình, chứ không phải thời tiết.

 

 

Bất kể xuân hạ thu đông, trong hổ Động Đình luôn có những con sóng mù mịt, mây mù giăng kín.

 

 

Càng gần thu đông, mây mù càng dày đặc, nhãt là khu vực trung tâm, ngay cả những lão ngư dân đã lênh đênh trên hổ hàng chục năm cũng không dám tùy tiện xâm nhập, vì sợ một đi không về. Nhưng đối với Hứa Dương mà nói, những điều này hoàn toàn không đáng ngại, nắm giữ đặc tính "Hồn Thủy Giao Long", hắn đã sớm dò xét toàn bộ khu vực thủy vực của Động Đình.

 

 

Nơi đây có cá tôm, rùa ba ba, thậm chí có cả thủy quái hình thù cá lớn, chỉ thiếu tu tiên giả. Ít nhất Hứa Dương chưa phát hiện ra.

 

 

Chỉ cần không có tu tiên giả, mọi chuyện đều dễ dàng.

 

 

Hứa Dương chọn một hòn đảo hoang nằm ở khu vực trung tâm có sương mù dày đặc nhất để làm nơi ở cho mình.

 

 

Hòn đảo hoang này tuy không lớn nhưng cũng có thể khai khẩn một ít đất, trồng các loại cây lúa, hoa cỏ, cây ăn quả và thảo dược, rất phù hợp với nhu cầu của Hứa Dương. Chỉ thấy hắn lái thuyền nhỏ rẽ qua trong màn sương mù dày đặc, rât nhanh, phía trước xuãt hiện một hòn đảo hoang trơ trụi như một ngôi mộ lẻ loi, ẩn hiện trong sương mù dày đặc có chút âm u và đáng sợ.

 

 

Hắn không để ý, lái thuyền nhỏ tiến nhanh về phía trước, và rối va vào hòn đảo hoang đó.

 

 

Kết quả...

 

 

Không thấy tiếng va chạm vang lên, thuyền cũng không mắc cạn, Hứa Dương lái thuyền nhỏ trực tiếp "chui"' vào bên trong hòn đảo hoang. Đây là một ảo ảnh!

 

 

Vượt qua vị trí ảo ảnh, cảnh vật bỗng nhiên hiện ra, sương mù dày đặc cũng theo đó tan đi, lộ ra một hòn đảo rộng lớn trong hồ.

 

 

Xung quanh đảo là những tảng đá gồ ghề kỳ lạ, nhưng lại không hề có cảm giác gượng gạo, ngược lại lại tự nhiên hài hòa, mang vẻ đẹp huyền bí.

 

 

(Trận pháp: Núi đá thành trận, lấy giả làm thật)

 

 

Hứa Dương đưa thuyền cập bến, lên đảo và bắt đầu chuyển các vật dụng sinh hoạt lên.
Bình Luận (0)
Comment