Một ngụm, chỉ là một ngụm, hàm răng được tôi luyện nhờ đắc tính "Ăn gì bổ nấy", đã tiến hóa đến mức sở hữu răng nanh sắc nhọn. Nhờ có thể lực có được Ngư Long Biến, cá lớn - nuốt cá bé, Hứa Dương dùng hàm rắn cắn nát sọ não của con tôm.
Tỉnh quái nhị cảnh cũng vậy mà thôi. Dù con tôm này cường hãn, nhưng cũng chỉ là tỉnh quái mà thôi.
Nó không có bản lĩnh "nát đầu không chết",
Hứa Dương cắn chết con tôm hùm này, không hề bỏ qua, quay đầu lao về phía những con còn lại.
"Cachl Cạch! Cạchl"
Những con tôm hùm khác kịp phản ứng, hoảng sợ chạy tứ tán, nhưng tốc độ của chúng sao có thể nhanh hơn được Thanh Ngư. Chỉ một lát sau, tất cả đều bị Thanh Ngư kẹp nát đầu, chỉ có một vài con tôm "vị thành niên" may mắn thoát chết.
Dựa theo nguyên tắc phát triển lâu. dài, Hứa Dương không quan tâm đền những con tôm nhỏ kia, bắt đầu dọn dẹp chiến trường.
Chỉ thấy một con Thanh Ngư dài sáu thước, với vảy toàn thân như ngọc, tung hoành ngang dọc trong Hắc Thủy, căn nát từng con tôm hùm giáp xác và nuồt vào bụng.
Rất nhanh, những con tôm hùm cấp bậc “Tinh quái " này đã chui vào bụng hãn để cung cấp dinh dưỡng.
Lúc này, Hứa Dương mới phát hiện ra một điểu kỳ lạ: những con tôm hùm này có huyêt mạch không bình thường.
Phải chăng đó là... Huyết mạch Long chủng?
Hứa Dương cũng không dám khẳng định, nhưng sau khi nuôt những con tôm hùm này, hắn rõ ràng cảm nhận được "Ngư Long Biển” của mình có tiến bộ nhất định.
Quả là không tệ!
Tiếp tục ăn thôi!
Cứ như vậy, một con Đại Thanh Ngư lén lén lút lút, bắt đầu đánh du kích ở địa bàn của Đại Long Hà.
Địch tiến ta lùi, địch dừng ta quấy nhiêu.
Địch mệt ta đánh, địch lui ta truy. Như thế nhoáng một cái, đã là mấy ngày.
Mấy ngày sau, vẫn là cùng một mảnh thuỷ vực.
"Cachl Cạch! Cạchl"
Một con Đại Long Hà toàn thân đỏ. tươi, giáp xác lộng lây, thân dài bốn năm thước tức giận dẫn tiểu đệ dò xét qua lại trong thủy vực.
Mấy ngày nay có một con Đại Thanh Ngư đáng giận, không ngừng quây phá ở địa bàn của bọn nó, đã chặn giết mây tỉnh anh trong tộc.
Không còn cách nào khác, Hồng Bối Long Hà vương đành phải rời khỏi biên giới Hắc Thủy, đích thân ra tay đổi phó với con Đại Thanh Ngư kia. Nhưng không ngờ con Đại Thanh Ngư này vô cùng giảo hoạt, vừa nhìn thầy nó liền lập tức chuốn đi, tiếp tục đánh lén thủ hạ của nó. Mấy ngày kể tiếp khiền nó kiệt sức, bực bội vô cùng, thủ hạ càng thương vong thảm trọng. Trí tuệ hạn hẹp khiến nó không cách nào phân tích cục diện, lại càng không biết mình đã rơi vào tình trạng thể nào.
Hung hiểm chỉ trong phút chốc! Bỗng nhiên...
"Ủng ục ục!"
Một cỗ lực lượng khổng lổ mang theo dòng nước đục ngầu ập đền, trực tiếp hất tung đám Hồng Bồi Long Hà, chỉ có con tôm vương bá chủ cấp "Yêu vật” này là còn có thể cổ găng chồng đỡ thân thể, chồng cự dòng nước. Nhưng không chỉ có dòng nước ập đền.
Bên trong dòng nước còn có một bóng hình khổng lổ, thân nó rộng như thùng nhỏ, dài hơn bảy thước, toàn thân vảy xanh như ngọc, phát ra ánh sáng lờ mờ trong Hắc Thủy, vừa rồi không ai phát hiện ra, giờ phút này vô cùng dê thây.
Chính là một con Đại Thanh Ngư Con Đại Thanh Ngư theo sóng mà đến, thân đuôi hạ xuồng, liên tục vung vẫy.
"BallI"
Hồng Bối Hà Vương còn đang chống cự dòng nước, đổi mặt với Thần Long Bái Vĩ của Đại Thanh Ngư, nó căn bản không thể né tránh, trực tiếp bị đổi phương quât một cái đuôi vào đầu tôm, thân tôm dài năm thước không chịu được lực, lăn lộn văng ra.
Ngư Long Biến — — Long Bái VĩI Không có nội lực, lại là thân cá, rất nhiều võ công đều không thể sử dụng, “Đầu Tự Quyền” vốn thuận buổm xuôi gió càng trở nên vô dụng hơn phân nửa.
May ra Hứa Dương vốn liếng hùng hậu, rất nhanh đã dựa vào tình trạng thân cá, phổi hợp với công pháp "Ngư Long Biển” sáng tạo ra một bộ võ công mới, tên là — — Ngư Long bát thức] Bộ Ngư Long bát thức này cũng tích hợp sự tỉnh diệu của "Võ Kinh", cương nhu hòa hợp, biến hóa vô cùng, tuy chỉ có tám thức nhưng lại có thể ứng phó với mọi loại đối thủ. Con Hồng Bối Hà Vương này cũng không ngoại lệ.
Giáp xác của nó vô cùng cứng rắn, càng kìm hung mãnh, một tỉnh quái thông thường rất khó phá vỡ phòng ngự của nó. Nếu bị nó kẹp bằng càng kìm, đối phương sẽ phải vứt bỏ cả bộ giáp.
Nhưng Hứa Dương không phải yêu vật tầm thường. Một đòn Long Bái Vĩ của hẳn mang lực đạo vô cùng, cương nhu hòa hợp, vừa có trọng kích vững vàng, lại có kình lực ẩn giấu. Khi nó giáng xuống, cả trong và ngoài đều bị thương tổn.
Mặc dù giáp xác của Hồng Bối Hà Vương rất kiên cố, nhưng cũng không chịu nổi đòn tấn công như vậy, vị trí bị đánh trực tiếp nứt toác.
Hứa Dương thừa thắng xông lên, đuôi cá quãt xuông, vọt người ra, như viên đạn pháo lao ra khỏi nòng, xuyên qua dòng nước cản trở, liên tục đánh vào ngực Hồng Bồi Hà Vương.
Ngư Long bátt hức — — Ngư Đầu Pháo!