Tu Tiên: Khi Ngươi Làm Một Việc Đến Cực Hạn (Dịch)

Chương 179 - Chương 179: Tu Chân (2) |

Chương 179: Tu Chân (2) | Chương 179: Tu Chân (2) |Chương 179: Tu Chân (2) |

 

 

Do đó, Hứa Dương hoàn toàn có tư cách để xem bản thân là tu chân giả Luyện Khí đại viên mãn.

 

 

Mặc dù đã có thể sánh ngang với Luyện Khí đại viên mãn, nhưng không có nghĩa là những công pháp này không có giá trị với hắn.

 

 

Ngược lại, những công pháp này có ý nghĩa trọng đại với hăn.

 

 

Bởi vì chúng đại diện cho một hệ thống, hệ thông tu chân luyện khí. Võ Kinh tuy diệu kỳ, nhưng Hứa Dương không tự đại, càng không thoả mãn, bảo thủ.

 

 

Hắn còn muốn tiếp thu sức mạnh của các hệ thông khác, dung nhập vào Võ Kinh, biển thành nội dung của Võ Kinh.

 

 

Như vậy, sẽ có một ngày Võ Kinh có thể siêu phàm thoát tục, xuât thần nhập hóa, trở thành môn võ kinh thiên động địa của Thần Ma.

 

 

Ai nói tu tiên không thể luyện võ? Tiên Võ cũng là võ, Thần Võ cũng là või

 

 

Do đó, những công pháp tu chân này rât quan trọng, bao hàm phương pháp tu luyện linh khí thiên địa và thần hổn thần thức. Sau khi hiểu rõ đạo lý, Võ Kinh nhãt định có thể tiến thêm một bước, trở thành "võ tu chân!"

 

 

Chỉ có điều...

 

 

Hứa Dương đọc xong các ngọc giản công pháp trong mớ chiến lợi phẩm, sau đó điều động lực lượng thần hồn để xem xét, cuồi cùng phát hiện ra một vấn để nho nhỏ.

 

 

Hắn... không có linh căn!

 

 

Hắn hoàn toàn không có linh căn, là một phàm nhân chân chính. Điều này cũng không bất ngờ, các đại thể lực luôn có "Tầm Tiên sứ” đi khắp nhân gian. Nếu hắn có tư chât linh căn, chắc chẵn đã được phát hiện sớm và đưa vào tu chân giới để tu luyện, chứ không phải ở Động Đình hổ đánh cá hàng chục năm.

 

 

Không có linh căn, làm sao đây?

 

 

Làm không được!

 

 

Ít nhất là không thể tu luyện theo công pháp tu chân giới.

 

 

Thái độ của họ rất rõ ràng, không có linh căn thì đừng tu chân, giông như thái giám lên thanh lâu, hữu tâm vô lực chỉ biêt nhìn.

 

 

Đây là một vấn để rất lớn.

 

 

Nhưng đối với Hứa Dương, đây cũng không phải vấn để gì. Không có linh căn thì đừng tu chân? Vậy hắn không tu chân là được.

 

 

Hắn chủ yếu quan tâm đến cách vận dụng linh khí thiên địa và tu luyện thần hổn thần niệm trong công pháp tu chân.

 

 

Mặc dù hai điều này cũng xoay quanh linh căn mà thành, nhưng 3000 đại đạo, trăm sông đồ về một biển, Hứa Dương có thể cây ghép lý niệm của chúng, sáng chế ra phương pháp võ đạo tu tiên của riêng mình, hoặc sử dụng một loại khí quan nào đó đề thay thề linh căn.

 

 

Dựa theo mô tả trong công pháp tu. chân, linh cắn tương tự như đan điển, đều là bí tàng của cơ thể con người. Mặc dù không thể nhìn thầy hay sờ vào được, nhưng nó thực sự tổn tại. Đã tổn tại thì sẽ có biện pháp cấy ghép, thay thể, thúc đầy sinh trưởng, sáng tạo. Hứa Dương không tin người sông còn có thể bị ngẹn nước tiểu mà chết.

 

 

Vậy nên, vấn để linh căn không còn là vần đề.

 

 

Xem hết các ngọc giản công pháp, Hứa Dương lại chuyển ánh mắt sang những "tạp thư" khác.

 

 

Những tạp thư này đủ loại, có dạng ngọc giản, có dạng sách vở.

 

 

Hứa Dương cầm lấy một ngọc giản, thần ý thăm dò vào bên trong.

 

 

Sau đó, hắn lại trầm mặc lui ra.

 

 

Thật đủ loại, thậm chí có cả Xuân Cung Đổ với đủ tư thể]

 

 

Đáng tiếc, họa sĩ vẽ rất bình thường, còn không bằng Đại Đường Đại Chu... Khụ khụ, trở lại chủ để chính, Hứa Dương lục lọi trong đồng tạp thư, cuối cùng tìm ra được vài thứ có giá trị.

 

 

Đầu tiên là một bộ du ký, ghi chép về phong thổ nhân tình của tu chân giới. Tiếp theo là một tấm bản đổ,ghi - chép địa hình địa vật, thê lực phân bô và thậm chí cả tin tức của các thể lực trong tu chân giới.

 

 

Cuối cùng, là một bản (Trận đạo sơ giải) 1

 

 

Sách về trận pháp?

 

 

Không không không, không hẳn là : sách về trận pháp, chỉ là tài liệu phổ cập kiển thức cơ bản nhất về trận pháp mà thôi.

 

 

Tu chân tuy có bách nghệ, nhưng - những người được trọng vọng nhât vân là những người theo các lĩnh vực: trận pháp, đan dược, khí cụ và phù triện. Trận pháp sư được xếp vào tầng lớp cao nhất, có địa vị tôi cao, thực lực mạnh nhất và lợi tức cao nhât, có thể xưng là vô địch.

 

 

Tuy nhiên, khuyết điểm duy nhất là họ dê bị hói đầu.

 

 

Không có cách nào khác, trận pháp vô cùng khó học, từ đầu đến cuôi đếu khó, càng về sau càng khó, thậm chí khó như lên trời.

 

 

Nhưng điều này vẫn không thể xóa bỏ sự cường đại và tôn quý của trận pháp sư. Giá trị của truyền thừa trận đạo luôn cao hơn Vu Đan đạo, phù triện, luyện khí và các kỹ nghệ khác.

 

 

Hứa Dương cũng muốn trở thành một trận pháp sư.

 

 

Đối với trận pháp sư, khó khăn nhất chính là học tập. Trận pháp càng khó học càng khó tỉnh thông, rất nhiều trận pháp sư vì nghiên cứu trận pháp cao thâm mà thậm chí bỏ bê tu hành, dân đến việc không nghiên cứu thâu trận pháp và bản thân cũng gục ngã trước.

 

 

Nhưng chuyện này lại không phải vấn để gì với Hứa Dương. Thứ hắn không sợ nhât chính là học tập, và cũng không bao giờ thiểu thời gian.

 

 

Cho dù hắn có ngộ tính kém, tư chất kém, thiên phú trận đạo kém, hắn cũng có thể dựa vào thời gian để bù đấp.

 

 

Chưa kể hắn còn có giao diện thuộc tính và đặc tính kỹ năng.

 

 

Việc học trận đạo đối với hắn là như cá gặp nước
Bình Luận (0)
Comment