Lôi đình khởi nguồn của thiên địa, uy quyền lớn nhất, uy thế thịnh nhất, lôi đình xuất hiện, thì tà ma tránh né, yêu ma quỷ quái, không ai dám phạm.
Là một tên tà tu, một tên tà tu chuyên tinh Quỷ đạo, Đào Hoa đạo nhân sợ hãi nhât, lo lắng nhất chính là lúc trời mưa dông.
Lúc trời mưa dông, sét đánh từng trận, tạo thành thiên uy cuồn cuộn, bầy quỷ lúc này chỉ có thể co đầu rút cổ trong âm đàn, không dám mạo hiểm ló đầu ra, nếu không sẽ có nguy hiểm bị tiếng sấm chấn vỡ âm hồn.
Chớ nói đến âm quỷ dưới trướng, chính vị Quỷ Chủ đạo nhân này cũng chỉ có thể co đầu rút cổ trong đạo quán, ẩn náu trong mật thất, nếu không cũng có khả năng bị thiên lôi làm kinh sợ tâm thần, khiến tà pháp bạo tẩu, hổn phách bị hao tổn.
Đây chính là thiếu sót của tu pháp tà đạo. Mặc dù có thể học cấp tốc, nhưng lại tiềm ẩn nhiều nguy cơ, kiêng ky nhiều điều, không thể dung nhập với thể gian.
Nếu không phải vậy, Đào Hoa đạo nhân cũng sẽ không co đầu rút cổ ở cái huyện Quách Bắc nhỏ bé này làm một đạo sĩ bình thường.
Nếu thân phận tà tu bại lộ, thu hút cao thủ đạo Phật và Nho môn, với tu vi hiện tại của hăn, chỉ sợ khó mà toàn mạng.
Vì vậy, hắn mới biết điều mà trốn ở Đào Hoa sơn này, lén lút tu luyện pháp môn dưỡng quỷ.
Hắn đã đủ cẩn trọng.
Nhưng tại sao, vẫn cảm thấy bất an?
Đào Hoa đạo nhân suy nghĩ mãi mà không ra.
Những năm gần đây, hắn luôn hòa đồng với mọi người, tránh xa thị phi, cũng không gặp phải chuyện gì đặc biệt...
Chuyện đặc biệt?
Đào Hoa đạo nhân nhíu mày.
Nói đến chuyện đặc biệt, những năm gần đây hắn đúng là gặp được một chuyện.
Tên thư sinh nghèo khổ ở thôn Mã gia, ngày sinh tháng đẻ trùng hợp với hắn, chính là linh tài mười phần khó gặp, bởi vậy hắn nhất thời không kiểm chế được, dùng pháp thuật câu hổn phách kẻ kia về, chuẩn bị luyện chế thành âm quỷ bản mệnh.
Ai ngờ, sau khi câu hổn, tên thư sinh này lại khởi tử hoàn sinh, còn khiển. hổn phách mà hẳn câu về không hiểu sao lại thiêu một hổn hai phách.
Lòng hắn cảm thấy bất an, chỉ có thể ra tay lần nữa, thôi động Cửu Quỷ "Tam Cô Lục Bà”, thực hiện phép thuật chú sát người này.
Kết quả không ngờ, thư sinh yếu đuối, vai không thể gánh tay không thể nâng này, lại chịu được vòng chú sát thứ nhất của Cửu Quỷ “Tam Cô Lục Bà” của hắn, còn thông qua cảm ứng khí cơ tìm được đến Đào Hoa sơn.
Tam Cô Lục Bà Cửu Quỷ, vốn là thủ đoạn đắc ý của hắn, cần tìm ba cô gồm ni cô, đạo cô, quái cô, và sáu bà gồm nha bà, bà mối, sư bà, tú bà, dược bà, bà đỡ, vào giờ âm sát hại luyện thành âm quỷ, như vậy mới có thể luyện thành chín đại âm quỷ "Tam Cô Lục Bà".
Cửu Quỷ này có thể mê người, câu hồn, thi pháp, chú sát, có rất nhiều tà thuật, lại là nữ nhân thành quỷ, âm hiểm vô cùng, càng thêm khủng bố.
Cửu Quỷ thi pháp, chú sát một phàm nhân, dễ như trở bàn tay. Nhưng kết quả không ngờ, lần đầu tiên chú sát lại thất bại.
Một thư sinh yếu đuối, thậm chí không có thân phận “Đồng sinh”, làm sao có thể chịu được chú sát của Cửu Quỷ “Tam Cô Lục Bà”?
Chuyện bất thường ắt có yêu dị.
Hắn hoảng hốt, thúc giục Cửu Quỷ, cuôồi cùng cũng chú sát người này dưới chân núi.
Đây cũng là chuyện kỳ quái nhất mà hắn gặp phải trong những năm gần đây.
Tuy đã hơn 10 năm trôi qua, xương cốt của thư sinh kia đã thành tro bụi, nhưng chăng lẽ còn có phiền phức gì?
Đào Hoa đạo nhân cau mày, lòng không yên.
Ngay lúc này... "Ẩm!!I"
Một tiếng sét nổ vang, khiến lòng Đào Hoa đạo nhân run lên.
Ngay sau đó, cửa mật thất...
"ẨmIII"
Cửa phòng mật thất đóng chặt bỗng nổ tung, bên trong khói bụi tràn ngập, một bóng người đột nhập vòa.
"ml! ạn
Đào Hoa đạo nhân co rụt tròng mắt, lập tức xoay người né tránh, đồng thời đánh ra một phù triện.
"Âm!"
Một người phi thân đến, lợi kiếm đâm thăng, va vào lá bùa nhẹnhư _ lông vũ, âm khí bùng nổ như sâm, hãt tung thân hình hắn. Tuy nhiên, người đến có khinh công tuyệt diệu, thân pháp cao minh, tuy bị khí thể âm khí to lớn hãt tung, nhưng chỉ lướt nhẹ đã vững vàng rơi xuồng đât.
Đào Hoa đạo nhân từ dưới bổ đoàn đứng dậy, lạnh lùng đánh giá đổi thủ.
Chỉ thấy đối phương là một thanh niên, mặc trang phục huyền giáp, đeo đao và kiểm, lại mang theo một cây cung lớn sau lưng, anh tư hiên ngang, hùng dũng như núi, toát lên khí khái của một võ giả mạnh mẽ.
"Ngươi là ai, dám xâm phạm Đào Hoa quan của ta?"
Đào Hoa đạo nhân nheo mắt, trong lúc phân tâm, đột nhiên ném ra một chiêc bình.
"Ẩm!" Bình tro cốt nhỏ rơi xuống đất, lập tức bay ra một âm hồn, gào thét lao về phía người đến.
Kẻ lạ mặt không nói lời nào, từ từ rút một cái hổ lô bên hông, khẽ đảo lên thân kiểm, lập tức mùi hôi thôi nống nặc xộc vào mặt.
"Thiên Quỳ?"
"Máu chó đen?"
"Kỹ xảo tầm thường!"